Chương 14: Một Tháng

Hắc Ma Long

Chương 14: Một Tháng


Trở về thạch phòng, Dương Thần nhanh chóng tọa đàm tu luyện. Trong lòng mong bản thân có nhanh chóng đạt tới Luyện Thể Tầng bẩy, đến lúc đó tại cơ thể sẽ có được linh lực. Có linh lực sẽ tương ứng với thực lực bản thân tăng lên một bước tiến lớn.

Hai mắt nhắm lại cảm nhận, muốn đột phá thành công Luyện thể tầng bảy luyện khí này thì cần phải dẫn thiên địa linh khí từ ngoài vào trong cơ thể từ từ rồi tràn qua các kinh mạch để rèn luyện. Mà vừa tầm trong mỗi thạch phòng ở đây đều được bố trí tụ khí trận loại nhỏ, đó cũng chính là trận văn được cho là kỳ quái lúc mới đầu Dương Thần vào đây. Tụ linh khí là một loại trận pháp tầm trung, tác dụng chủ yếu chỉ là tập trung thiên địa linh khí vào một chỗ, ngoài ra cũng không có tác dụng đặc biệt gì khác. Cho nên thiên địa linh khí ở nơi này nông đậm hơn bên ngoài rất nhiều.


Dương Thần từ từ chậm rãi thả lỏng thân thể, do đây là lần đầu hắn hấp thu thiên địa linh khí cho nên hắn cảm thấy vô cùng khó khăn. Xung quanh Dương Thần, lúc này đang có những làn sương trắng trôi nổi khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Sương trắng này chính là thiên địa linh khí, nó đang từ từ dung nhập vào người Dương Thần. Dương Thần hắn cảm thấy đang có từng luồng linh khí đang tràn vào thân thể theo từng lỗ chân lông. Khi thiên địa linh khí tràn vào, Dương Thần có cảm giác vô cùng mát lạnh cùng thoải mái. Nhưng hắn cũng không có thời gian hưởng thụ, mà đang phải tập chung tinh thần cố gắng điều chỉnh hướng đi của các dòng linh khí tràn vào cơ thể. Để cho nó chạy qua các kinh mạch trong thân thể, đả thông những kinh mạch quan trọng cần thiết. Việc đả thông kinh mạch vô cùng quan trọng, chỉ sau khi đả thông tất cả các kinh mạch mới có thể tụ thiên địa linh khí tại đan điền. Nhưng có một số kinh mạch, huyệt đạo đặc biệt vô pháp đả thông.

...

Đầu tiên vô cùng khó khăn, nhưng sau đó đã quen rồi thì Dương Thần cảm thấy dễ dàng hơn rất nhiều. Thiên địa linh khí theo chỉ dẫn của hắn đi tới các huyệt đạo, kinh mạch nhanh chóng đả thông kinh mạch. Trong đó có những kinh mạch đả thông vô cùng dễ dàng nhưng cũng có cái vô cùng khó khăn. Hắn vừa phải hấp thu thiên địa linh khí vừa phải điều khiển trùng kích các huyệt đạo. Cứ vài ngày, Dương Thần lại ăn vài viên Ích Cốc Đan một lần, đây là loại đan dược cung cấp dinh dưỡng thay cho việc ăn uống của các tu sĩ cấp thấp khi bế quan tu luyện lâu dài...

Thời gian một tháng nhanh chóng trôi qua, đối với người phàm tục thì là một thời gian dài. Nhưng đối với những người tu tiên thì đây chẳng là gì cả, chỉ giống như là thoáng qua. Lúc này trong thạch phòng, Dương Thần vẫn tọa đàm tu luyện, bỗng hai mắt đang nhắm chặt của hắn mở ra. Từ trong mắt lưu chuyển vô số kim quang, nhưng chỉ được một lúc rồi biến mất. Lúc này, khí tức trên người Dương Thần đã có sự biến hóa vô cùng lớn, hiển nhiên hắn đã đột phá Tầng bảy thành công. Bây giờ trong kinh mạch, huyệt đạo của hắn đang có linh lực lưu chuyển, mặc dù vậy hắn vẫn chưa chân chính nắm giữ. Chỉ khi đạt tới tầng chín linh lực tụ lại ở đan điền thì mới chân chính có thể thi pháp một số phép thuật loại cơ bản.

Vừa từ trong tu luyện tỉnh lại, điều hắn nghĩ đến đầu tiên chính là hai túi trữ vật kia. Lần trước không mở được là do hắn không có linh lực, nhưng lần này đã khác hắn mong chờ mở ra xem bên trong có thứ gì đáng giá. Vươn tay ra cầm lấy hai túi trữ vật ở đầu giường, hắn quyết định mở cái túi màu đỏ trước. Truyền linh lực vào túi trữ vật, vừa có linh lực tràn vào tâm thần Dương Thần lập tức có thể nhìn thấy đồ vật bên trong.

