CHƯƠNG 116: BÍ MẬT TRONG ĐẤU TRƯỜNG CỔ
Ngọc Nhi giải thích tiếp.
Tỷ lấy đâu ra nhiều vũ khí cao cấp vậy, đừng nói với ta tỷ cũng vô tình có được đó.
Bạch Linh mở miệng nói.
Đương nhiên là không phải Tỏa Linh Tháp này, là do sư phụ ta tặng lại cho ta cách đây hơn một trăm năm về trước, lúc đó bà ấy đột phá đến giới hạn của mình phi thăng lên thần giới để lại cho ta ngay cả Cửu Thải Tường Vân Dực cũng là do bà ấy để lại cho ta.
Phi thăng thành thần?
Trời đất ta không ngờ tỷ lại có sư phụ lợi hại đến vậy bảo sao tỷ lại có nhiều pháp bảo quý giá đến thế.
Bạch Linh hai lóe lên tia sáng không khỏi kính phục thân phận cao quý của Ngọc Nhi.
Haiz!, cũng chẳng có gì để đáng tự hào cả, muội không biết đấy thôi, để có tu vi như hiện giờ ta đã phải đánh đổi quá nhiều thứ mới có được chứ không phải cứ thế mà sư phụ ta cho không đâu.
Ngọc Nhi thở dài một tiếng cười nói.
Viêm ca, chúng ta đi thôi.
Ngọc Nhi quay đầu lại gọi thì không thấy bóng dáng hắn ở đâu, tìm xung quanh mới biết tiểu tử này lại chạy ra khu vực giá treo binh khí quan sát.
Lúc này Cổ Viêm đặt tay lên một thanh trường thương màu đen tuyền với những hoa văn cổ xưa dọc theo thân đến chuôi có vẻ như đây cũng là một kiện thần khí.
Sao không hấp thu được các hạt Kim Sinh Linh Nguyên Tố vậy, có phải Thiên Sinh Linh Tinh có vấn đề gì rồi không?
Cổ Viêm nhíu mày thầm nghĩ.
Tên ngu ngốc nhà ngươi hấp thụ bao nhiêu hạt Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên Tố khác nhau rồi, mà không biết Thiên Sinh Linh Tinh chỉ có thể hấp thu được các hạt nguyên tố nguyên thủy thôi sao, còn mấy thứ sắt vụn này pha tạp vậy ngươi bảo nó hấp thu kiểu gì.
Hắc Ma truyền âm trách mắng đáp lại.
Các hạt nguyên tố nguyên thủy?
Ta còn tưởng vật chất nào trong vũ trụ nó cũng có thể hấp thụ được chứ không ngờ nó lại kén chọn như vậy.
Cổ Viêm truyền âm đáp lại.
Đương nhiên là không rồi nguyên tố mà Thiên Sinh Linh Nguyên Tố hấp thụ phải là loại nguyên tố không những phải thô sơ nhất mà còn là nguyên thủy nhất.
Theo ta thấy mấy cái thứ vũ khí này do pha tạp quá nhiều loại vật liệu với nhau, không những thế thứ kim loại mà con người sử dụng cũng là loại do hấp thu thiên địa nhật nguyệt hàng vạn năm mà thành quá cao cấp nên không phù hợp với tiêu chuẩn của nó nên nó mới không chịu hấp thu.
Hoàng Viêm đáp lại.
Vậy ta nên chọn những thứ kim loại nào để lấy được Kim Thiên Sinh Linh Tinh Nguyên tố đây?
Cổ Viêm truyền âm hỏi lại.
Xa tận chân trời gần ngay trước mắt.
Hoàng Viêm bật cười truyền âm đáp lại.
Nói vậy là có ý gì, các ngươi đang chơi trò đố chữ với ta đó sao?
Cổ Viêm nhíu mà truyền âm quá.
Nói chuyện với kẻ ngu ngốc như ngươi mệt thật đấy.
Chẳng phải là những thứ kim loại làm từ những vật dụng thường ngày đó sao cần gì phải đi đâu xa mà tìm.
Hắc Ma truyền âm trách mắng đáp lại.
Không lẽ là những vũ khí phổ thông, là nồi niêu xoong chảo những dụng cụ phổ thông trong cuộc sống của chúng ta đó sao?
