Chương 100: Okinawa (2)

The Gamer Or Hacker

Chương 100: Okinawa (2)

Chương 100: Okinawa (2)

Nhân lúc siêu nhân X đang vui chơi với quân đội Mỹ thì bọn hắn đã lẻn vào bên trong khu căn cứ rồi.
- Lộc côc... lộc cộc.. - một âm thanh lạ vang lên.

- Là tiếng vó ngựa... – Nijima nói

HÍ HÍ!!

- Kỵ sỹ? - mọi người thấy một tên kỵ sỹ mặc áo giáp đen cưỡi một con ngựa đen rất to lao tới.

- Mọi người để tên này cho tôi! - Shigure đỡ lấy ngọn thương của tên kỵ sỹ nói.

- Hiểu rồi, chúng ta đi tiếp thôi.. - Akisame quay đầu đi nói.

Bọn họ đi vào phía bên trong tòa nhà, đây dường như chỉ là một sảnh khách sạn bình thường mà thôi.

- Xem ra tên hắc kỵ sỹ đủ mạnh để cuốn lấy một người trong các ngươi đấy nhỉ - một tên cầm thương xuất hiện ở một góc của đại sảnh.

- Ta muốn hỏi một chút - Sasaki lên tiếng - tại sao các ngươi lại ngắm vào Shigure trước nhỉ?

- Bời vì bọn ta đã nhận định rằng... những kẻ không sử dụng vũ khí trong chiến đấu chẳng có gì là nguy hiểm cả, sớm muộn gì cũng bị bọn ta giết thôi.

- Ha ha, ngươi khá thú vị đấy thằng nhóc, để ta vui đùa cùng ngươi chút vậy.
Sasaki bước lên tấn công tên này, dám chế nhạo những người dùng tay không là vô dụng thì quả thật là tên này chán sống rồi. Karate (Không thủ đạo) chính là môn võ được tạo ra để những người tay không có thể chiến thắng được những người dùng vũ khí.

Bọn họ tiếp tục đi lên bằng thang máy, khi tới một tầng lầu khá cao thì thang máy bỗng nhiên dừng lại. Cửa thang máy mở ra, bên ngoài không có một ánh đèn nào trông rất là tối tăm nhưng với con mắt của vĩ nhân thì họ thừa sức nhìn được trong bóng tối.

- Bên trái hay bên phải đây Akisame? - Ma Kensei hỏi.

- Tôi sẽ lấy tên có râu bên phải.- Akisame trả lời trả lời.

- Vậy thì tôi sẽ đấu với tên cầm kiếm à.

- Khoan hẵng! – hắn bước lên trước mặt của cả hai – Con sẽ lo hai tên này! Hai người lên với Apachai – sensei đi ạ!

- Con có chắc không? – Akisame cười nhẹ.

- Chắc chứ! – hắn cười hì hì, nói một câu ẩn ý – Apachai sẽ cần hai thầy hơn con đấy! Trận này chúng ta phải thắng!!

- Cũng được! - Ma Kensei nói rồi quay lại thang máy – Đi thôi nào Akisame!

Ngay khi hắn tới gần thì cả hai đều đứng dậy. Hóa ra người cầm kiếm ở bên trái là một cô gái xinh đẹp, lúc nãy do cô ta ngồi ở trên ghế chỉ lộ ra một chiếc mũ của bộ giáp, còn tên kia là một thằng cha cầm trường thương (giáo dài).

- Nhóc con có vẻ tự tin quá nhỉ!? – tên cầm thương khinh bỉ.

- Cũng chưa chắc nha! – Cô gái cầm kiếm cười – Cũng có thể nhóc đang tính toán gì đó à?

- Một danh tướng đã từng nói thế này – hắn vừa nói vừa rút thanh Asauchi ra – "Lấy ba đánh một mà thắng thì chẳng có gì khó. Cái khó là tạo ra cái thế buộc đối phương phải lấy một chọi ba!!"

Ngay khi thanh Asauchi ra khỏi vỏ, cả người hắn bước vào trạng thái Tĩnh Động Nhất Thể. Haki vũ trang phát động! Trận chiến này, hắn không được phép thất bại!
…..
Trong thang máy,…
- Hiểu rồi! Tên đó lấy thân mình cản hai tên vĩ nhân lại nhằm tạo lợi thế cho chúng ta. Tên Aggard Jum Sai chỉ có một thân một mình, phía bên ta lại có đến ba vĩ nhân lận. – Nijima gật gù – Tất cả những gì cần làm là đánh nhanh thắng nhanh rồi xuống giúp cậu ta!

