Chương 1: Linh Triệu

Đông Hoang Vũ Trụ

Chương 1: Linh Triệu

Vũ trụ là một khoảng không gian vô cùng rộng lớn, nơi ẩn chứa vô vàn điều kỳ bí và huyền diệu. Mỗi sinh vật đứng trước vũ trụ đều nhỏ bé như một hạt cát, dù là những vị thần mạnh mẽ nhất cũng phải cúi mình trước sự vĩ đại của nó…

Nằm ở đâu đó một góc không phân rõ thuộc cõi hỗn mang, Đông Hoang vũ trụ hiện lên như một viên ngọc trai đen. Vừa mang một màu sắc hắc ám của màn đêm thăm thẳm, vừa xen lẫn hàng tỷ tỷ điểm sáng li ti đầy bắt mắt, trông vô cùng rực rỡ mà huyền bí.

Vốn được xem là một vũ trụ loại trẻ, thuộc giai đoạn sau thời kỳ Diệt Vong thủy tổ, Đông Hoang vũ trụ tính đến hiện tại mới hình thành hai giới diện gồm Nhân giới và Yêu giới.

Khoảng ba mươi nghìn năm trước, hai giới diện thuộc Đông Hoang vũ trụ từng xảy ra một cuộc đại chiến kinh thiên động địa khiến sinh linh đồ thán, máu chảy thành biển… Lúc ấy, trên khung trời rộng lớn của hai giới, từng đám mây bị nhuộm thẫm bởi một màu huyết hồng yêu dị mang theo vô số hạt mưa đỏ au rơi lã chã. Khắp các vùng chiến trường, hàng tỷ xác chết của vô số sinh linh nằm la liệt trên đất xen lẫn với bùn nhão và cỏ cây đã héo úa. Sự thảm thiết của cuộc chiến có thể khiến bất cứ kẻ nào trông thấy cũng phải sởn gai ốc.

Cuộc chiến tranh tàn khốc giữa hai giới kéo dài không ngừng nghỉ trong suốt hơn một trăm năm, dẫn đến số mệnh của cả Nhân giới và Yêu giới đều bị tổn thương nặng nề. Vào thời khắc cao trào của cuộc chiến, một vụ nổ kinh khủng đã khiến ba vị Đại Nguyên Thủy Thần cùng hàng loạt những vị thần mạnh mẽ khác đồng thời chết trận. Sự ra đi của họ để lại những nỗi đau thương không thể san lấp, khiến sinh linh hai giới rơi vào tình trạng khủng hoảng kéo dài…

Cuối cùng, tầng lớp cấp cao còn sót lại của hai giới đành nhượng bộ ký kết hòa ước không xâm phạm lẫn nhau trong mười nghìn năm. Sự kiện trọng đại này đã tạo ra một khoảng thời gian hòa bình ngắn ngủi để hai bên có thể nghỉ ngơi dưỡng sức, ổn định thế cục…

Gần ba mươi nghìn năm sau cuộc chiến, Đông Hoang vũ trụ đã hình thành trạng thái hai phe đối lập mới. Một Nhân giới do Tạo Hóa thần Hồng Hoang lãnh đạo đối chọi với một Yêu giới khát máu của Lực thần Hoang Linh. Các cuộc chiến nhỏ lẻ liên tiếp diễn ra, những âm mưu ám hại không ngớt được hai bên thực hiện. Vô số sinh linh vẫn phải tàn sát lẫn nhau để sinh tồn. Trên thực tế, cái gọi là chiến tranh chưa bao giờ thực sự có thể chấm dứt…

Tại một vùng núi hẻo lánh thuộc Nhân giới…

Trên bầu trời trong xanh bỗng nhiên xuất hiện mười lỗ đen kỳ dị nằm ở mười hướng khác nhau, tạo thành một vòng tròn có đường kính chừng hai mươi trượng. Trung tâm mỗi lỗ đen là một vòng xoáy sâu hun hút được bao quanh bởi những tia điện hắc ám di chuyển theo quy luật bất định. Sự xuất hiện của các lỗ đen kéo theo vô số tiếng rít nối đuôi nhau vang lên. Chúng tựa như âm thanh của những cánh cửa cũ kĩ đang bị một bàn tay vô hình cưỡng ép mở ra.

