Chương 148: Aki 4

Đế Quốc Nhật Bản

Chương 148: Aki 4

Chương 147: Aki 3


Lúc nãy, Hirohito tới thấy một thân ảnh đang từ trong đám đông chui ra nên ông mới đi tới ôn tồn hỏi. Nhưng mà làm cho ông hơi khó hiểu là Aki không thề nói chuyện mà chỉ đang nhìn ông như một đứa vô thần vậy, nên ông vẫy tay và nói với Aki:

" Này, chàng trai trẻ. Cậu có nghe ta nói được cái gì không? "

Trong lòng, Hirohito lúc này đang suy nghĩ: " Sao chàng trai này nhìn ta dữ vậy. Ta là người đã có vợ và ta choi gái chứ không có chơi gay a. " Aki lúc này đang mơ màng khi mà cậu gặp được thần tượng của mình.

" Xin lỗi, bệ hạ. Thần rất vui khi gặp ngài nên có hơi thất thần. "

Aki nghe được lời nói của Hirohito nên cậu nhanh chóng tinh hồn lại làm và làm lễ đồng thời xin lỗi Hirohito về tội thất thần của mình. Hirohito thấy chàng trai trẻ à không phải là cậu học sinh mới đúng nên ông mỉm cười ôn hoà nói:

" Không sao, cậu có thể đứng lên. Không cần hành lễ đâu. "

" Cảm ơn, bệ hạ. "

Hirohito nghe vậy nên ông cũng bắt đầu hỏi Aki:

" Có chuyện gì mà cậu phải thất thần thế? "

" Dạ, Không có gì đâu ạ. Chỉ là thần được gặp ngài. "

Hirohito nghe vậy làm cho ông cũng bất ngờ nên ông bắt đầu hỏi:

" Gặp ta ư? "

" Đúng vậy. "

Hirohito nghe xong thì ông cảm thấy kì quái nên ông bắt đầu hỏi lại:

" Tại sao cậu lại thất thần khi gặp ta? "

" Dạ, là vì. Ngài chính là thần tượng của thần. Thần lần đầu tiên nhìn thấy ngài và trực tiếp trước mặt thần nên thần mới thất thần ạ. "

Hirohito nghe thế nên ông cũng hiểu tại sao cậu học sinh này thất thần rồi. Ông cũng không ngờ rằng mình lại là thần tượng của cậu học sinh này nên ông nói:

" Cậu rất hâm mộ ta "

" Đúng vậy, bệ hạ. Thần từ nhỏ đã thấy những hành động vĩ đại của ngài nên thần muốn được làm việc bên cạnh ngài. "

Hirohito nghe thế cũng gật đầu. Hồi nhỏ, ông được rất nhiều người và truyền thông tán dương khi làm những hành động nhỏ thì được tung hô là làm những công việc vĩ đại. Đối với, những truyện này thì ông cũng không thể làm được gì, tung hô thì cứ cho họ tung hô.

Hirohito không nghĩ rằng chuyện này lại vượt qua sức tưởng tượng của ông nên ông cảm thấy mình cũng nên quen dần đối với chuyện này. Dù sao, người dân cũng tôn vinh ông nên ông phải làm đúng chức trách như người dân Nhật Bản đã kỳ vọng.

Hirohito nói tiếp:

" Ồ, cậu muốn làm việc cho ta. "

" Đúng vậy. "

Aki trả lời rất chắc chắn và quyết tâm nên ông trả lời rất dứt khoát. Không thề có một tia chần chừ hay suy nghĩ nào hết. Aki đã suy nghĩ chuyện này rất lâu và ông đã nói chuyện này với bà mẹ của mình.

Và, được cả 2 đồng ý. Làm việc cho Thiên Hoàng chính là một sự vinh hạnh to lớn đối với tất cả người dân Nhật Bản nên ba mẹ của Aki nhiệt tình đồng ý chuyện này của Aki.

