Chương 2: Động đất (2)

Hakaijuu-Mạt Thế

Chương 2: Động đất (2)

Trong khi những người ở ngay trong lòng của thảm họa còn chưa hay biết gì, thì ở tại 1 nơi nào đó trên núi cao.
- T-Draco, nghe rõ trả lời.
Tiếng vọng phát ra từ trong 1 cái máy điện đàm vang lên, lập tức cái máy điện đàm bị quăng vào tường bằng 1 lực đạo mạnh đến líu lưỡi, bộ đàm trực tiếp lún sâu vào trong bức tường, chỉ để lại cái ăng ten lòi ra ngoài.
- 5 phút nữa đi mẹ....
1 giọng ngái ngủ vang lên, kế đó 1 thân ảnh lật cái chăn lên che phủ toàn thân, nhưng ngay sau đó hắn bật dậy, vươn vai, đứng dậy cầm cái máy bộ đàm.
- Area 23, làm cái quỷ gì mà gọi sớm thế, người ta vẫn còn đang say giấc nồng.
Máy bộ đàm, đã nát đi 1 chút, có lẽ do bị đối xử 1 cách thậm tệ nên người ta đặc cách cho nó bao quanh bởi 1 khung bằng thép:
- Đã 3h chiều rồi đó, nghe lệnh đi T-Draco, đừng ngái ngủ nữa, nè, có nghe không đó.?
Người gọi là Draco giật mình, dụi dụi mắt, vừa nãy hắn tí nữa đứng ngủ luôn:
- Có có, giờ là mấy giờ rồi.?
-.....?
- Oài, Area 23 các anh phải biết lập trình viên là loài sinh vật được sinh ra để sống về đêm chứ, mới 3 giờ chiều thì nhằm nhò gì.? Thôi, chốc khoảng 6h chiều gọi lại nha..
Nói rồi hắn vứt lại máy bộ đàm lên trên giường, nhoài xuống giường chuẩn bị ngủ tiếp.
- Người và cái công việc part-time chết tiệt của ngươi... Nghe cho rõ đây, có 1 "Hố" chuẩn bị được sinh ra, "sinh vật chủng loài đặc biệt" bên trong dự kiến là 1 Omega-02, dậy và làm việc đi.
Nghe đến Omega, T-Draco đang thiu thiu ngủ trực tiếp mở bừng mắt ra, hứng khởi hỏi:
- Omega-02.? Là cấp bậc trên cấp bậc Alphabet ư, lại còn là 'chủng loài có thể lợi dụng'.? Thật ư.? Chỉ một mình ta thôi à.?
Bên kia đầu dây điện đàm truyền đến 1 tiếng thở dài:
- Ừ, là Omega-02, chuẩn bị đi, trong khu vực không có bất cứ đội nào có khả năng tiếp quản công việc cả, chỉ có ngươi thôi. Dự kiến trong 3-4 tiếng nữa "thực thể" sẽ đào thoát khỏi hố.
T-Draco hỏi lại bên kia, vẫn không che dấu được hứng khởi:
- Có bất cứ thông tin gì về "Thực thể " Không.?
- Không có, tùy cơ ứng biến, chỉ có 1 thông tin là không có sinh vật hạng Bioh ở trong thôi. Area23 Hết.
-.....
==============
Mệt như con chó chết Liên vừa phải dựng xe 2 lần, bước vào trong tòa nhà, bấm thang máy, tại tầng số 3, bấm lên.
Đây là 1 cái nhà cao tầng, thuộc loại chung cư, cũng không tính quá sang trọng, ngoại thất vẫn là ổn,nhưng vẫn cần đến hơn 20 triệu tiền thuê 1 tháng, hiện tại cô giáo dậy thêm cho cả lớp Liên sống ở khu này cùng với chồng cổ.
Nguyên vốn 2 người họ đã tích góp được 1 số của cái lớn đủ để ra ngoài tậu nguyên cái biệt thự về nằm mát cả đời, nhưng do cái gọi là "tình làng nghĩa xóm" nên 2 người vẫn không muốn chuyển đi, tính ra 2 người cũng gọi là cả chung cư này hầu như ai cũng biết.
Cô giáo Liên, Dung, là 1 giáo viên dạy thêm môn Hóa, dạy học có thể nói là có tiếng toàn trường là dễ hiểu, trong vô số năm qua chỉ chịu thất bại trước duy nhất 1 học sinh.
Đó là Liên.
Trình độ hiểu biết về môn Hóa của hắn có thể nói là ngang với khả năng 1 người bình thường lại có thể đọc thông viết thạo tiếng Ai Cập cổ. Nói cách khác gần bằng không.
Nói theo cách của Liên, người bình thường sẽ hiểu HCl là Axit Clohidric, Liên thì sẽ hiểu là 'Học Cái l '.
Và thế là cô Dung thân mến của chúng ta quyết định đồ sát Liên, ép hắn lết theo học Hóa cùng cả lớp để khai thông cái đầu óc bã đậu của hắn, dù theo Liên thì hắn chỉ việc Rush B/ only B lúc vào phòng thi là được.
