Chương 3: Động đất (3)

Hakaijuu-Mạt Thế

Chương 3: Động đất (3)

- Thưa ngài, đã đến nơi.
1 cái xe toyota đậu xuống ven đường, người lái xe bước xuống cửa, mở cốp lên đưa cho người thuê xe đồ vật của hắn.
Đó là 2 cái túi,không hiểu đựng cái gì mà tối thiểu cũng phải nặng vài chục cân, thế nhưng lúc đến thuê xe hắn chỉ cầm 2 cái túi đó 1 cách nhẹ nhàng, khiến hắn lúc mới nâng lên tí thì bị hụt tay.
- Tổng 1 triệu đồng thưa ngài..
Người lái xe đưa tay nhận lấy số tiền đó, nguyên vốn số tiền nên là 2 triệu nhưng do người này đã đưa trước 1 nửa lúc mới thuê xe rôi.
Bước ra khỏi xe có thể nói là 1 quân nhân, 1 người đàn ông trung niên,cao áng chừng 1m9, cơ bắp rắn chắc, lông mày cao, tóc vàng, miệng ngậm 1 mẩu xì gà, trên mặt vẫn còn hằn 1 vết seọ từ trên mắt trái xuống tới xằm, thậm chí hằn sâu vào trong xương, nhìn qua trông như khuôn mặt bị tách ra làm 2.
Bên ngoài bộ quân phục người đàn ông này mặc 1 cái áo khoác lông, điều khá lạ vì thời tiết gần đây có thể nói là "rét" tới cái mức rán được trứng trên nền đá, vậy nên 1 cái áo khoác lông trong thời tiết này có thể nói là 'trăm năm hiếm gặp'.
- Thank you - Người quân nhân tóc vàng nói, tay cầm 2 cái bọc dài dài hình trụ, khoác trên vai, khiến người ta tự hỏi đó là thứ gì.? Súng à.? Sau đó hắn xách 2 cái túi nặng ít cũng vài chục cân lên 1 cách nhẹ tênh, rồi bước vào trong 1 cái khách sạn gần đó.
- Xin chao - người quân nhân đưa tay lên chào tay tiếp tân, rồi đưa cho hắn 1 mẩu giấy cùng với 1 tờ danh thiếp, trên mẩu giấy ghi rõ số phòng và 1 hàng số.
Người tiếp tân tiếp nhận tờ giấy và tấm danh thiếp, sau đó mở quên sổ ra xem 1 hồi rồi đưa cho người kia 1 cái chìa khóa, nói:
- Phòng ngài là phòng 313, được đặt trước đến ngày kia, xin kiểm tra kĩ phòng ạ.
Người quân nhân tiếp nhận chìa khóa, giơ tay ra hiệu 'Oke' rồi tiếp tục đi lên phòng của mình.
Vừa bước vào phòng, thứ mà hắn để ý không phải cái giường lộn xộn như có người dùng, cũng không phải vỏ lon vất tứ tung hay thùng rác thì chất đầy bởi 1 thứ bùn nhão gì đó, mà là trên 1 cái ghế nằm đấy 1 bộ tài liệu, chỉ vỏn vẹn dày 1cm.
Thả bịch cái rầm 1 tiếng bộ hành lý xuống sàn, người này cầm lên bộ tài liệu, xé mở cái bao bỳ ra và bắt đầu đọc.
Trang đầu tiên là 1 tờ giấy viết tay:
'Gửi đến Kule Krist.
Đây là tư liệu anh cần về 'Hole' số 9987.
Anh sẽ hợp tác với T-Draco của Are23, 2 người sẽ được cấp quyền sử dụng The Frone.'
Trang thứ 2 là hình ảnh X-quang và hình ảnh tầm nhiệt của 1 sinh vật trông khá giống con người, trừ việc phần đầu của nó dài bằng cả thân mình.
Trang thứ 3 là 7 dòng chữ:
+ Tên/Số thứ tự của 'Hole': 9987.
+ Cấp độ: Omega-02 - ưu tiên bắt sống.
+ Kích cỡ: cao 180m, bề ngang 30-40 m.
+ Dự kiến sẽ hoạt động tầm 9h.
+ Số lượng sinh vật cấp độ Alphabet tồn tại trong 'Hole': trên 3 vạn.
+ Được cấp quyền sử dụng 'The Frone'.
+ Không thể sử dụng 'The wall' - yêu cầu: cháy rừng, không có nhân chứng.
Đến đây Kule đóng gập quyển sổ lại, quay qua mở 2 cái túi hành lý ra, bên trong là hàng chục khẩu súng các loại, thậm chí có cả 1 thanh Katana nữa.
Nhìn vào cái đồng hồ, hắn lẩm bẩm: - Khoảng 1 tiếng nữa.

