Thế rồi mùa đông cũng đến, cũng như bao trường học dạy phép thuật ở nơi này, cảnh tượng luôn luôn là như thế, tuyết rơi

Hệ Thống Đồng Nhân

Thế rồi mùa đông cũng đến, cũng như bao trường học dạy phép thuật ở nơi này, cảnh tượng luôn luôn là như thế, tuyết rơi

Tháng mười một cũng chính là tháng diễn ra trận Quidditch đầu tiên vào ngày thứ bảy của tuần đầu tiên. Nhà Grynffindor sẽ gặp nhà Slytherin. Minh Long thật sự không quan tâm lắm đến chuyện này, hắn hiện giờ đang cuộn tròn trong chiếc trăn bông mặc kệ mọi người đang phấn khởi cho trận Quidditch sắp diên ra. Từ khi gặp cụ Dumbledore đến nay cũng đã gần hai tháng, Minh Long cũng cố gằng kiếm chế việc đi tìm Cổ ngữ Rune.

" Cộc cộc, Minh Long cậu có trong đó không? " âm thanh của Hermione bên ngoài gọi vọng vào.

" Có, cửa không khóa cậu vào đi " Minh Long giọng vẫn còn ngái ngủ đáp.

" Mới sớm ra cậu tìm mình có việc gì không? " Minh Long ngồi dậy, trên người vẫn cuốn tròn chiếc trăn bông.

" Sớm sao? đã gần chín giờ rồi đó, cậu thật lười biếng " Hermione cảm thán nói.

" Mình muốn đến mượn cậu cuốn Sơ lược về cổ ngữ Rune hôm trước ".

" Được rồi, chờ mình chút ". Minh Long gật đầu đáp. Hắn bước ra khỏi giường tiến về kệ sách bên cạnh chiếc bàn gỗ trở vờ lục lọi đống sách, thực ra quyển sách đó lúc trước hình như hắn đã tống vào không gian giới chỉ nhưng vì có Hermione ở đây nên hắn phải vờ như lục lọi đống sách để tìm. Sau một hồi lục lọi hắn cũng lấy ra quyển sách từ trong trữ vật giới chỉ đưa cho Hermione.

" Của cậu đây, quyển sách này thật sự rất hay " Minh Long đưa quyển sách trước mặt Hermione nói.

" Trời ạ, đẹp quá. Nó là loại ngọc gì vậy " Hermione bất chợt thốt lên.

Minh Long nghe thấy âm thanh kinh ngạc của Hermione thì cũng quay lại nhìn. Trên tay Hermione lúc này đang cầm một viên tinh thể màu lam to gần bằng quyển sách, nàng ta đang say đắm ngắm nhìn nó không rời mắt.

" Chết tiệt, bộ sưu tập của mình tại sao Hermione lại cầm nhỉ? " Minh Long nhìn viên tinh thể trên tay Hermione có chút không vui nói.

" Hermione, cậu lấy nó ở đâu vậy? " Minh Long tiến lại chỗ Hermione cầm lấy viên tinh thể rồi hỏi.

" Nó được kẹp trong bìa cuốn sách, khi nãy mình mở ra liền thấy " Hermione đáp.

"Vậy sao?" - Minh Long hờ hững đáp.

Sự chú ý của hắn lúc này nằm ở viên tinh thể trên tay. Đồng tử hắn nở rộng, khuôn mặt dần trở nên đờ đẫn, cả người thậm chí bắt đầu không nhịn được mà run rẩy.

"Đẹp, đẹp quá đi, sao mấy thứ lấp lánh này càng nhìn càng thấy đẹp, thật khó để kiềm chế cái sự sung sướng này lại."

"Cậu....cậu ổn chứ?"

Giọng nói mang sự lo lắng của Hermione vang lên.

"Mình ổn, mình ổn, chỉ là, cái tinh thể này đẹp quá, nhịn không được mới vậy"

"Ừ, đúng là đẹp thật. Mà cuối tuần này cậu có đi xem Quiddich không? Tất cả mọi người trong trường đều đi ra cổ vũ cả."

Chợt như nhớ ra điều gì, Hermione chợt hỏi.

Lời nói vừa thốt khỏi miệng, Cô chợt cảm thấy sống lưng hơi lạnh như bị gió rét thổi qua. Hermione hốt hoảng nhìn quanh, vừa quay đầu lại đã thấy Minh Long đang đưa bàn tay phải lên ôm mặt, cả người hắn lại bắt đầu run rẩy như bị bệnh, từ thân thể hình như còn đang toát ra một loại khí đen kì dị.

