Chương 1: Động đất

Hakaijuu-Mạt Thế

Chương 1: Động đất

Ngày 22-3-2017.
THPT xxxx, nằm tại tỉnh yyyy, Việt Nam.
Là 1 ngôi trường chuyên, có văn hóa lâu đời, từng đào tạo ra hang trăm cử nhân,tiến sĩ, là 1 ngôi trường có truyền thống dạy học lâu đời, có môi trường giáo dục xếp hang top server.. à nhầm toàn quốc.
' Đ*t '
1 âm thanh không có chút bất cứ cái gì gọi là hài hòa với nền giáo dục nơi đây vang lên.
' Đ*t con mẹ nó '
Không hài hòa x 2, double kill.
- Tại sao chỉ được có 3 điểm chứ con bà nó.? - Liên tự nhủ.
Liên là 1 học sinh cao to nhưng mà không đen hôi mà ngược lại khá thơm và trắng, với mái tóc bạch kim "bẩm sinh" sau khi nhuộm của mình, Liên có vẻ khá được lòng bởi 1 vài bạn gái trong lớp - và cá biệt là 1 vài cậu trai nữa.
Tuy rằng nội quy là không nhuộm tóc, nhưng mà Liên cứ khăng khăng 1 mực không chịu, và với số tiền mà gia đình Liên đút cho nhà trường, thì nhà trường cũng không quá tiện làm căng lên, dẫu sao đây cũng là 1 ngôi trường tư chứ không phải trường công.
' Haters will say it is nhuộm ' - Liên said.
- Ừm hửm, lại động đất à.? - 1 đứa bạn ngồi ngay sát cạnh Liên hỏi, quả thật mặt đất đang rung chuyển dù chỉ là với cường độ cực nhỏ, nếu không phải cái bút bi của hắn lung lay 1 chút trong khi chẳng có thằng cha nào rung chân cả thì có khi chính hắn cũng không phát hiện ra.
Mà nói đến cũng kì, mấy ngày hôm nay động đất liên tục, cứ tầm 1-2 tiếng là lại có 1 trận mà mỗi trận đều nhỏ vô cùng, cùng lắm chỉ đủ rung rinh cái cốc nước là tối đa. Dù sao thì như thế cũng khó chịu rồi.
- Chốc ra đá bóng với tao không Liên - Vũ từ bàn trên quay xuống hỏi, tiện thể quay luôn nhìn cái bài kiểm tra của Liên - Uầy ôi có 3 điểm bọ thôi à ku, anh mày lại tưởng mày cao điểm như thế nào.? - thằng kia cười nói, nó luôn là 1 trong những thằng điểm cao nhất lớp, ờ, thích nói gì chẳng được.
- Thôi khỏi đi mậy, hôm nay anh mày có 1 lớp học thêm rồi, có 1 em xinh tươi vãi cả ra ấy chứ. - Liên vừa nói vừa cười.
- Hửm, mày lại tia thêm 1 em nưa... - Vũ đang nói dở thì bị ngắt lời bởi 1 viên phấn từ trên bàn giáo viên giáng thẳng vào đầu, lực đạo mạnh đến líu lưỡi.
- 2 anh chốc buổi chiều có muốn ở lại dọn dẹp lớp học không hả? Tán tỉnh nhau ngay giữa giờ của tôi ư.?
Vừa nói là cô giáo Dung, 1 cô giáo bỏ dạy nửa chừng bên quân đội, xong chạy sang bên đây làm giáo viên, nghe đồn kể cả bên trường quân đội cô ta cũng được coi như là dân có chức có quyền, có thể nói là mini BOSS rồi.
- Tán tỉnh là sao hả cô, bọn em 2 đứa con trai.... - Vũ kêu lên minh oan nhưng ngay sau đó đứa con gái ngồi cạnh hắn đã vỗ vai, mắt sáng chói:
- Nghiện thì không nên ngại, yên tâm bọn tau không kì thị đâu.
Kế đó là con bé bonus thêm cái nháy mắt.
- Phương, bà.....
Kế đó là Liên đập vào vai của Vũ, thở dài:
- Tau biết nhà ngươi đã có lòng, đã đem lòng yêu thương ta từ lâu, nhưng rất tiếc, ta xưa nay chỉ thích con gái, vậy nên chúng ta đành đợi kiếp sau gặp lại, hi vọng lúc đó người sẽ là 1 cô gái thiệt xinh đẹp để ta động lòng.
Sau đó Liên quay sang vuốt tóc thở dài:
- Liên ơi sao mi lại đẹp trai như zựi chứ, trai gái cùng thích, đúng là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì người nông dân, nhưng với ta có lẽ chỉ có khí phái của ta mới đủ để tô nét cho ta thôi.
Đến đây thì Vũ hết chịu nổi, đứng lên gầm gừ:
- Liên, hôm nay bố mày éo giết mày bố mày thề sẽ éo làm người.
- Vậy ta cực độ mong chờ ngày mai mi sẽ là con gì đó. - Liên nói, lôi từ trong cặp ra 1 cái quạt giấy, phẩy phẩy cosplay Gia Cát Lượng.
- 2 ANH THÔI NGAY CHO TÔI. - Bà giáo trên đập thước kẻ xuống bàn, quát lên khiến cả lũ thôi làm trò, nhưng vẫn cười rúc rích.
===========
- Yooh, Lan. Hôm nay có khỏe không vậy.?
Liên đạp xe đến lớp học thêm, gặp được cô bạn gái thầm thích, mỉm cười nhảy xuống xe mở cửa hộ bạn ý, khiến Lan mỉm cười đáp trả với hắn:
