Chương 33: Quyết Đấu Ba Năm (2)

Hệ Thống Đồng Nhân

Chương 33: Quyết Đấu Ba Năm (2)

Chương 33:

Tiêu Viêm sau một lúc điều tức lại cơ thể, máu trên cơ thể cũng ngừng chảy. Ánh mắt hắn tỏa ra sát khí nồng nặc cùng không phục mà nhìn Yên Nhiên đang đứng ở phía đối diện.


Đối với ánh mắt đó của Tiêu Viêm, Yên Nhiên thực sực không quan tâm lắm, bàn tay vẫn nắm chắc thanh ngọc kiếm, hai người đối mặt nhìn nhau một hồi thì Yên Nhiên mở miệng nói:


" Ngươi nên từ bỏ a, không có cơ hội đâu ".


Yên Nhiên nói như vậy càng khiến cho Tiêu Viêm như điên lên. Hắn đã chịu đủ khổ nhục rồi vậy mà vẫn không bằng nàng ta. Thật sự hắn không cam tâm a. Đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm mau chóng vận chuyển, thân ảnh hắn lao nhanh về phía Yên Nhiên, trọng xích trong tay vung lên từng luồng kình khí hướng Yên Nhiên đánh tới.


Yên Nhiên lúc này vẫn bình thản nhẹ nhàng tránh né những đợt tấn công dồn dập của Tiêu Viêm, bàn tay nàng thi thoảng khẽ vung lên thành những quỹ đạo kì dị thì ngay lập tức trên người Tiêu Viêm lại thêm một nhát chém.


Sau một hồi giao chiến, trên người Tiêu Viêm đã bị chém rất nhiều, máu tươi chảy xuống theo cơ thể hắn. Hít một hơi sâu, Tiêu Viêm nhìn Yên Nhiên với ánh mắt lạnh lùng nói.


" Ta hôm nay sẽ đánh bại ngươi bằng bất cứ giá nào ".


" Vậy sao, vậy thì tới đây " Yên Nhiên mỉm cười


Đấu khí theo từng lộ tuyến kinh mạch trên cơ thể hắn tụ tập lại hai lòng bàn tay. Trong hai lòng bàn tay hắn lúc này một bên là hỏa diễm màu đen, một bên là hỏa diễm màu lục. Một lúc sau, trên mi tâm hắn phóng ra một đạo hỏa diễm màu trắng sữa. Tiêu Viêm cười lạnh nhìn Yên Nhiên sau đó hắn lập tức áp súc ba ngọn hỏa diễm với nhau, khi ba ngọn hỏa diễm áp súc, đấu khí xung quanh như bị đun sôi, không khí vặn xoắn cực độ, nhiệt độ đột nhiên tăng lên cực cao. Trên khán đài các vị khách cùng trưởng lão và Vân Vận nhìn thấy hành động điên cuồng của Tiêu Viêm thì cực độ kinh hãi. " hắn lại dám áp súc dị hỏa lại với nhau ư " Vân Sơn nhíu mày nói.


Sau một hồi, trên tay Tiêu Viêm lúc này xuất hiện một liên hoa bằng hỏa diễm ba màu trắng lục và đen.


Bông hoa to bằng mặt một đứa trẻ đang xoay tròn trong bàn tay của Tiêu Viêm, hắn nhìn Yên Nhiên khẽ nhếch môi " Ngươi thua!! ".


Yên Nhiên đã nghe Long Nhi nhắc tới đấu kỹ này của Tiêu Viêm nên nàng cũng không dám khinh thường, đấu khí trong cơ thể vận chuyển tối đa, trên tay này xuất hiện quả cầu đen như khi nãy nhưng đấu khí vẫn được nàng áp súc lại, sau mười lăm phút đồng hồ, quả cầu khi nãy đã to gấp đôi lúc đầu, xung quanh là bốn lưỡi kiếm cực to đang xoay tròn theo quả cầu đen, không khí xung quanh như bị chém ra thành nhiều đoạn, nhiệt độ bị hạ thấp xuống cực điểm, Tiêu Viêm và Yên Nhiên trên quảng trường lúc này nhìn như hai cực của nhau vậy. Yên Nhiên ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Viêm, nàng nhẹ nhàng nói:


" Tới đây, kết thúc mọi chuyện đi ".


" Đại hình phật nộ hỏa liên, đi " Tiêu Viêm hướng chỗ Yên Nhiên, đóa sen như xé rách không gian mà lao tới.


