Chương 99: Okinawa

The Gamer Or Hacker

Chương 99: Okinawa

Chương 99: Okinawa

Sáng ngày hôm sau…

- Ân, rất tốt, rất cường đại, nếu như không phải là tao hack vào hệ thống camera thì giờ này chúng ta liền bị truy nã rồi. "Tokyo tao ngộ phần tử khủng bố, địch nhân có đại lượng vũ khí nóng,…."

Trong căn cứ, Nijima một mặt bất đắc dĩ nhìn bài báo mới trong điện thoại. Nhìn chán nội dung bên trong rồi, Nijima lại quay ra nhìn hắn:

- Lần sau mày làm ơn báo tao trước để tao còn chuẩn bị…

- Ngạch … Cái này tao cũng bó tay à! – hắn gãi đầu.

Thật sự thì ngay cả chính bản thân hắn cũng không ngờ rằng chỉ một chiêu Phong Thương đã đáng sợ đến nước này. Tất cả mọi thứ phạm vi bán kính trăm mét quanh chiêu thức đều bị phá hủy đến không còn gì. Nếu thế thì mấy chiêu đằng sau như Minh Đạo Tàn Nguyệt Trảm hay Kim Cương Thương Phá còn kinh khủng đến mức nào nữa…

- Bỏ đi! Cứ coi như có tổ chức ta có một cái bảo hiểm đi. – Nijima rất nhanh lấy lại tinh thần – Gần đây đội ngũ lập trình của chúng ta khi thăm dò thông tin trên Internet thì phát hiện ra một tin đồn đang được lan truyền rất nhanh.

- "Hoàng hôn vĩnh cửu" sao!? – hắn nhẹ gật đầu

- Mày cũng biết à! Thế thì đỡ mất công tao giải thích.

Lôi cái Ipad ra, Nijima cười đầy tự tin:

- Tao cũng không quá rõ " hoàng hôn vĩnh cửu" là cái mẹ gì nhưng bọn tao đã tìm ra một căn cứ của bọn Yami ở Nhật. Chính là ở Okinawa!! Hơn nữa Agaard Jum Sai, vĩ nhân Muay Thái mà mày đối đầu lần trước cũng có mặt ở đó nữa!!!

Cất cái Ipad đi, Nijima nghiêm túc:

- Chỉ riêng lần này, tao không muốn Lâm Thú Điện nhảy vào hố nước đục này. Chuyện một đại vĩ nhân mất mạng đã thực sự chọc điên Yami lên. Chuyện bọn chúng lần ra chúng ta chỉ là sớm hay muộn. Hiện tại Lâm Thú Điện chưa đủ tầm đánh một trận một đấu một với chúng.

- Được rồi! – hắn cũng gật đầu – Thế thì tao với mày cần một kế hoạch. Gọi mọi người đi! Chúng ta cần bàn bạc.

- Biết rồi!

…..
- Kenichi, lại đây một lát - trưởng lão gọi hắn.

Khi mọi người đã tập trung đầy đủ thì ông bắt đầu nói.

- Gần đây chúng ta thấy con đã luyện tập rất vất vả rồi - mấy vị sư phụ ngồi cạnh gật đầu - con bây giờ đã đạt tới cảnh giới của một vĩ nhân còn sớm hơn cả bọn ta mong đợi. Chính vì vậy nên chúng ta quyết định sẽ đi du lịch một chuyến để xả hơi.

- Chẳng lẽ là tới... - hắn toát mồ hôi hột.

- TỚI OKINAWA!!!................

Mọi người về phòng chuẩn bị quần áo và đồ dùng cho chuyến đi Okinawa lần này. Sáng hôm sau, khi bọn họ tới sân bay sớm để không lỡ chuyến bay nhưng có vẻ nếu không giải quyết chuyện trước mắt thì họ lỡ chuyến bay là cái chắc…

- Không!!! Đừng đi máy bay mà!!! - Apachai ôm chặt lấy cái cột đèn mà không chịu buông ra.

- Bình tình đi, đừng có như thế!! - Akisame và Sasaki cố gắng lôi Apachai ra.

- Nếu cứ như vậy thì trễ mất - Shigure nói.

- Apachai-sensei nếu cố gắng đi máy bay lần này thì khi về con sẽ làm món Hamburger mà người thích mỗi tối cho sư phụ ăn cả tuần luôn - Miu như dụ trẻ con nói.

- Không, không chịu đâu - Apachai giãy dụa.

- Vậy thì hai tuần.

- Không, tôi sẽ đi xuồng tới đó mà - Apachai vẫn nhất quyết không chịu đi.

- Ừm Apachai-sensei - hắn tới gần nói - vài ngày trước đây con có đấu với một vĩ nhân sử dụng Muay Thái và Muay Boran.

Nghe hắn nói bỗng nhiên Apachai ngừng giãy dụa.

- Con nghe nói lần này kẻ đó cũng sẽ có mặt ở Okinawa, Agaard Jum Sai!!

- Đi thôi! Tới Okinawa nào!! - Apachai buông tay ra khỏi chiếc cột điện, cả người tỏa ra khí thế ngùn ngụt.

