Chương 6: Thiên tài Hay Phế Vật

Hắc Ma Long

Chương 6: Thiên tài Hay Phế Vật

Mặt trời đã qua đỉnh, lúc này ở dưới quảng trường Phong Vân Tông đang tập hợp vô số người. Trên một mục cao, Hùng Đồ đang nói chuyện cung kinh với một lão giả:

-" Tông chủ, lần thức tỉnh này tổng cộng có một nghìn không trăm ba mươi lăm đứa trẻ tham gia. "

Lão Tông chủ vuốt râu gật gật đầu rồi nói:

-" Năm nay số lượng thế này cũng tạm được rồi... Được rồi, ngươi lui xuống đi. "

Hùng Đồ nhanh chóng lui lại, lão Tông chủ quay sang trung niên mặt mày thanh tú bên cạnh gật đầu. Trung niên kia lập tức bước lên phía trước nói lớn:

-" Sáu năm tổ chức một lần, đây là lần thứ năm Phong Vân tông chúng ta tổ chức tuyển chọn. Kẻ nào vào được Phong Vân Tông ta thì cuộc sống kẻ đó sẽ được thay đổi. Vậy nên các ngươi hãy tự hào khi được bước tới nơi này. "

Trung niên nhìn quanh quảng trường rồi lại tiếp tục nói:

-" Bây giờ ta sẽ nói qua về cách thức tỉnh... Các ngươi có thấy trên quảng trường có chín cột trụ nhiều màu không, chúng được gọi là Cửu Sắc Thần trụ. Mỗi cây trụ đại diện cho một loại sức mạnh khác nhau: Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Quang, Hắc, Lôi, khí, Binh. Trong đó Quang, Hắc, Lôi là tiềm năng khó có nhất của võ giả. Đặc biệt sẽ có những kẻ thức tỉnh được Dị chủng tiềm năng, Dị chủng cũng chưa chắc đã tốt đối với các ngươi. Nếu là dị chủng mạnh mẽ thì sẽ được tông môn ưu ái, còn nếu là phế chủng thì sẽ lập tức bị loại. Ngoài ra ai thức tỉnh được hai tiềm năng chính là thiên tài, ba tiềm năng trở lên chính là siêu cấp thiên tài. Thiên tài ở đây không phải là vô danh mà sẽ được Tông môn tăng thêm các loại tài nguyên tu luyện so với một tiềm năng. Các ngươi đã hiểu rõ hết chưa? "

Dưới quảng trường vang lên tiếng đồng thanh:

-" Rõ hết rồi. "

Trung niên gật đầu hài lòng:

-" Rất tốt. Bây giờ các ngươi nghe sư bá Hoàng Thạch đọc tên bài danh, đọc đến tên ai thì kẻ đó sẽ bước lên phía trước... Rõ chưa! "

Gần Cửu Sắc Thần Trụ đứng một lão nhân, râu dài tóc trắng trông vô cùng phúc hậu. Lão nhân này chính là sư bá Hoàng Thạch kia, giọng lão nhân ồm ồm vang lên:

-" Bài danh thứ nhất: Thạch Văn Đức bước lên phía trước. "

Từ dưới quảng trường bước lên một đứa bé trai trắng trẻo trông là biết một tên công tử bột. Lão nhân thấy Thạch Văn Đức bước lên thì nói tiếp:

-" Ngươi bây giờ hãy đi vào trung tâm của của Cửu Thiên Thần Trụ, sau đó đặt hai tay lên Cửu sắc châu rồi tập trung cảm nhận. Đừng quá lo lắng, ngươi chỉ cần tập trung cảm nhận là được rồi. Còn những thứ sẽ có các sư bá ở đây lo... "

Tên công tử kia nghe lời bước vào giữa Cửu Thiên Thần Trụ, ở đó có một quả cầu cửu sắc đang lơ lửng. Tên đó liền đặt hai tay lên cửu Sắc châu rồi lập tức nhắm hai mắt lại. Bên cạnh mỗi một trụ của Cửu Thiên Thần Trụ là một lão giả, khi thấy tên Thạch Văn Đức đặt hai tay lên thì tất cả chín người đều bắt đầu lẩm nhẩm phát quyết.