- Cảm ơn Liên, hôm nay Lan khỏe.
Liên đóng cổng lại, dắt xe vào trong nhà, tiện thể tán chuyện tiếp:
- Hôm nay Lan đã học bài gì chưa.?
- Lan mới học sơ qua thôi, cảm ơn Liên đã hỏi thăm.
- Ừ, Lan vào lớp đi để Liên cất xe hộ nhé.
- Cảm ơn Liên nhé - Lan mỉm cười, cúi đầu cảm ơn sau đó bước vào lớp, để lại Liên đang nhìn theo bóng của Lan.
Lan vừa khuất bóng cũng là lúc Liên đập tay vào thân cây cạnh đó, nguyền rủa:
- Mẹ nó, sao cứ có cảm giác như khoảng cách 2 đứa lúc éo nào cũng như cách nhau bởi bức tường nhỉ, sư cha nó. Đã thế cứ gặp là líu lưỡi lại nữa.
Liên thở dài rồi ngoan ngoãn cất xe cho cả 2 đứa, tiện thể dựng vài cái xe bị đổ do lũ láo nháo làm đổ lên luôn. Đúng lúc Liên đang đi ra khỏi bãi gửi xe thì..
- 'Uỳnh....uỳnh... uỳnh...'
Ngay lập tức Liên cảm thấy mặt đất chấn động mạnh, tuy nhiên không quá mạnh, chỉ là do yếu tố bất ngờ nên hắn mới vấp té lên mặt đất thôi.
Đứng dậy gãi gãi đầu, Liên quay lại nhìn bãi xe thì đau lòng nhận ra toàn bộ số xe trong bãi gửi đã đổ hết cả ra, thế là hắn phải đứng trước 1 lựa chọn mang tính quyết định của cuộc đời mình.
Dựng lại xe.?
Hay vẫn là không dựng lại xe.?
Lúc này thì Lan hé đầu ra nhìn, hỏi Liên:
- Vừa nãy là động đất à.? Liên có làm sao không?
Liên đã đưa ra quyết định cho cuộc đời mình:
- Không có sao đâu Lan, đợi tí Liên dựng xe lên nhé.
- Ừ thế nhé, Lan vào chỗ trước đây. - Lan nói xong rồi lại rụt đầu vào trong lớp, để lại Liên đang thở dài:
" Chết vì gái là cái chết tê tái ".
5 phút sau, Liên vừa dựng được hết gần 20 cái xe lên thì lại có thêm 1 trận động đất khác, lần này mạnh hơn rất nhiều xuất hiện, lại làm đổ toàn bộ số xe đạp Liên vật vả mới dựng được lên.
- Sư cha bố..... nó..... - Liên lẩm nhẩm, nhận mệnh lại tiếp tục công cuộc dựng lại đống xe kia lên.
Lúc này, 1 đàn chim cực lớn bay từ cánh rừng khá xa, bay lên bầu trời.
Trong rừng lúc này, đang có 1 sinh vật. Không phải gấu, không phải chó, không phải mèo, không phải chim, trông không hề giống 1 loại vật nào mà con người biết tới.
Nó trông giống con người, chính xác hơn, trông giống 1 tay sumo cao đến 3 mét, phần thân to gấp rưỡi cái thùng phuy, chân thì to bè tựa như chân voi, làn da trắng nhợt nhạt, 1 số chỗ trên da nó được bao phủ bởi 1 lớp vẩy cứng trông như san hô, màu đỏ, 1 số chỗ lại nổi lên vô số những cục thịt thừa tròn tròn, trông như mụn nhọt vậy.
Phần đầu của nó, to bằng 1/3 cơ thể, trông như 1 quả bóng mọc ra vô số những cục thịt thừa vậy, trên cái đầu của nó lồi ra, đúng vậy, là lồi ra, hơn 1 chục cái nhãn cầu mỗi cái nhãn cầu to gần bằng quả bóng đá vậy.
Phần miệng của nó giống miệng người trừ việc chúng không có môi, và nó to quá khổ.Miệng nó dài bằng cả cái đầu nó, từng cái răng thì mỗi cái phải dài tới 15-20 phân, có khi hơn, từ mồm nó tiết ra 1 thứ nước dãi có mùi tanh tưởi.
Đáng sợ vẫn là 2 tay nó, dài bằng cả thân người, kéo lê trên cẳng tay nó không phải là 1 bàn tay, mà là 1 cây đao mọc ra từ cánh tay nó, cây đao này dầy phải tới 20 phân, phần lưỡi đao sắc bén, dài phải tới 1 mét có hơn, trên cây đao có xen kẽ vài cái như mạch máu vậy.
Lúc này nó đang dừng lại trước cửa trạm kiểm lâm, nhâm nhi 1 thứ gì đó, nếu để ý kĩ sẽ thấy..
Là tay người.
========================
À ơi ò e í é......
- Nói đi. - Người Pháp, 1 người lạnh lùng, vô cảm, nói vào điện thoại.
Bên kia điện thoại là 1 người Anh bước vào, tóc bổ luống, chỉ còn 1 con mắt, mắt kia là mắt giả, nói:
- Khu vực 9987-DC đã xuất hiện hoạt động của sinh vật chủng loài đặc biệt, yêu cầu được quyền ủy nhiệm The Frone ra ứng chiến.
Đầu dây bên kia, người Pháp lạnh lùng gõ vài cái lên bàn phím, hỏi ngược:
- 9987, không có bất cứ sinh vật hạng Bioh nào phải không.? Nếu thế thì cử The Frone ra xuất chiến.

*Ảnh: https://drive.google.com/open?id=0B5P1i3jWxScod052alBIODlCREE