- Làm tốt lắm Kenichi!! - trưởng lão vỗ vai hắn.

- Có những thứ còn quan trọng hơn cả bản thân mà trưởng lão! – hắn mỉm cười

--
Okinawa, một tỉnh nằm ở cực nam của Nhật Bản, bao gồm rất nhiều quần đảo nhỏ khác nhau. Dù diện tích không lớn nhưng lại là nơi du lịch lý tưởng bởi những bãi biển đẹp tuyệt vời của nơi này. Một điều đặc biệt, Okinawa trước đây từng là căn cứ quân sự của quân đội Mỹ. Trong thời gian này, người Nhật đến Okinawa cần phải được chính phủ Mỹ cấp visa. Năm 1972, Okinawa trở về với quyền sở hữu của Nhật Bản. Dù vậy, cho đến nay, khoảng 75% quân số Mỹ ở Nhật Bản vẫn đang đóng quân tại đây.

Hắn mặc quần bơi đứng ở bên bờ biển gần với căn cứ quân sự của Mỹ tại Okinawa. Trưởng lão nắm được thông tin là Yami đang ẩn nấp bên trong căn cứ quân sự này. Khí hậu ở Okinawa khá giống với khí hậu ở Hà Nội do nằm ở cực nam của Nhật Bản nên dù chỉ mới tháng 5 nhưng khí hậu khá nóng bức.

Mấy vị sư phụ thì đang mải bàn chiến lược để đột nhập căn cứ quân sự của Mỹ còn hắn thì đang đứng ngắm Miu trong bộ bikini màu xanh kẻ trắng đang chơi đùa ở bờ biển.

- Hai người đây rồi!! - một giọng nữ vang lên.

- Kisara, Freya, cả Takeda và Ukita nữa!! - thấy họ xuất hiện thì hắn không ngạc nhiên lắm vì tính cách của họ không bao giờ chịu ngồi yên cả.

Kisara chạy tới ôm lấy cổ hắn và Freya ôm tay trái hắn, còn Miu đang ôm lấy tay còn lại khiến trái tim mấy tên con trai rỉ máu.

- Sao cậu có thể đi chiến đấu mà không có chúng tôi chứ!! - Takeda giơ nắm đấm lên nói - chúng tôi nhất định sẽ không trở thành gánh nặng cho mọi người đâu! Tôi đã luyện tập rất chăm chỉ để có thể theo kịp bước chân của cậu, cho dù bây giờ chưa đạt tới đẳng cấp vĩ nhân nhưng chắc chắn tôi sẽ có ích!

- Cậu cậu đang nói gì vậy? - trưởng lão và mấy vị sư phụ liền bơ đi - chúng tôi tới đây chỉ để du lịch thôi!

Đêm đến, mấy người của Lâm Thú Điện vẫn đang canh chừng dưới sảnh khách sạn mà họ ở để đi theo nhưng đối với các vị sư phụ của Lương Sơn Bạc thì không thiếu gì đường để đi, ví dụ như... đường cửa sổ.

- Bịch!! Bịch!!

Mấy vị sư phụ nhảy từ trên tầng 5 của khách sạn xuống đất, hắn cũng nhảy xuống theo.

- Kenichi, con đang vác theo ai vậy?

- À con mang tên này theo để giúp chúng ta đột nhập vào hệ thống máy tính của bọn chúng để lấy dữ liệu! - hắn thả bàn tay đang bịt miệng tên Niijima ra.

- Định mệnh! – Nijima chửi thề - Kế hoạch của mày là lừa đám kia ở lại rồi dẫn tao đi hả!!?

- Suy nghĩ kỹ hơn chút đi mày.. – hắn ghé vào tai Nijima nói thầm - Ở đó sẽ có nhiều thứ hay ho cho tổ chức đấy! Kiểu như là…

Không biết hắn đã thì thầm gì vào tai thằng Nijima mà khiến tên này bật dậy ngay lập tức:

- Được! – Nijima hào hứng – Đi thôi!

….
- Yami đang ở trong đó à - tên Niijma nói - nhưng ai lại đi tấn công vào căn cứ quân sự chứ??

- Yên tâm đi, chúng ta có một kế hoạch rất thông minh - Akisame chỉ tay về phía cổng nói.

- Uỳnh!!!

Một bóng người cao lớn đeo một chiếc mặt nạ đồ chơi xuất hiện đánh bay cánh cửa sắt của khu quân sự.

- Siêu nhân X tới rồi kìa! - Apachai cười.

Lúc này trưởng lão đang bị một đám lính cầm súng bao vây, ông bỗng nhiên múa tay sau đó thu hai tay về bên hông, cái thủ thế này sao nhìn quen quen...

- Lương... Sơn... Ba!!!

- PHÁ CỬA XÔNG VÀO À!!!? Kế hoạch kiểu gì vậy mày!! – Nijima hét lên.

- Khi mày đủ mạnh thì cái cách này cũng không tính quá tệ đâu! – hắn khẽ cười.

- Tao hi vọng là mày không dùng cách này!