Khiến Voldemort kinh ngạc là một đoàn ánh sáng trắng với hình dáng một con rồng nhỏ đang kịch liệt va chạm với bùa chú chết chóc của hắn vừa đánh ra, hơn nữa còn đang chiếm thượng phong. Tất nhiên Voldemort biết rằng đấy chính là thần hộ mệnh của Minh Long gọi ra, nhưng hắn vừa nãy đã đánh bay đi đũa phép dường như Minh Long không có cách nào triệu hồi ra thần hộ mệnh mới phải.
" Ầm.." Luồng ánh sáng màu lam của bùa chú chết chóc nhanh chóng bị thần hộ mệnh đánh tan. Tuy nhiên ngay sau đó thần hộ mệnh của Minh Long cũng mờ dần rồi biến mất.
Đúng lúc này từ xa vang lên âm thanh ồm ồm của lão Hagrid.
" Minh Long ".
Voldemort lúc này đình chỉ động tác, cất đũa phép vào ống tay áo rồi nhanh chóng xoay mình lướt vào trong rừng sâu. Hắn biết đã không còn cơ hội, nếu cố đấm ăn xôi người thiệt chính là hắn.
Minh Long cũng không truy sát Voldemort. Không phải vì Minh Long không đủ khả năng đánh bại Voldemort mà hắn ta còn cần sống để giúp Minh Long lấy được hòn đá phù thủy.
" Episkey " Minh Long quơ đũa vào vết thương trên cổ Bạch Kì Mã. Ở đầu mũi chiếc đũa một đoàn ánh sáng màu hồng xuất hiện, bao bọc lấy vết thương, chỉ trong chốc lát miệng vết thương đã nhanh tróng khép lại.
" Minh Long, cháu không sao chứ, con Fang vừa nãy chạy lại chỗ ta đồng thời nghe thấy âm thanh to lớn từ đây phát ra, ta liền chạy tới đây tìm cháu " giọng lão Hagrid vang lên đằng sau Minh Long.
" Ồ, Bạch Kì Mã. Cháu tìm thấy nó rồi sao? " Lão Hagrid lúc này mới nhìn thấy con Bạch Kì Mã đang nằm trên đất,liền tiến tới kiểm tra.
" Nó bị một người bí ẩn truy sát, rất may cháu tới kịp lúc nên cứu được, tuy nhiên nó đã bị một vết thương rất nặng ở cổ và mất nhiều máu. Cháu mới chỉ dùng bùa chú lành vết thương lên nó mà thôi. Nếu không nhanh chóng chữa chị, cháu nghĩ nó sẽ nhanh chóng suy kiệt mà chết " Minh Long quay sang lão Hagrid nói.
" Ừ, ta hiểu. Cháu dẫn con Fang rời khu rừng đi. Ta sẽ mang nó đi cứu chữa " Lão Hagrid gật đầu nói.
" Về làng Bạch Kì Mã sao? " Minh Long hỏi.
Hagrid có chút giật mình khi nghe Minh Long đề cập tới ngôi làng Bạch Kì Mã. Phải biết rằng ngoài hắn cùng cụ Dumbledore ra thì rất ít người biết được về sự tồn tại của nó.
" Cháu biết về ngôi làng sao? " Hagrid đôi mắt híp lại nhìn Minh Long.
" Cháu từng đọc qua nó trong một cuốn sách. Hơn nữa nếu muốn cứu nó thì cần truyền một lượng lớn máu Bạch Kì Mã, mà chúng ta lại không hề có nếu có cháu nghĩ cũng không đủ. Vì vậy hẳn chỉ còn cách mang nó đến chính ngôi làng của nó mới có thể cứu được " Minh Long một hơi nói ra suy luận của mình, ánh mắt vẫn nhìn về con Bạch Kì Mã.
" A, hóa ra là vậy. Được rồi, cháu mau về đi. Ta sẽ báo cáo chuyện này cho cụ Dumbledore sau "
" Được. " Minh Long gật đầu, xoay người rời đi.
Lão Hagrid cũng không chần chừ, hai tay bế lên cả cơ thể to lớn của con Bạch Kì Mã, hướng về rừng sâu mà đi.
" Ting! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ. Nhận thưởng: 1 lần sử dụng vòng quay may mắn miễn phí " Âm thanh lạnh lùng của hệ thống vang lên, khiến Minh Long có chút vui vẻ.