Dưới quảng trường tất cả đều đang im lặng, dường như những đứa trẻ cũng đang chăm chú nhìn lên phía trên kia nơi mà chúng sắp phải bước lên. Ngay cả Dương Thần, hắn cũng đang vô cùng hồi hộp....

Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả những người đang có mặt trên quảng trường, bỗng Cửu Sắc châu sáng lên ánh sáng màu sanh dương. Lão Giả Hoàng Thạch lập đọc lớn:-" Thạc Văn Đức thức tỉnh được chính là Thủy một tiềm năng... "

-" Tiếp theo! "

Đứa trẻ tiếp theo chính là một cô bé tên Chu Tiểu Oanh thức tỉnh tiềm năng là Phong và Thủy, lập tức được xếp vào hàng thiên tài. Người thứ ba lại là một tiểu nam tử to lớn nhưng vẫn thấp hơn Dương Thần một đầu. Hắn tên Bàng Nha, thức tỉnh được một tiềm năng Thổ... Khoảng sáu trăm ba mươi người đã trôi qua, trong đó có bốn tên ba nam một nữ thức tỉnh được bốn tiềm năng siêu cấp thiên tài. Mười hai tên thức tỉnh được ba tiềm năng siêu cấp thiên tài, tám mươi ba tên thức tỉnh được hai tiềm năng thiên tài. Còn những kẻ không có duyên thì có tổng cộng hai trăm ba mươi người, trong đó có vài tên thức tỉnh được dị chủng nhưng đều là loại phế chủng nên ngay lập tức bị loại. Dương Thần đang suy nghĩ thì tiếng gọi bài danh của hắn vang lên:

-" Bài danh số sáu trăm ba mươi mốt: Dương Thần... "

Giật mình, luống cuống chân tay một lúc hắn mới bước lên tới Cửu Thiên Thần Trụ. Đến nơi thì lão giả hỏi hắn:

-" Ngươi lo lắng đến như vậy sao? HaHa "

Dương Thần không trả lời chỉ gật đầu, lão giả thì tiếp tục cười mỉm. Hắn bước vào giữa Trung tâm của của Cửu Thiên Thần trụ, bông cảm giác lo lắng lập tức biến mất. Khiến mọi hành động của hắn trở nên vô cùng dứt khoát, ngay cả việc đặt tay lên thần châu cũng không chần chừ. Sau khi đặt tay lên, hai mắt Dương Thần nhắm lại bắt đầu cảm nhận. Nhắm mắt lại, hắn thấy một không gian chứa rất nhiều quả quả cầu ánh sáng, đầu óc hắn bỗng dưng trở nên mơ màng. Trước mắt hắn bây giờ chỉ còn lại một quả cầu màu tím phát ra lôi điện, những quả cầu ánh sáng khác đã biến mất như chúng đã bị tắt đi vậy. Bỗng lại có một quả cầu ánh sáng khác hiện lên nhưng nó lại màu có màu hắc kim (vàng đen). Sau đó hắn ngay lập tức cảm thấy sau lưng hơi buồn, điều bất ngờ xảy ra. Hình xăm hắc long sau lưng hắn đang động đậy, đây là hình xăm mà phụ thân hắn nói từ khi sinh ra đã có. Vậy bây giờ nó lại động đậy như muốn bay ra khỏi cơ thể.

-" Vút "

Hình xăm thực sự đã bay ra khỏi sau lưng hắn, hóa thành một Hắc Long khổng bay về quả cầu hắc kim kia. Hắc long vô cùng to lớn, Dương Thần cũng chỉ lớn bằng ngón chân của nó. Vảy trên người nó phát ra ánh sáng đen tuyền, hai sừng của nó lại vô cùng kỳ lạ, Chúng có màu hoàng kim.

-" Gràooo...ooo"

" vút "

Sau tiếng gào rú, Hắc long trực tiếp chui vào quả cầu hắc kim. Tưởng như mọi thứ đã trở lại bình thường, thì quả cầu ánh sáng hắc kim kia lại bắt đầu có dị động. Nó bắt đầu mở rộng ra tạo thành một vực sâu tăm tối, Dương Thần không tin vào mắt mình khi hắn thấy vực thẳm tăm tối kia lại trực tiếp nuốt chửng quả cầu lôi điện trước mặt hắn.

