CHƯƠNG 108: THƯỢNG CỔ HUNG THÚ TÁI XUẤT
Chịu chết đi Bạch Linh.
Hủy Diệt Trảm Không!
Ngọc Nhi phẫn nộ hét lớn hai tay nắm chặt cự kiếm hừng hực dị hỏa diễm như đốt trời xanh một trảm này vung xuống chính là hủy thiên diệt địa, Bạch Linh căn bản với một thân tu vi võ đế nhỏ bé không thể nào kháng cự nổi, cái chết đến với nàng chỉ là sớm hay muộn.
Phía bên dưới thân thể Bạch Linh ngã khụyu xuống dưới nền đất lạnh của Vĩnh Hằng Tinh sắc mặt tái nhợt vì kiệt sức đối với loại công kích hủy diệt kia nàng không thể chống đỡ nổi.
Không lẽ đây là kết cục cuối cùng của ta sao, ta hy sinh nhiều cho Cổ Viêm như vậy cũng chỉ vì hy vọng được gặp lại mẫu thân một lần, cho dù chết thêm lần nữa ta cũng không tiếc.
Nhưng mà xem ra không được rồi, mẫu thân xem ra con không thể gặp người được nữa rồi, con mệt mỏi quá ….
Khoảnh khắc này Bạch Linh hoàn toàn chìm đắm trong sự tuyệt vọng, trước cái chết đã định sẵn nàng còn có thể làm gì khác chấp nhận kết cục bi thảm của mình.
Phía trên cao Hủy Diệt Trảm Không vung tới là một trảm hình lưỡi liềm mang hỏa diễm hủy thiên diệt địa hướng tới Bạch Linh công kích.
Ầm ….
Một kích này giáng xuống phía dưới Vĩnh Hằng Tinh với độ cứng tuyệt đối của nó một vết xước cũng không có, trái lại là Bạch Linh trúng chiêu sẽ chết.
Sao …. Sao … sao có thể làm sao cô ta thoát được.
Ngọc Nhi cảm nhận hơi thở của nữ nhân này vẫn còn trợn mắt biến sắc, không tưởng tượng ra với thân thể mềm nhũn không còn chút sức lực nào làm sao có thể thoát được cái chết trong gang tấc.
Biết mình sắp chết, Bạch Linh không có ý định kháng cự chấp nhận kết cục bi thảm trước mắt nhưng hiện giờ một chút đau đớn cũng không có cảm thấy có điều gì đó khác lạ xảy ra.
Không phải chứ, mình từng chết một lần, nhưng cái cảm giác đó vô cùng đau đớn, còn lúc này …
Bạch Linh hoàn toàn không phán đoán được chuyện gì đang diễn ra chỉ còn cách mở mắt ra quan sát tình hình.
Trước mặt nàng hiện giờ là một thanh niên cao lớn vạm vỡ toan thân bao phủ bởi ánh sáng bạch kim sắc rực rỡ, nam nhân này chính là Cổ Viêm ở trạng thái bản thể của mình là một thực thể thần bí.
Cổ Viêm ca, thật sự là huynh sao?
Không ngờ khoảnh khắc sống còn này, người ra tay cứu nàng lại chính là Cổ Viêm, được nam nhân mình yêu thích che chở bảo vệ cho dù một nữ nhân mạnh mẽ đến đâu cũng phải yếu lòng Bạch Linh cũng không ngoại lệ.
Hức hức!
Viêm ca.
Bạch Linh nức nở khóc ôm chặt vào người hắn, lúc này nàng không khác gì như đứa con nít xa nhà mới được trở về được xà vào lòng mẹ mình cảm giác vô cùng ấm áp vô cùng hạnh phúc.
Được rồi mau nín đi, nếu cảm thấy mệt mỏi thì đừng có gánh chịu một mình, còn có ta đây, ngươi đó cho dù có là yêu đế, có là thần là thánh thì ngươi vẫn chỉ là một nữ nhân mà nữ nhân thì lúc nào cũng xứng đáng được che trở bảo vệ.
Một mỹ nhân như ngươi được một đại anh hùng như ta cứu có phải hạnh phúc lắm không?
Cổ Viêm cúi đầu xuống nhìn nàng híp mắt cười ôn hòa nói.
Bạch Linh nghe được những lời chân thành của hắn, vội lấy tay lau nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp cảm động không nói lên lời, lúc này nàng không còn suy nghĩ được gì khác ngoài hắn, chỉ biết ôm chặt tựa đầu vào ngực hắn trong hạnh phúc.
Phía xa xa, Ngọc Nhi trông thấy cảnh tượng đôi nam nữ đang tình tứ đằng kia, máu nóng vốn dĩ đang sôi trào nay lại thêm máu ghen tuông của nữ nhân càng khiến nàng thêm phần phẫn nộ hơn, khuôn mặt đỏ bừng hai bên thái dương gân đỏ nổi lên sát khí cuộn trào điên cuồng như muốn ăn tươi nuối sống hai người họ.
