Chương 197: Người không vì mình, trời tru đất diệt

The Gamer Or Hacker

Chương 197: Người không vì mình, trời tru đất diệt

Chương 197: Người không vì mình, trời tru đất diệt


ẦM!

Một tiếng nổ cực mạnh vang vọng khắp nơi, cả căn phòng trực tiếp bị thổi bay một nửa. Ở giữa đống đổ nát ấy, một bóng người kiêu hãnh đứng sừng sững tại nơi ấy. Toàn thân giáp hợp kim đen bóng pha lẫn màu kim loại, nằm chễm chệ giữa ngực là một lò phản ứng kiểu Iron Man với những cú pháp Laser đầy chết chóc. Cơ thể hắn mọc đầy gai góc dọc theo vùng vai cho tới cánh tay. Những miếng giáp trên người lắp kín san sát tựa không góc chết ấy cùng với luồng aura hắc ám nhàn nhạt toả ra.

Hắn có thể cảm nhận được "ma giáp" có liên hệ trực tiếp với thân thể mình cũng như một bộ phận của hắn, nó không tách biệt mà hòa hợp với da thịt hắn làm một thể khiến sức phòng ngự của hắn đạt đến một mức độ có thể nói khủng bố là chưa đủ hình dung đến.

- Hình như còn thiếu cái gì đó thì phải? - hắn suy ngẫm một chút - À đúng rồi! Mấy khẩu pháo!

Từ sau lưng Sautron xuất hiện bốn vật thể lạ lằm bằng hợp kim, mỗi cái có vẻ giống như một tàu con thoi nhỏ với phần tên lửa đẩy nằm ở phía bụng dưới con thoi, chúng lơ lửng tạo thành hình dạng cánh phía sau Sautron. Cùng với đó, tiếng của hệ thống vang lên:

- Chúc mừng bạn đã hoàn thành trạng thái ma giáp. Tiến độ hoàn thành: 10% (khi đạt tới 100% có thể mở ra Khí Hình Hóa Thực). Mp tiêu hao: 1000/s

Đang suy ngẫm, đột nhiên có tiếng người vang lên:

- Mi...mi là kẻ nào!? - Yuriko hét lớn - Cậu ấy đâu!?

Ở đằng sau, Saeko cũng đã rút kiếm ra. Không chỉ có cô ấy, hàng loạt người xung quanh cũng tụ tập lại với vũ khí trên tay, thậm chí ngay cả cô bé loli cũng tới với con chó zeke, cứ như hắn chỉ cần cử động là bọn họ sẽ ngay lập tức lao lên xiên hắn thành cái sàng.

Được ma giáp Sautron bao phủ nên hắn có thể cảm nhận rất rõ những cảm xúc tiêu cực của những người đứng trước mặt mình, thế nhưng phần nhiều là sợ hãi. Liếc qua bọn họ một chút, hắn cất giọng:

- Xin lỗi vì đã làm hỏng phòng nhưng có ai có gương không? Tốt nhất là cái loại toàn thân ấy!

- Cậu... cậu là...

Cảm giác có hỏi nữa cũng chỉ mất thời gian, hắn nhún người. Soạt! Như một con gió lướt qua, hắn nhẹ nhàng vượt qua đám người tưởng chừng đông như trẩy hội ấy để mà bước ra bên ngoài, nếu hắn nhớ không nhầm thì ở dưới lầu cũng có một cái gương dài cỡ 3 mét. Hắn tò mò lắm rồi, liệu ma giáp của hắn sẽ trông ra sao đây. Hi vọng nó không quá xấu a.

Cũng lúc đó, ở trong căn phòng đã đổ nát, Yuriko gần như đứng không vững, miệng run rẩy. Saeko cùng với những người bên này cũng chẳng khá hơn, khoảnh khắc kẻ đó quay đầu lại, cô những tưởng mình đã được gặp thần chết. Đôi mắt ấy, nó đỏ ánh lên tia sáng báo hiệu cho sinh mệnh kẻ xấu số đúng trước nó sẽ phải tiêu tan, ánh nhìn đó đầy lạnh lẽo hoàn toàn không có tình người, nó giống như một con robot vô hồn. Đôi bàn tay nhè nhẹ gập duỗi từng ngón tay như đang khởi động, từng tiếng lách tách của khớp vang lên như từng trái bom dội thẳng vào tâm trí của kẻ trước mặt.

Đôi chân to tới bất ngờ với đôi bàn chân ba ngón tựa như một con rồng, loài sinh vật trong truyền thuyết, chắc hẳn đấng sáng tạo khi tạo nên hắn đã khiến hắn trở thành tiền thân cho một chủng tộc chiến binh: Long kị sĩ, những chiến binh long tộc phủ trên người bộ giáp sáng bóng uy nghiêm với những bộ phận của rồng lộ ra ngoài.

Lúc kẻ đó lướt qua tất cả bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng cái chết hơn bao giờ hết. Giống như ngư dân gặp phải sóng thần, giống như người nông dân gặp phải một đàn châu chấu, cảm giác bất lực của con người trước một thảm họa tự nhiên, cho dù có cố gắng đến mấy thì thứ đợi chờ họ cũng chỉ là sự tuyệt vọng!

