CHƯƠNG 110: TRỪNG TRỊ THƯỢNG CỔ HUNG THÚ (HẠ)

Hành Trình Khám Phá Thế Giới Mới Của Thực Thể Thần Bí

CHƯƠNG 110: TRỪNG TRỊ THƯỢNG CỔ HUNG THÚ (HẠ)

Chuyện gì xảy ra thế này, sao bọn chúng lại có thể to lớn đến vậy làm sao có thể, ta không phải hoa mắt rồi đấy chứ.

Thái Sơ Thôn Thiên Thú Thần mặt biến sắc kinh sợ khi thấy hình dạng siêu khổng lồ của ba người họ, đối với họ con thượng cổ yêu thú này không khác gì một con chuột nhắt nhỏ bé vô hại.

Còn trong mắt Thôn Thiên Thú Thần kia cả ba ngươi này thân thể tỏa ra ánh hóa quang quá chói lọi như thần linh soi sáng nắm giữ quyền năng vô hạn.

Các ngươi rốt cuộc là cái thứ gì vậy, còn nơi này là đâu, đây có phải là đại thiên thế giới mà ta biết không?

Thái Sơ Thôn Thiên Thú Thần ngẩn đầu lên trời cao nhìn ba vị thần kia bộ dáng vừa run vừa sợ như bị mất ba hồn bảy phách mở miệng hỏi.

Tất nhiên là không phải rồi đồ ngu ngốc, đây là không gian vũ trụ do chính bọn ta tạo ra, còn bọn ngươi đối với ta chỉ là những con thú nhỏ bé yếu đuối chuẩn bị để bọn ta mần thịt mà thôi, khặc khặc.

Hắc Ma cười âm hiểm đáp lại.

Cái gì?

Còn muốn đem chúng ta ra làm thịt, ngươi nghĩ thượng cổ hung thú chúng ta chi là cái hư ranh thôi sao, số người chết dưới tay ta đâu phải là ít, cường giả cấp bậc như nữ nhân Ngọc Nhi kia chúng ta ăn tươi nuốt sống nhiều không xuể chỉ dựa vào một con người nhỏ bé như ngươi dám có cái ý nghĩ ngu xuẩn đó.

Cái gì mà sáng tạo ra vũ trụ cơ chứ, thật vớ vẩn.

Ngay cả cái thân thể khổng lồ này của các ngươi chắc chắn là hư ảnh, tưởng làm thế là dọa được ta sao?

Xem ta phá hư ảnh của các ngươi như thể nào đây.

Thôn Thiên Hư Không Hỏa Đạn.

Thái Sơ Thôn Thiên Thú Thần vẻ mặt hung tợn há cái miệng khổng lồ của mình ngưng tu Thôn Thiên Hư Không Hỏa thành một khối đạn cầu màu xám kim khổng lồ đường kinh lên tới vài trăm mét nhắm vào thân thể khổng lồ của ba người Cổ Viêm ở phía trước mặt kia.

Đòn công kích này có uy lực mạnh đến mức nếu là thế giới bên ngoài có thể thổi bay một vị diện chứa hàng trăm tinh cầu cùng một lúc xóa sổ hàng ức ức vạn sinh linh chỉ trong chớp mắt.

Mặc dù lợi hại đến như vậy nhưng con Thái Sơ Thông Thiên Thú này đã chọn nhầm đốt tượng, nó không biết rằng khi ở trong Vĩnh Hằng Vũ Trụ mạng sống của chúng không phải do chúng quyết định mà là do họ quyết định, chỉ cần một ý niệm của họ có thể lập tức đem con Thượng Cổ Hung Thú này tan biến thành tro bụi ngay tức khắc.

Haiz!

Đã nói khản cả giọng đến thế mà tụi bay vẫn chưa hiểu sao, hôm nay cho dù các ngươi có gồng sức trống trả như thế nào, thì không tránh khỏi lên thớt làm thực ăn cho ta đâu.

Cổ Viêm tức giận quát lớn, cũng đúng lúc này khối đạn lửa khổng lồ tạo ra từ Thôn Thiên Hư Không Hỏa kia bay đến trước mặt hắn tuy rằng kích thực khối đạn lửa này to là thế nhưng trước mặt Cổ Viêm nó lại chỉ bé như một viên bi như một cục rỉ mũi búng nhẹ một cái liền bị dội ngược lại một khoảng cách rất rất xa đến tiếng nổ nó như thế nào cũng không nghe thấy.