Cổ Viêm xấu xa, nếu không muốn chết thì mau tránh xa con yêu nữ đó ra cho ta.
Ngọc Nhi tức giận chỉ tay thẳng vào mặt hắn quát lớn nói.
Đủ rồi đấy Ngọc Nhi, chúng ta dừng lại tại đây thôi, ngươi đã là người chiến thắng bây giờ ta tuyên bố cho phép ngươi chính thức làm thê tử của ta.
Còn không mau quỳ xuống thần phục ta.
Cổ Viêm ngẩn cao đầu cao giọng nói.
Khốn khiếp bao ta dừng lại, bảo ta thần phục ư, biết điều thì cút ra một bên cho lão nương không đến ngươi lão lương cũng đánh luôn đấy.
Ngọc Nhi trợn mắt tức giận cảnh cáo.
Nữ nhân này bị sao vậy, đầu óc có vấn đề rồi phải không rõ ra ta đã cho phép cô ta làm thê tử đúng như mong ước của cô ta, cô ta còn giận dữ gì nữa.
Cổ Viêm vẻ mặt phức tạp mở miệng nói.
Ta thấy có vẻ như Ngọc Nhi này có hai nhân cách một nhân cách lương thiện một nhân cách ta ác mà hiện giờ người ngươi đang đối diện chính là nhân cách tà ác của cô ta.
Hoàng Viêm bay tới lại gần mở miệng giải thích.
Vậy phải làm sao đây, không có cách nào đem cô ta trở về bình thường được sao?
Cổ Viêm mở miệng hỏi tiếp.
Theo ta thấy trong trường hợp này, nên dùng nắm đấm giải quyết chỉ có như vậy mới thần phục được cô ta.
Hắc Ma chen lời vào nói.
Cổ Viêm đừng có nghe lời Hắc Ma hắn nói, bạo lực sẽ chẳng giải quyết được gì, cách duy nhất chính là dùng thứ được gọi là tình yêu, chỉ có sức mạnh của nó mới có thể hóa giải phẫn nộ của cô ta.
Hoàng Viêm mở miệng nói.
Tình yêu?
Đến ta còn không hiểu, ngươi thì hiểu được sao?
Cổ Viêm mở miệng đáp.
Cái này, ta cũng không có hiểu, nhưng dù sao ta nghĩ nó cũng giống như lĩnh hội võ công vậy, chắc cũng không khác là bao, ta chỉ góp ý với ngươi vậy thôi chứ ta cũng có biết cái gì đâu về chuyện này do ngươi mà ra ngươi tự mình giải quyết đi.
Hoàng Viêm bất đắc dĩ cười khổ nói.
Nói vậy mà cũng nói cho được, nói cũng như không, đã không giúp ích được gì thì hãy ngậm miệng lại đi, để những người có năng lực như chúng ta giải quyết.
Hắc Ma cười khinh thường nhìn Hoàng Viêm nói.
Viêm ca muội sợ lắm.
Bạch Linh ôm chặt vào lòng hắn run rẩy nói.
Đừng sợ có ta ở đây, ta sẽ làm chủ cho ngươi, có ta ở đây sẽ không có ai bắt nạt được ngươi đâu.
Cổ Viêm cười thân thiện nhìn nàng nói.
Đáng ghét đôi gian phu dâm phụ các ngươi, dám tình tứ trước mặt lão nương, các ngươi có phải chán sống rồi phải không?
Ngọc Nhi trợn mắt tức giận như điên quát lại.
Tai ngươi có phải bị điếc rồi phải không, ta bảo ngươi dừng lại thì dừng lại đi, có phải muốn ta dùng gia pháp ngươi mới chịu nghe lời không?
Ta cho ngươi cơ hội cuối cùng nếu không dừng lại, ta sẽ phế bỏ chức vị thê tử của ngươi đem Bạch Linh lên làm thê tử của ta.
Cổ Viêm vẻ mặt nghiêm túc nhìn nàng thẳng thắng nói.
Muốn phế ta, lại còn đưa cô ta lên làm thê tử!
Khặc khặc, vậy được thôi, ta cũng không có hứng thú làm thê tử gì đó của ngươi, nếu hôm nay ngươi và ả tiện nhân đó đã muốn cùng nhau chết chung như vậy ta sẽ thành toàn cho các ngươi.
Tất cả các ngươi đi chết hết cho ta đi.
Ra đây nào ngũ đại Thái Cổ Hung Thú.
