Đứng Lại Con Nhỏ Xấc Xược

Chương 8

Một đám người mặc vest đen cao sang, lịch lãm đang cúi đầu chào cung kính với Mạc Thiên Hòa.

- Lão đại, đã sắp xếp ổn thỏa về bữa tiệc.

- Tốt, tối nay đúng 6 giờ tất cả các ngươi lại kí túc xá trường của ta đón một người tên Lãnh Hạo Thiên.

- Vâng, là ai vậy Lão đại?

Đàn em của Mạc Thiên Hòa sớm đã tò mò về cô gái mà hắn bắt bọn chúng điều tra. Chắc chắn Lão đại của bọn chúng đã chọn trúng cô gái này. Nhưng khi nghe tên lạ đã vậy là tên con trai. Cả đám hít đúng khí lạnh, thấy được biểu hiện đó của bọn chúng, Mạc Thiên Hòa cười khẩy, nhướng mày ra vẻ bí hiểm, nói:

- Tối nay sẽ khiến tất cả các ngươi đầy kinh ngạc, mở to mắt mà nhìn cho kĩ, kinh ngạc đến mức khiến tất cả bọn ngươi mắt chữ Ô mồm chữ A. Nên nhớ! Cấm tiết lộ về thân phận của ta.

Cả đám nghe xong đực mặt, lát sau hít khí lạnh ực một miếng nước bọt cho mình, lập tức nhanh lẹ thay đổi thái độ của mình và vui vẻ đi chuẩn bị. Mắt thấy cả đàn em kéo đi, Mạc Thiên Hòa chỉ nhếch mép nhìn một lũ bằng ánh mắt tội nghiệp.

Đàn em của hắn ai nấy đua nhau nói chuyện, tay chân không quên làm việc chăm chỉ để chuẩn bị đón Đại tẩu của chúng, tất cả đều tò mò về cô gái tên con trai của Lão đại nhà mình.

- Ê, mày nghĩ Đại tẩu của chúng ta khí phách không? Tại sao con gái lại tên con trai?

- Mày bị đần à, không nghe Lão đại nói sẽ khiến chúng ta kinh ngạc sao?

- Ừ, tao quên vụ đó.

- Thế về nhan sắc Đại tẩu thì sao? Có phải vượt xa mấy con đàn bà theo đuôi Lão đại nhiều không? Hay ít nhất Đại tẩu của chúng ta phải như người mẫu thân hình bốc lửa trở lên.

- Đương nhiên ít nhất Đại tẩu phải như vậy.

- Hừ, tụi bây còn non và thiếu suy nghĩ, ít nhất Đại tẩu phải mạnh mẽ và cá tính nữa, nếu thuộc dạng đoan trang, thùy mị có khác mấy tiểu thư kia sao?!

A Hắc nói ra suy nghĩ của mình, cả đám như được thức tỉnh đồng loạt gật đầu tán đồng với suy nghĩ của hắn.

Trong đầu bọn chúng quay quanh toàn mỹ nhân thân hình nóng bỏng, bên ngoài ẩn vẻ đẹp quyến rũ, bên trong nó mạnh mẽ đến khiếp người. Tự suy diễn tự âm thầm suýt xoa khen ngợi Lão đại bọn chúng thật có mắt biết chọn Đại tẩu tương lai. Người ta nói hi vọng càng nhiều thất vọng càng đau.

Bọn chúng đâu nghĩ tới khả năng kia, chỉ ôm rất nhiều hi vọng về cô nàng Đại tẩu đầy dũng mãnh lẫn vẻ đẹp điên người mà bọn chúng tự biên soạn trong não, phấn khích quá độ bọn chúng sửa soạn sớm hơn thời gian mà Mạc Thiên Hòa kêu. Lấy tốc độ bàn thờ mà chạy đến kí túc của Lão đại chỉ điểm. Đúng 6 giờ cả bọn A Hắc cùng với ba người là Quân Khanh, Tiểu Tề, Lâm Hạo chẳng khác hắc mã hoàng tử đứng trước cổng kí túc để rước Đại tẩu của mình.