Nói thì dễ mà làm thì khó. Aki và ba mẹ của cậu biết làm việc cho Thiên Hoàng không phải là một chuyện dễ dàng đến như vậy. Bởi vì, muốn làm việc cho Thiên Hoàng đều phải được sàn lọc rất là kĩ càng và khắt khe nên hằng năm số người làm việc cho Thiên Hoàng không quá 300 người.

Aki mặc dù học không giỏi nhưng ông cũng không đánh mất ước mơ của mình nên cậu vẫn luôn học tập một cách rất là nghiêm túc so với những người bạn khác.

Cho đến hôm nay, ông gặp được Thiên Hoàng thì cậu biết đây là một cơ hội duy nhất của mình để có thể nói ra. Nếu không, cậu sẽ không có một cơ hội nào khác và cậu sẽ hối hận ngày hôm nay cho coi.

Hirohito nghe Aki nói như thế nên ông nói tiếp:

" Cậu có năng lực gì có thể làm ở bên cạnh ta. Cậu hãy biết những người làm việc ở bên cạnh ta đều không phải là người lười biến mà họ rất là chăm chỉ và tài giỏi. Họ biết mình làm những gì khi mà ta sai việc cho họ rồi họ sẽ làm công việc đó một cách xuất sắc, coi như không xuất sắc thì có thể coi như là hoàn thành tốt công việc, còn, cậu. Cậu có năng lực gì để có thể làm ở bên cạnh ta, cậu có thể nói cho biết không? "

" Thần, thần, thần..... "

Lúc này, Aki không biết trả lời sao đối với câu hỏi của Hirohito. Cậu biết mình muốn làm cho Thiên Hoàng thì phải có năng lực thì mới được Thiên Hoàng công nhận. Đến lúc đó, Thiên Hoàng mới chấp nhận cậu làm việc với Thiên Hoàng.

Nhưng mà, cậu cũng không biết là mình có năng lực như thế nào nên cậu không biết làm sao để trả lời câu hỏi của Thiên Hoàng. Hirohito thấy Aki đang đắng đo suy nghĩ nên ông nói:

" Thôi được rồi. "

" Bệ hạ, bệ hạ...... "

Aki nghe được lời nói của Thiên Hoàng làm cho cậu không thể nào bĩnh tĩnh được mặc dù ông muốn nói ra tài năng của mình nhưng mà cậu lại không biết tài năng của mình ở đâu.

Đến lúc này, Aki biết mình đã thất bại toàn tập. Cơ hội trời cho của cậu đã bị chính cậu phá huỷ hoặc không tận dụng thành công nên cậu chỉ có thể cúi đầu xuống với gương mặt buồn bã.

Hirohito thấy như vậy nên ông vỗ vai Aki và nói ôn hoà:

" Không sao hết, đừng buồn. Mỗi một người trong chúng ta đều được sinh ra với những giá trị có sẵn nên chúng ta chỉ cần tận dụng nó mà thôi. Nếu chúng ta không biết giá trị của chúng ta thì chúng ta hãy mau chóng đi tìm nó. Nếu không sau này chúng ta sẽ bị người xã hội lên án và nhìn chúng ta với một con mắt khác. "

" Vâng, ạ. Thần cảm ơn bệ hạ. "

Aki mặc dù nói cảm ơn với Hirrohito vì lời khuyên nhưng mà cậu vẫn không thể vui lên mà câj vẫn rất buồn vì không hoàn thành được ước mơ của minh. Hirohito thấy Aki vẫn còm buồn nên ông nói tiếp:

" Ta sẽ cho cậu một cơ hội cuối cùng. Cậu hãy cỗ gắng mà nắm bắt lấy nó, ta sẽ không vì cậu mà phá lệ lần nữa đâu. Cậu nghe hiểu ta nói không vậy? "

" Vâng, bệ hạ. "

Aki vui mừng sau khi nghe được Thiên Hoàng cho cậu thêm một cơ hội nữa. Cậu biết đây là cơ hội cuối cùng mà Thiên Hoàng phá lệ cho mình nên mình phải trân trong nó.