Qua giây lát, từ trong mười lỗ đen bỗng xuất hiện mười sinh linh có hình dáng tuy khác nhau nhưng đều mang một vẻ mặt vô cảm. Mười kẻ này lặng lẽ di chuyển đến vị trí định trước, bắt đầu bố trí trận hình. Sự phối hợp ăn ý cho thấy bọn họ dường như đã trải qua vô vàn đợt huấn luyện nghiêm ngặt.

Hai sinh linh có hình dạng nhân loại bỗng mọc ra xương gai dọc theo phía ngoài hai cánh tay và bắp đùi. Cả hai ngồi xếp bằng đối diện nhau trên không, đôi bàn tay mỗi người bắt đầu kết những ấn ký kỳ dị. Khoảng không giữa hai người dần hình thành một khối năng lượng giống như mặt trời nhỏ, đường kính chừng sáu thước. Đồng thời, xung quanh viên mặt trời nhỏ bỗng xuất hiện một lực trường hấp dẫn đặc biệt có phạm vi tầm mười thước. Dưới sự tác động của lực trường đặc biệt, hai người đang ngồi xếp bằng bắt đầu di chuyển xoay quanh khối năng lượng theo phương nằm ngang.

Phía bên ngoài, ba cổ thụ vốn đã thông linh tự động di chuyển đến ba phương vị khác nhau. Chúng dùng rễ và dây leo liên kết tạo thành một quả cầu bằng gỗ có đường kính ước chừng sáu trăm thước. Bên trong quả cầu có một khoảng không gian rộng rãi, có thể thoải mái chứa hai sinh linh gần giống nhân loại và viên mặt trời nhỏ.

Năm mãnh thú gồm chim ưng bốn cánh, hổ sáu chân, trâu đất tám sừng, sói trắng ba đuôi và khỉ lông tím bốn tay đều gầm lên một tiếng, thân thể lớn thêm một vòng. Chúng di chuyển theo một lộ tuyến cố định với tốc độ cao ở phía ngoài quả cầu gỗ. Một màng năng lượng dạng cầu dần dần hình thành, từ từ nâng trận hình của mười kẻ bí ẩn lên khỏi mặt đất.

Khi đạt độ cao nhất định, không gian xung quanh màng năng lượng đột nhiên bị vặn vẹo đến tình trạng kịch liệt. Bóng dáng mười kẻ lạ mặt nhanh chóng biến mất, tựa như bọn họ vốn không tồn tại trên thế gian. Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc, sau khi ổn định trên không, khối cầu do trận hình của mười kẻ bí ẩn tạo thành bỗng nhiên bay chầm chậm về hướng đông. Phía bên dưới, mười lỗ đen theo thời gian nhóm sinh vật kia rời đi cũng dần co rụt lại, tiêu tán trong không khí...

Cách địa điểm mười kẻ lạ mặt xuất hiện tầm hai ngàn dặm về phía đông, có một tòa thành cổ đã tồn tại được hàng ngàn năm.

Tòa thành cổ mang tên Thái Vi nằm ẩn sâu trong thung lũng lớn nhất của dãy núi Xích Thiên thuộc quận Thái Nguyên. Tòa thành được xây dựng theo lối kiến trúc Tây phương đặc trưng của Nhân tộc. Ở bốn phương hướng khác nhau của tòa thành đều cho dựng lên một tháp canh cỡ lớn có mái hình nón. Kết nối với chúng là các tháp canh loại nhỏ bao xung quanh và trôi lơ lửng trên không. Giữa các tháp canh cỡ lớn là những đoạn tường thành dày và cao, giúp tòa thành trở thành một khối khép kín, đến một giọt nước cũng khó có thể lọt ra ngoài.

Hai phía nam bắc của thành Thái Vi đều chỉ có một cửa ra vào duy nhất, nối với hai con đường bộ đi ra khỏi thung lũng. Địa thế của hai con đường bộ đều khá nhỏ hẹp, đại quân vạn sinh linh trở lên rất khó tấn công ồ ạt vào thành. Cộng thêm trên bầu trời thành Thái Vi có thiết lập trận pháp phòng thủ không kích, luôn luôn trong tình trạng vận chuyển. Những điều này kết hợp dẫn đến các vị tướng lĩnh hai giới thường đưa ra nhận định: Thành Thái Vi là một nơi tường đồng vách sắt, dễ thủ khó công.