-" Đây là chuyện gì xảy ra? Tại sao lại như vậy! "

Không dừng lại vực thẳm do Hắc kim cầu biến thành lại tiếp tục tiến đến những quả cầu gần như đã tắt ánh sáng kia. Khi thấy vực thẳm tới gần, tất cả những quả cầu màu sắc kia đều phát ra ánh sáng mạnh mẽ như muốn chống lại. Nhưng đều tuyệt vọng, vực thẳm mạnh mẽ nuốt chửng từng quả một quả một. Đến khi đã thôn phệ xong tất cả thì kỳ lạ từ trong vực thẳm lại trui ra hai quả cầu. Một quả cầu màu tím pha chút đen huyền ảo tỏa ra sự chết chóc, một quả thì lại có màu xanh vàng (xanh lá mạ nhé) lại đối ngược lại tỏa ra sức sống mãnh liệt. Ngay sau đó vực thẳm lập tức thu nhỏ lại trở về hình dáng hắc kim cầu lúc đầu, trước mắt Dương Thần hắn giờ đây lơ lửng ba quả cầu: Tím đen, Đen vàng, Xanh vàng đang phát sáng chói mắt.

Một lúc sau, ba quả cầu liền bay tới gần Dương Thần. Hắn giơ tay lên sờ chúng nhưng khi vừa chạm vào thì cả ba đều chui vọt vào người hắn. Dương Thần ngơ ngác không kịp phản ứng thì bỗng tiếng nói của lão nhân kia khiến hắn giật mình mở mắt:

-" Dương Thần, tiềm năng thức tỉnh Lôi. Vì là loại hiếm gặp ở võ giả nên lập tức xếp vào hàng siêu cấp thiên tài. "

Dương Thần ngơ ngẩn, rõ ràng lúc nãy hắn thấy quả cầu lôi thuộc tính đã bị hắc kim cầu nuốt chửng rồi mà. Tại sao bây giờ lại thức tỉnh được, đầu hắn đặt ra rất nhiều câu hỏi.

...

Hắn bước xuống đài nhường chỗ cho kẻ khác, khi bước xuống rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ cùng ghen ghét nhìn về phía hắn. Nhưng Dương Thần hắn chẳng quan tâm... người tiếp theo bước lên chính là Lý Hùng. Tiểu tử Lý Hùng hai chân run rẩy bước lên, cho đến khi đặt tay lên cửu sắc châu thì thứ cảm xúc run sợ mới biến mất. Một lúc sau trên Cửu sắc châu phát ra ánh sáng màu vàng đậm thì giọng của lão nhân cũng vang lên:

-" Lý Hùng, tiềm năng thức tỉnh Thổ. Một tiềm năng... "

Nghe những lời này trên mặt Lý Hùng tỏ ra buồn bã, có vẻ hắn hơi thất vọng. Khi bước xuống, Dương Thần cũng chẳng nói gì chỉ động viên hắn một câu rồi thôi....Cuộc tuyển chọn nhanh chóng kết thúc với những người tiếp theo. Có thêm ba tên bốn tiềm năng, tám tên hai tiềm năng, trong đó hai trăm chín mươi tám tên phải ra đi. Con số này cũng không phải là quá nhiều, sau khi kết thúc trung niên bên cạnh Tông chủ lại lên tiếng:

-" Cuộc thức tỉnh cùng tuyển chọn đến đây là kết thúc, những đứa trẻ không thức tỉnh được tiềm năng thì đi ra quảng trường tiến lên Phi Chu. Chúng ta sẽ trở các ngươi xuống núi, còn những người còn lại thì nhanh chóng tập hợp: Một tiềm năng xếp thành một hàng, hai tiềm năng một hàng, ba tiềm năng trở lên một hàng. Rõ chưa! ".

Bọn người Dương Thần nhanh chóng xếp thành ba hàng tất nhiên Dương Thần hắn được xếp vào hàng ba tiềm năng trở lên, trong hang ba tiềm năng trở lên này cũng có một vài tên giống hắn thức tỉnh được tiềm năng khó gặp... Nhìn ra phía ngoài quảng trường từng đứa trẻ bước ra ngoài đầy nước mắt, nhưng Dương Thần hắn không có một chút lòng thương cảm.

-" Phế vật mãi mãi chỉ là phế vật "