Chương 1: Tai Nạn

Hắc Ma Long

Chương 1: Tai Nạn

Bốn Vị Diện: Chân Tiên, Thái Hoàng, Hồng Hoang, Hắc Ám chúng bao hàm tất cả các thiên hà, là nơi chứa tất cả sự sống bao gồm cả thiên đường và địa ngục. Truyền thuyết nói rằng Vị Diện chính do Thượng Thần tạo ra, mỗi Vị Diện nằm dưới sự cai quản của một thượng Thần nhưng họ thật sự tồn tại... đó là điều không ai dám chắc.

Trên mỗi Vị Diện tồn tại nhiều loại chủng tộc khác nhau nhưng trong vô số chủng tộc lại có bốn chủng tộc mạnh mẽ vượt xa các chủng tộc khác. Bốn Chủng tộc đó chính là: Thiên Sứ tộc; Ma Thần tộc; Cự Thú Hồng Hoang tộc và cuối cùng đó chính là Nhân tộc.

Thiên Sứ tộc; Ma Thần tộc; Cự Thú Hồng Hoang tộc được cho là hậu duệ của ba Thượng Thần. Phân biệt là: Thần đế; Ma đế; Cự đế, còn vị thượng thần cuối cùng chính là Hoàng kim đế và cũng là Thượng Thần mạnh mẽ nhất lại không có hậu duệ. Trong đó Nhân tộc lúc mới xuất hiện chính là chủng tộc hèn kém và yếu đuối nhất vì vậy các chủng tộc khác coi nhân tộc chính là thức ăn của họ, chăn nuôi như gia súc. Và đặc biệt tuổi thọ của nhân tộc vô cùng ngắn nhưng bù vào đó là tốc độ sinh sản nhanh hơn các chủng tộc khác nên nhanh chóng chiếm một con số đông đảo. Sau này Nhân tộc cũng học được cách tu luyện như các chủng tộc khác rồi dần dần xuất hiện các nhân vật mạnh mẽ tuổi thọ cũng được tăng lên. Các nhân vật mạnh mẽ xuất hiện, trải qua vài thế kỷ nhân tộc dựa vào số lượng áp đảo và các con người Anh Dũng cầm đầu đã nhanh chóng đánh bại các chủng tộc khác và được xếp vào bốn chủng tộc mạnh nhất nhưng vẫn phải xếp sau ba chủng tộc kia.

Mỗi chủng tộc đều có đặc điểm nhận biết riêng như: Thiên Sứ tộc thì họ có một đôi cánh màu trắng sau lưng, Ma Thần tộc thì trên đầu sẽ có sừng, Cự Thú Hồng Hoang tộc thì cao lớn khác thường,... và sức mạnh của mỗi tộc cũng biến hóa khác nhau.

...

Trên một hành tinh rực lửa, dung nham sôi trào tạo thành cảnh tượng vô cùng hùng vĩ. Thỉnh thoảng một dòng khí màu đen lại quần quận từ trong lòng dung nham bốc lên... Tưởng như ở đây không xuất hiện dấu vết của sự sống. Nhưng vào lúc này trên bầu trời hành tinh nóng chảy này lại có vô số bóng đen lướt qua.

...

- " Đại nhân hai người bọn chúng đang chạy đến cách giữa Hắc Ám Vị Diện và Thái Hoàng Vị Diện! Bây giờ chúng ta phải làm sao... "

Một trung niên trên đầu có hai chiếc sừng cùng ma khí tỏa ra quần quận cười lạnh:

-" HaHa... Bọn chúng chỉ đang rúc đầu vào lưới thôi, lần này tên Vương Cầm làm cho Ma Hoàng thực sự tức giận rồi. Bản thân là Hoàng Tử của Ma Thần tộc lại có con cùng cháu gái của Thiên Hoàng Thiên Sứ tộc, khó thoát tội chết... "

Đằng trước có hai người một nam một nữ đang cố gắng chạy trốn. Nam thì đầu có sừng và tỏa ra ma khí, nữ thì sau lưng có cánh trắng người lại tỏa ra ánh sáng thánh khiết. Đây chính là dấu hiệu của Ma Thần tộc và Thiên sứ tộc, chúng trái ngược hoàn toàn với nhau.

