" Thực ra.. cái trứng này là do ta thắng được. Bữa trước, buổi tối khi ta xuống làng để làm vài ly rượu và chơi vài ván bài, có một tên lạ mặt đem cái trứng ra đặt cược và ta đã thắng được nó. Hơn nữa hắn ta có vẻ rất vui mừng khi tống được cái trứng đi "
Lão Hagrid xoa bộ râu xồm xoàm nói, trên mặt có chút lo lắng nhìn về phía Minh Long. Con hàng này tại sao lại biết được quả trứng của hắn là trứng rồng cơ chứ.
" Vậy bác sẽ làm gì khi cái trứng nở ra? " Hermione nhìn quả trứng nói.
" Bấy lâu nay ta đã đọc vài cuốn sách, ta mượn chúng ở thư viện để tham khảo - Nuôi Rồng Để Giải Trí Và Kinh Doanh - sách tuy có phần lạc hậu nhưng vẫn có đủ những chỉ dẫn căn bản. Coi đó, ta để quả trứng trên ngọn lửa vì rồng mẹ sau khi đẻ trứng sẽ phả hơi vào trứng... Để coi nào, theo như trong sách nói. Khi nào trứng nở, cứ nửa giờ cần cho nó uống một tô rượu mạnh trộn với tiết gà... " Lão Hagrid lôi từ dưới gối ra một quyển sách to khá cũ kĩ, vừa lật đọc vừa nói.
" Bác Hagrid, nhưng bác đang sống trong căn nhà gỗ! " Hermione lên tiếng nhắc nhở.
" Lạch cạch, lạch cạch " Âm thanh từ chiếc nồi đựng quả trứng vang lên.
Lão Hagrid lập tức bỏ ngoài tai lời nói của Hermione, đeo găng tay lấy từ trong chiếc nồi ra quả trứng màu đen, trên vỏ dần dần xuất hiện những vết nứt sâu. Nếu nhìn kĩ sẽ thấy bên trong có thứ gì đó đang ngọ nguậy, nó phát ra những tiếng lách cách rất vui tai. Mọi người kéo kéo ghế ngồi quây quanh cái bàn, nín thở quan sát. Bất thình lình, có tiếng rào rạo nhẹ như tiếng cào bới bên trong vỏ trứng, và cái trứng lập tức vỡ banh ra. Xuất hiện trên bàn là một con rồng con chập chứng bước lạch bạch.
Con rồng này toàn thân màu đen, hai cách thì quá to so với thân hình nhỏ bé toàn xương của nó. Mõm thì quá dài với những lỗ mũi to, kèm thêm đôi mắt lồi màu cam, dọc từ đầu xuống đuôi là những chiếc sừng non mới nhú. Thi thoảng từ miệng nó khạc ra vào tia lửa nhỏ.
" Nó thật đẹp " lão Hagrid ánh mắt lấp lánh nhìn con rồng, tay xoa nhẹ đầu con rồng.
Con rồng nhỏ nhe hàm răng nhỏ, tạp lấy ngón tay lão Hagrid. Sau đó liền chập chững nhảy vào tay Minh Long lấy cái đầu nhỏ dụi vào người Minh Long.
Lão Hagrid bất chợt khuôn mặt biến sắc, đứng dậy chạy tới phía cửa sổ.
" Có chuyện gì vậy bác? " Harry lên tiếng hỏi.
" Có kẻ rình mò bên ngoài " Minh Long đứng lên nhìn ra ngoài cửa sổ nói.
Minh Long chạy vụt ra ngoài cửa, nhìn thấy thân ảnh Malfoy lúc này đã chạy cách xa cái chòi của lão Hagrid gần trăm mét, thi thoảng vẫn quay đầu lại hoảng sợ nhìn về phía sau, tốc độ một lúc càng nhanh.
