Chương 32: Quyết Đấu Ba Năm (1).

Hệ Thống Đồng Nhân

Chương 32: Quyết Đấu Ba Năm (1).

Chương 32:


Vân Lam Tông ở Gia Mã đế quốc có thực lực cường đại. Mỗi một thế hệ truyền thừa thay thế nhau không hề gián đoạn. Vì vậy, tông phải cổ xưa này đã luôn đứng ở trên đỉnh của Gia Mã đế quốc. Nếu không vì các phe phái trong Tông giáo không thể lấy đi quyền khống chế của Hoàng Đế thì chỉ sợ một vài lần hoàng triều thay đổi. Vân Lam Tông đã có thể kiểm soát hoàn toàn Gia Mã đế quốc từ lâu.


Mà cũng vì vậy, các đời trị vì Gia Mã đế quốc đều đối với con quái vật khổng lồ gần gũi này cực kì kiêng kị. Do đó một đoàn quân tinh nhuệ thân kinh bách chiến luôn luôn được cử đóng quân ngay dưới chân núi Vân Lam Sơn thế nên mới có thể yên ổn mà sống chung với nhau.


Hoàng thất quân đoàn đóng dưới chân Vân Lam Tông đã rất nhiều năm. Mục đích của nó cơ hồ mọi người đều đã rõ, hoàng thất đang đề phòng Vân Lam Tông.


Phía trên một con đường lớn của Đế Đô, một thân hắc bào thanh niên đang chậm rãi hành tẩu. Trên lưng đeo một cây hắc thước to lớn khiến mọi nguời cực kì chú y. Mọi người xung quanh đều nhìn hắn rồi xì xầm bàn tán nhưng với những ánh mắt hiếu kì đó, hắc bào thanh niên vẫn chậm rãi hành tẩu như một vị lão nhân khổ tu.


Hắc bào thanh niên đó chính là Tiêu Viêm, hắn đang hướng về phía Vân Lam Tông mà tiến tới, mỗi bước chân của hắn đều rất trầm ổn, không nhanh cũng không chậm, bước chân của hắn khi nhấc khỏi mặt đất đều in lại một vết dấu chân mờ mờ, người xung quanh đường nhìn thấy vậy đều ngạc nhiên không thôi.


Sau một canh giờ hành tẩu, hắn đã đi qua quân doanh của hoàng thất, tiến tới bậc thềm bằng đá đi thẳng lên Vân Lam Tông, ngửa mặt lên nhìn về phía xa, miệng hắn khẽ nhếch lên.


" Giờ khắc hen ước ba năm đã đến ".


------------


Lúc này trên Vân Lam Tông.


" Yên Nhiên, con đã chuẩn bị tốt rồi a " Vân Vận ân cần hỏi.


" Ân...đã xong thưa sư phụ " Nạp Lan Yên Nhiên gật đầu.


" Yên Nhiên ta muốn nhắc con, trừ khi đến phút cuối cùng, nếu không, không nên dùng thứ cuối ta đã dạy con, cơ thể con giờ chỉ chịu được trọng tải của nó một lần, nếu dùng quá sẽ ảnh hưởng đến cơ thể " Long Nhi đứng bên cạnh nói.


" Ân... ta đã rõ " Vân Vận gật đầu mỉm cười nói.


" Được rồi, ngươi đi đi " Vân Vận xoa đầu Yên Nhiên nói.


Lúc này trên quảng trường, Nạp Lan Yên Nhiên xếp bằng ở một phía đối diện với lối đi vào, bên trên là các trưởng lão cùng Vân Vận, Vân Sơn ngồi, trong đó có cả Long Nhi. Xung quanh là hơn một nghìn đệ tử của Vân Lam Tông.


Từ phía lối lên của quảng trường, giờ đã xuất hiện một thân ảnh cao gầy, toàn thân là một bộ hắc y, trên lưng đeo thanh trọng thước to lớn. Hắn đi lên, ánh mắt lướt qua toàn bộ quảng trường, khi ánh mắt hắn nhìn qua chỗ ngồi của Long Nhi thì dừng lại một chút rồi cũng nhanh chóng bỏ qua.