Nam nhân này tên là Vương Cầm quay sang nhìn nữ nhân trên tay bế một đứa trẻ, ôn hòa nói:

-" Nàng không sao chứ? Cố gắng lên chúng ta Chỉ cần qua Thái Hoàng Vị Diện thì sẽ có cơ hội chạy thoát khỏi truy binh..."

Nữ nhân mặt xanh xao vì mệt mỏi, đây là điều hiển nhiên hai người đã chạy trốn một quãng đường quá dài mà không nghỉ ngơi một chút nhưng nàng ta vẫn gượng cười:

-" Chàng yên tâm, ta vẫn còn chịu được! "

...

Từ đằng sau vô số bóng đen đuổi theo, một tên Ma tộc gầm lên:

-" Hai tên phản đồ mau chóng dừng lại đi! Các ngươi chạy không thoát khỏi tay của Ma Hoàng đâu... "

Một nam một nữ vẫn im lặng, tiếp tục bay về phía trước xuyên qua không gian về phía Thái Hoàng vị Diện. Ngăn cách giữa hai Vị Diện chính là một Vùng chân không rộng lớn, có vô số tia điện chạy qua lại trong không gian. Chỉ có những người có cảnh giới Du Không trở lên thì mới có khả năng xuyên qua, còn những kẻ cảnh giới thấp hơn cố gắng vào đây chỉ có con đường chết. Một là kẻ đó cạn linh lực do ở trong vùng chân không rộng lớn này không có thiên địa linh khí để hấp thu cũng như sẽ bị các tia điện không gian đánh dính. Mà đặc biệt nguyên nhân cuối cùng và cũng là dễ khiến võ giả mất mạng nhất chính là lạc đường, do nơi này vô cùng u tối khiến võ giả không thể xác định được lối ra cuối cùng cạn kiệt linh lực rồi chết.

" Ầm...! Nàng nhìn xem chúng ta đã tới Vị Diện thái Hoàng rồi... Chúng ta có cơ hội thoát thân rồi."

Vương Cầm vô cùng vui mừng nhưng vào lúc này, sắc mặt hắn lập tức thay đổi. Lộ vẻ không tin tưởng được, trước mặt họ một đoàn người cao lớn mặc giáp bạch kim sau lưng họ là đôi cánh trắng uy nghiêm. Trong đoàn, một nam tử mặc giáp hoàng kim bước lên(mặc giáp hoàng vị đại diện cho hoàng tộc) tất cả những người khác đều tránh đường ra cho hắn. Nam tử bước lên ánh mắt hắn băng lãnh miệng thì nở nụ cười lạnh:

-" Ta xem các ngươi chạy đi đâu, một tên hoàng tộc của Ma Thần tộc Lại đi yêu hoàng tộc của Thiên Sứ tộc chúng ta. Mà lại còn sinh ra một tiểu nghiệt chủng, thật đáng ghê tởm..."

Nữ nhân thiên sứ tộc này tên nàng là Thiên Tư, hai mắt đẫm lệ:

-" Thúc thúc người muốn chém muốn giết hay làm gì ta cũng được. Chỉ xin ngài hãy tha cho đứa nhỏ này, nó vô tội! "

Nam tử trả lời với giọng điệu cười cợt:

- "Cháu Gái ah! Việc này không phải ta muốn là được, đây là lệnh của Thiên Hoàng chỉ thị. Ai dám kháng... "

Vương Cầm nghe vậy liền kéo tay nàng lại với ý muốn chạy quay lại nhưng đúng lúc này từng bóng đen từ trong bước ra. Đây chính là đoàn người Ma Thần tộc khi nãy cầm đầu chính là Vương Long, thấy hai người bọn chúng cười nham hiểm. Bỗng sắc mặt bọn chúng thay đổi khi thấy người của Thiên Sứ tộc, ánh mắt toát lên sự ghen ghét. Vương Long đứng đầu đoàn người Ma Thần tộc lên tiếng:

-" Thiên sứ tộc các ngươi ở đây làm gì? "

Nam tử mặc giáp hoàng kim là Thiên Sảng, tỏ vẻ khinh thường:

-" Thiên Sứ tộc ta đến để bắt phản đồ. Còn Ma Thần tộc ngươi đến làm gì? Trông thật chướng mắt."