" Chạy sao, đâu dễ như vậy! " Tích tắc thời gian, Minh Long từ trong người rút ra cây đũa phép, vung lên chỉ thẳng về hướng Malfoy đang chạy và niệm một câu thần chú.
" Seize ang pull charm ".
Từ đầu cây đũa phép, một luồng ánh sáng rực rỡ như dãi ngân hà trong đêm phát ra, sau đó chùm sáng lấp lánh bỗng biến hóa thành một hình dạng tựa như một sợi dây thừng bằng ánh sáng lao về phía Malfoy, sợi dây ánh sáng như có linh tính lập tức quấn chặt chân hắn khiến Malfoy ngã sấp mặt xuống đất. Không dừng lại ở đó, sợi dây ánh sáng bắt đầu thu lại, kéo lê Malfoy trong tư thế sấp mặt về phía Minh Long.
Nhóm Harry cùng lão Hagrid lúc này mới phản ứng, chạy ra ngoài cửa lôi Malfoy vào trong căn chòi chói trặt hắn vào chiếc ghế gỗ. Khuôn mặt Malfoy lúc này nhem nhuốc dính đầy bùn đất, trong mồm thi thoảng còn nhổ ra vài sợi cỏ ho khan. Rất may cho hắn mặt sân hoàn toàn bằng cỏ và đất mềm, nếu như mặt đường nhựa như ở Việt Nam, hẳn lúc này khuôn mặt hắn đã biến dạng, khuôn mặt đáng thương cũng không đủ hình dung nữa là.
"Bốp!!"
" Nói, ngươi rình ở ngoài bao lâu rồi? " Bên trong căn phòng, Minh Long hung hăng giáng một cái tát thật mạnh lên mặt Malfoy.
Malfoy má phải liền in hình một bàn tay năm ngón đỏ hỏn, làn da lập tức nóng rát đau đớn, Malfoy ăn một tát liền choáng váng mặt mày, không còn biết trời trăng mây gió.
" Lỳ sao? Bốp.... " Một bên má còn lại cũng cùng chịu chung số phận.
"Vẫn chưa chịu nói sao? Để xem ngươi chịu đựng được bao lâu!"
Minh long khẽ hừ một tiếng, sau đó khuôn mặt trở nên lạnh lẽo hẳn.
" Ba...ba...ba " Liên tiếp là những thanh thúy âm thanh từ căn chòi phát ra.
Sau một hồi, cuối cùng âm thanh cũng ngừng lại, Minh Long lúc này tát cũng đến mỏi tay rồi, bàn tay có chút tê dại vung vẩy quay ra nhìn lão Hagrid lắc đầu.
" Tên này quá cứng đầu, không chịu nói gì hết. "
Minh Long chỉ tay vào Malfoy nhăn mày buồn bực.
" Đại ca, cái này có nhầm lẫn gì chăng? Ta...còn chưa kịp nói thì ngươi... " Malfoy mặt đầy ủy khuất cười khổ nói, nếu hắn là không nói ra, không biết tên này sẽ còn đem hắn đánh cho thành đầu heo không nữa.
"Hử...chuyện này...ta có sao?"
Minh Long giật mình nhìn lão Hagrid, sau đó ánh mắt ngây thơ vô số tội hỏi.
Lão Hagrid mặt mày tràn đầy hắc tuyến nhìn Minh Long, trong bụng thầm mắng Minh Long giả vờ hay là thực không biết đây.
"Vậy được rồi..."
Minh Long ngẫm lại thấy cũng đúng, lập tức rút từ trong ngực ra cây đũa phép chỉ về phía Malfoy. Malfoy nhìn thấy cảnh này lập tức toàn thân run lên, nội tâm tự hỏi tên điên này còn muốn hành hạ hắn nữa hay sao. Malfoy cố gắng trả lời Minh Long những câu hỏi lúc nãy nhưng chỉ phát ra được những âm thanh ri rí khó nghe, khuôn mặt hắn đã sưng húp lên rồi.