Sau khi đảo mắt một lượt, hắn rút nhanh cây hắc thước trên lưng xuống bổ ra một làn gió nhẹ, miệng nói to:


" Tiêu Gia. Tiêu Viêm, đến thực hiện hen ước với Nạp Lan Yên Nhiên ".


Lời nói đơn giản tầm thường chậm rãi phiêu đãng trong quảng trường to lớn làm cho mọi người đang nhìn bắt đầu nhốn nháo xôn xao, từng luồng ánh mắt chứa đầy sát khí nhìn về phía hắn.


Nạp Lan Yên Nhiên lúc này mới từ từ đứng dậy, hai mắt khẽ mở nhìn Tiêu Viêm nói:


" Ta biết ngươi suốt ba năm qua đã cố gắng không ngừng, bất quá đối thủ của ngươi là ta, với thực lực đại đấu sư đỉnh phong của ngươi tốt nhất nên tự rút lui đi ".


" Hừ... đánh rồi nói " Tiêu Viêm giận giữ nói.


Đấu khí từ cơ thể Tiêu Viêm bốc lên ngùn ngụt, không khí xung quanh bắt đầu lắng lại, ánh mắt tỏa ra sát khí. Lục sắc hỏa diễm đột ngột bốc lên, tay hắn nắm chặt hắc thước chỉ vào Yên Nhiên.


" Chiến đi! Nạp Lan Yên Nhiên. Ba năm, kết thúc đi " Hắn giọng quát lên.


Trong mắt mọi người lúc này, một hắc ảnh giống như một đầu ma thú phẫn nộ đang lao thẳng về phía Yên Nhiên, trọng thước trong tay hắn kéo trên mặt nền ngọc xanh dưới đất từng làn hoa lửa mỹ lệ cùng với vết tích thật sâu.


Nạp Lan Yên nhiên khuôn mặt vẫn bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy nhìn thân ảnh của Tiêu Viêm, bàn tay khẽ nắm chặt thanh ngọc kiếm, thân hình nhẹ nhàng lướt đi như một cơn gió lao vào thân ảnh đang phẫn nộ kia.


Trong nháy mắt, hai thân ảnh đan vào nhau, từng nhát hoa lửa tóe lên giữa không trung.


Ngọc kiếm trong tay Nạp Lan Yên Nhiên thuận theo cổ tay khu động, từng luồng phong nhận lao ra bắn thẳng vào Tiêu Viêm. Tiêu Viêm cũng nhanh chóng dùng hắc thước trên tay, dơ lên ngang ngực chắn lấy từng luồng phong nhận khiến hắn nhận một chút trùng kích, hắn liền thuận đà, trọng thước trong tay vung lên từng luồng kình khí đánh thẳng vào eo Yên Nhiên.


Yên Nhiên vẫn bình tĩnh, phong thuộc tính đấu khí liền được gia tốc dưới chân nàng khiến nàng dễ dàng né tránh lần công kích đấy.


Mũi kiếm khẽ động, một loạt các mũi tên gió nhanh chóng được tạo ra bắn thẳng vào người Tiêu Viêm, dù bị bất ngờ nhưng Tiêu Viêm vẫn cố dùng trọng thước chắn đỡ những chỗ yếu hại. Tuy vật, thân ảnh hắn vẫn bị dính khá nhiều vết thương khiến áo choàng của hắn rách lỗ chỗ, từ đó chảy ra từng giọt máu đỏ au.


Hai thân ảnh lập tức đều lùi lại phía xa. Long Nhi lúc này nhìn thấy Yên Nhiên có thể bình tĩnh xử lý tình huống tốt như vậy thì nàng cảm thấy rất hài lòng.


Vân Vận cùng các trưởng lão thì đều ngạc nhiên vì thực lực của Yên Nhiên không ngờ tăng cao như vậy.


