Chương 156: Kế hoạch bảo vây Trung Quốc Quốc dân Đảng

Đế Quốc Nhật Bản

Chương 156: Kế hoạch bảo vây Trung Quốc Quốc dân Đảng

Chương 156: Kế hoạch bảo vây Trung Quốc Quốc dân Đảng


Kōki Hirota vừa nói xong thì Trương Quần ngay lập tức đứng lên đập bàn rồi chỉ vào mặt Kōki Hirota nói với giọng nói vô cùng giận dữ. Ông không ngờ người Nhật lại tham ăn lam như vậy.

Ông cũng nói tiếp:

" Người Nhật các người đúng là sư tử ngoạm. Các người không sợ ăn no sẽ bị bể bụng sao và cường quốc sẽ cho các người đạt được những điều kiện đó ư. Đừng có mà nằm mơ. Các người đừng có mà tưởng bở, tham vọng và thảo quyền. "

" Thì sao? Có liên quan gì đến các người. Xin các người chú ý, các người là quốc gia thua trận xin hãy nói chuyện một cách đoàng hoàng với một quốc gia thắng trận. Cậu xin hãy nhớ hoạ từ miệng mà ra đấy. "......

" Đại sứ Trung Quốc và Nhật Bản xin hãy bình tĩnh ngồi xuống để chúng ta có thể đàm phán một cách thuận lợi. "

Đại sứ Mỹ trong cuộc đàm phán lần này là Cordell Hull. Ông thấy 2 bên chưa vào bàn đàm phán đã bắt đầu cãi nhau nên ông khuyên can để mọi chuyện không có đi quá xa.

Cordell Hull à một chính trị gia người Mỹ đến từ Tennessee và là Ngoại trưởng Hoa Kỳ phục vụ lâu nhất, giữ vị trí này trong 1933 năm (1944–XNUMX) trong chính quyền của Tổng thống Franklin Delano Roosevelt trong hầu hết Thế chiến thứ hai.

Hull nhận giải Nobel Hòa bình năm 1945 cho vai trò của ông trong việc thành lập Liên Hợp Quốc, và được Tổng thống Roosevelt gọi là "Cha đẻ của Liên Hợp Quốc".

Nhiệm vụ mà Hull đến đây là tận lực ngăn cản sự khuếch trương của Nhật Bản hoặc là không thể cho Nhật Bản có nhiều quyền lợi và nhiều lợi ích trong cuộc đàm phán lần này.

Làm cho ông, không nghĩ tới là người Nhật Bản lại sư tử ngoạm ngay trước mặt bao nhiêu người như vậy. Đại sứ Trung Quốc nghe xong tức giận cũng là chuyện bình thường. Ai cũng phải như vậy thôi.

Đến đây, Cordell Hull cũng nói:

" Đại sứ Trung Quốc thử nói lên ý kiến của mình cho mọi người ở đây xem nó thế nào? "

Trương Quần nghe được nói như vậy nên ông cũng nói lên các điều kiện của mình:

" Chúng tôi muốn Nhật Bản trả lại những lãnh. thổ mà Nhật Bản đã từng chiếm trước đó...... "

" Nực cười, đã chiếm rồi thì có đạo lý nào để mà trả lại. Các người coi đây là đạo lý gì, tôi nghe như mấy đứa mới từ nhà trẻ đi ra. ' Bạn ơi, bạn mượn đồ của mình kìa ' ' Vậy hả, để mình trả đồ lại cho bạn ' kiểu vậy. "

Trương Quần nói lên điều kiện của mình chưa xong thì Kōki Hirota ngay lập tức phản bác. Ông cho rằng điều kiện này là không thể chấp nhận được. Cho dù, ông có chấp nhận thì chính phủ và người dân sẽ không chấp nhận điều kiên vô lý như vậy.

" Ngươi.... "

Trương Quần cảm thấy câu nói của Kōki Hirota đang so sánh ông như một đứa nhóc. Chamberlain thấy vậy nên ông bắt đầu khuyên can rồi ông nói:

" Đại sứ 2 nước hãy bình tĩnh. Đặc biệt là đại sứ Nhật Bản hãy để đại sứ Trung Quốc nên lên ý kiến của mình xem nào để mọi người ở đây còn biết nữa. "

" Nếu vậy, đại sứ Trung Quốc hãy nói ra các điều kiện của mình xem nào. Nếu điều kiện vô lý thì người Nhật chúng tôi sẽ không đồng ý. "

Trong lúc, các cuộc đàm phán diễn ra căng thẳng thì tại một nơi khác cũng căng thẳng không kém cạnh.