"Khặc khặc khặc, ở hiền gặp lành, nhất định là ở hiền gặp lành., tất cả...là tất cả mọi người sẽ rời trường cơ đấy. Cơ hội để thu hết đám bảo vật này vào bộ sưu tập "Lung linh lấp lánh" của ta đến rồi. Chimera, chimera, còn không mau nộp bảo bối ra. Chimera, chimera."

Bàn tay to tướng che trên mặt cố gắng giữ cho bản thân khỏi cười to, Minh Long gập người về phía trước, từ miệng hắn phát ra từng tiếng cười khặc khặc khủng bố như bị ai đó bóp chặt cổ họng.

" Cậu sao vậy, tự dưng cười lớn tiếng như thế " Hermione ánh mắt cực độ khó hiểu nhìn Minh Long.

" Khục.. không có gì, có lẽ mình sẽ không tham gia cổ vũ được vì mình còn có chuyện quan trọng cần làm " Minh Long nhận ra mình có chút thất thố, ho khan một tiếng đáp.

" Vậy sao, vậy mình không làm phiền cậu nữa. Hẹn gặp lại " Hermione gật đầu rồi tạm biệt Minh Long rời đi.


Đêm trước ngày diễn ra trận Quidditch đầu tiên, căn phòng sinh hoạt chung của nhà Grynffindor vô cùng náo nhiệt. Mọi người đang ngồi trên những chiếc ghế sofa trò truyện vui vẻ. Hermione cùng Harry và Ron thì ngồi gần cửa sổ, có lẽ Hermione đang giúp Harry về đống bài tập. Còn Minh Long thì đang cầm một cốc trà nóng ngồi một mình ở cạnh lò sưởi. Hắn đang suy nghĩ ngày mai sẽ đối mặt như nào với con Chimera kia khi tiến vào căn đại sảnh bí ẩn kia. Lần trước trên đường chạy ra ngoài hắn không quên để lại một chút kí hiệu để lần sau có thể dễ dàng tìm đến, tuy vậy hắn vẫn có chút lo sợ cùng phấn khích.

" Cậu đi thì đi, tụi này không dám đâu ".

Bất chợt giọng nói của Hermione vang lên. Đồng thời Harry cũng đứng dậy tiến ra bên ngoài. Khoảng nửa tiếng sau, Harry từ bên ngoài hớt hải chạy vào khuôn mặt cậu ta còn toát lên một chút sợ hãi.

" Harry, có chuyện gì vậy? " Minh Long dường như nhận ra điều gì đó tiến lại gần Harry hỏi.

" Minh Long à, được rồi cậu ngồi gần vào đây mình sẽ kể cho. " Harry đáp.

" Các cậu biết không vừa nãy, khi mình xuống phòng thầy Snape để xin lại quyển sách, mình đã nghe được ông ta đang cố tìm cách vượt qua con chó ba đầu vào đêm Halloween, lúc tụi mình nhìn thấy ông ý đi lên đó, nhớ không? Vậy là ông ta muốn đánh cắp cái gói mà con chó ba đầu đang canh giữ rồi. Mình dám cá rằng chính ông ta là người thả con quỷ ba đầu ra." Harry Potter ra vẻ chắc chắn kể lại.

" Mình nghĩ giáo sư Snape sẽ không đi đánh cắp thứ mà cụ Dumbledore đã giấu đâu " Hermione đáp lại.

" Hermione à, thiệt tình mà nói, bạn tưởng các thầy cô giáo đều là thánh hết sao? Mình tin Harry. Mình không bỏ qua nhất cử nhất động nào của lão Snape đâu. Nhưng mà ông ấy định ăn cắp cái gì vậy ta? Còn con chó canh giữ cái gì mới được chứ?" Ron ngay lập tức cắt lời Hermione nói.

Ngay khi cả nhóm đang tranh luận sôi nổi, tiếng kẻng báo hiệu đến giờ đi ngủ vang lên. Mọi người đều lặng lẽ đi về phòng của mình, ai cũng háo hức chờ đợi đến ngày mai để được xem trận Quidditch đầu tiên của năm nay.

" Hmm, như vậy là Quirrell bắt đầu hành động rồi sao. Có lẽ mình nên nhanh chóng tìm được chữ Rune đầu tiên thôi " Minh Long trên đường về phòng vừa đi vừa lẩm bẩm nói.