" Episkey " Minh Long quơ đũa một vòng tròn nói. Một đoàn lục sắc ánh sáng sắc bỗng nhiên xuất hiện bao bọc lấy cả khuôn mặt của Malfoy, chỉ trong vài giây những vết thương trên mặt Malfoy bắt đầu giảm đi nhanh chóng, cuối cùng biến mất hoàn toàn để lại khuôn mặt như ban đầu giống như chưa có gì xảy ra.
" Được rồi, ngươi hôm nay có nhìn thấy những gì? " Minh Long nở nụ cười hòa ái, khuôn mặt tỏ ra thân thiện hết sức hỏi Malfoy.
" Ta..ta tuyệt đối không nhìn thấy gì cả. Mắt ta là bị mù a " Malfoy cưỡng chế nuốt một ngụm nước bọt nói, nhìn nụ cười của Minh Long không cảm nhận được chút nào thân thiện, trái lại là giống ác quỷ đang nhe răng với hắn hơn.
" Tốt. Vậy ngươi tối hôm nay đã đi đâu? ".
" Ta ở trong phòng ngủ. Tuyệt đối không có đi đâu cả? " Malfoy khuôn mặt thật thà khẳng định chắc nịch đáp.
" Được rồi, ngươi có thể đi. Nên nhớ rằng, tất cả sự tình hôm nay đều không có xảy ra " Minh Long vẫn treo nụ cười trên mặt, con dao trên tay đột nhiên đâm phập xuống ghế cắt đứt sợi dây trói Malfoy, đồng thời khiến Malfoy suýt nữa đái ra quần.
" Vâng..vâng.. " Malfoy mừng rỡ vội vã gật đầu sau đó chạy đi, hai chân vì nhanh chóng chạy ra ngoài cửa mà ngã đập mặt xuống nền nhà nhưng vẫn lập tức đứng lên chạy tiếp mặc cho mũi đang chảy đầy máu.
" Cháu nghĩ bác nên thả nó đi " Hermione quay sang bảo lão Hagrid.
" Không được, nó còn quá nhỏ. Nó sẽ chết mất " lão Hagrid lắc đầu từ chối.
" Ta sẽ nuôi nó cho đến khi nó lớn. Quyết đinh rồi, nó sẽ tên là Norbert. " lão Hagrid ôm lấy con rồng liên tục gọi tên nó.
" Bác ấy đã bị con rồng làm cho u mê rồi. " Ron thì thầm.
Từ hôm đó, cũng không thấy tên Malfoy xuất hiện, đồng thời không ai trong trường biết hay nhắc gì về việc con rồng. Hẳn đêm hôm đó đã làm cho Malfoy ám ảnh, bây giờ còn chưa dám xuất hiện đây. Một tuần trôi qua, con rồng đã lớn lên rất nhiều, cơ thể dài gấp ba lần lúc trước. Lỗ mũi nó cứ phì phèo thở ra những cuộn khói. Lão Hagrid cũng đâm chểnh mảng nhiệm vụ canh giữ sân trường vì luôn bận bịu với con rồng ấy. Trên sàn nhà lão, vỏ chai rượu mạnh và máu gà vung vãi cùng khắp.
" Bác Hagrid, bác nên thả nó đi. Chỉ trong vài tuần nữa, nó sẽ dài bằng cả căn chòi của bác mất. Mọi người sẽ biết bác bí mật nuôi rồng " Harry cố gắng khuyên nhủ lão Hagrid.
" Nếu cụ Dumbledore mà biết trong trường có nuôi một con rồng thì... Hắc hắc " Minh Long cười gian xảo nói thầm, tuy vậy âm thanh vẫn đủ để mọi người nghe thấy.
Lão Hagrid lúc này trên trán đã xuất hiện mồ hôi. Đúng vậy, cụ Dumbledore mà biết lão ta nuôi rồng trong trường không biết hình phạt nào sẽ dành cho lão.
