Chương 22: Vật Dị Thường

Chúa Tể Hải Dương

Chương 22: Vật Dị Thường

Chương 22: Vật Dị Thường


"Uwa, cô ấy lại như vậy nữa rồi, nghiêm khắc quá." Theiera giật giật khóe miệng, cảm thấy có chít bó tay bó tay mà thì thầm.

Chí Duy cảm thấy hơi đau đau, xoa đầu của mình trông như là rất đau rồi từ từ đứng dậy, phủi phủi bụi trên quần áo của mình sau đấy tỏ ra tội nghiệp nói. "Thôi nào, chị đánh giá em thảm quá đấy, nhân nhượng một chút được không?"

"Nhân nhượng á? Cậu đang định chọc cười tôi đấy à? Đứng lên! Cho phép cậu dùng vũ khí cận chiến đấy!" Qaura quát một tiếng, đi ra cầm lấy thanh kiếm treo hông của Chí Duy rồi ném nó cho cậu.

"Chị chắc chứ?" Chí Duy chần chừ một chút rồi hỏi lại.

"Nhanh lên đi! Đấu với cậu thì dù cẫucó cầm súng thì cũng vậy thôi."

Nghe vậy thì Chí Duy lập tức liền không hỏi gì nữa mà rút kiếm ra sau đấy lao lên luôn.

"Cơ mà thanh kiếm này chỉ là để trang trí cho đẹp thôi." Chí Duy thầm nghĩ rồi chém thẳng từ trên xuống vào đầu của Qaura.

Quara nghiên người tránh sang, Chí Duy ném thẳng thanh kiếm trên tay về phía Qaura. Qaura nghiên đầu, dể dàng tránh được phát này của Chí Duy.

Nhưng mà căn ngay lúc cô không để ý, vị trí của cả hai người lần nữa đổi cho nhau.

Qaura nhanh chóng tung cước ra sau, nhưng Chí Duy như đã đoán được mà nhảy sang một bên, nắm chặt dao phay trên tay thẳng về phía Qaura.

"Dao phay? Là một năng lực khác của cậu ta sao?" Qaura tránh đưưc phát đâm của Chí Duy rối nắm chặt tay cậu lại, xoay người, quât thẳng Chí Duy ra măt đất.

Lưng Chí Duy đập mạnh xuống đất rồi nảy lên. Cậu cố chịu đau rồi nhảy lên, chém một phát ngang hông Qaura.

Qaura định lùi lại nhưng bổng dưng Chí Duy xoay mạnh người ra sau trông nhưng đang dồn lực để chém ai đó ở đằng sau cậu vậy.

Bổng dưng, vị trí hai người lần nữa thay đổi. Chí Duy đang trong quá trình chém về sau bổng dưng thay đổi vị trí cũng vẫn không gián đoạn mà chém thẳng về phía Qaura đang ở sau lưng cậu.

Keng! Tiếng sắt thép va chạm nhau vang lên. Lưỡi dao phay của Chí Duy bị chém bay ra ngoài.

Hóa ra là Qaura dùng bộ móng vuốt tữ dưng sắc nhọn lên của cô để chém bay Dao Phay của Chí Duy đi.

Thấy tay của Qaura đột nhiên trở nên như vậy. Tròng mắt Chí Duy bổng dưng co lại, lập tức lôi ra khẩu Uzi nằm ở trong không gian rồi hướng thằng về phía Qaura khiến Theiera giật mình.

Qaura hơi bất ngờ một chút rồi nhìn về móng tay của mình.

"Ồ? Đừng nói rằng cậu nghĩ tôi là một Tử Giả hay Người Sói gì đấy đấy nhé?" Qaura đứng thẳng dậy, còn Chí Duy thì vẫn không nói gì cả mà chỉ nhìn chằm chằm vào cô vơu họng súng nâng cao.

"Đừng lo, đăy chỉ là một kỹ thuật mà nêi có huấn luyện thì cậu sẽ làm được thôi." Nói rồi móng tay của Qaura từ từ thu lại.

Chí Duy giật mình, lập tức thu súng lại rồi rối rít xin lỗi vì hành động của mình.

"Em xin lỗi ạ! Em thấy tay của chị tự dưng trông như Tử Giả làm em giật mình phản ứng theo bản năng."

"Không sao đâu." Qaura lắc đầu rồi nhìn cậu hỏi. "Xem ra cậu có vài ký ức không tốt về Tử Giả nhỉ?"

"À thì đúng thật, nhưng nó cũng không hẳn là vì em nên em mới tức giận như vậy đâu." Chí Duy cất súng vào không gian rồi gãi đầu cười hì hì trải lời.

"Vậy sao?" Qaura đáp lại bằng một câu dường như là cho có rồi nhỉn Chí Duy nói. "Nói chung thì, cậu cũng có tiềm năng đấy, tư duy chiến đấu rất tốt, có tiềm năng."

"Thật sao ạ?!" Hai mắt Chí Duy sáng lên tỏ ra vui mừng vô cùng, đây là lần đầu tiên cậu được Qaura khen đấy.