Cổ Viêm kinh ngạc hỏi lại.
Phải chính nó, nó là thứ kim loại không những là thô sơ nhất mà còn là loại phổ thông nhất chỉ có nó mới thích hợp để Thiên Sinh Linh Tinh hấp thụ các hạt nguyên tố nhưng có điều số lượng quá ít, muốn tạo ra Kim Thiên Sinh Linh Tinh thì cần phải có số lượng nhiều hơn giống như một quặng sắt chẳng hạn.
Hoàng Viêm đáp lại.
Đơn giản vậy sao, vậy đợi khi nào có thời gian ta sẽ đi tìm một quặng sắt nào đó hấp thu vậy chứ mấy cái thứ Thần Khí hay Siêu Thần Khí thật không hi vọng vào được.
Đúng vậy mấy cái thứ vũ khí cao cấp này có thể đối với con người là những bảo vật chân quý nhưng đối với chúng ta, chúng chẳng khác nào một đống sắt vụn có mang theo cũng chẳng có tác dụng gì.
Hắc Ma truyền âm đáp lại.
Viêm ca thì ra huynh ở đây, có phải có hứng thú với loại thần khí này không?
Ngọc Nhi mỉm cười hỏi.
Ngươi nói cái thanh trường thương đen sì sì này là Thần Khí sao?
Có phải không vậy ta thấy nó cũng giống trường thương bình thường vậy mà là thần khí sao?
Cổ Viêm kinh ngạc hỏi lại.
Kiện thần khí này tên là Huyết Ma là một thượng phẩm thần khí nhưng có thể sánh ngang với siêu thần khí, một khi bị nó đâm trúng lập tức bị hút sạch máu trở thành một cái xác khô, càng hút nhiều thì nó càng mạnh đợi đến khi lượng máu nói hấp thụ đạt đủ thì nó có thể tiến hóa thành siêu thần khí.
Lợi hại lắm phải không?
Ngọc Nhi mỉm cười giải thích.
Cái gì?
Cái thứ này lại có thể hút máu được sao, nguy hiểm quá.
May mà ta chỉ mới chạm vào thân nó thôi, ngộ nhỡ chạm vào đầu mũi thương của nó không phải trở thành cái xác khô rồi sao.
Cổ Viêm nhíu mày kinh sợ vội núp phía sau Ngọc Nhi nói.
Viêm ca đừng sợ, cái năng lực hút máu này của trường thương chỉ có tác dụng khi trích huyết nhận chủ nó chỉ có thể hút máu được từ người khác, chủ nhân thì không hút được.
Ngọc Nhi mở miệng cười chấn an nói.
Làm ta hết hồn, nhưng mà thứ này cũng quá nguy hiểm đi, không biết kẻ điên nào rảnh rỗi mà chế tạo ra nó được ta cũng phục hắn luôn.
Viêm ca thứ vũ khí này rất lợi hại đó cả thiên giới cũng chỉ có hai kiện, một kiện nằm trong tay ta một kiện còn lại đã rơi vào tay của ma tộc, nếu huynh thích nó thì mau trích huyết nhận chủ đi, muội tặng cho huynh đó.
Ngọc Nhi cười nói.
Thôi đi cái thứ này quá nguy hiểm đặc biệt với người già và trẻ nhỏ ta không dùng đâu, lỡ như cầm nó mà khua lung tung làm chết người vô tội thì không hay tí nào.
Cổ Viêm xua tay từ chối nói.
Phía trung tâm đấu trường ngoài đám khôi lỗi ra còn có một cột đá màu đen cổ xưa cao chừng hơn một mét xung quanh cột đá có những hoa văn kì dị trông rất đáng sợ có vẻ như nó không phải thứ tốt lành gì.
Ngọc Nhi thứ này là gì vậy.
Mở nói ra xem được không?
Cổ Viêm tò mò hỏi.
Cổ Viêm ca đừng động vào nó, thứ đó nguy hiểm lắm.
Ngọc Nhi sắc mặt nghiêm trọng khẽ khuyên.
Không cần phải sợ có ta ở đây, ta sẽ bảo vệ các ngươi, đến đám thượng cổ hung thú gì đó ta còn không sợ thì còn thứ gì có thể khiến ta sợ chứ.