Cơ mà trong cái rủi lại có cái may, đấy là hắn lại có cơ hội gặp được Lan, người mà hắn thầm thương trộm nhớ từ lúc mới bước chân vào cửa.
Cuộc gặp mặt giữa đôi uyên ương quả là như trong mơ, thậm chí còn hơn cả truyền kì ngâm bánh mì qua ngã tư tông phải trai đẹp ở bên Nhật.
Nguyên vốn lần đầu tiên hắn đang vừa bước vào trong tòa nhà vừa gặm bánh mì, thì đột nhiên hắn nghe được tiếng con gái hô lên: 'Cẩn thân, á á á...'
Điều kế đó hắn biết là hắn bị 1 cái xe đạp tông cho 1 nhát, kế đó bị chính cái xe đó nghiến qua người. Đau 1 nỗi là cái cú tông kia lại vào đúng phần quả trứng của Adam, vậy nên hắn nằm đo đất 1 lúc mói có thể run rẩy đứng dậy nhìn về phía cái người vừa tông mình bằng đôi mắt cá chết.
Quay trở lại hiện tại, Liên đang thở dài trong thang máy, đột nhiên lại thấy 1 đợt chấn động nữa, lần này mạnh hơn lần trước rất nhiều, liền Liên cũng có cảm giác cái thang máy nếu không cẩn thận sẽ rơi xuống.
Chửi đổng 1 cái trên TV nói là cái gì thay đổi địa chấn chấn động, cái gì mà 1 số diễn đàn bàn luận gì đó xúc phạm long mạch, Liên ù té quyền ngay tại tầng 2, dù gì cũng chỉ có 1 tầng, rớt thang máy cái là thôi đừng nói cái gì mà ngắm gái, liền ngắm gà khỏa thân còn được.
- Hasagi Lan. - Liên bước vào, vui sướng cười khi thấy Lan giữ sẵn chỗ cho mình, ngồi xuống xong bày biện hết 1 thể, tiện ngửi ngửi cái xem nãy giờ nhục như chó xếp lại mớ xe xem có ra mùi mồ hôi không.
- Mấy hôm nay động đất nhiều nhỉ.? Nghe nói có khi động vào Long mạch thật ấy chứ.?
Lan nghe Liên nói thế phì cười:
- Ừ, có khi ngay hôm nay sẽ có con rồng chui lên ấy Liên nhỉ.?
Không ai nghĩ rằng Lan nói lại là sự thật, tối thiểu.. một nửa sự thật.
Hai đứa tán nhảm được 1 hồi, thì cô giáo Dung bước vào, tay cầm 1 tập kiểm tra dày cộp. Vừa nhìn thấy cái tập đấy, mặt Liên đang cười dở bỗng biến thành 1 nụ cười méo xệch, mặt cắt không còn giọt máu. Còn lũ khác thì mặt cũng không khá hơn bao nhiêu.
=========
2 tiếng sau, cả lớp mặt trông không khác gì con chó... ý lộn, con cá chết đi ra, chỉ có mình Liên là đi ra ngoài, mang theo nụ cười tự tin phơi phới, tựa như rất tự hào về thành quả của mình.
- Mày làm được bài không Liên.? Cười trông ghê vkl.?
1 thằng khá thân trong lớp học thêm hỏi Liên, Liên chỉ mỉm cười hắn bằng cái nhìn khinh bỉ:
- 10 điểm đã nằm chắc trong tay...
Chưa kịp để thằng kia trầm trồ, Liên nói tiếp sau 2s ngắt quãng:
- Còn 0 điểm chắc chắn nằm trên giấy.
-.......
Lại thêm 1 cơn động đất, lần này có thể nói là mạnh nhất.. có lẽ phải nói đúng hơn là mấy cơn động đất này càng lúc càng mạnh nhỉ.?
==========
Hệ thống cống ngầm dưới lòng đất.
- A..A...quái vật...cứu mạng.....
1 người thợ thoát nước đang run rẩy sợ hãi trước 1 'đàn' những sinh vật không rõ từ trong bóng tối đang vây quanh, không thể nhìn rõ đó là thứ gì, chỉ biết thân thể nó dài bằng cơ thể người trưởng thành, có hàng chục tay như tay người trừ việc khẳng khiu hơn, đầu có nhiều tua như con mực, to ngang thân người, hơn nữa.. lại có rất nhiều....
..Xoẹt.. Ánh đèn chiếu sáng tắt lịm, tiếng kêu thét cũng lịn đi ngay sau đó, chỉ còn lại tiếng xé thịt và tiếng kêu của thứ sinh vật đó:
- greezzz.... greezzzzz....greezzzzzz..........zzz
'Xoẹt' 1 thứ trông như tay người rơi tõm xuống nước, lao theo bàn tay đó là 1 bóng đen trông như con rết to bằng con người.....

*Ảnh: https://drive.google.com/open?id=0B5P1i3jWxScoWUVwWFVpeGF1aEU