"Ừ, hai trên một trăm điểm. Cậu vẫn còn rất nhiều thiếu sót, nhiều tới mức cực kỳ kinh khủng. Mà, dù sao để tôi huấn luyện thì cậu sẽ khắc phục được thôi... miễn là cậu sống được tới lúc đó."

Chẳng hiểu tại sao Chí Duy lại đột nhiên cảm thấy rợn hết cả sống lưng lên. Theiera thì từ từ đi lại rồi cười hì hì nhìn hai người.

"Cố gắng đừng chết nhé, Chí Duy." Theiera nghĩ thầm trong bụng rồi đưa ánh mắt cổ vũ qua cho Chí Duy khiến cậu chả hiểu cô đang có ý muốn nói cái gì....
Trời tối đã trở tối, bây giờ đã lả khoảng mười chín giờ. Theiera đã vào phòng của mình với sự bảo vệ của Qaura.

Hiện tại là thời gian rảnh của Chí Duy. Cậu bước trên con hành lang đã được phát sáng một cách rực rỡ rồi đi đâu đấy thay vì trở về phòng của mình.

Chí Duy mở một cánh cửa ra, bên trong là một căn phóng rộng với vô số những cái kệ chứa đầy ắp bên trên, trông như là một cái thư viện vậy.

Chí Duy cầm theo cây đèn trên tay rồi bắt đầu đi xung quanh tìm cuốn sách cậu muốn đọc.

Hầu hết chúng đều là những dạng sách như, cách để thoát khỏi đảo hoang, cuộc hành trình của biển cả, hay mấy sinh vật biển đáng chú ý... về cơ bản đều là đề tài về biển hoặc đảo hoàng và sinh tốn trên đảo hoang cả.

Chí Duy đặt đèn xuống mượn ánh đèn để chăm chú nhìn và đọc những quyển sách trước mặt mình này.

Không gian u tối, an tĩnh của thư viện rộng lớn chất đầy kiến thức, chỉ có mổi ánh trăng sáng rực xuyên qua cửa sổ chiếu vào. Một mình Chí Duy mượn cây đèn để đọc sách một cách im lặng.

"Hầu hết đều chả có ích gì cả..." Sau hai tiếng đọc sách, Chí Duy đóng lại cuốn sách thứ ba rồi ngửa đầu ra sau xoa xoa khóe mắt mà thở dài.

"Trời ạ, phải có một cách nào đấy chứ?!" Chí Duy bực mình rồi bắt đầu chạy lung tung xung quanh khu thư viện này. Bổng dưng một cuốn sách đi vào trong tầm mắt, thu hút sự chú ý của cậu.

"Những Vật Dụng Dị Thường."

Đây là một cuốn sách không quá dày, về cơ bản thì nó chỉ chứ đựng một vài kiến thức nhỏ lẻ về những thứ được gọi là Vật Dị Thường mà thôi.

Nhưng tuy là như vậy, cuốn sách này cũng chỉ được lưu truyền giữa các đại gia tộc và hoàng gia là cùng chứ chúng cũng không hề được phát hành rộng rãi.

Vật Dị Thường là những vật phẩm mang trong mình sức mạnh dị thường và những khả năng quái dị mạnh mẽ. Những thứ Vật Dị Thường này có nguồn gốc rất kỳ lạ, chúng sẽ hình thành ở một khu nơi có Một Siêu Năng Giả vừa mới chết.

Để có thể tạo thành một Vật Dị Thường thường cần rất nhiếu yếu tố khác nhau, nhưng điểm quan trọng nhất vẫn là cái chết của một Siêu Năng Giả. Khi Siêu Năng Giả ấy chết và một Vật Dị Thường được hình thành thì Vật Dị Thường đấy sẽ mang một phần năng lực tương tự với Siêu Năng Giả nọ.

Tuy nhiên, có một điều cần lưu ý, không quan trọng là Vật Dị Thường đấy Yếu hay Mạnh. Toàn bộ các vật dị thường đều có mặt trái và tác dụng phụ của nó, và những tác dụng phụ này luôn vô cùng khủng khiếp.

Và điểm đặc biệt là, khi Siêu Năng Giả chết đi và sức mạnh của họ hóa thành một Vật Dị Thường, nếu oán niệm và sự điên cuồng trước khi chết của họ càng cao, thì mặt trái của nó sẽ càng kinh khủng và kỳ dị.

Các Vật Dị Thường đôi lúc yêu cầu một vài điều kiện nhất định để có thể hoạt động và điều kiện đó cũng thường mặt trái của chúng. Một vài Vật Dị Thường cũng sẽ chạy lung tung ám hết người này đến người kia, đôi khi gây ra họa lớn cho người bị ám, đôi khi lại mang đến phúc lớn cho họ, nhưng hấu hết đều là trường hợp đầy tiên.

Chí Duy đọc một lượt hết một cuốn sách này rồi đóng nó lại, xoa cằm, ánh mắt đăm chiêu, trông đầu như là đang suy nghĩ một cái gì đó.