" Phong Độn: Rasen Shuriken " Yên Nhiên cũng hướng tới Tiêu Viêm mà ném.


Khi liên hoa cùng quả cầu của Yên Nhiên chạm nhau, không có tiếng nổ hay chấn động xảy ra, hai vật này như sinh ra đã là địch của nhau, chúng hiện giờ đang từng chút cắn nuốt đối phương, trên trời tự lúc nào mây đen kéo đến, sấm chớp như xé rách bầu trời, từng hạt mưa trút xuống Vân Lam Tông. Sau nửa nén nhang, dường như đóa liên hoa của Tiêu Viêm đang bị quả cầu của Yên Nhiêm chiếm thượng phong. Điều đó khiến cho Tiêu Viêm cực độ phẫn nộ.


" Bạo... " Tiêu Viêm cùng Yên Nhiên lập tức hét lên.


Vân Sơn đang nhắm mắt dưỡng thần, thì lập tức mở mắt ra, hắn thầm than " không ổn, cứ như vậy Vân Lam Tông sẽ bị hủy diệt mất ". Ngay lúc đó, Long Nhi lăng không lên giữa trời của Vân Lam Tông, bàn tay khẽ vung một luồng sáng bao bọc lấy quảng trường như một chiếc lồng bảo về, sau đó nàng lại nhẹ nhành quay trở lại chỗ ngồi. Vì điều đó xảy ra quá nhanh nên chỉ có Vân Sơn nhìn thấy, hắn quay sang chỗ Long Nhi khẽ cảm ơn nàng.


" uỳnh... uỳnh " tiếng của vụ nổ vang lên, cả Vân Lam Tông đều rung động dữ dội.


Giữa quảng trường lúc này la một cột lửa hình nấm khổng lồ, những đám mây đen lúc trước cũng bị ngọn lửa thiêu rụi, bầu trời lại trở về màu xanh như trước. Sau một hồi nhiệt độ cùng khói bụi cũng đã dần tan đi, giữa quảng trường bị đục thành một cái hố rộng vài trăm trượng. Ở hai bên mép hố là hai thân ảnh đang cực kì chật vật.


Tiêu Viêm bị sức ép của vụ nổ làm cho trấn động cực mạnh, hai tai cùng mắt của hắn hiện giờ đanh rỉ máu, tầm nhìn bị hạn chế đến cực điểm, y phục gần như bị thiêu đốt hết, các vết thương ngày càng nghiêm trọng, máu tươi chảy xuống thành một vũng dưới chân. Đến phút cuối cùng, đấu kĩ của hắn đã thua Yên Nhiên nên hắn cũng bị phản phệ khá nặng, bây giờ gần như không còn chút sức lực nào nữa.


Bên kia, Yên Nhiên tuy đỡ hơn nhưng vẫn bị thương khá nặng, hai cánh tay gần như bị đánh nát, xương sườn cũng bị rạn vài chỗ, y phục rách rưới, khá nhiều vết thương sâu ở trên người khiến cho máu tươi chảy xuống làn da trắng mịn màng.


" Ta không cam tâm, Aaaa " Tiêu Viêm như một con thú điên gào lên. Hắn thật không ngờ đến chiêu thức cuối cùng cũng đã dùng rồi vậy mà vẫn không thể thắng được Nạp Lan Yên Nhiên. Bao nhiêu khổ nhục hắn phải chịu đựng để đến ngày hôm nay vậy mà kết quả lại khiến hắn cực độ thất vọng.


" Lão Sư, người hãy giúp con " Tiêu Viêm nói nhỏ.


" Được, ngươi đã rất cố gắng rồi, việc còn lại để ta ".


Lúc này, mái tóc của Tiêu Viêm bỗng hơi dài ra một chút, đuôi tóc chuyển qua thành màu bạc, đấu khí xung quanh hắn ba động mãnh liệt, thực lực đạt tới Đấu Hoàng đỉnh phong. Sự việc này khiến cho toàn bộ mọi người ở đây đều kinh hãi, nhất là Yên Nhiên, cũng phải thôi Long Nhi cũng chưa nói bí mật của Tiêu Viêm cho nàng nghe.


Vân Sơn ngồi trên đài khẽ mở mắt miệng mỉm cười. Long Nhi nhìn thân ảnh Tiêu Viêm miệng khẽ nhếch lên " Cuối cùng cũng chịu xuất hiện a ".

̀p/s: Cầu like vote, thanks, np
mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng ib hoặc cmt bên dưới:*