CHƯƠNG 105: CHÍ TÔN THÁNH NHÂN CẢNH GIỚI
Ngươi làm vậy là sao, ta không cần ngươi thương hại.
Ngọc Nhi trừng mắt quát.
Vô ích thôi, đối mặt với sức mạnh tuyệt đối của Băng Thiên Sinh Linh Tinh dù cho cô có cường đại như thế nào đi chăng nữa cũng không phải đối thủ của nó đâu.
Bạch Linh sắc mặt lạnh lùng đáp lại.
Sức mạnh tuyệt đối!
Ha ha, thật nực cười, không ngờ ngươi là có khiếu hài hước đến vậy.
Đối với người khác, có thể sẽ bị lời nói của ngươi làm cho khuất phục chịu thua, còn ta thì không, ta không phục.
Sức mạnh tuyệt đối cái gì chứ, hôm nay ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy tất cả chỉ là lời ngươi nói đều là nhảm nhí.
Bởi vì trên thế gian này không có thứ gì gọi là tuyệt đối.
Ngọc Nhi hai mắt đỏ ngầu nghiến răng như sắp phát điên chỉ thẳng vào mặt Bạch Linh quát.
Phía bên Hư Linh Cung, từ ánh mắt nóng bỏng của đám người Cổ Viêm đang quan sát trận chiến của hai vị nữ cường giả này.
Đối với Lân Thiên và Vương Hổ đây cơ hội rất tốt để bọn chúng học hỏi thêm về cách chiến đấu của một cường giả siêu cấp, bởi vì không phải lúc nào cũng có thể gặp may mà chứng kiến cảnh tượng này.
Lam Hải sắc mặt hơi ngưng trọng, chứng kiến sức mạnh kinh khủng của Ngọc Nhi khiến hắn càng lúc càng tò mò về thực lực hiện tại của nữ nhân này, không biết với nguồn sức mạnh này cô ta đã đạt đến trình độ nào trên thiên giới.
"Với thiên phú của cô ta bỏ ra 200 năm tu luyện đạt đến cảnh giới thánh nhân không phải là không thể, không lẽ cô ta thực sự đã bước vào thánh nhân cảnh. "
Lam Hải nhíu mày thầm nghĩ.
Này Hoàng Viêm ngươi cảm thấy nữ nhân Ngọc Nhi này có phải tức giận đến mức không tỉnh táo rồi phải không, rõ ràng đối diện với sức mạnh tuyệt đối vẫn còn cố sức kháng cự lại.
Ta chưa từng thấy ai ngu ngốc như cô ta.
Cổ Viêm vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Ngọc Nhi mở miệng nói.
Ta nghĩ với vì tính cách quật cường của cô ta, dù sao cô ta cũng là một siêu cấp cường giả trước giờ chưa từng nhúng nhường bất kỳ kẻ mạnh nào, trước đây cũng vậy bây giờ cũng vậy, đối thủ càng mạnh cô ta càng hiếu chiến muốn đánh thắng kẻ đó.
Hoàng Viêm cười nhạt đáp lại.
Nếu đúng như những gì cô ta nói, trên thế gian này không có gì là tuyệt đối, liệu có khi nào cô ta có thể đánh bại sức mạnh của Băng Thiên Sinh Linh Tinh không?
Cổ Viêm mở miệng hỏi tiếp.
Ha ha, Cổ Viêm ngươi đúng là có khiếu hài hước đấy, làm sao một con người như cô ta có thể chiến thắng được sức mạnh tuyệt đối của một hành tinh nguyên tố được.
Ta thừa nhận nữ nhân này nói không sai, trên thế gian này không có thứ gì gọi là tuyệt đối nhưng có điều cái đó không áp dụng cho con người bởi vì ….
Đứng trước sức mạnh của Thiên Sinh Linh Tinh, con người đối diện với nó chính là đối diện với sức mạnh tuyệt đối không thể nào vượt qua được.
Hắc Ma vỗ vay Cổ Viêm cười đắc ý nói.
Hắc Ma chủ nhân nếu vậy chúng ta là tinh chủ của các hành tinh nguyên tố, cũng có được sức mạnh thiên hạ vô địch như Bạch Linh sao?