Ngày hôm sau, Minh Long kể hết sự việc trải qua đêm hôm đó cho Harry, Ron và Hermione nghe khi cả đám đang dùng bữa sáng tại đại sảnh. Sau khi nghe xong câu chuyện, Harry cùng cả nhóm đến chỗ lão Hagrid, sau một hồi nói chuyện cuối cùng Hagrid cũng nhận ra về việc lão ta đã bị kẻ lạ mặt lừa nói ra cách vượt qua con chó ba đầu. Ron cùng Harry lập tức khẳng định rằng thầy Snape muốn đánh cắp viên đá phù thủy để giúp Voldemort vì vậy cả nhóm lại đi tìm cụ Dumbledore để báo cho cụ về việc này. Tuy nhiên cụ Dumbledore đã rời khỏi Hogwarts từ sáng khi nhận được thư từ Bộ trưởng bộ pháp thuật.
" Tối nay… Lão Snape sẽ vô được cửa sập tối nay. Lão đã có mọi thứ lão cần, và bây giờ thì lão đã lừa được thầy Dumbledore đi khỏi. Chính lão đã gởi cú, mình dám chắc Bộ trưởng Pháp Thuật sẽ rất ngạc nhiên khi thấy cụ Dumbledore đến." Harry nói.
" Nhưng chúng ta có thể làm được gì? " Hermione lo lắng nói.
" Chúng ta nên chia ra hai nhóm, một nhóm canh hành lang tầng ba nơi dẫn đến chỗ con chó ba đầu, còn một nhóm thì theo dõi thầy Snape ".
" Được, vậy mình và Ron sẽ đi canh hành lang tầng ba " Harry gật đầu nói.
Harry cùng Ron lập tức đi lấy chiếc áo tàng hình rồi rời đi, Minh Long dẫn Hermione theo đuôi thầy Snape đến phòng giáo viên.
" Hai trò đứng đây làm gì? " Thầy Snape thấy Minh Long cùng Hermione đứng lấp ló ngoài cửa phòng.
" Chúng... Chúng em đến tìm thầy Flitwick để hỏi về bài kiểm tra môn bùa chú " Hermione vội vàng đáp.
" Được, để ta gọi thầy Flictwick ra " thầy Snape liếc nhìn Minh Long cùng Hermione một lúc rồi lạnh lùng nói.
" Chết rồi, nếu thầy Flitwick ra thì chúng ta sẽ bị lộ mất. Môn bùa chú đâu có bài kiểm tra nào " Hermione thở phập phồng, lo lắng nói.
" Vậy thì nên rời đi thôi " Minh Long mìm cười nói, nhanh chóng nắm lấy tay Hermione kéo nàng chạy đi.
Khi hai người về đến phòng sinh hoạt chung thì đã thấy Harry cùng Ron đang lỉu thỉu ngồi trong phòng. Hóa ra hai đứa khi đi lên hành lang tầng ba đã đụng phải giáo sư McGonagall và bị bà trách phạt đuổi về phòng, cấm bén mảng đến hành lang tầng ba, nếu không sẽ trừ năm mươi điểm vào nhà Grynffindor.
" Quyết định rồi, tối nay mình sẽ đi lấy hòn đá trước " Harry đột nhiên đứng dậy kiên quyết nói.
" Cậu điên à, giáo sư McGonagall và lão Snape đã cảnh báo rồi. Cậu sẽ bị đuổi học mất " Ron hoảng sợ kêu lên.
"THÌ SAO? Các cậu có hiểu không? Nếu lão Snape có được Hòn đá, Voldemort sẽ hồi sinh! Các cậu chưa từng nghe kể lại thời Voldemort thống trị thì như thế nào hả? E là không còn cả trường Hogwarts để mà học nữa nếu lão ta hồi sinh! Lão phù thủy ác độc đó sẽ san bằng tất cả, hoặc biến nó thành trường dạy Nghệ thuật Hắc ám! Bây giờ chúng ta có mất thêm điểm thi đua thì cũng vậy thôi. Cậu tưởng Gryffindor dành được Cúp Nhà thì cậu và gia đình của cậu được Voldemort để yên hả? Nếu mình bị bắt trước khi lấy được Hòn đá, thì… Chà, bất quá mình sẽ quay trở về nhà Dursley rồi ngồi đó mà chờ Voldemort mò đến chứ gì! mình cũng chỉ chết chậm hơn một tý, chứ không đời nào chịu hùa theo phe Hắc ám. Mình sẽ đi qua cái cửa sập đó tối nay, các cậu có nói gì cũng không ngăn cản được mình đâu. Voldemort đã giết cha mẹ mình, các cậu không nhớ sao? " Harry hét lên.
" Bình tĩnh nào, mình sẽ đi cùng cậu " Minh Long vỗ vai Harry mỉm cười nói.