Thế nhưng một cơn gió xen lẫn vài chiếc lá héo khô thổi qua. Bốn người ai nấy đực mặt cả buổi trời mà chả có lấy con ma nào xuất hiện. Mặt người nào người nấy cũng bắt đầu đen như đít nồi nhìn đồng hồ chậm rãi trôi qua từng giây từng phút.

Riêng Lãnh Tuyết Mi cũng vậy, cô cũng chuẩn bị sớm để đến kịp buổi tiệc, cô ăn mặc hết sức bình thường, giản dị đến nỗi như mặc đồ đi dạo. Đừng yêu cầu một cô nàng đó giờ chưa từng sửa soạn cho bản thân như cô mà biết mặc đồ thời trang dành cho con trai. Bản thân cô còn ngu về gu thời trang chứ nói chi đến diện đẹp, cô chỉ thấy trong tủ áo anh mình bộ đồ này là thoải mái nhất nên chọn mặc, đâu quản nó đẹp hay xấu mà chê bai.

Cô chỉ biết Mạc Thiên Hòa nói sẽ có người lại rước, cô cứ nghĩ người nhà của hắn hoặc anh em họ sẽ đến rước mình. Cô đâu ngờ lại là bốn tên mặc đồ có khác gì mafia đằng đằng sát khí kia đâu.

Toát mồ hôi lạnh, cô thề không phải cô sợ bọn họ mà thật sự cô rất sợ! Vì sao à? Vì mấy người thân hình vạm vỡ, đô con luôn để lại ấn tượng xấu đến cô. Lãnh Tuyết Mi từ khi sinh ra đến giờ rất ác cảm đối người những người như vậy. Cô bất giác định quay đầu trở về kí túc xá cho lành. Ai ngờ một trong bốn người, Lâm Hạo là người đầu tiên thấy cô, gã quay đầu cứ thế bừng bừng tiến đến gần cô. Mồ hôi của cô càng lúc càng nhiều, cô bắt đầu dùng tư thế phòng thủ mà mình từng học. Chiêu võ chưa xuất thì Lâm Hạo buông miệng hỏi.

- Ê nhóc con, có thấy một cô gái thân hình bốc lửa, vẻ đẹp đến chói mắt người không?

Một câu hỏi vừa đần vừa phô trương quá lố của Lâm Hạo khiến cô giật giật khóe miệng, cô nhanh chóng trả đòn hắn vì dám gọi mình là nhóc con.

- Đây là kí túc xá nam, làm gì có cô gái nào?

Một câu nói của cô y như gáo nước lạnh hất vào mặt bọn chúng khiến chúng tỉnh ngộ. A Hắc đã rõ, bèn đi lại nói chuyện lịch sự hơn ai kia.

- Cậu bạn, ở đây có ai tên Lãnh Hạo Thiên không? Bọn tôi đang tìm người này.

- Là tôi!

Cả đám đứng bất động, ban đầu ngạc nhiên kế đến há hốc mồm nhìn chằm chằm như không thể tin sự thật. Đúng là khiến bọn chúng kinh ngạc đến mắt chữ Ô miệng chữ A mà líu lưỡi (OAO). Cả đám hít khí lạnh, nhìn Lãnh Tuyết Mi chằm chằm, ánh mắt như đang khẩn cầu không phải sự thật hỏi kĩ lại cô lần cuối.

- Cậu thật sự là Lãnh Hạo Thiên.

- Phải! Là tôi.

Lãnh Tuyết Mi mất kiên nhẫn với bốn tên này, cô bây giờ rất điên đầu có được không! Gần đến giờ hẹn mà còn chưa thấy người đến đón, vừa tức vừa giận cô đi thẳng vấn đề của bọn họ.

- Có gì sao?

Bốn người tám mắt nhìn nhau, ta nhìn ngươi người mà âm thầm ra hiệu bằng mắt.

Tiểu Tề: Giờ phải làm sao? Không lẽ khiêng nhóc con này quăng lên xe rồi đem nộp cho Lão đại à?! (0.0")

Quân Khanh: Thằng đần này! Mày quên đây là Đại tẩu tương lai sao? %(>^