- Liệu Kenichi có gặp nguy hiểm gì không? – Miu lo lắng.

- Chưa biết nữa! – Nijima nhún vai – Thằng cha đó không dễ bị hạ đâu! Vấn đề là ở mấy vị sư phụ của cô có chịu hay không!?

Nijima đã nói trúng điểm trọng tâm nhất: Liệu mấy vị sư phụ có bỏ qua lòng tự hào võ thuật là lấy thế ba chọi một hay không? Một điểm hài hước trong chiến tranh Trung - Nhật là để giết sĩ quan Nhật, quân Trung Quốc sẽ cử một chiến sĩ cảm tử vác đao đi đến trước quân Nhật rồi khiêu khích bên kia gọi chỉ huy bước ra tỉ thí võ công với anh ta. Nghe thì điên rồ nhưng trong rất nhiều trường hợp sĩ quan Nhật sẽ cầm Katana ra đấu thật và khi ấy chỉ cần chiến sĩ kia hoặc ai đó khác rút súng ra bắn là xong game. Nijima thực sự rất sợ mấy ông này sẽ là mấy tay ngáo đá sẵn sàng ra tỷ thí kia.

- Yên tâm đi nhóc! – Akisame vỗ vai – Bọn ta biết mình cần phải làm gì!


Keng! Keng! Keng!

- Hahaha! Chị đây là chính là sát thủ thiên tài thuộc nhóm vũ trang của Yami – cô nàng cười ngạo, tay không ngừng công kích - Cuồng Kiếm Izayoi!!! (狂剣のイザヨイ: Kyoken no Izayoi)! – Nhóc nghĩ mình có thể thắng sao!!

- Thử mới biết!! – hắn cũng không chịu yếu thế mà đáp trả.

KENG! KENG! KENG!


Hai thanh kiếm va vào nhau tóe ra những tia lửa sáng chói. Thanh kiếm của hai người lên tục lóe lên, những vật thể xung quanh hai người đều bị chém đứt ra. Nếu trận chiến chỉ là một chọi một thì hắn còn có lợi thế nhưng …

Xoạt một tiếng, một ánh chớp lóe lên khiến cái áo rách toạc ra. Đòn đâm cực mạnh khiến hắn bắn thẳng vào bức tường như một viên đạn.

- Nhóc có cái áo giáp tốt đấy! – tên cầm thương gật gù – Ngọn thương của ta đã được tôi luyện bởi chuyên gia của Yami mà cũng không làm đứt nó được!

- Nhanh chóng giải quyết thằng nhóc đó đi! – tên này vẫn bình thản như không – Người ta có câu: Đêm dài lắm mộng.

Mặc kệ hai tên kia nói chuyện, hắn im lặng đứng lên. Xoạt! Cái áo đắt tiền trực tiếp bị xé làm hai nửa để lộ ra cơ bắp cuồn cuộn bên trong. Ngậm một mảnh vải nhỏ trong miệng, hắn dùng nó buộc chặt thanh gươm vào cổ tay. Asauchi không đủ đánh nhanh thắng nhanh, vậy thì dùng tới nó nào!!

Ngay khi cầm trên tay thanh kiếm, hắn cảm nhận được một nguồn sức mạnh khổng lồ. Nó lan tràn đến từng đầu ngón tay, từng cái lỗ chân lông trên cơ thể hắn. Thứ sức mạnh đó không làm hại đến cơ thể vật lý của hắn, ngược lại, nó giúp các vết thương hồi phục với một tốc độ không tưởng. Duy chỉ có điều…

[Ting, bạn trang bị Tùng Vân Nha. Cảnh báo: Bạn bị sát khí nhập thể!]

[Cảnh báo: Trạng thái sát khí nhập thể: Giết chóc tất cả, bất phân địch ta! Giết tới khi nào không thể giết được nữa thì mới ngưng!]

[Đang tính toán…]

[Với trạng thái hiện tại, bạn có thể giữ tỉnh táo trong vòng 15s. Kích hoạt Tinh thần Gamer.]