Trung Quốc

Trường Sa, tỉnh Hồ Nam

Sau khi, đạt được kế hoạch mà Hirohito đã đề ra và trước khi các nước cường quốc trên thế giới gửi thư đến thì thủ tướng Machiko đã dự đoán được các nước cường quốc sẽ can thiệp đến cuộc chiến này.

Nên, cô đã yêu cầu Lầu Năm Góc đề ra các kế hoạch chiếm một số tỉnh của Trung Quốc để làm bàn đạp cho nước này dễ dàng đàm phán mang lại những điều kiện có lợi nhất cho đất nước này.

Cho nên, sau khi nướcn này hoàn thành mục tiêu là bắt đầu xâm chiếm các tỉnh khác của Trung Quốc. Để tiện cho đoàn xe thiết giáp của nước này có thể tham gia chiến đấu nên Lầu Năm Góc đã đề ra chiến lược thọc sâu và bao vây.

Thọc sau có nghĩa là nước này sẽ chia binh lực ra thành 2 mũi tiến công. Thọc sâu vào trong lãnh thổ của Trung Quốc và bao vây chúng. Mục tiêu của chiến thuật này là 3 tỉnh đồng bằng của Trung Quốc là Hồ Nam, Hồ Bắc và Hà Nam.

Sau khi chiếm được 3 tỉnh này thì 2 tỉnh Giang Tây và An Huy chỉ còn là cá nằm trên thớt. Các nhân vật đầu não của quốc dân Đảng như là Tưởng Giới Thạch và những người khác đều nằm ở tỉnh An Huy.

Hiện tại, quốc dân Đảng là đảng hợp pháp duy nhất của Trung Quốc được nhiều nước trên thế giới và cũng là chính phủ hợp pháp của Trung Quốc. Chỉ cần, Nhật Bản chiếm được 2 tỉnh này thì chính phủ Trung Quốc đều sẽ nằm trong tay họ.

Đến lúc đó, cuộc đàm phán sẽ còn dễ dàng hơn rất nhiều cho Nhật Bản. Khi mà, chính phủ Trung Quốc lại nằm trong tay Nhật Bản. Nói thì dễ mà làm mới khó. Đây chính là câu thành ngữ có hiệu quả nhất vào lúc này.

Sau vài tháng, Nhật Bản tấn công thì nước này đã chiếm được 2 tỉnh là Hà Nam và Hồ Nam. Còn, tỉnh Hồ Bắc vẫn chưa bị Nhật Bản chiếm được. Quân đội Nhật Bản cũng tổn thất số lượng lớn binh sĩ.

Do, một số lượng lớn binh sĩ Cộng Sản đánh binh sĩ Nhật Bản theo lối du kích làm cho binh sĩ nước này chưa kịp chuẩn bị nên binh sĩ nước này mới chịu tổn thất lớn như vậy.

Sau này, 2 đơn vị tinh nhuệ của Nhật Bản là Thuỷ quân Lục Chiến và Lực Lượng Đặc Biệt tới truy quét nên mới ổn một phần nào đó. Đặc biệt là những binh sĩ khác cũng được chú trọng đánh theo lối du kích nên có thể chống đỡ một phần nào đó.

" Các đơn vị đã chuẩn bị ra sao rồi? "

Một vị tướng quân mang quân hàm trung tướng đang nhìn trên bản đồ chiến thuật mở miệng hỏi tham mưu của mình xem các đơn vị của ông. Vị tham mưu nghe vậy nên ông cũng trả lời:

" Thưa, trung tướng. Tất cả các đơn vị đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. "

Vị tham mưu nói xong sau đó, thì ông lại suy nghĩ đến một điều gì đó rồi ông nói tiếp:

" Trung tướng, cách đây không lâu Lầu Năm Góc có gửi đến điện báo đến cho chúng ta. Yêu cầu, chúng ta phải mau chóng chiếm giữ các mục tiêu đã được chỉ định trước đó để đóng vòng vây lại. Theo như, điện báo của Lầu Năm Góc thì phía chính phủ Trung Quốc gần như đã biết kế hoạch của chúng ta nên đã tăng cường binh lực để phòng thủ tỉnh Hà Bắc. "

------------------- Đôi lời từ tác giả:

Xin lỗi mọi người hồi nãy mình đánh nhầm chương 157 đang viết dở.

----------------------------------------