Nhưng mà, vấn đề ở đây chính là Thiên Hoàng sẽ cho cậu biểu hiện những thứ gì nên cậu tính hỏi Thiên Hoàng. Hirohito biết ý nghĩ của Aki nên ông nói:

" Ta sẽ không nói chủ đề và nội dung của cuộc thử thách lần này mà chính cậu sẽ tự vắt óc suy nghĩ xem nó sẽ là cái gì rồi hãy trả lời ta. Trong khoảng thời gian của tiết thứ 2, ta sẽ ở trong lớp quan sát cậu xem cậu làm những gì và những hành động đó của cậu sẽ được ta xem xét có nên nhận cậu hay không. "

" Cậu hãy tận dụng thật tốt cơ hội của mình. Ta tin tưởng cậu sẽ làm được, cố gắng lên nhé. "

" Vâng, thần sẽ cố gắng không sự kỳ vọng của Thiên Hoàng. "

Hirohito nghe thế cũng gật đầu rồi nói tiếp:

" Rất tốt, cậu hãy chuẩn bị đi. Sau khoảng thời gian giải lao là ta sẽ lên lớp. "

" Vâng, Thiên Hoàng. "

Hirohito nghe như thế cũng gật đầu rồi cùng với những người khác thuộc ban giám hiệu nhà trường Takenodai đi sang những nơi khác. Ông đi đến đâu là học sinh ở những nơi đó đều nhường đường cho ông hoặc đứng ở trong lớp ngay cửa phòng.

Không dám bước chân ra khỏi phòng và những học sinh ở các lớp khác đều chăm chú theo dõi theo bước đi của Hirohito ngay cả giáo viên bộ môn hoặc là giáo viên chủ nhiệm đều dạy trong lớp đều không dám bước ra khỏi phòng học mà chỉ ngắm nhìn theo bước chân của Hirohito.

Đây là lần đầu tiên, họ gặp Thiên Hoàng ở ngoài đời thực và đang đi ngay trước mặt mình. Mỗi lần họ thấy Thiên oàng là những lần họ xem ở trên TV nhung mà những năm gần đây Thiên Hoàng rất ít lộ mặt ở trước đám đông và các ống kính máy quay của các phóng viên.

Nói đúng hơn là lúc Thiên Hoàng chuyển giao quyền lực cho nữ thủ tướng Machiko. Từ lần đó trở đi là Thiên Hoàng không bao giờ xuất hiện trước mặt cống chúng.

Có rất ít hình ảnh của Thiên Hoàng xuất hiên trước công chúng đó là những tấm ảnh đang xử lý công vụ của đất nước hoặc là vô tình thấy ông ở trên đường phố Nhật Bản. Ngoại trừ, những tấm ảnh ấy ra thì không có những tấm ảnh khác của Thiên Hoàng.

" A, chúc mừng cậu. "

" WOW, Aki ghê lắm cơ. "

" Chúc mừng cậu Aki đã gặp được và nói chuyện trực tiếp với thân tượng của mình. Tớ thấy thật hâm mộ cho cậu khi được nói chuyện trực tiếp với Thiên Hoàng. ".........

Aki nhìn bóng lưng đang đi xa của Hirohito được một lúc thì đồng bạn của ông chạy tới chúc mừng cậu làm cho ông cảm thấy hơi đỏ mặt và ngượng ngùng không biết làm như thế nào, nên ông chỉ đành cười cười cho qua loa.

Những người bạn học này của cậu hồi nãy thấy cậu nói chuyện với Thiên Hoàng làm cho mọi người trong lớp lo lắng. Vì, các bạn của cậu lo lắng rằng cậu đối mặt trực tiếp với Thiên Hoàng không thể nói những điều mình liên quan đến ước mơ của mình được. Aki sau đó nhìn về phía lớp phó học tập rồi cười nói:

" Được lắm, lớp phó học tập. Bà dám lừa tôi. Hôm nay, tôi sẽ thay trời hành đạo xử lý bà. "

Reng reng reng reng

Reng reng reng reng

Hirohito đi được một lúc thì tiếng chuông nhà trường vang lên báo hiệu kết thúc thời gian nghỉ giải lao nên ông quay về và đi tới phòng học của Aki.