Cổ Viêm cười đắc ý nói.
Là do huynh bảo ta mở ra đấy, xem xong đừng có hối hận.
Yên tâm, cứ mở ra đi, ta tuyệt đối không hối hận đâu.
Hết cách với tiểu tử này, Ngọc Nhi đành phải chiều theo ý hắn, lấy một lệnh bài hắc sắc quỷ dị đặt lên phía trước cột đá vừa khớp với cái khung trên tượng.
Ầm âm ầm..
Mặt đất rung chuyển phía trước tượng đá màu đen kia từ dưới mặt đất xuất hiện thêm bốn cái hắc trụ khác cao chường mười mét, từ mỗi hắc trụ đều có một sợi xích nối liền đến một cái lồng sặt ở trung tâm xung quanh chằng chịt các loại pháp trận quỷ dị khác nhau, phía bên trong lông sắt làm một đám khói đen nếu nhìn kỹ thì đây chính là một nữ nhân y phục rách rưới thân xác trắng bệch hai mắt đỏ hoe trông không khác gì một ác ma nữ.
Ác ma nữ này cả người thân mặc hắc y rách nát, tóc tai bù xù che kín cả khuôn mặt từ khi xuất hiện ả ta không nói một lời nào chỉ ngồi im lặng xếp bằng một chỗ như một tượng gỗ.
Ngọc Nhi nữ nhân trong lồng là ai vậy, trông có vẻ rất nguy hiểm đấy.
Cổ Viêm chỉ tay lên phía trên lồng hỏi.
Cô ta là kẻ thù của muội cũng là kẻ thù của sư phụ muội.
Tên cô ta là Gia Liệt Uyển Như cách đây 200 năm về trước, chính cô ta là kẻ đứng sau sai ngươi ám sát muội rồi đẩy muội xuống vực lúc đó may mà có huynh cứu nên mới thoát nạn.
Về sau ta biết rõ chân tướng đi tìm cô ta trả mối thâm thù, nhưng nữ nhân này quá gian xảo đối phó với cô ta không dễ chút nào, muội phải tốn nhiều công sức mới có thể giết được cô ta.
Ngọc Nhi mở miệng thở dài đáp.
Ngươi nói ngươi giết được cô ta, vậy cô ta vẫn còn sống đấy thô chuyện này ngươi giải thích đi.
Cổ Viêm nghe không hiểu hỏi tiếp.
Lúc giết được cô ta, thì tu vi cô ta đã ở võ đế cảnh cứ ngỡ hủy nhục thân hủy đế nguyên đan cô ta thì cô ta đã chết.
Sau này biết được trước đó cô ta đã phân tác một nửa linh hồn của mình dung nhập vào đứa con gái duy nhất của mình đợi khi thân xác kia bị hủy lập tức đoạt xá thân thể con gái lấy làm thân thể của mình tiếp tục tu luyện đến võ thần cảnh.
Khi đạt đến võ thần cảnh cũng là lúc cô ta phi thăng lên thiên giới tìm ta giải quyết ân oán, cứ thể chúng ta lại giao đấu hết mấy chục năm nhưng loại nữ nhân này quá gian xảo lần nào ta cũng để cô ta chạy thoát được.
Cho đến một ngày cô ta đánh nhau với ta bị trọng thương trong lúc lẩn trốn vô tình đặt chân vào một khu cổ một thần bí giải phóng một nữ ma đầu khác, nữ ma đầu này còn đáng sợ hơn cô ta gấp ngàn lần, ả ta dụ cô ta mở phong ấn ra rồi đoạt xá thân thể cô ta trở thành của mình cũng kể từ đó Gia Liệt Uyển Như đã hoàn toàn chết một ma đầu khác được tái sinh.
Sau đó thì sao, ngươi mau kể tiếp đi.
Cổ Viêm tò mò vội lên tiếng hỏi tiếp.
Ma đầu này tên thật là Thiên La Dạ Nguyệt là một người bạn rất thân với sư phụ muội, lý do cô ta thành ra như này cuối cùng cũng chỉ vì chữ tình chỉ vì họ đều yêu chung một người nam nhân vì tranh dành một người nam nhân đó mà trở mặt với thành kẻ thù với nhau dẫn đến một cuộc chiến thảm khốc một sống một chết.