Bên trong có khoảng hơn chục viên tinh thạch thuộc tính khác nhau, cùng một ít đan dược cấp thấp, y phục, tài liệu khoáng thạch,... Thấy những thứ này Dương Thần cảm thán:

-" Tên Lý Hoành này vào Tông môn chục năm rồi cũng thật quá nghèo quá đi... "

Nhìn túi trữ vật màu xanh còn lại, Dương Thần cũng không trông mong nhiều. Bên trong nó cũng chỉ có một ít tinh thạch, quần áo, tài liệu... Nhưng kiểm tra kỹ hắn lại thấy bên trong có một tấm bản đồ, bên trên nó có một chỗ được đánh giấu đỏ.

-" a... Có lẽ nào là bản đồ chôn bảo vật cũng nên... Đợi sau tỷ thí ta nhất định phải đi tìm kiếm mới được, không thể bỏ lỡ cơ duyên này. "

Cất tấm bản đồ này vào tủ đựng đồ, lấy hết đồ giá trị trong túi trữ vật. Dương Thần liền đốt hai túi trữ vật này để đỡ người khác nhận ra, dù sao hai tên này đã ở trong Tông đã chục năm, có thể rất nhiều người nhận ra. Tuy túi trữ vật này là loại cấp thấp nhưng thủy hỏa bình thường bất xâm. Cho nên Dương Thần phải dùng đến tử hỏa, chỉ nháy mắt hai túi trữ vật này đã hóa thành bụi trắng rơi xuống. Sau đó Dương Thần ngồi xem xét lấy ra bốn viên lôi tinh thạch hấp thu, còn đâu ba mươi hai viên tinh thạch tổng cả của Triệu Lăng, Lý Hoành đem cất. Dù sao hắn cũng cần tích cóp một chút tinh thạch để mua các loại phù lục, đan dược,...


Vươn vai một cái, Dương Thần lập tức đi tắm rửa. Tắm rửa thay đồ xong hắn cần ra quảng trường tập trung tỷ thí, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy chẳng mấy hứng thú.

...

Quảng trường lúc này vô cùng náo nhiệt, không chỉ có các tiểu đệ tử bằng tuổi Dương Thần mà còn có cả các đệ tử ngoại môn, nội môn,...đến xem náo nhiệt. Ở đây hắn có thể thấy rất nhiều khuân mặt quen thuộc, trong đó có cả tên Trương tử văn. Thấy Dương Thần, tên Trương Tử Văn lập tức bước về hướng hắn đang đứng, theo sau là tên Ô Phong cùng một tên khác Dương Thần chưa thấy bao giờ.

-" HaHa... Đây chẳng phải là Dương Thần đại hiệp sao, ra tay cứu người bị nạn thật là hiệp nghĩa. Tử văn ta bội phục! "

Tên Trương Tử Văn này tất nhiên không có ý tốt chào hỏi gì, mà hắn đang chủ ý khiêu khích Dương Thần. Ở đây cũng chẳng có đại hiệp gì cả, ý tên này là muốn nhắc đến chuyện Dương Thần đánh đệ đệ hắn Trương Hàn. Đương nhiên Dương Thần cũng hiểu được ý đó.

-" Chẳng qua là ra tay đánh một con tiểu cẩu mà thôi, làm sao dám nhận danh đại hiệp được chứ... "

Dương Thần châm chọc lại hắn, tên kia sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi. Bảo đệ đệ hắn là tiểu cầu, mà hắn lại là ca ca vậy chẳng phải bảo hắn là Đại cẩu sao...

-" Được lắm... họ Dương. Tý nữa lên võ đài tỷ thí ta nhất định sẽ trả ân oán giữa ta và ngươi cùng đòi công bằng cho đệ đệ ta. À mà không biết ngươi có thể đứng vững đến lúc đó hay không... HaHa. "

Dứt lời tên Trương Tử Văn này xoay người bỏ đi, đằng sau Ô Phong cùng tên lạ mặt kia cũng chạy theo vuốt mông ngựa.

-" Tử Văn sư huynh, theo ta thấy tên Dương Thần kia làm sao có thể là đối thủ của huynh được. Nếu tý nữa trên võ đài gặp hắn, sư đệ nhất định sẽ thay huynh giải quyết. "

Ô Phong vuốt mông ngựa liên tục, tên cạnh thấy thế cũng nịnh bợ theo.

-" Đúng đúng... Đệ cảm thấy lời của Ô sư huynh vô cùng giống ý đệ. Nếu đệ gặp nhất định sẽ đánh tên kia tàn phế... "

Nghe hai tên này vuốt mông ngựa, Trương Tử Văn cười đắc ý vô cùng. Dương Thần thính giác vô cùng nhẹ bén, đương nhiên những lời này không tránh khỏi được tai hắn. Hắn hừ lạnh một tiếng:

-" Đừng để ta gặp trên võ đài, nếu không... "

Sau đó Dương Thần cũng đi lòng vòng xem xét qua các đệ tử ở đây, dù sao tỷ thí cũng chưa bắt đầu.