Thượng Cổ Hung Thú hay Thái Cổ Thiên Yêu là tổ tiên của tất cả các loài yêu thú trong thiên giới là những sinh vật sinh sống thời thượng cổ, nhục thân đều cường hãn vô song, hết thảy nó đều có được trời sinh thần thông, uy năng kinh khủng không chịu sự trói buộc của con người khiến cho bất kỳ cường giả cũng phải cúi đầu run sợ khi nhìn thấy chúng nào kể cả siêu cấp cường giả cũng phải kiêng kị năm phần không dám coi thường.
Mà thứ gọi là Thượng Cổ Hung Thú này bất quá chỉ là tàn hồn của chúng được phong ấn bên trong Cửu Thải Tường Vân Dực, tuy mất đi nhục thân nhưng sức mạnh không hề giảm vẫn có thể ngang sức đối đầu với những cường giả đỉnh cấp trên thiên giới.
Ngọc Nhi hai tay kết thành thủ ấn kỳ dị, ngay sau đó Cửu Thải Tường Vân Dực xóe rộng cánh ra.
Năm cánh hỏa diễm biến dị bên phải của nàng chính là năm phong ấn giam giữ tàn hồn của năm Thượng Cổ Hung Thú trú ngụ bên trong.
Sau khi nàng ta giả trừ phong ấn, cùng một lúc trong năm chiếc hỏa diễm kia phóng ra năm cỗ hỏa diễm biến dị cuồng bạo mà bay tới phía trước mặt nàng.
Ra đây đi nào Thái Sơ Thôn Thiên Thần Thú, Thái Cổ Phượng Hoàng Thánh Tổ, Thái Cổ Long Tổ, Thái Cổ Ma Kình Vương, Thái Cổ Viên Hầu Thánh Tổ.
Ngọc Nhi hét lớn gọi tên từng loài hùng triệu hồi ra, ngay sau đó cả năm đốm lửa cuồng bạo kia xuất hiện trước mặt nàng hiện ra hình thái khổng lồ của mình kích thước của chúng so với bản thể của Lam Hải không biết to hơn bao nhiêu lần vẻ mặt con nào con nấy cũng vô cùng hung dữ nhìn đám người Cổ Viêm nhỏ bé phía dưới như muốn ăn tươi nuốt sống họ với thân hình đồ sộ này chỉ cần nhích người cũng đủ hủy thiên diệt địa san bằng tất cả nhưng thứ mà chúng đi qua.
Các ngươi may mắn lắm khi mà trước khi chết được chứng kiến sự hiện diện của năm trên mười Thượng Cổ Hung Thú chết cũng coi như không còn gì để nuối tiếc.
Đứng đầu là năm trong số thập đại Thiên Bảng Thần Thú thời thượng cổ Thái Sơ Thôn Thiên Thú mang trong mình sức mạnh của hỗn độn có thể nuốt chửng vạn giới cùng với thôn thiên viêm hỏa có sức mạnh hủy thiên diệt địa đứng đầu trong tất cả các loại thú hỏa.
Thái Sơ Thôn Thiên Thần Thú do thiên địa sản sinh ra mang hình thái giống như một con sư tử thân thể cao lớn giống như một tiểu hành tinh có thể chọc thủng cả trời xanh với bộ lông dài màu hôi sắc phản phất những hoa văn kim sắc cổ xưa trên thân thể, bốn chân thì giống như chân gấu có móng vuốt sắc nhọn, có đuôi rồng cánh phượng màu xám tro giống với thân thể nó trên đầu có một đôi sừng màu đỏ giống như sừng rồng hướng về phía trước uốn lượn chiếc miệng khổng lồ có hàng vạn chiếc răng nhe ra trông vô cùng dữ tợn mà tại nơi vị trí đám người Cổ Viêm đang đứng với nó nhỏ bé như một con kiến, thoạt nhìn như thể chỉ một cái dặm chân nghiên nát họ thành bột.
Toàn thân nó bao phủ một loại hỏa diễm hôi sắc kim sắc hay hỏa diễm màu xám ánh kim đây chính là Thôn Thiên Hư Không Hỏa của của nó vừa có năng lực thiêu đốt vạn vật vừa có thể thôn phệ vạn vật, có khả năng chưởng khống tất cả nguyên tố pháp tắc của tự nhiên cũng không gian, thời gian pháp tắc chỉ lực là sự tồn tại mạnh mẽ nhất trong thiên địa.
Grào …. Grào …
Ngọc Nhi to gan, ngươi đúng là không sợ chết là gì, lại dám ngang nhiên phá phong ấn của chúng ta ra vừa hay hôm nay bổn tôn đang đói hôm nay đại thiên thế giới của các ngươi bổn tôn sẽ nuốt sạch không chừa một thứ gì, để trả thù những gì loài người ngu dốt các ngươi đã giam cầm chúng ta suốt bao lâu nay, ha ha.