==========================
- Hây ya hô, thành công. - Liên parkour từ ngoài tường, nhảy vào bên trong trường. Nói thế chứ thực ra là trèo tường mà vào trường.
Không hiểu sao hôm nay mấy thằng nhóm thằng Vũ đột nhiên nổi hứng rủ đám bọn thằng Liên, thêm mấy đứa con gái nữa vào trong trường chơi, mà kệ, dù là lý do gì thì giờ Liên cũng ở đây rồi.
- Ê thằng rác rưởi, mày gọi bố mày ra làm cái đéo gì vậy.? - Liên vừa tiến tới đám thằng Vũ, tập trung ở chỗ cầu thang tầng 1, hỏi.
- Đ*t mẹ, khẽ thôi mày không ông bảo vệ ra thì ngày mai cả lũ cho mày hớp cứt - Liền thằng Vũ 'suỵt' 1 cái, rồi nói tiếp - vừa nãy thằng Quân đang đi tán gái thì nó thấy ở trong phòng thí nghiệm Hóa-Sinh tầng 3 có 1 bóng người, mà ai cũng biết cái phòng thí nghiệm Hóa - Sinh trước giờ luôn phải khóa lại sau 6h chiều mà, lúc thằng Quân đi qua cũng phải 6h30-7 giờ, vậy nên rất có khả năng..... - Nó không nói hết nhưng mà cái sự rùng rợn cũng đủ rồi.
Liên trước giờ không tin ma có thật, kinh bỉ cười nhìn Vũ: - Cũng có thể là ông bảo vệ..
Vũ ngắt lời hắn:
- Éo phải, lúc thằng Quân nhìn kĩ thì bóng người đó cực mơ hồ, lại thêm có chút ánh lửa chứ không phải ánh đèn điện, nếu là thầy cô hay bảo vệ thì phải có bật đèn lên đúng không.?
- Cũng đúng....
- Tóm lại là hôm nay 15 đứa lớp mình sẽ đi check 'hàng' ở phòng Hóa Sinh, đứa nào nhát chết đàn bà cứ bỏ về thoải mái. Okea.?
Liên nghe thấy thế, máu trẻ trâu nổi lên, ngứa tai:
- Được rồi, thế thì bố mày chơi đến tận cùng.
Cuối cùng chẳng có ma nào bỏ về cả, nếu giờ mà bỏ về thì chỉ có nước ăn cái biệt danh 'đàn bà' với 'nhát chết'.
Thế là cả lũ lại lết xác lên phòng thí nghiệm hóa sinh ở tầng 3.
- Đ*t mẹ, tau chuẩn bị mở ra nhé, mang đèn pin không mậy.?
- Có đây - kế đó có 1 thằng đưa đèn pin cho Liên với Vũ, 2 thằng đang chuẩn bị đạp cửa xông vào.
- Vào!. - Vừa nói xong thì Liên mở bật cửa ra, kế đó 2 thằng bật đèn pin lên, xông vào..
'Crezzzkkkk'..'Xoảng..'...
- Tiếng đéo gì vậy.? - thằng Vũ ngay lập tức lia đèn pin vào chỗ mà hắn vừa nghe thấy tiếng kêu nghe như con gà bị chọc tiết, còn thằng Liên thì lia đèn pin về chỗ nó nghe như được tiếng kính vỡ.
- Nhìn kia mày - Cả 2 thằng cùng nói 1 lúc.
Thằng vũ đang chỉ đèn pin về phía 1 loạt những dấu chân ở trên mặt đất, cái đáng sợ là những dấu chân này.. không đúng, đúng ra là vô số dấu tay trông như của vô số đứa trẻ gầy gò ốm yếu, mỗi dấu tay nhất loạt chỉ có 4 ngón, ở hầu như khắp nơi, trên bàn, trên sàn, thậm chí... trên trần nhà.
Thằng Vũ run rẩy soi tiếp bóng đèn dọc theo hướng dấu chân, chỉa đến chỗ mà thằng Liên đang soi đèn: 1 ô cửa kính vỡ, tựa như bị 1 lực húc ra ngoài.
Lúc này thì cả lũ im lặng, nuốt nước bọt, thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch

- Xoảng... - 1 tiếng động vang lên, dường như là 1 cái bình bị rơi, Liên và Vũ cùng soi đèn sang bên, chỉ thấy Quân đang há hốc mồm ra, run rẩy không thành lời chỉ vào 1 chỗ ở trong..
Liên và Vũ soi đèn vào chỗ đó, đồng dạng há hốc mồm, một số đứa mặt mày tái ngoét, run rẩy, bởi vì 'vật' trong đó, quá sức vượt tưởng tượng.
1 người..
Đã chết, toàn thân bị bóp nát thành hình 1 khối cấu..
khuôn mặt vặn vẹo, máu me tung tóe..
Toàn thân bị bao quanh bởi 1 thứ chất nhầy gớm ghiếc..
..run rẩy, sợ hãi, buồn nôn, kinh tởm, ghê tỏm,..
Đó là cảm xúc của đám Liên với Vũ lúc này.
Thế nhưng có 1 'thứ' không quan tâm tới những thứ đó, mà nó nhìn vào họ bằng ánh mắt thưởng thức tinh tế của 1 chuyên gia ẩm thực.
Đằng sau họ không biết từ lúc nào và ở đâu đã chui ra 1 con vật, 1 con côn trùng với kích cỡ tương đương người thật, 6 cái chân trông như 6 cánh tay người, trừ việc khẳng khiu hơn và không như côn trùng vậy, đen nhánh, cứng dầy gai nhọn.
Phần thân nó trôngn hư con bọ hung, trừ việc chỗ tiếp giáp cánh và phần bụng có vô số xúc tu mềm bao phủ, trông như 1 cái miệng.
cái đầu nó kèo, thon, hình tứ giác, với 4 con mắt trông như 4 con dòi to khổng lồ và 4 cái nhãn cầu ở đầu lồi hẳn ra ngoài.Ngoài ra còn có 2 con 'dòi' khác lòi ra từ phần bên má nó, mỗi cái ở đầu lòi ra 1 đống xúc tu.
Phần miệng của nó lòi ra 3-4 cái càng, và cũng có thêm 1 đống những xúc tu, nhỏ dãi ròng ròng...

- crkkkkkkkk......

*Ảnh 1: https://drive.google.com/open?id=0B3Hf8b5nyT4FekJlUVVwVjhMSTQ
*Ảnh 2: https://drive.google.com/open?id=0B3Hf8b5nyT4FZUlyWm5ndzVqenc

Chương mới hơn