Chương 74: một tấm truyền tin phù

Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 74: một tấm truyền tin phù

Chương 74: một tấm truyền tin phù


Nhìn thấy cảnh này Đông Phương Diễm Nhi cùng Lê Tùng Vân đều sững sờ tại chỗ.

Tuổi thọ của hắn vậy mà chỉ còn 14 năm?

Cmn, xong con bê.

Lê Tùng Vân trong lòng hốt hoảng, Đông Phương Diễm Nhi thì lo lắng nói:
"Vân gia gia, Luyện khí kì cửu trọng tuổi thọ có thể đạt tới tối đa là 120 năm.

Ngươi tại sao lại chỉ có 90 năm tuổi thọ?".

Đối với tu sĩ, 14 năm thật ra không dài, có khi chỉ cần bế quan một trận chớp mắt một cái liền qua.

Đông Phương Diễm Nhi muốn Lê Tùng Vân cùng nàng bước đi trên con đường tu luyện thật dài, quan tâm nàng, chỉ điểm cho nàng, để cho nàng cảm nhận được sự quan tâm của trưởng bối, thứ mà nàng không hề cảm nhận được lúc còn ở Đông Phương gia.

Nhưng nếu như chỉ còn 14 năm, thời gian này thật sự quá ngắn ngủi, nàng không nỡ đồng thời sợ một ngày kia phải đối mặt với việc Vân gia gia thọ hết chết già, rời nàng mà đi.

Lê Tùng Vân thì sắc mặt âm trầm, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài:
"ta trước đây chính là một tên tán tu, lúc du lịch trong tu tiên giới có mấy lần cùng người đấu pháp liều mệnh sinh tử bị trọng thương, bởi vậy để xuống không ít tai họa ngầm.

Tuổi thọ giảm sút cũng là một trong số đó.

120 tuổi chỉ là số tuổi lí tưởng nhất của tu sĩ Luyện khí kì mà thôi, có thể ta dù đạt tới Luyện khí kì cửu trọng cũng không đạt được tới mức này, số tuổi thọ mất đi không phải là 30 năm.

Diễm nhi ngươi không cần quá lo lắng, chỉ cần Vân gia gia đột phá Trúc cơ kì thành công liền có thể đạt tới 250 năm thọ nguyên, Vân gia gia sẽ không dễ dàng thất bại như vậy.

Vân gia gia đã có trúc cơ đan trong tay, lại chuẩn bị mấy năm liền có thể thử nghiệm đột phá".

Đông Phương Diễm Nhi nghe vậy sắc mặt vẫn không tốt lên bao nhiêu.

Trúc cơ kì nếu dễ dàng đột phá như vậy Lăng Ba Thành của các nàng sớm đã có Trúc cơ kì tu sĩ làm mưa làm gió, thống nhất tứ đại gia tộc của Lăng Ba Thành, giống như Tiêu gia lão tổ năm đó.

Dưới trạng thái bình thường đột phá Trúc cơ kì không mang theo đan dược hay pháp bảo gì trợ giúp tỉ lệ thành công chỉ có 30%.

Đừng nhìn có 1/3 cơ hội thành công liền cảm thấy dễ dàng, trong tu tiên giới rất nhiều tu sĩ lúc ở Luyện khí kì biểu hiện kinh tài tuyệt diễm, nhưng cuối cùng vẫn gãy ở trong quá trình độ kiếp, cái này đủ thấy được việc đột phá Trúc cơ kì cũng rất khó, không hề đơn giản một chút nào.

Lăng Ba Thành tứ đại gia tộc có không ít trưởng lão Luyện khí kì cửu trọng đỉnh phong không mua được Trúc cơ đan bởi vậy chỉ có thể dựa vào bản lĩnh cũng pháp khí liều mình đột phá một phen, cuối cùng nhao nhao vẫn lạc, khiến cho Lăng Ba thành nhiều năm không hề xuất hiện qua Trúc cơ kì cường giả.

May mắn không có thú triều xuất hiện, nếu không chỉ sợ Lăng Ba Thành sẽ không chống cự nổi thú triều mà bị đồ thành.

Nói thì dễ, nào có chuyện suôn sẻ dễ dàng như vậy.

Bởi vậy trong lòng Đông Phương Diễm Nhi lúc này bảo phủ một tầng u ám.

Nàng chợt cảm giác mờ mịt, không biết nếu như mất đi Vân gia gia, sau đó ai sẽ ở bên chỉ điểm nàng tu luyện từng chút một, con đường sau này ai sẽ là người đồng hành với nàng.

Trong lòng không hiểu có một cỗ cảm giác trống rỗng.

Mà Lê Tùng Vân thì cũng có chút chột dạ.

14 năm, hắn cần phải ở trong khoảng thời gian này đem tu vi đẩy lên đến Luyện khí kì cửu trọng đỉnh phong, đem đan dược pháp khí cùng các loại thủ đoạn chuẩn bị tốt sau đó đột phá.

Hắn chỉ có một cơ hội, hoàn toàn không có cơ hội thứ 2.

Đệ tử Lam Vân Tông đột phá Trúc cơ kì thất bại vẫn có thể dựa vào các loại thủ đoạn bảo toàn mạng sống, nhưng sẽ bị trọng thương tổn hao bản nguyên.

Nhẹ thì trọng thương mất mấy tháng hoặc mấy năm ôn dưỡng, nặng thì giảm xuống thọ nguyên.

Thọ nguyên của Lê Tùng Vân đã không còn nhiều, không thể để cho hắn cơ hội sửa sai làm lại.