Vương Long nghe vậy thì giận tím mặt quát mắng:

-" Con mẹ nó! Thiên Sứ tộc các ngươi nói thế là có ý gì. Có phải muốn gây chiến không hả! "

Thiên Sảng trầm lại nhìn Vương Long hắn khinh bỉ:

-" Ngươi bớt cái mồm đi và cầu nguyện thay sự may mắn bởi vì hôm nay ta phụng mênh đến bắt người nếu không ta sẽ lấy giày bịt cái miệng chó của ngươi lại! "

Vương Long của Ma Thần tộc cũng không kém: -" Con mẹ nó! ta khinh... Ngươi tưởng lão tử sợ ngươi chắc, khi có cơ hội lão tử nhất định sẽ thông ngươi lên Tây Thiên. "

...

Vương Cầm cùng Thiên Tư sắc mặt lo lắng, Vương Cầm hắn quay lại nhìn nàng:

-" Nàng đừng lo ta sẽ bảo vệ cho nàng và con được an toàn... "

Nói xong hắn lập tức đứng giữa không gian, Ma khí trong người cuồn cuộn tuôn ra. Trông hắn giờ đây như một ma thần địa ngục, với hai mắt đỏ ngầu cùng cặp sừng trên đầu đang dài ra theo đó sau lưng một đôi cánh màu đen trông giống cánh rơi đang mọc lên. Hắn quay lại điểm một chỉ lên chán của đứa trẻ trên tay Thiên Tư, từng dòng chữ tuôn ra chảy vào đầu nó khiến nó khóc lên " oa...oa... ". Bỗng dưng Vương Cầm biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện bên cạnh Thiên Sảng của Thiên Sứ tộc kia một quyền nện xuống:

" Tiệt Hồn Quyền "

Thiên Sảng kia có vẻ hơi bất ngờ nhưng vẫn kịp đưa nắm đấm đối trả. Hai quyền va vào nhau Vương Cầm bị lực trấn văng đi còn Thiên sảng của Thiên Sứ tộc thì ôm đầu đau đớn. Vương Long thấy vậy thì giật mình thầm nghĩ: " Không hổ là con trai của Ma Hoàng. Ma Thần quyền chỉ người của hoàng tộc mới được luyện vậy đã luyện đến trình độ này rồi, quyền vừa rồi chính là thức thứ tám Tiệt Hồn quyền. Nếu Vương Cầm vừa nãy mà xuất ra là một quyền đại thành thì tên Thiên sứ tộc đã bị đánh nát linh hồn rồi... Quả là vô cùng đáng sợ! "

Bị văng đi, Vương Cầm lại tiếp tục đứng lên lao vào, còn tên Thiên Sảng mặt đỏ lên có vẻ vô cùng tức giận. Hắn từ bé ở Thiên Sứ tộc thiên phú nổi danh chỉ sau anh trai hắn là Thiên Hoàng và cũng chưa bao giờ chịu thiệt thòi như lúc này. Hai người tiếp tục lao vào đánh nhau vô cùng kịch liệt, Vương Long hắn cũng không đúng yên mà bay đến chỗ của Thiên Tư. Nhưng vào lúc này một lực hút mạnh mẽ lan tỏa khắp nơi, một người bên Thiên Sứ tộc hô lê:

-" Phệ Vực... Chính là nó Phệ Vực. Chạy mau đừng để nó hút vào. "

Cả Ma Thần tộc lẫn Thiên Sứ tộc nghe vậy mặt tái lại bắt đầu bỏ chạy. Kể cả Vương Long Ma Thần tộc hay Thiên Sảng Thiên sứ tộc cũng quay đầu bỏ chạy. Bỗng Thiên Tư kia ném đứa trẻ trên tay vào bên trong phệ vực việc này làm những người khác ngơ ngác không hiểu tại sao. Trái ngược với họ Vương Cầm lại nở nụ cười vì hắn biết nữ nàn Thiên Tư làm vậy là đang đánh cược. Dù đứa trẻ có ở lại cũng khó mà thoát khỏi cái chết nếu ném đứa trẻ vào đấy thì khác sẽ có một cơ hội sống. Tuy phệ vực được gọi là "Táng tiên" nhưng trong truyền thuyết vẫn có một hai trường hợp may mắn thoát được. Đứa trẻ rơi vào rồi biến mất, một lúc sau phệ vực cũng tan biến. Cuộc chiến lại bắt đầu tuy đã biết trước kết quả nhưng hai người họ vẫn quyết tâm chiến đấu đến cùng.

" Hay thì nhấn theo dõi và comment ý kiến ở phía dưới để mình sửa chữa cũng như có thêm động lực nhé. "