Lam Hải hai mắt lóe ra tinh quang phấn khích mở miệng hỏi.
Được chứ sao không, có điều muốn sử dụng nó cần sự cho phép của chúng ta, nhưng có điều thứ sức mạnh tuyệt đối này chỉ có thể có tác dụng trong Vĩnh Hằng Vũ Trụ mang ra bên ngoài là không thể bởi vì muốn sử dụng sức mạnh của nó bắt buộc các ngươi phải có một nguồn sức mạnh vô cùng vô tận tương xứng để đánh đổi sử dụng sức mạnh của nó.
Lời của Hắc Ma nói Lam Hải chỉ biết cười khổ, dùng chính năng lượng mình có để đổi lấy sử dụng sức mạnh của hành tinh nguyên tố, chỉ có lỗ không có lời, nếu không phải bị dồn vào đường cùng hắn cũng không điên mà mượn sức mạnh của nó.
………
Ngọc Nhi bỏ cuộc đi, đừng cố gắng tranh dành Cổ Viêm với ta nữa, hắn định đời này là nam nhân của ta, đừng mong có nữ nhân nào tranh dành hắn với ta kể cả ngươi.
Bạch Linh nghiêm mặt nhìn về phía nàng thẳng thắn nói.
Đừng có nằm mơ, ta đa hy sinh nhiều cho hắn như vậy tuyệt đối không thể ra về trắng tay được, ngày nào còn có ta ở đây ngươi đừng mong ở cạnh bên hắn.
Ngọc Nhi tức giận quát.
Ở phía Hư Linh Cung, Cổ Viêm nhìn thấy hai nàng sống chết đánh nhau tranh dành hắn, hắn cũng chỉ biết cười khổ, cứ tưởng mèo mù vớ được cá rán nhưng không ngờ vớ phải cá này lại có nhiều xương như vậy, xem ra muốn nuốt trôi không phải chuyện đơn giản hắn chỉ hối hận vì ngày hôm đó có động chạm thân thể với hai nàng nên hiện giờ mới xảy ra tính huống tiến thoái lưỡng nam như vậy, nếu cương quyết từ chối ngay từ đầu có phải dễ giải quyết rồi không?
Kể ra hai nữ nhân này mà đồng quy vu tận với nhau có khi đối với hắn lại là một chuyện tốt bởi vì hắn còn có một Mộng Mộng dễ thương, nhưng thấy hai nàng sống chết vì hắn như vậy, hắn lại không nỡ để cho hai nàng phải chết nhưng nếu hai nàng sau trận chiến này còn sống thì bản thân hắn những năm tháng sau này cũng không thể yên ổn với hai nàng chọn một trong hai rất khó khăn với hắn.
Bạch Linh có bản lĩnh thì hãy tiếp một chiêu này của ta.
Đại Thiên Thánh Linh Thuật.
Hoang Tổ Thần Ma Chưởng.
Ngọc Nhi thân thể phiêu bạt trong không trung hai bàn tay ngọc kết ra những thủ ấn kỳ dị phức tạp chỉ thấy sau lưng nàng mười cách hỏa diễm bắt đầu có sự biến đổi bên trái năm cánh phừng phừng tử lôi hỏa dực, năm cánh bên phải là hồng sắc hỏa diễm đỏ thẫm cuồng bạo.
Xuất!
Phía bên trái tử lôi hỏa diễm kia từ năm cánh phóng ra một con khổng tước khổng lồ toàn thân từ trên xuống dưới là loại tử sắc hỏa diễm thân thể với những hoa văn kim sắc kì dị cổ xưa bên phải là một con phượng hoàng khổng lồ hỏa diễm cũng giống như khổng tước kia trên mình đều là hoa văn cổ xưa cả hai đều có những chiếc đuôi óng ánh lộng lẫy khiến người ta không thể rời mắt được mà tại thời điểm này đang bay xung quanh Ngọc Nhi càng làm tô thêm vẻ cao quý của nàng trong mắt chúng nhất.
Phía bên Hư Linh Cung Lam Hải kia được một phen há hốc mồm kinh sợ khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt, đồng dạng bọn Lân Thiên và Vương Hổ cũng giống hắn phải nói đây là lần đầu tiên chúng được mở mang tầm mắt thấy công pháp cao cấp đến vậy.
