Chương 30: Hai Tháng Luyện Tập (2)
Tại ma thú sâm lâm.
" Phong Độn: Rasen Shuriken, đi " âm thanh trong chẻo vang lên.
" Uỳnh uỳnh...ầm " cả một ngọn núi lập bị cắt làm hai rồi bạo tạc cho nát vụn, khói bụi mù mít khiến cho vài trăm trượng xung quanh mặt trời bị che lấp mất.
" Cũng khá thuận tay rồi, không hổ là đấu kỹ sư phụ dậy cho ta nhưng ngốn hết một nửa lượng đấu khí của ta nha, hẳn là cao cấp địa giai đấu kĩ chứ không ít, còn Rasengan cũng là trung cấp địa giai đấu kĩ a, mà sư phụ cũng rời đi gần một tháng rồi vẫn chưa về a" Nạp Lan Yên Nhiên lau mồ hôi nói.
Sau một hồi nghỉ ngơi lấy sức, nàng bắt đầu lại luyện tập theo đúng sự dặn dò của Long Nhi trước khi rời đi đã nói với nàng. Với vị sư phụ bí ẩn này, nàng thực sự rất vâng lời a.
Hai hôm sau, rốt cuộc Long Nhi đã trở về. Nàng ngày hôm đó cũng cho phép Yên Nhiên được nghỉ ngơi một buổi sau khi kiểm tra hai đấu kĩ mà Long Nhi đã dậy cho nàng.
" Rất tốt Yên Nhiên, ngươi thật sự đã rất cố gắng a " Long Nhi gật đầu nói khi nhìn Yên Nhiên ném ra Rasen shuriken.
" Được rồi, ngươi coi như đã tốt nghiệp, ngày mai ta sẽ tặng ngươi món quà trước khi chúng ta trở về " Long Nhi tiếp tục nói ra.
" Ân...ta có quà sao, cám ơn sư phụ " Yên Nhiên vừa ăn cá vừa cười nói.
" A.. mà sư phụ ta rất muốn biết mặt người nha " Yên Nhiên mỉm cười nói.
" Ta không muốn " Long nhi nhẹ nhàng nói.
Dưới sự cự tuyệt của Long Nhi, Yên Nhiên thật sự không quan tâm, nàng nịnh nọt, làm bộ đáng thương các kiểu mới khiến Long Nhi mủi lòng mà đồng ý, thực ra thì nàng thấy sợ sự lỳ lợm của Yên Nhiên thì đúng hơn.
" Ngươi xem " Long Nhi nhẹ nhàng bỏ bộ áo khoác đen ra khỏi cơ thể. Một thân thể tuyệt đẹp trong bộ váy trắng tinh xuất hiện trước mắt Yên nhiên, khuôn mặt tinh xảo của nàng khiến Yên Nhiên ngây ngốc mà nhìn. Đáng kinh ngạc hơn là sư phụ nàng thoạt nhìn còn ít hơn nàng đến vài tuổi.
" Yên Nhiên, ngươi sao vậy " Long Nhi nhìn khuôn mặt cứng đờ của Yên Nhiên nghi hoặc hỏi.
" Sư Phụ.......ngươi.....sao lại trẻ như vậy cơ chứ......đừng đùa ta nha " Nạp Lan Yên Nhiên run rẩy chỉ tay nói.
" Thật sự ta mới 12 tuổi a, ngươi đừng sợ, ta là người tốt nha, là ngươi đòi xem nha...." Long Nhi nhìn Yên Nhiên như vậy vội vàng giải thích lung tung.
" Mười....mười....hai tuổi... Ầm " Yên Nhiên lắp bắp nói rồi trực tiếp đổ người xuống đất ngất lịm.
" Haizz.... có cần phản ứng dữ dội vậy không? " Long Nhi cảm thán thở dài nói rồi bế Yên Nhiên trở về.
Sáng hôm sau, khi mặt trời đã lên cao quá đỉnh đầu, Yên Nhiên mới từ cơn hôn mê mà tỉnh lại.
" Sư phụ...... haizz không có ai, chắc ta mơ thôi " Yên Nhiên ngồi bật dậy ngó ngang xung quanh không thấy Long Nhi đâu cả tưởng nàng đi công chuyện vẫn chưa trở về.
" Yên Nhiên, dậy rồi a, ra ăn sáng đi rồi còn đi với ta " Long Nhi ở ngoài sơn động gọi vang vào.
" Sư phụ..... về rồi sao.... vậy...." Yên Nhiên ngạc nhiên kèm theo chút kinh hãi bước ra ngoài.
Phía trước sơn động là một con Long Viêm Trư đang được nướng vàng ươm bốc khói thơm nghi ngút. Bên cạnh là một chiếc bàn gỗ bên trên có rất nhiều món ăn hấp dẫn. Đang bê một bát đồ ăn là một cô bé xinh đẹp đang mỉm cười với Yên Nhiên: " mau ra ăn sáng không nguội a " LOng Nhi nói.
" Ân... sư..Phụ...." Yên nhiên bây giờ đã chấp nhận sự thật phũ phàng này ngượng ngùng nói. Nàng tưởng sư phụ nàng phải là một lão nhân cổ hủ a, không ngờ lại là một tiểu cô nương cực kì xinh đẹp.
Long Nhi bê một bát đồ ăn đến phía trước Yên Nhiên rồi nói " đây là món Bún Bò Giò Heo đặc sản ở quê ta " Long Nhi mỉm cười nói.