Đây … đây … không phải hư ảnh.

Ngọc Nhi rốt cuộc đây là đâu, còn bọn họ rốt cuộc là thần thánh phương nào ngay cả phụ thân cũng không làm gì được, con ngươi tại sao ngươi lại đắc tội với họ, mọi chuyện xảy ra không phải giấc mơ đúng không, ngươi mau nói gì đi chứ.

Phượng Tổ vẻ mặt kinh sợ đến tim đập chân run cánh cũng không thể vỗ được nhìn Ngọc Nhi run rẩy nói.

Vốn dĩ ta chỉ mượn các ngươi rằn mặt đôi gian phu dâm phụ đó thôi, nhưng mà ta không ngờ Cổ Viêm lại lợi hại đến thế, nếu ta mà biết sớm đã không gọi các ngươi ra đây.

Ngọc Nhi bất đắc dĩ cười khổ một tiếng nói.

Đứng trước loại sức mạnh tuyệt đối này Thái Sơ Thôn Thiên Thú tuy vô cùng khiếp sợ nhưng nó dù sao cũng là hung thú thời thượng cổ có sức cường đại vạn người nhìn vào đều là ánh mắt run sợ có cái tôi cái cao ngạo quá lớn không dễ dàng gì khuất phục ngay đến cả Thôn Thiên Hư Không Hỏa cũng không làm gì được vậy chỉ còn cách sử dụng biện pháp cuối cùng.

Hỗn Độn Chi Lực!

Năng lực của Hỗn Độn Chi Lực là loại sức mạnh lớn nhất chỉ có duy nhất Thái Sơ Thôn Thiên Thú mới có thể làm được, dựa vào loại sức mạnh này mọi thứ thiên địa nhật nguyệt đều bị nó nuốt hết làm thức ăn và năng lượng cho nó, cũng vì năng lực này mà nó có thể nuốt rất nhiều tinh cầu làm thức ăn, khiến con người nhìn thấy nó như nhìn thấy quỷ thần vô cùng kính sợ sùng bái nó, đến tất cả các loài yêu thú trên thế gian đều tôn sùng nó làm vị vua vị đấng tối cao toàn năng.

Hỗn Độn Chi Lực phải không?

Cái tên nghe cũng kêu cũng oách phết nhưng làm được cái gì nào.

Muốn nuốt thiên địa vạn vật phải không, để ta thành toàn cho ngươi!

Cổ Viêm cười lớn một tiếng, sau đó vươn bản tay khổng lồ của mình đến phía con Thái Sơ Thông Thiên Thú khổng lồ kia, mặc dù to lớn là vậy nhưng trước mặt Cổ Viêm nó chỉ như một con cún con màu lông xám vô cùng dễ thương.

Chỉ với hai ngón tay Cổ Viêm đã có thể xách cổ nó lên chớp mắt dịch chuyển đến các hành tinh nguyên tố.

Trước mặt những hành tinh nguyên tố siêu khổng lồ, con yêu thú này lại càng trở nên nhỏ bé vô cùng như một hạt cát bé nhỏ trong vũ trụ nó không ngờ trên thế gian này là có sự tồn tại to lớn vĩ đại đến như vậy.

Đấy tất cả đều là của ngươi, ngươi muốn nuốt muốn thôn thiên thể nào là việc của ngươi nhưng ta chỉ sợ ngươi không ham nổi mà thôi, a ha ha.

Cổ Viêm xách cổ nó lên nhìn nó cười trêu ghẹo nó.

Thái Sơ Thôn Thiên Thú Thần hiện giờ vẻ uy nghiêm trước đây hoàn toàn biến mất sạch cái gì mà năng lực thôn thiên nhật nguyệt bây giờ đến cái miệng bịt chặt lại im thin thít không nói được lời nào, chỉ đừng từ xa thôi nó cũng đã cảm nhận được một loại sức mạnh vô cùng khủng bố đến từ cách hành tinh nguyên tố này, một sức mạnh mà ngay cả đến những kẻ tự xưng là thần mà nó từng gặp trước đây cũng không thể nào sánh được dù chỉ là một góc nhỏ.