Chủ nhân ta không nghe lầm chứ Ngọc Nhi phu nhân vừa nói công pháp kia là Đại Thiên Thánh Linh Thuật vậy không phải cô ta đã bước vào cảnh giới Chí Tôn Thánh Nhân rồi sao, chỉ vỏn vẹn hai trăm tu luyện mà đã đặt chân vào cảnh giới Chí Tôn không biết có bao nhiêu người đã dày công khổ luyện hàng vạn năm mà cũng thể nào bước chân vào cảnh giới này vậy mà cô ta lại làm được, tư chất này thật sự quá mức yêu nghiệt cũng là lần đầu tiên ta thấy.
Lam Hải phấn khích như điên nhìn Cổ Viêm cười nói.
Chí Tôn Thánh Nhân!
Cái tên nghe cũng kêu cũng oách phết đấy, nhưng mà làm được gì có bằng võ thần cảnh của Phục Long Đại Lục nơi ta đang ở không?
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi.
Chủ nhân thật biết nói đùa, võ thần ở cái hạ vị diện này nhỏ bé như cái lỗ mũi làm sao xứng ngang tầm với một cường giả cấp chí tôn được.
Khi bước vào cảnh giới chí tôn được xem là siêu cấp cường giả tung hoàng khắp các đại lục chi dựa vào sức của mình có thể chưởng khống thiên địa, trong lúc giơ tay nhấc chân có được lực lượng hủy thiên diệt địa, không thể tưởng tượng được.
Nói một cách dễ hiểu hơn với tu vi của Ngọc Nhi phu nhân hiện tại với cái Phục Long Đại Lục này chỉ cần cô ta thích chỉ cần một cái búng tay cũng có thể làm cho nổ tung nó thành tro bụi tan biến trong hư không?
Lam Hải mở miệng giải thích.
Lợi hại đến vậy sao, con cá ngươi có nó quá không đấy, cho nổ cả một hành tinh, con người có thể đạt đến trình độ cường đại đến như vậy sao?
Cổ Viêm ngạc nhiên hỏi lại.
Đương nhiên là có thể được Chí Tôn Thánh Nhân mới chỉ là bước đầu đặt chân lên con đường trở thành đỉnh cấp cường giả phía sau còn những cảnh giới với sức mạnh kinh khủng hơn thế này gấp ngàn lần.
Không những vậy có thể nói cảnh giới này được xem là sự tồn tại cao nhất ở thiên giới, tuy nó chỉ là một cảnh giới nhưng cũng là bình chướng rất lớn đối với một cường giả cấp Thánh Nhân có thể bước qua ở một tòa đại lục có thể tìm thấy rất nhiều thánh nhân nhưng Chí Tôn Thánh Nhân dù ngài có tìm đỏ cả con mắt cũng không tìm thấy một vị nào.
Lam Hải bật cười nói tiếp.
Sao lại như vậy, không lẽ đám Chí Tôn Thánh Nhân này chưa từng ra đường gặp ai bao giờ, đừng nói với ta đám người này sống đến cả vạn năm mà chưa từng đi ra khỏi nhà bao giờ, suốt ngày nhốt mình trong nhà không tu luyện, thì cũng ăn đan dược, không thì đi ngủ thật hết sức nhàm chán.
Đám người này không giao du với thế nhân bên ngoài mà vẫn được người đời biết đến tôn sùng, đúng là sự tôn sùng mù quáng, toàn một lũ ăn hại.
Cổ Viêm tỏ vẻ ghen tị bĩu môi nói.
Ha ha, cũng không hẳn là vậy dù họ có đi dạo ra thế giới bên ngoài, người nghĩ với con mắt phàm tục có thể nhận biết ra họ sao?
Lam Hải vui cười nói tiếp.
Có gì khó khăn đâu phải ta nếu một ngày ta cũng đạt đến trình độ đó, ta sẽ chạy ra đường hét lớn một tiếng " ta là Chí Tôn Thánh Nhân đây này các ngươi còn không mau quỳ xuống sùng bái ta đi" ha ha.
Cổ Viêm mở miệng cười lớn đáp.