Sáng hôm sau. Minh Long thức dậy bởi mùi thơm ngào ngạt của phô mai và xúc xích chiên. Ở đại sảnh là um sùm những tiếng đấu nhau lao nháo của lũ trẻ về việc nhà nào sẽ chiến thắng trong trận Qidditch ngày hôm nay. Khi Minh Long đến được đại sảnh đã chỉ còn vài người đang chuẩn bị rời đi trong đó hắn nhìn thấy cả Hermione đang thu lại đống sách vở trên bàn và cũng chuẩn bị rời đi.

" Chào buổi sáng Hermione, Harry và Ron đâu rồi? " Minh Long vẫy tay từ xa nói lớn.

" Gần mười một giờ, bây giờ đã là buổi trưa rồi đó. Cậu thật lười nhác " Hermione lắc đầu nói.

" Ron và Harry đã đi ra sân Quidditch rồi, cậu chắc chắn sẽ không ra xem chứ?" Hermione nói tiếp.

" Ừ, mình còn có việc quan trọng cần làm " Minh Long lấy một chiếc bánh mì cùng một cây xúc xích vừa ăn vừa nói.

" Được rồi, vậy mình ra sân Quidditch đây. Hẹn gặp lại." Hermione nhìn chiếc đồng hồ treo ở góc tường vội vã nói rồi rời đi.

Minh Long nhét vội chiếc bánh mì cùng cây xúc xích vào miệng rồi cũng nhanh chóng rời khỏi đại sảnh. Hướng hắn đi đến chính là thư viện của trường.

" Lão Filch giờ này hẳn cũng đã ở sân Quidditch để duy trì trật tự rồi "

Minh Long tiến vào trong thư viện, mọi khi nơi này vào buổi sáng không ít thì nhiều cũng sẽ có vài chục người ở đây đọc sách, bất quá bây giờ đến cả con ruồi hắn cũng không thấy đâu. Minh Long cứ như vậy đi khoảng nửa tiếng thì hắn đã nhận ra những ấn kí mà hắn lúc trước để lại trên những kệ sách. Đi theo những ấn kí để lại hắn cuối cùng cũng tìm ra cái hành lang hôm trước, tuy bây giờ đã là buổi sáng nhưng trong hành lang này vẫn là một màu tối đen không khác gì lần trước.

" Lumos, Con mẹ nó sao vẫn tối như hũ nút vậy " Minh Long không kìm được mà bật ra một câu chửi thề.

Vâng, vẫn đúng như lần trước dù đã chọn thời điểm vào buổi sáng nhưng hắn vẫn phải mò mẫm từng bước tiến vào hành lang, sau khoảng nửa tiếng trước mặt hắn lại là đại sảnh quen thuộc lần trước, lam sắc do những viên tinh thể tỏa ra vẫn hấp dẫn ánh mắt Minh Long vô cùng.

" Ực, thật là đẹp quá. Tạo vật này thật hoàn mĩ " Minh Long nuốt xuống ngụm nước miếng nói.

Cố kìm nén lại ham muốn của mình, Minh Long ánh mắt đảo về phía con Chimera ở phía cuối hành lang kia. Hắn suýt nữa là phụt ra tiếng cười khi nhìn cách tạo dáng của nó.

" Khục khục. Con mẹ nó, có cần phô trương như vậy không? " Minh Long nín lại nụ cười sắp phọt ra khó khăn nói.

Lại nói về con Chimera, ngay khi nó nhận ra có người đang tiến vào hành lang, bộ dáng lười nhác của nó lập tức được thay đổi thành kiểu mà nó cho là uy vũ nhất, ngực ưỡn, đầu ngẩng cao, hai chân đứng thẳng, miệng há to như đang gầm vang.

" Hắc hắc, khi tên kia tiến vào đây hẳn sẽ kính sợ nghi nhìn thấy ta uy vũ như vậy." Con Chimera YY nghĩ.

Minh Long chậm rãi tiến vào đại sảnh, hắn lần này không " Bảo tồn nghệ thuật như trước " mà tiến lại gần Chimera, hắn biết nếu không giải quyết được con chim chết tiệt này thì đừng hòng mơ về những tinh thể đẹp đẽ kia.

Chimera vẫn đang đứng tạo dáng, nghe thấy tiếng bước chân lại gần mới đánh ánh mắt nhìn xem kẻ đang đi đến là ai. Bất quá là làm nó thất vọng khi đập vào mắt chính là tên nhân loại lần trước đã gián tiếp vũ nhục nó, hơn nữa hiện giờ khuôn mặt hắn còn nhăn nhở vô cùng.

" Con mẹ nó lại là ngươi sao? "

Chương mới hơn