" Harry nói đúng, chúng ta phải ngăn chặn Voldemort hồi sinh " Hermione hai mắt sáng rực lên.
" Được rồi, vậy thì cứ làm như vậy đi " Ron lí nhí.
Khi tất cả mọi người đã đi ngủ, ở phòng sinh hoạt chung bốn bóng người đang đứng tụ lại một góc, từng âm thanh khe khẽ phát ra.
" Harry cậu đã mang áo tàng hình chưa? "
" Rồi, chúng ta xuất phát thôi "
Cả bốn người trùm lên chiếc áo tàng hình, vì nó không đủ rộng nên chỉ chùm được thân thể phía dưới vẫn lộ ra tám cái chân đang di chuyển. Bốn người chậm rãi di chuyển, luôn đề phòng nhìn bốn phía. Cứ như vậy cả đám không gặp bất kì ai trên đường, sau nửa giờ cuối cùng cũng lên được đến hành lang tầng ba. Cảnh cửa lúc này đã hé mở sẵn.
" Quả nhiên là lão Snape đã đến trước tụi mình " Harry thì thầm.
Bốn người chậm rãi đẩy cánh cửa nặng trịch ra một khe hở lớn hơn để đủ cho cả lũ vào một lượt. Cánh cửa rít lên từng hồi khiến con Fluffy tỉnh dậy, nó lập tức hít ngửi khắp mọi hướng mặc dù không nhìn thấy bốn người.
" Kìa là cây đàn hạc sao? " Minh Long lập tức chỉ vào vật thể dưới chân con chó.
" Chắc chắn là của lão Snape để lại " Ron quả quyết.
" Chắc hẳn là con chó sẽ ngủ khi nghe thấy âm nhạc " Hermione nói nhỏ.
Harry rút cây sáo của lão Hagrid cho nó từ trong túi ra đưa lên miệng bắt đầu thổi. Khó có thể nói đó là một điệu nhạc được, nhưng ngay từ khi âm thanh đầu tiên phát ra, mắt con chó đã bắt đầu cụp xuống. Harry hầu như nín thở mà thổi sáo. Tiếng gầm gừ của con chó nguôi đi rồi im hẳn, nó lảo đảo trên bốn chân rồi khuỵu đầu gối, nằm lăn ra trên sàn, ngủ say.
Minh Long nhanh chóng chui ra khỏi chiếc áo tàng hình, chạy về chiếc cửa sập bên cạnh con chó. Khi đến gần ba cái đầu của con chó, hắn mới cảm nhận được hơi thở nóng rực và hôi hám của Fluffy. Minh Long vòng qua ba cái đầu tiến về phía cánh cửa sập, nghiến răng kéo chiếc vòng trên miệng cửa sập, khiến miệng cửa mở bật ra.
" Để mình xuống trước, nếu có nguy hiểm thì đừng có theo nhé. Hãy về gửi cú cho cụ Dumbledore " Minh Long quay sang nhìn mọi người nói.
Minh Long thả tay ra khỏi chiếc vòng trên cửa, cả cơ thể bắt đầu rơi tự do.
" Bụp "
Cả cơ thể Minh Long rớt xuống một cái gì mềm mềm, gây nên một tiếng bụp nghe hết sức buồn cười. Hắn ngội dậy sờ soạng chung quanh, mắt cũng quen dần với bóng tối, xung quanh có cảm giác như đang ngồi trên một loại cỏ cây gì đó. Tất nhiên Minh Long biết đây là Tấm Lưới Sa Tăng, nếu càng dẫy dụa thì các sợi dây leo càng cuốn chặt. Vì vậy Minh Long lập tức thả lỏng cơ thể, chỉ trong chốc lát, thân hình của hắn dần dần chìm xuống rồi rơi xuống nền đất bên dưới.
" Không sao hết, các cậu nhảy xuống đi " Minh Long kêu lớn.
" Bụp..bụp..bụp " Ba âm thanh lần lượt vang lên.
" Các cậu đang ở trên Tấm Lưới Sa Tăng, đừng cố dẫy dụa. Hãy thả lỏng cơ thể ra mình sẽ giúp ".
Minh Long nói lớn, ngay sau đó hắn rút cây đũa phép trong túi ra quơ về hướng bên trên.
" Bluebell Flames " Từ đầu đũa bắn ra một chùm lửa màu xanh hình chuông. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, đám dây leo như bị khô héo, đều co rúm lại. Ba thân hình nhỏ bé cũng từ đó mà rớt xuống.
" Được rồi, cũng không nên chần chừ. Phải mau chóng đuổi kịp lão Snape " Harry đeo lại chiếc kính mắt, nhanh chóng nói.