Thứ sức mạnh lớn đến như vậy, nó làm gì có cái bản lĩnh lớn đến thế để nuốt, thứ nó có thể làm bây giờ là im lặng liên tục suy nghĩ cho đây chỉ là một cơn ác mộng muốn được tỉnh dậy, nhưng lúc này tim nó lại đập thình thịch thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực, sự sợ hãi tột độ đến mức chân run bần bật còn không đứng vững đối diện với sự tồn tại như Cổ Viêm nó hoàn toàn chìm trong sự tuyệt vọng.

Giờ đây nó mới hiểu ra một điều sự bất lực trước cái chết không chỉ riêng những sinh linh ngoài kia mà còn có cả nó cũng không ngoại lệ, mặc dù trước đây nó từng bị những cường giả cấp thần săn giết nhưng ít nhất còn có cơ hộ chống trả nhưng đối diện với sức mạnh tuyệt đối như Cổ Viêm mọi sự chống trả đều là vô ích, tất cả chỉ là một trò cười mua vui cho bọn họ mà thôi.

Sao vậy to quá không nuốt nổi à, vậy được rồi ta sẽ kiếm cho ngươi cái nhỏ hơn để ngươi nuốt nha, ngươi biết đấy khi mà ngươi nói ngươi có cái hỗn độn chi lực gì đó có thể thôn thiên vạn vật khiến ta cảm thấy rất tò mòn muốn biến ngươi làm cách nào để ngươi nuốt vào trong cái bụng bé xíu này.

Chớp mắt Cổ Viêm lại dịch chuyển đến vị trí của đám người Ngọc Nhi đang đứng trước mặt vung tay nhẹ một cái ném con Thái Sơ Thôn Thiên Thú lăn lốc lốc giữa không gian vũ trụ vô cùng vô tận.

Thân thể to lớn kia lăn đến vị trí đám của Ngọc Nhi, khiến bọ họ nhanh chóng phải tức tốc bay thật xa để tránh khỏi sự va chạm này.

Phụ thân người có bị thương không?

Long Tổ bay tới thấp giọng hỏi thăm nói.

Thái Sơ Thôn Thiên Thú kia vẫn chưa hết sợ, chỉ biết im lặng cái mặt nó cứ cứng đơ ra như một tượng đá cho dù Long Tổ cùng Phượng Tổ có nói gì cũng là vô ích.

Xem ra cái hành tinh nguyên tố do ta tạo ra, quá cỡ so với cái miệng của ngươi có thể nuốt được vậy còn cái này thì sao, ngươi có nuốt được nổ không?

Cổ Viêm khuông mặt trở nên nham hiểm cười bỉ ổi nói.

Ngay sau đó hắn vươn một tay lên trời cao, một ngón tay hướng lên trời ngưng tụ ra một khối cầu lửa, khối cầu này liên tục bành trướng kích thước dường như không có điểm dừng, cuối cùng theo ý của hắn mà bành trướng lên kích thước với đường kính lên tới hơn 1.000.000.000 km quá sức khủng khiếp kích thước này cùng với lượng nhiệt khủng bố này so với một hành tinh nó nuốt trước đây chưa là cái gì.

Cổ Viêm thân thể quá bé mà khối cầu năng lượng lại quá lớn không khác gì nâng một mặt trời lửa khổng lồ khiến cho đám thượng cổ hung thú này vô cùng run sợ thật không dám tưởng tượng hắn làm sao có thể có một nguồn năng lượng lớn đến vậy, với sức mạnh hủy diệt từ khối cầu lửa của hắn đừng nói là hàng ngàn vị diện trên đại thiên thế giới một khi phát nổ thì cả thần giới cũng biến thành tro bụi biến vũ trụ trở về cõi hư không, không có bất kỳ sự sống nào.

Mặc dù đã đừng từ khoảng cách rất xa để tránh cho bọn chúng bị hỏa diễm thiêu đốt đến chết nhưng sức nóng này quá kinh khủng đám thượng cổ hung thú kia không thể chịu nổ mà ngất lịm đi ngay cả Ngọc Nhi cũng vậy, bây giờ nàng mới tin trên thế gian này thực sự tồn tài một thứ sức mạnh gọi là tuyệt đối.