Yên Nhiên nhìn vào bát Bún Bò Giò Heo thấy bên trong có khá nhiều thứ gồm thịt bò, giò heo lọc xương, các loại rau mùi, bún... đây là lần đầu giên Yên Nhiên nhìn thấy món ăn kì lạ này, nàng nhìn theo cách cầm đũa ăn của Long Nhi mà học theo rồi cũng bắt đầu ăn. Ngay khi ăn miếng đầu tiên, rồi lại miếng thứ hai, như một cái máy, chỉ vài phút sau bát bùn đã không còn chút nào.Có thể nói đây là món ngon nhất mà nàng từng được ăn từ trước đến giờ.
" Yên Nhiên, ăn xong rồi thì theo ta, ta muốn tặng ngươi một chút đồ coi như quà chúc mừng khi ngươi tốt nghiệp khóa huấn luyện này " Long Nhi nhìn Yên Nhiên vui vẻ nói.
" Ân... sư phụ, cám ơn người " Yên Nhiên hào hứng gật đầu.
Sau khi dọn dẹp xong, Yên Nhiên cùng Long Nhi tiến vào trong sơn động, trực tiếp phong bế lối đi lại, bên trong khảm một cục đá phát quang loại lớn khiến cả sơn động sáng như ban ngày.
Từ trong không gian giới chỉ, Long Nhi lấy ra một chiếc hộp làm bằng phỉ thúy màu hắc sắc cực kỳ đẹp mắt, từ chiếc hộp tỏa ra hàn khí lạnh buốt. Long Nhi đánh vài chưởng ấn vào chiếc hộp ngọc, phong ấn trong chiếc hộp được mở ra. Bên trong là một đạo lốc xoáy nhỏ màu đen tuyền, xung quanh thi thoảng rơi ra những bông hoa tuyết cực kì xinh đẹp, đạo lốc xoáy nhỏ này được bao bọc bởi một đoàn hỏa diễm lam sắc khiến sự lạnh giá của nó cũng đỡ nhiều.
" Đây là Hắc Hàn Phong, do tháng trước khi ta đang trên đường đi tìm thú phong cho ngươi thì gặp một trận cuồng phong cực kỳ khủng bố, nó đi qua một khu ma thú sâm lâm khiến cho ma thú ở đó đều bị miểu sát, cơ thể đều bị đóng băng rồi xắt ra nhiều mảnh nhỏ, ở đó hai đầu ma thú cấp 7 cùng hơn mười đầu ma thú cấp sáu trực tiếp bị sát hại không kịp chạy thoát, ở mắt bão ta đã tìm được thứ này có thể nói nó là dị phong tuy vẫn hơi kém một chútl, nhưng đối vơi ngươi khi hấp thụ sẽ cực kì tốt." Long Nhi đưa chiếc hộp về phía Yên Nhiên đồng thời giảng giải.
" Dị Phong....sư phụ, người thật cho ta sao " Yên Nhiên gấp gáp hỏi.
" Ân... ta đã lừa ngươi bao giờ chưa? " Long Nhi gật đầu nói.
" Hảo... vậy ta lập tức luyện hóa nó a " Yên Nhiên mỉm cươi nói.
" Ân... ta sẽ giúp ngươi một chút, dù sao dị phong này linh trí cũng chưa cao, nhưng ngươi vẫn phải hết sức cẩn thận " Long Nhi gật gật.
Sau đó, Yên Nhiên lập tức tiến vào tư thế tu luyện, trên tay là đạo dị phong được Long Nhi bao bọc bởi dị hỏa, nàng trực tiếp nuốt xuống, dưới sự hỗ trợ của Long Nhi, gần hai ngày sau, sự dung hợp của dị phong với Yên Nhiên mới bắt đầu diễn ra, nhưng vẫn rất chậm chạp từng chút, từng chút một, tuy có Long Nhi hỗ trợ nhưng sự đau đớn cùng thống khổ vẫn xuất hênn trên mặt Yên Nhiên dù vậy nàng cũng không hề kêu một chút nào, vẫn cắn răng tập trung luyện hóa dị phong, dần dần hai tuần trôi qua.
------
Lúc này ơ Vân Lam Tông.
" Tông chủ, Nạp Lan Kiệt thông báo rằng Thiếu tông chủ theo một vị siêu cấp cường giả tu luyện, giờ vẫn chưa có tin tức" Một vị lão bào nhân cung kính nói
" Siêu cấp cường giả sao,... mong là nó về kịp, sắp đến ước hẹn của nó và tên tiểu tử kia a, theo tính toán hẳn là còn ba ngày nữa " Vân Vận ngồi trên tọa đài nhìn về phía xa nhỏ nhẹ nói.
Tại một quán trọ ở đế đô.
" Lão sư, giờ thực lực ta đã là ngũ tinh đại đấu sư đỉnh phong rồi, để xem ta sẽ đánh bại nàng ta " Tiêu Viêm mặt cười lạnh nói.
" Hẳn là vậy, nhưng ngươi vẫn nên cẩn thận a, nhanh chóng làm xong việc rồi quay lại Già Nam học viện thu nốt di hỏa kia a " Dược Lão gật đầu nói.
" Ân..ta biết, lão sư " Tiêu Viêm gật đầu.
" Còn ba ngày nữa a, hừ cứ chờ ta, ta sẽ rửa sạch mối nhục này " Tiêu Viêm dữ dằn nghĩ.
p/s: hôm nay rảnh nên đăng chương sớm:))
cầu like vote, np, thanks ^^