" Ta..ta biết ta không thể giữ nó mãi. nhưng cũng không thể bỏ nó đi được, nó còn nhỏ.. Ta làm không được "
Đúng lúc này, đột nhiên Harry reo lên, quay lại nhìn về phía Ron hô lớn.
" Charlie... Charlie! "
Ron khuôn mặt đầy khó hiểu nhìn về phía Harry.
" Charlie là anh của cậu ở Rumani, đang nghiên cứu về rông. Chúng ta có thể gửi Norbert cho anh ý chăm sóc đến khi nó đủ lớn thì thả về thiên nhiên." Minh Long tiếp lời Harry.
" Đúng vậy, ý mình chính là thế " Harry gật đầu nói.
" Tốt, ý kiến quá sáng suốt. Bác Hagrid, bác nghĩ sao? " Ron reo lên quay sang lão Hagrid hỏi.
Lão Hagrid cuối cùng cũng đồng ý để cho Ron gửi thư cú cho Charlie ở Rumani hỏi ý kiến của anh về con rồng. Một tuần sau, Ron nhận được thư phản hồi từ Charlie. Anh ta đồng ý nhận nuôi con rồng và hẹn vào tối thứ bảy Ron mang theo con rồng lên nóc tòa tháp cao nhất ở Hogwarts, họ sẽ mang nó đi. Tuy nhiên tay Ron lúc này đã sưng húp lên vì tuần trước khi cậu ta cho Norbert ăn đã bị nó cắn. Vì vậy việc di chuyển con rồng lên nóc tòa tháp được giao cho Minh Long và Harry.
Con rồng được lão Hagrid đóng gói lại trong một chiếc thùng gỗ to, bên trong thả đầy chuột và máu gà pha rượu mạnh. Harry dùng chiếc áo tàng hình chùm lên toàn bộ chiếc thùng và cả hai người.
Cả hai đứa ì ạch đẩy chiếc thùng vào trong tòa lâu đài lên những bậc thang bằng đá hoa cương, rồi lại kéo lê trên những hành lang dài. Sau một hồi chật vật cuối cùng hai đứa cũng đẩy được chiếc thùng lên mái tòa lâu đài.
" Malfoy thằng nhóc này hẳn vẫn còn sợ nha. " Minh Long một đường an toàn đẩy chiếc thùng lên nóc lâu đài, không hề gặp giáo sư McGonagall và Malfoy như theo nguyên tác.
Harry và Minh Long ngồi trên nóc tòa lâu đài đến gần mười hai giờ đêm thì từ đằng xa mới xuất hiện bốn cây chổi đang bay đến. Mười phút sau, bốn cây chổi cùng hạ xuống trong bóng đêm. Bạn của Charlie rất vui tính, họ cho Harry và Minh Long xem những dây cương và xích mõm để chế ngự con rồng. Sáu người cùng túm lại chế ngự con rồng rồi trói lại nó gọn gàng lại. Minh Long cùng Harry bắt tay bốn người chào tạm biệt họ rồi rời đi.
Hai người vừa đi xuống cầu thang vừa trò chuyện, ngay khi vừa qua một khúc cua ở hành lang, lập tức Minh Long liền nhớ ra trong nguyên tác sau khi đi xuống cầu thanh, cả đám sẽ gặp lão giám thị Filch. Minh Long liền dừng bước, giữ Harry lại nói.
" Harry, dường như cậu quên chiếc áo tàng hình trên đỉnh tháp ".
" Đúng rồi, chờ mình một lát " Harry sực nhớ, lập tức quay mình chạy về hướng mái lâu đài.
Minh Long chờ Harry đi xa mới bắt đầu tiếp tục đi xuống, ngay khi vừa bước xuống cầu thang, khuôn mặt sắt đen xì của lão giám thị Filch lập tức xuất hiện.
" Hắc, Voldemort chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi " Minh Long khuôn mặt treo lên nụ cười hướng phía lão Filch đi đến.