Chương 38: Đến Hòa Bình Trấn!
Sau hai canh giờ, mây đen trên trời cũng dần tan đi, hẳn Long Nhi đã thành công vượt qua lôi kiếp.
Cả Vân Lam Tông tất cả mọi người đều hướng ánh mắt lên bầu trời tìm thân ảnh của vị cường giả vừa độ lôi kiếp thành công.
Từ trong làn mây, một thân ảnh mặc một bộ quần áo màu trắng nhẹ nhàng hạ xuống.
Đấy chính là Long Nhi, nàng lúc này đã là Đấu Thánh sơ kỳ đỉnh phong. Có thể nói nàng đã là bá chủ ở đây rồi, dù có vào Trung Châu đi chăng nữa. Với thực lực của nàng vẫn có thể bá chủ một nơi.
" Chúc mừng đại nhân, ngài hẳn đã tấn cấp thành công " Vân Sơn mỉm cười nhìn Long Nhi.
" Ân... đã thành công, chắc một thời gian ngắn nữa ta sẽ rời đi nơi đây" Long Nhi gật đầu.
" Được rồi, ngươi kể ta nghe một chút sự tình trong thời gian ta bế quan " Long Nhi nhìn Vân Sơn nói.
" Ân.. trong một năm qua, tên tiểu tử Tiêu Viêm kia đã lén luyện hóa trộm dị hỏa của Già Nam Học Viện khiến bị người ở đó truy bắt mấy tháng nay. Hình như hắn đã tấn giai đấu vương thì phải. Còn hồn điện thì không có động gì đến chúng ta nữa. Lúc đầu có một tên đấu tông đến muốn chúng ta gia nhập nhưng Vân Vận đã từ chối hắn,...." Vân Sơn thao thao bất tuyệt một canh giờ.
" Đấu Vương rồi sao, cũng tốt, mau nhanh nhanh mà phát triển nếu không con kiến bị chết sẽ không còn vui nữa." Long Nhi sau khi nghe Vân Sơn kê thì cười thầm nói.
" Được rồi,ta muốn ngươi cử một vài trưởng lão có thực lực đấu hoàng sơ kỳ đến Tiêu Gia ở Ô Thản Thành làm khách khanh trưởng lão ở đó vài năm, Tiêu Gia sắp có đại nạn rồi a " Long Nhi nghĩ một lát rồi quay sang Vân Sơn nói.
" Được, để ta gọi bọn họ tới. " Vân Sơn gật đầu nói.
Sau một lúc, từ bên ngoài sảnh đi đến bốn người trong tám trưởng lão của Vân Lam Tông, đều có thực lực đấu vương đỉnh cùng đấu hoàng sơ kỳ. Vân Lam Tông phát triển như vậy không thể không kể công lao của Long Nhi, nên giờ Vân Lam Tông có tổng cộng bảy vị đấu hoàng và một đấu tông đỉnh chính là Vân Sơn.
Sau khi Vân Sơn nói qua về việc đến Tiêu Gia làm khách khanh thì bốn trưởng lão có vẻ khó chịu. Dù sao thì việc một trưởng lão của đại tông phái số một đế quốc lại phải đến một tiểu gia tộc làm khách khanh cũng là một việc không thể chưa kể bọn hắn còn là cường giả Đấu Hoàng.
"Ầm..." uy áp từ trên người Long Nhi đè lên cơ thể bốn người trưởng lão khiến bọn hắn lập tức quỳ rạp xuống đất, miệng hộc ra một búng máu.
" Các ngươi nên biết, để có được như bây giờ đều là do ta ban cho các ngươi. Ta có thể cho các ngươi thì cũng có thể thay thế các ngươi." Long Nhi lạnh lùng nói khiến cho bốn trưởng lão mồ hôi túa ra như tắm.
Vân Sơn cùng Vân Vận ngồi bên cạnh cũng không dám lên tiếng can ngăn, những gì Long Nhi nói đúng là như vậy hơn nữa ai có nắm đấm to hơn người đó có quyền a.
" Ta cho các ngươi hai lựa chọn, thứ nhất là làm theo những gì ta nói, hai là các ngươi từ bây giờ có thể rời đi vĩnh viễn " Nhẹ uống một ngụm trà, Long Nhi nói
" Đại nhân, bọn ta biết sai rồi, mong ngài tha thứ, bọn ta sẽ đến Tiêu Gia thủ hộ a " Bốn trưởng lão đồng thanh nói.