" Yên Nhiên, tuy ngươi rất mạnh nhưng muốn thắng ta ngươi hẳn không có cách " Tiêu Viêm nhếch miệng nói.


" Thật vậy sao, ngươi tự tin điều đó, ngươi hẳn cũng quá kiêu ngạo đi " Nạp Lan Yên Nhiên nheo mắt nhìn Tiêu Việm đang tự sướng nói. Nàng lắc đầu, bàn tay nhỏ nhắn bắt đầu cởi bộ đồ luyện tập bên ngoài mà nàng vẫn mặc từ khi đi với Long Nhi đến bây giờ, khi bộ đồ được ném xuống mặt đất thì phát ra những tiếng " ầm...ầm ", đấu khí trong cơ thể Yên Nhiên đột nhiên bùng nổ khiến cho mọi người đều kinh hãi ngỡ ngàng.


" Đấu Linh sơ kỳ...., không phải mới đây còn là đại đấu sư sơ kỳ sao, làm sao có thể nhanh như vậy." Vân Vận cùng các trưởng lão đều kinh hãi nói.


" Hắc... nàng ta quả thật kinh khủng, có thể khiến Yên Nhiên trong hai tháng tăng một giai, quá kinh hãi thế tục a " Vân Sơn thầm nghĩ.


" Ây nha....thật thoải mái " Yên Nhiên mỉm cười nói.


Tiêu Viêm nhìn thấy Yên Nhiên như vậy thì con ngươi co rụt lại, ánh mắt toát ra vài phần tức giận cùng không cam lòng. Trọng thước trong tay hắn giơ lên cao, đấu khí được vận chuyển theo kinh mạch đi theo cánh tay truyền vào trọng thước, cây trọng thước màu đen giờ được hỏa diễm màu lục bao bọc, trên đỉnh tụ lại thành một điểm " Diễm Phân Phệ Lãng Thước " Tiêu Viêm gầm lên, trọng thước hướng chỗ Yên Nhiên đứng mà đánh xuống.


Trên đài, các vị trưởng lão cùng khách mời đều cực độ kinh ngạc, đấu kỹ này e rằng phải đến địa giai đấu kỹ chứ không đùa, không ngờ tên phế vật vài năm trước bây giờ có thể đạt đến trình độ như vậy.


Lúc này trên quảng trường, Nạp Lan Yên Nhiên nhìn cơn lốc hỏa diễm đánh tới, mặt vẫn không biến sắc chút nào trái hẳn với mong đợi của Tiêu Viêm, bàn tay nàng vận chuyển đấu khí, trong lòng bàn tay xuất hiện một quả cầu màu đen xen lẫn hàn băng đang xoay tròn với tốc độ cao " Phong Độn: Rasengan" Yên Nhiên nhẹ nói, thân ảnh đem quả cầu hướng về phía lốc xoáy hỏa diễm của Tiêu Viêm mà ném tới. Khi hai thứ chạm vào nhau, không gian bắt đầu ba động mãnh liệt.


" Uỳnh Uỳnh..." một vụ nổ khổng lồ xảy ra, cả quảng trường gần như bị vụ nổ nuốt trọn, hai thân ảnh từ trong vụ nổ bay ra từ hai phía đối diện, Yên Nhiên chỉ bị thương một chút ngoài da, trang phục hơi rách một chút lộ ra làn da trắng nõn của mình, hơi thở có hơi chút gấp gáp.


Phía bên kia, Tiêu Viêm đang rất chật vật, hắn uống vào vài viên đan dược cầm máu, và hồi phục đấu khí. Cả cơ thể hắn bây giờ đều toàn là vết thương, nhiều chỗ còn có hàn băng bao phủ, hắn phải dùng dị hỏa mới có thể khiến băng tan ra. Nhiều chỗ thì lại là những vết chém sâu hoắm nhìn thấy xương. Nhìn qua hẳn là lần giao đấu này Yên Nhiên đã chiến thắng.
́
p/s: cầu like vote thanks np
cám ơn các độc giả đã theo dõi trong t.g qua