Thế nhưng, tiếng nổ vừa rồi đã vẫy gọi một đàn Zombie tới đây. Nếu như lúc nãy mới chỉ là cảm giác của sự tuyệt vọng khi gặp sóng thần thì bây giờ thì họ phải đối mặt là cả một cơn sóng thần theo đúng nghĩa đen luôn. Những tiếng bước chân nặng nề bước về phía căn nhà, trong số ấy, có những con mạnh hơn những con bình thường rất nhiều. Bằng mắt thường cũng có thể thấy, số lượng lần này có thể lên tới cả nghìn con. Đừng nói là đánh nhau, cho dù mỗi con nhổ một bãi nước miếng cũng đủ dìm chết người chứ chẳng đùa.

Dù sao thì đã cùi thì không sợ lở, đằng nào thì chúng cũng tới, hắn hét lớn:

- Tất cả mọi người vào vị trí! Chúng đang tới!

Tiếng của Dũng vang vọng khắp nơi như đánh thức tất cả. Chạy ư!? Với số lượng lớn như vậy trừ phi mi biết bay còn nếu không thì cứ đợi chết là vừa! Yuriko và Saeko là hai người phản ứng nhanh nhất, sau đó là những người khác cũng lục tục kéo ra. Giải trừ trạng thái ma giáp, hắn lên tiếng:

- Zero, xác suất chiến thắng là bao nhiêu!?

- Số lượng Zombie ước tính: 1022. Thời gian tiếp cận: 2 phút 47 giây. Nếu như sử dụng tất cả mọi trang bị, tiêu hao phẩm hiện có....Xác suất của ngài là 1% với điều kiện tiên quyết là không xuất hiện Zombie biến dị cường đại như Zombie Vương.

- Thấp như vậy!?

Vừa mới đột phá ma giáp khiến cho tự tin của hắn tăng cao nhưng Zero đã trực tiếp ném cho hắn một gáo nước lạnh. Nếu như hắn toàn lực bỏ chạy, cho dù là Zombie có đông hơn nữa cũng vô pháp ngăn cản hắn nhưng chiến thắng một đàn Zombie cả nghìn con thế này thì thực sự đã vượt quá khả năng của hắn. Vừa mới định quay bước rời đi, Alice đã tới bên cạnh hắn, bàn tay nhỏ bé đó khẽ chạm vào gấu quần của hắn:

- Anh... anh định rời đi phải không?

Ngó xuống, hắn thấy đôi mắt cô bé đã ầng ậng nước. Liếc qua mọi người một lượt, hắn dễ dàng thấy được sự tuyệt vọng lẫn chán nản trong đấy. Xét về chiến lực, hắn là kẻ mạnh nhất tại đây, nếu như hắn bỏ đi, nơi này chắn chắn sẽ thất thủ, mọi người đều sẽ trở thành thức ăn của Zombie.

Việc đó có liên quan tới hắn không? Đương nhiên là không. Tôn chỉ của hắn là việc có lợi ích đủ lớn mới làm, không thì dẹp. Hắn cũng thừa tự tin rằng nếu mình chạy thì không một ai có thể ngăn cản. Hắn còn rất nhiều việc phải làm, còn những người vợ như hoa như ngọc đang chờ ở nhà, không nhất thiết phải chết ở chỗ này.

Nhưng nhìn những người ở đây, hắn không buông bỏ được. Hắn không phải phàm nhân tu tiên có thể từ bỏ thất tình lục dục của mình. Rinki có thể tà ác, máu lạnh nhưng nó vĩnh viễn chỉ có thể là móng vuốt giương về phía kẻ thù của hắn chứ không phải là bản tâm của hắn. Bảo vệ tất cả thì không thể nhưng một bộ phận thì chắc vẫn được.

Trong lúc hắn vẫn đau đầu suy nghĩ, ở trong không gian hệ thống, Neither thấy vậy liền nở một nụ cười kỳ bí:

- Xem ra kẻ này không đi theo con đường của mi muốn rồi, Caius?

- Cũng chưa chắc. - Caius cũng cười lại - Nếu như hắn triệt để hắc hóa ngay và luôn thì còn gì là thú vị nữa. Chẳng qua là lợi ích còn chưa đủ thôi!

Búng tay một cái, trên bản thông báo hệ thống liền xuất hiện nhiệm vụ mới: Tâm như sắt đá.

[Mô tả: "Người không vì mình, trời tru đất diệt". Một người nếu như không biết vì mình mà mưu lợi, mưu quyền, mưu sắc… thì vĩnh viễn chỉ làm đá để người ta đặt chân. Mà để làm được điều đó thì trước hết tâm tính của ngươi phải băng lãnh, cứng rắn như đá.

Yêu cầu: lập tức rời khỏi nơi đây trong vòng 1 phút.

Ban thưởng: Lập tức tăng tiến độ hoàn thành của trạng thái ma giáp lên 100%, mở ra trạng thái Khí Hình Hóa Thực. Trừng phạt: không đi thì liền chết nên không có trừng phạt.]

Phía trước lấy lợi ích dụ dỗ, phía sau lấy tử vong uy hiếp. Lần này ta xem xem mi có ngoan ngoãn không, ký chủ của ta?