Có vẻ như mình làm hơi quá thì phải dọa cho bọn chúng mất mật ngất hết rồi, ha ha.

Cổ Viêm thu nhỏ khối cầu lửa của mình lại thành một hại bụi cuối cùng thì biến mất nhìn bọn chúng mà bất đắc dĩ cười khổ một tiếng.

…..

Ngọc Nhi mau tỉnh dậy đi.

Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Ngọc Nhi mới từ mở mắt ra cả người vã mồ hôi như vừa trải qua cơn ác mộng vô cùng khủng khiếp.

Trước mặt nàng, là dáng người nam nhân cao lớn với âm thanh ấm áp đang xoa đầu nàng, nhìn kỹ thì nam nhân này chính là Cổ Viêm, bên cạnh nàng còn có cả Bạch Linh.

Mau tránh xa ta ra, huynh dám tình tứ cùng nữ nhân khác trước mặt ta, huynh có tư cách gì động vào người ta.

Ngọc Nhi vội đẩy hắn một cái mạnh trừng mắt quát.

Đủ rồi Ngọc Nhi mọi chuyện đã kết thúc, ngươi đã là người chiến thắng chức vị thê tử này là của ngươi, ngươi hà tất phải đuổi cùng giết tận như vậy chứ.

Cổ Viêm nghiêm mặt nói.

Chiến thắng!

Chưa giết được cô ta huynh gọi đây là chiến thắng ư.

Phải rồi huynh rất mạnh, Ngọc Nhi ta không đánh lại huynh, càng không có khả năng giết cô ta, có phải hai người muốn ở bên nhau lắm không muốn ta chết lắm phải không được thôi ta cũng mệt mỏi với cuộc sống hiện tại lắm rồi vậy để ta chết cho các người vừa lòng.

Ngọc Nhi ánh mắt chất chứa đầy sự uất hận cầm thần kiếm trên tay chĩa thẳng vào cổ mình rưng rưng như giọt lệ bi thương quát.

Viêm ca, Ngọc Nhi cô ta thật sự điên rồi, huynh còn không làm gì đó sẽ có án mạng xảy ra đấy.

Bạch Linh bên cạnh tỏ vẻ lo lắng nhỏ giọng nói.

Yên tâm đi, ở trong Vĩnh Hằng Vũ Trụ ta có quyền hạn lớn nhất ta muốn ai chết thì kẻ đó phải chết, ta muốn ai sống thì kẻ đó đừng mong được chết yên ổn.

Cổ Viêm mỉm cười đáp lại.

Ta chết cho các ngươi vừa lòng.

Ngọc Nhi cầm thần kiếm trên tay nức nở khóc chuẩn bị tự sát, thì đột nhiên lúc này Cổ Viêm nhanh hơn một nhịp giật lấy thần kiếm trên thay của nàng ngăn hành động dại dột của nàng lại.

Két két két ….

Cầm thần khí trên tay, Cổ Viêm nhẹ nhàng xé nó ra làm đôi làm ba, như xé một tờ giấy khiến cho Ngọc Nhi vô cùng kinh sợ, thần khí đâu phải là vũ khí bình thường phải mất rất nhiều tài nguyên mới có thể rèn ra được, vậy mà Cổ Viêm lại có thể tay không xé nó ra làm đôi như một tờ giấy mỏng, nhìn khắp đại thiên thế giới cũng không có ai có được cái khả năng như hắn.

Đám thượng cổ hung thú kia sau khi tỉnh lại mỗi con đều bị nhốt trong một cái lồng khổng lồ, mặc dù không hiểu rõ xích mích giữa Cổ Viêm và Ngọc Nhi nhưng nhìn cách tên tiểu tử này xé thần khí như xé một tờ giấy khiến cho chúng được một phen mắt chữ a mồm chữ o khiếp sợ đến tột cùng thật không dám tưởng tượng ra vị thần đầy quyền năng trước mặt chúng sẽ làm gì tiếp theo với chúng khi chúng đã đắc tội với ngài.