[Tinh thần giữ vững. Cơ thể đang chịu đựng sự cải tạo từ địa ngục nên đang có sự biến đổi!]

[Kỹ năng thân thể gamer kích hoạt!]

[….]

Ngay cả hai tên vĩ nhân tạm ngưng nói chuyện mà nhìn về phía main. Cả hai đều cảm nhận được, khí thế của thằng nhóc này thay đổi hoàn toàn. Nói một cách đơn giản đi, khi một kẻ được gọi là quỷ vương hay ma vương thì đa phần là vì kỹ năng của chúng đã đạt đến một trình độ mà người thường không thể theo kịp chứ không phải là vì chúng thực sự là ma hay quỷ. Còn thằng nhóc này thì…

- Ê, Đông Phương Kích! – Izayoi lo sợ lên tiếng – Là ta đa nghi hay thằng nhóc đó đang bao quanh bởi khói đen vậy!? Hình như là nó đang mọc xương lên kìa!!

- Hừ! Giả thần giả quỷ! – tên cầm thương khinh thường – Để ta tiễn thằng nhóc này xuống suối vàng rồi nói gì thì nói!

RASEN NAGIBAKI GURUMA!!!

Không chậm trễ, tên này ngay lập tức lao lên. Một loạt hư ảnh như lốc xoáy tung ra nhắm thẳng vào toàn bộ các tử huyệt của main. Trong hàng trăm những đòn đâm, chỉ có duy nhất một đòn là thực. Những tưởng đòn tấn công sẽ kết liễu sinh mạng đang như ngọn chỉ treo mành thế nhưng, tên Đông Phương Kích này đã quá mức coi thường con quỷ đứng trước mặt.

Phặc!!

Vung tay lên, hắn dễ dàng nắm chặt lấy phần đầu ngọn giáo như đang nắm chặt cổ của con rắn.

- Cái gì!!?

Thất kinh trước kinh trước độ chuẩn xác của tên này, Đông Phương Kích còn kinh ngạc hơn. Lão không tài nào hất văng thằng nhóc này đi. Phải biết là để bắt được ngọn kích một cách chuẩn xác thì không chỉ cần độ chuẩn xác loại thường mà phải là chính xác tuyệt đối nếu không sẽ bị nó xé toác thành ngàn mảnh.

Trong hàng vạn trận chiến từng trải, lão cũng đã không ít lần bị như thế này. Thế nhưng, lần này khác biệt hoàn toàn. Mặc kệ lão dùng cách gì, ngọn thương vẫn không hề suy chuyển khỏi tay thằng nhóc.

- Khốn khiếp! Thả ra! – một cú đá nhanh như cắt nhắm thẳng vào cổ họng thằng nhóc.

Cú đá sẽ buộc thằng nhóc phải từ bỏ ngọn thương hoặc chí ít là buộc nó phải đưa tay lên phòng ngự. Từ đó lão sẽ có thế tấn công. Tính toán hay thì có hay nhưng lão đã quên là mình phải đối đầu với kẻ nào!

Xoạt!! Phụt!!

AHHHH!!

Một đường kiếm cực sắc và ngọt cắt đứt một phần bàn chân của tên này trong nháy mắt.Tất cả chỉ diễn ra trong vòng chưa tới 1 phút. Một thằng nhóc đang từ kẻ bị săn lại trở thành người đi săn.

- Không… Không thể nào! – Đông phương Kích vẫn chưa hết sợ hãi – Bộ giáp của ta ngay cả đạn cũng không thể xuyên thủng! Làm sao mà…

Không cho đối thủ lảm nhảm, hắn lập tức thuận thế quay ngọn kích lại.

Phập!!!

Một đòn đâm cực mạnh xuyên thẳng qua phần bả vai, cắm thẳng vào bê tông trực tiếp cố định tên vĩ nhân trên mặt đất.

Bốp!!

Một cú đấm cực mạnh vào thẳng mặt khiến tên này ngất xỉu ngay tắp lự. Hắn chưa có ý định giết tên Đông Phương Kích, dù sao thì hắn đã thề sẽ không dùng võ thuật để giết người. Thế nhưng,…

- Thế này đã là quá đủ để ta kết thúc trận đấu này rồi – hắn thầm nhủ rồi quay ra – Chúng ta tiếp tục nào, Cuồng kiếm Izayoi!!