Tiểu tử ngươi thật là, cũng chỉ có ngươi nghĩ ra nghĩ thử xem đám Chí Tôn Thánh Nhân đó khổ công tu luyện nhiều năm đến vậy cũng phải có cái giá của chúng chứ, giống như nữ nhân vậy càng xinh đẹp càng tài năng thì càng phải giữ giá, đi đâu mà cũng tự nhận mình là Chí Tôn Thánh Nhân này nọ chẳng phải làm mất hết thân hết phận, cứ im lặng thì còn có người sùng bái chứ cứ quang quác cái mồm đi rêu rao thì chúng lại bảo khùng điên ăn nói linh tinh, có khi lại cho ngươi vài cọng rau bẩn hay vài quả trứng thối vào đầu cũng nên.
Hắc Ma cười lớn giải thích.
Nhưng chủ nhân, chúng ta ở khu vực gần trận chiến có ổn không vậy, ta chỉ e với một kích này của Ngọc Nhi phu nhân với tu vi thấp kém hiện tại của mình liệu có bị thổi bay thành tro bụi không?
Lam Hải sắc mặt có chút lo sợ nhìn về hướng Cổ Viêm mở miệng hỏi.
Cổ Viêm sau khi nghe con cá này nói xong, thái độ chuyển biến nhanh nhìn về phía Ngọc Nhi mà choáng váng vội quay sang nhìn Hoàng Viêm và Hắc Ma nói " phải làm sao đây, phải làm sao đây nữ nhân điên kia mà thi triển loại võ kỹ cao cấp đến vậy thứ gì chịu nổi cho được, có khi nào nữ nhân đó vì quá điên mà thổi bay cả Hư Linh Cung cùng chúng ta đi không?
Ăn nói hàm hồ, có thể ở thế giới ngoài kia hủy thiên diệt địa đối với cô ta là chuyện quá đơn giản nhưng đây là Vĩnh Hằng Vũ Trụ cô ta có làm loạn hơn nữa cũng vô dụng công kích có lợi hại đến đâu đối diện với sức mạnh tuyệt đối của Băng Thiên Sinh Linh Tinh cũng chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi.
Hoàng Viêm bật cười đáp.
Vậy còn may ta còn tưởng mình xong đời với nữ nhân này rồi chứ.
Cổ Viêm thở phào nhẹ nhõm nói.
Xong đời cái gì mà xong đời ở trong Vĩnh Hằng Vũ Trụ ba chúng ta quyền lực lớn nhất sức mạnh lớn nhất, thậm chí bây giờ ngươi ra đó ngăn cản Ngọc Nhi cũng chỉ biết khoanh tay chịu trói mà thôi, cô ta căn bản không có khả năng để chống trả.
Hắc Ma chen lời vào nói.
Nghe hai ngươi nói ta thấy yên tâm hơn, ngỗ nhỡ hai nữ nhân này vượt quá tầm kiểm soát ta vẫn có thể ra tay ngăn cản được.
Cổ Viêm nhìn về hướng hai nàng cười khổ nói.
Nhưng mà Cổ Viêm à, nghe Lam Hải nói nữ nhân Ngọc Nhi này trên thiên giới tu vi cao như vậy chỉ e là cuộc sống sau này của ngươi sẽ chịu nhiều khổ cực đấy ở Vĩnh Hằng Vũ Trụ ngươi hô mưa gọi gió thế nào cũng được nhưng ở ngoài kia là thế giới của cô ta, ngươi mà làm phật lòng cô ta thì hậu quả thật khó tưởng tượng.
Hoàng Viêm cười trêu đùa nói.
Cũng tại tiểu tử ngươi đang yên đang lành lại đi ham của lạ, ngay từ đầu cứ lựa chọn Bạch Linh hay Mộng Mộng có phải về sau dễ quản lý không, đằng này dây dưa với một siêu cấp cường giả như cô ta, về sau có sống chung với cô ta hành động phải chú ý một chút, không kẻo bị ăn đòn chúng ta không ai cứu nổi ngươi đâu.
Hắc Ma nhíu mày trách mắng nói.
Haiz! …. Ngươi tưởng ta thích lắm sao, biết trước đã giàu hiện giờ lỡ chân đạp lên đầu thái tuế chỉ còn biết được nước nào hay nước đấy mà thôi.