Hơn nữa, trong thành Thái Vi không có Nhân giới sinh linh, hay gọi tắt là Nhân linh, thông thường. Trong toàn bộ hơn mười vạn Nhân linh trú ngụ tại thành Thái Vi, có mười vạn Nhân linh là quân địa phương với Thiên phu trưởng làm cấp chỉ huy cao nhất. Ngoài ra, trong thành còn có ba vị Sư thống lĩnh thực lực Lục Đẳng Tông Sư được đặc phái đến để hỗ trợ chiến đấu.

Với lực lượng đông đảo kết hợp cùng điều kiện thuận lợi, thành Thái Vi trở nên bất khả xâm phạm đối với những sinh linh có thực lực dưới cấp vương giả…

Hiện tại, cả tòa thành đang chìm đắm trong bầu không khí trầm lắng của mùa hè phương nam. Tiết trời nóng nực, oi ả khiến cơ thể của những sinh linh có chân pháp lực thấp kém rất dễ cảm thấy khó chịu. Vì vậy, trừ những binh lính đang trong phiên gác, có lẽ hiện tại không có Nhân linh nào nguyện ý ra khỏi chỗ nghỉ ngơi của họ.

Ở nơi nào đó trong thành, bên gốc cây si cổ lão, có một cô gái với thân hình nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp đang ngả mình thư giãn trên chiếc võng màu xanh lục. Trên người nàng chỉ mặc một chiếc yếm màu hồng mỏng manh kết hợp với chiếc quần ngủ cùng màu. Phía dưới lớp lụa mềm mại, từng đường cong căng tràn sức sống như ẩn như hiện mang đến cho cô gái nét quyến rũ khó cưỡng. Trong khi đôi mắt màu lam trong vắt có một loại ma lực kỳ dị, câu dẫn biết bao kẻ dung tục lỡ ngu ngốc liếc trộm qua nó. Mái tóc màu hung đỏ buông xõa trên võng, óng ánh, mượt mà tựa như nét vẽ trọng yếu, hoàn hảo điểm tô cho vẻ đẹp tuyệt vời của cô gái.

Bên trong tòa biệt viện nơi cô gái đang nghỉ ngơi, những tiếng ve kêu réo rắt kết hợp hoàn mỹ với tiếng lá cây đung đưa xào xạc, tạo nên những âm hưởng rộn ràng của một bản nhạc mùa hè đầy vui nhộn. Thoang thoảng trong không khí mùi vị tươi mát của cỏ cây xen lẫn hương thơm nhẹ nhàng của thiếu nữ, mang đến một hương vị ngọt ngào khó tả. Sự khoáng đạt của mảnh không gian trong biệt viện khiến cho tâm tình con người ta dễ dàng trở nên bình thản. Ánh mắt ngẩn ngơ của cô gái nhìn vào khoảng không dưới tán cây si mang theo chút suy tư không hiểu rõ. Bàn tay cầm quạt mo chầm chậm phe phẩy theo từng nhịp đong đưa của chiếc võng, trong khi ánh thái dương dịu dàng tô điểm cho làn da trắng ngần của nàng. Tất cả dường như đang cùng hòa quyện để tạo nên một khung cảnh tuyệt mỹ, hấp dẫn mà nên thơ, khiến ai nhìn thấy cũng phải trầm mê, lưu luyến…

Không biết qua bao lâu, biến chuyển đột ngột xảy ra, người con gái xinh đẹp đang nằm thất thần bỗng biến mất, chỉ còn chiếc quạt mo bị bỏ lại trên võng. Chớp mắt sau đó, bóng dáng cô gái lại một lần nữa hiện ra. Trên người nàng đã mặc thêm một bộ chiến giáp bó sát màu hoàng kim, lưng đeo trọng kiếm. Nét mặt nàng trở nên ngưng trọng dị thường, dường như vô cùng lo lắng, khác hẳn với vẻ nhàn nhã lúc trước.

Nàng không chút do dự nhún người phóng thẳng lên cao, bay về tháp canh phía Tây với tốc độ nhanh nhất của bản thân. Mái tóc dài màu hung đỏ theo gió tung bay, từng dòng khí ngược lưu rít gào đâm thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp. Tất cả đều bị nàng bỏ qua một bên, đôi mắt màu lam dán chặt vào ngọn tháp phía trước. Sự khẩn trương trong lòng nàng tăng lên theo từng giây, dường như có thứ gì đó khủng khiếp đang đến…