" Ân.. vậy thì tốt, ta cũng sẽ không để các ngươi chịu thiệt chút nào. Đây là bốn viên Tẩy Kinh Phạt Tủy đan, nó sẽ giúp kinh mạch các ngươi mở rộng, đấu khí được tinh luyện, thiên phú tu luyện cũng sẽ tăng lên, đồng thời các ám thương trong cơ thể cũng sẽ được chữa trị " Ném bốn viên đan dược về bốn trưởng lão, Long Nhi nói.
Nghe thấy công dụng của đan dược, ánh mắt của bốn trưởng lão lập tức ánh lên sự thèm khát cực độ. " đây chính là thần đan a " bọn hắn đều chung ý nghĩ.
" Cảm ơn đại nhân, bọn ta giờ sẽ lên đường lập tức". Bốn tên trưởng lão hành lễ nói.
" Được. Các ngươi đi đi " Vân Sơn phất tay nói.̉
Long Nhi sau một hồi trò chuyện cùng Vân Sơn thì nàng cũng rời đi, dù sao ở Gia Mã đế quốc này nàng cũng không còn nhiều chuyện để lo nữa. Nàng tiếp theo muốn đến Già Nam học viện, dù Tiêu Viêm đã lấy đi " Vẫn Lạc Tâm Viêm nhưng ở đó vẫn còn một " Vẫn Lạc Tâm Viêm khác nữa, đồng thời nàng cũng muốn nhìn qua cái gọi là Đế Mộ.
Ngay sáng sớm hôm sau, Long Nhi đã rời đi, hướng về Phía Nam nơi của Già Nam học viện mà đi tới. Với thực lực đấu thánh của nàng, đi đến Già Nam học viện chỉ mất hai ngày đó là còn vừa đi vừa du ngoạn cảnh đẹp ché không mất thời gian vài tháng như Tiêu Viêm trong nguyên tác.
Sau hai ngày vừa đi vừa chơi, Long Nhi đã nhìn thấy phía xa là một thị trấn nhỏ. Nàng từ từ hạ xuống mà đi bộ tiến lại trấn này. Nàng biết đây chính là khu vực cấm bay của Già Nam học viện đề ra.
" Đây hẳn là Hòa Bình Trấn a " Tiến đến gần tòa thị trấn, Long Nhi khẽ cười.
Trên con đường lớn có không ít người đi lại, trên người tỏa ra chút mùi máu tanh quen thuộc. Khuôn mặt lạnh tanh không tỏa ra chút nào sát khí, đây hẳn là những cường giả lăn lộn khá lâu ở Hắc Giác Vực. Khi phát hiện ra ánh mắt của Long Nhi đang nhìn, bọn chúng cũng không giám làm bừa chỉ trừng mắt cảnh cáo, như vậy luật lệ ở đây cũng khá nghiêm a. Long Nhi lúc này toàn thân mặc một bộ áo choàng đen, nên khiến bọn chúng không biết nàng là ai, nếu không nhìn thấy thân ảnh Long Nhi bọn chúng hắn sẽ không kiềm chế được mất.
" Quả thật, bất cứ ai ở Hắc Giác Vực đi đến đây đều phải thu liễm lại, Già Nam học viện quả thật là một cái quái vật khổng lồ thì mới có thể áp chế được mấy tên đao nhuốm máu này " Long Nhi nhìn quanh thầm nghĩ.
Đứng ở cửa trấn nhỏ, Long Nhi vừa muốn bước vào trong trấn, bỗng nhiên cảm giác được thanh âm chung quanh chợt im lặng đi rất nhiều, có chút kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện một ít người từ Hắc Giác vực tới sắc mặt trắng bệch, chân tay run rẩy nhìn một cây đại thụ không xa ở bên phải cửa trấn.
Đại thụ màu tối đen, tán cây vươn ra bốn phương tám hướng, giương nanh múa vuốt, ở dưới ánh trời chiều, lộ ra một chút âm lãnh nhàn nhạt, ánh mặt chậm rãi đảo qua trên cây, đồng tử Long Nhi nheo lại nhìn. Chỉ thấy trên nhánh cây kia có một ít thi thể xen kẽ bên trong, gió nhẹ lướt qua, lắc lắc lắc lắc, phát ra thanh âm làm người khác sởn tóc gáy.
"Đây là "Tử Linh thụ" sao!" Long Nhi nhìn cười nói "Trông cũng thật là đáng sợ nha, thật giống với mấy cảnh trong phim ma a."
p/s: Cầu like vote thanks, np