Thất bại đồng nghĩa với vô vọng trúc cơ.

Lê Tùng Vân hít sâu một hơi, đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu Đông Phương Diễm Nhi:
"Vân gia gia chắc chắn sẽ trúc cơ thành công".

Hắn không giải thích gì thêm, từ trong lời nói phát ra một loại cảm giác tự tin khiến cho cảm xúc của Đông Phương Diễm Nhi cũng trở nên khá hơn không ít.

Đông Phương Diễm Nhi lúc này cũng gật đầu, dùng đôi mắt thanh tịnh của mình nhìn vào Lê Tùng Vân cổ vũ:
"Vân gia gia chắc chắn sẽ thành công, ta tin tưởng điều này".

Nói xong nàng lại lấy ra Uyên ương truyền tin phù nói:
"Vân gia gia, ngươi một cái ta một cái luyện hóa nó, sau này chúng ta liền có thể dùng ý niệm giao lưu, không cần lại dùng truyền âm nhập mật.

Cho dù khoảng cách xa chúng ta vẫn có thể trao đổi tin tức, ta nếu như có gì khó hiểu liền có thể tùy thời tìm Vân gia gia hỏi thăm, không cần lo lắng tu luyện đình trệ".

Lê Tùng Vân không vội vàng tiếp, hắn nói:
"ngươi cũng nghe Mẫn Thiên Cừu nói, một khi luyện hóa nó đời này ngươi liền không còn cơ hội sử dụng một tấm Uyên ương truyền tin phù thứ hai.

Sau này nếu ngươi có đạo lữ, hai người các ngươi liền sẽ không có tiện ích này.

Ngươi thật sự muốn dùng nó với Vân gia gia sao?".

Đông Phương Diễm Nhi cười hì hì nói ra:
"ta còn nhỏ, đạo lữ cái gì đối với ta mà nói quá xa vời.

Lại nói, đạo lữ sao có thể quan trọng hơn Vân gia gia được".

Lê Tùng Vân nghe vậy trong lòng cười nhạt một tiếng.

Nhỏ sao, ngươi không nhỏ.

Nếu như ngươi đồng ý, năm ngoái ngươi cùng Tiêu Đỉnh Thiên đã có thể kết hôn, năm nay liền đã có thể có em bé.

Có điều Lê Tùng Vân quyết định trở thành cung thủ tu luyện cung đạo ở phía sau hỗ trợ Đông Phương Diễm Nhi, như vậy hai người cũng cần một phương thức trao đổi tin tức.

Uyên ương truyền tin phù vừa vặn có thể giúp hai người giải quyết vấn đề khó khăn trước mắt này.

Đông Phương Diễm Nhi đã quyết định như vậy hắn cũng không cần nhăn nhăn nhó nhó, đưa tay tiếp lấy truyền tin phù, sau đó hai người trở về động phủ bắt đầu luyện hóa.

Không có chút khó khăn nào, Uyên ương truyền tin phù dễ dàng bị hắn thu nhập vào trong thức hải của mình.

"Vân gia gia?".

Một đạo tin tức rất nhanh liền xuất hiện ở trong đầu của hắn, Lê Tùng Vân biết đây chính là Đông Phương Diễm Nhi đang thử nghiệm tính năng của truyền tin phù cho nên lập tức đáp lại:
"ừm, xem ra Mạc Thiên Cừu không lừa chúng ta, đây là hàng thật".

Hắn có thể cảm nhận được Uyên ương truyền tin phù thỉnh thoảng sẽ hấp thu một lượng cực cực nhỏ linh lực cùng dư thừa tinh thần lực ba động tản mát ra ôn dưỡng chính nó, hoàn toàn không hề có chút nguy hại gì, bởi vậy Lê Tùng Vân liền đem nó ném vào trong một góc của thức hải, không cần lại quan tâm đến.

Lúc nào dùng liền động động ý thức một chút là được rồi, rất thuận tiện.

Đông Phương Diễm Nhi chợt hỏi:
"Vân gia gia, linh thạch của ta quá nhiều, tạm thời dùng không hết.

Ngươi còn đủ linh thạch để tu luyện sao?".

Lê Tùng Vân nghe vậy đột nhiên sững sờ.

Trong đầu hắn nhanh chóng chảy qua rất nhiều kí ức, từ lúc mang Đông Phương Diễm Nhi nhập tông đến tận lúc này.

Đầu tiên chính là hắn dựa vào Đông Phương Diễm Nhi mới kiếm được một bút linh thạch làm tài chính khởi động, hắn vẫn luôn tâm tâm niệm niệm kiếm linh thạch để trợ giúp Đông Phương Diễm Nhi tu luyện.

Nhưng đến hiện tại hắn vẫn không hề cung cấp cho Đông Phương Diễm Nhi một chút linh thạch nào, ngược lại lần trước hắn rời tông Đông Phương Diễm Nhi còn giúp hắn bổ sung không ít linh thạch mua pháp khí.

Sau đó Đông Phương Diễm Nhi liền bái Chưởng môn làm sư phụ, tài nguyên tu luyện càng lúc càng nhiều, chỉ cần không vung tay quá trán điên cuồng mua linh tinh, như vậy trong thời gian ngắn nàng sẽ không vì thiếu tài nguyên tu luyện mà ưu sầu.

Nói đúng ra miệng hắn hô hào hắn muốn nuôi Đông Phương Diễm Nhi, thực chất Đông Phương Diễm Nhi mới chính là người đang nuôi hắn?

Cmn, thằng hề dĩ nhiên là ta?