Chương 3: Xung Đột Tiên Nguyệt Các
Nhắc tới Giang Nam, người ta lại nghĩ ngay đến Cầm và Hoạ, hơn nữa còn có mỹ nhân. Cầm, Hoạ, mỹ ở Giang Nam là nhất tuyệt, tuy mỹ nhân không nói thiên hạ vô song, nhưng số lượng tuyệt đối là đông đảo hơn so với tứ vực còn lại.
Giang Nam sở hữu một trăm lẻ tám vực. Rộng lớn vô biên, người phàm cuộc đời cũng chưa chắc đi hết một vực, nhân số đông đảo, một vực chứa chục ức người. Phong cảnh ở Giang Nam chủ yếu là sông nước, các hồ nước lớn rộng, các làn sóng thu thuỷ, mỗi khi thu về là lá thu theo cơn gió đáp xuống mặt nước trong xanh, làm cho người xem tâm linh rung động nhưng lại có cảm giác yên bình đến kỳ diệu.
Xích Lĩnh Vực, Thiên Nam Thành. Một thân bạch bào áo trắng phiêu dật cao một mét tám hơn, tuy nhiên lúc này không thấy chân dung vì mang đấu bồng, nhưng khí chất siêu phàm, như đại đạo tự nhiên, ít nhất trong mắt người phàm, thì đây là một cái nhân vật không tầm thường.
Hắn đi trong dòng người, sau một lát thì lại hỏi một tên trung niên " vị huynh đệ cho hỏi, Thái Hư Thành còn cách đây bao xa "
Tuy người trung niên khó chịu khi bị gọi lại nhưng khi thấy một thân bạch bao khí chất không tầm thường thì vẫn nhiệt tình đáp lại " a, huynh đệ đây là muốn tới Thái Hư Thành xem Thanh Vân Tiên Tử chơi cầm sao? Vậy thì nhanh lên a, Muốn tới Thái Hư thành thì phải đi qua hai toà thành nữa là Thanh Phong Thành với Thương Minh thành ".
" Vậy cảm ơn huynh đệ này rồi " Nói xong Cổ Huyền Thiên đi tìm một quán tửu nghỉ chân, tuy hắn bây giờ Đại Vũ Sư, nhưng chiến lực khủng bố nghịch thiên, chân khí như đại hải, đi từ Địa Giới đến đây không biết bao xa, nhưng vẫn phải mệt mỏi a.
Tìm một quán tửu gần đó ăn uống xong lên đường...
" Phong Nguyệt Quán, tên không tồi " Bước vào kêu tiểu nhị cho một phòng riêng, sau đó tuỳ ý hắn chọn món với tửu. Hắn ngồi đó lắng tai nghe, với người có tu vi như hắn thì nghe ngóng chuyện từ xa chỉ là trò vặt vãnh, đối với người tu luyện có một chút tu vi cũng thế.
" Ngươi có nghe không, Thanh Vân Tiên Tử thánh nữ của Thái Hư tông sẽ hạ tông biểu diễn chơi cầm a, ước gì ta được đi xem, giảm thọ ba năm cũng cam lòng. "
" Ngươi cũng biết chuyện này sao, nghe đồn Thanh Vân Tiên Tử nhan sắc tuyệt thế vô song, tiếng cầm lại càng huyền diệu, quả thật tiên tử chơi cầm a."
Cổ Huyền Thiên không phải lần đầu tiên nghe được cái tên này, tại lúc hỏi đường, trên đường hắn cũng đã nghe được, hắn vốn không quan tâm mấy chuyện này nhưng nếu từ Thái Hư Tông ra thì sao không đi xem đây?.
Đúng lúc này có hai thanh niên mặc tử y song song vào tửu điếm, vẻ mặt kiêu ngạo, nhìn y phục là biết đệ tử ngoại môn của Thái Hư Tông đi ra ngoài tập luyện. Thái Hư Tông là một trong những tông môn lớn nhất Giang Nam, nên sở hữu nhiều thành trì, đệ tử đi ra ngoài diễn luyện săn ma thú cũng là chuyện đơn nhiên
Lúc này người thanh niên lớn hơn vẻ mặt đầy kiêu ngạo. Quát với tiểu nhị. " Nhanh cho hai thiếu gia một phòng riêng với bàn thức ăn tửu thượng hạng lại nhanh ". Thái độ hai thanh niên tử y quả thật kiêu ngạo cực điểm
Tiểu nhị thấy huy hiệu Thái Hư tông nên sợ hãi. " Hai vị thiếu gia này, phòng cuối cùng đã bị người thuê mất, không bằng hai vị đại gia lên lầu có bàn để tiểu nhân dọn thức ăn "
" Không có phòng? Ngươi đuổi hắn ra ngoài, có người dám đắc tội với bản thiếu gia sao? "
" Nhưng... nhưng... " Tiểu nhị chưa kịp nói thì bị tên cao hơn nắm cổ áo quăng ra chỗ khác rồi đi lên lầu.
Cổ Huyền Thiên tuy nhiên ngồi trên phòng nhưng vẫn quan sát thấy hết. " Không biết lần cuối ta nhìn thấy mấy tên kiêu ngạo này là bao lâu đây, tốt nhất ngươi nên lựa phòng khác a, tuy ta là người lương thiện nhưng không phải loại dễ trêu " Hắn lầm bầm, lúc này may mà không có mấy lão quái vật hay bằng hữu quen biết hắn nghe được, nếu không sẽ bật nắm quan tài bay ra bóp cổ hắn " Lương thiện con em ngươi "
Mà tránh cái gì thì cái đó đến, Hai thanh niên tử y dừng chân trước cửa phòng Cổ Huyền Thiên. " Ai trong đó lăn ra cho bản thiếu gia " hắn đạp cửa phòng đi vào
Chỉ thấy một người, cỡ tuổi thanh niên, nhưng dấu mặt, mặc đấu bồng trắng. Khoé miệng Cổ Huyền Thiên nở nụ cười quái dị, tuyệt đối là mỹ đến kinh thiên nhưng nếu kẻ thù của hắn thấy được thì biết ai đó xui xẻo rồi.
" Ngươi, cút ra chỗ khác, nhường bàn cho bản thiếu gia, sau đó quăng ra vài đồng bác " Chỉ tay vào Cổ Huyền Thiên mặt vênh lên tới nhà bà ngoại nó, thằng này nếu tổ tiên nó mà thấy cũng phải quật cho mấy bạt tai cho sướng tay.
Cổ Huyền Thiên Vẫn ngồi im. " Ngươi không nghe gia nói sao " Hắn chạy lại túm áo, nhưng chưa kịp tới đã chẳng thấy người đâu.
" Ngươi tìm ta sao? " Huyền Thiên đứng sau lưng hắn. Tên kia sợ quá tính quay lại hạ thủ nhưng chưa kịp thì bị một bàn tay quất tới, tuy nhìn không có lực lượng, cũng không nhanh, nhưng hắn tuyệt đối là né không được ấy. " Ba! Ba! Ba! Ba! "
Tiếng bạt tay vang dội, tên to cao tử y thanh niên đầu quả thật bị quất thành đầu heo. Tên thanh niên tử y bé hơn sợ ngây người, vì hắn không nhìn ra tu vi, thân pháp của người này, khi nào người này xuất hiện bên cạnh hắn.
Nói cách khác hắn đã có thể bị giết nếu người kia hạ độc thủ. Hắn tính xoay người qua giải thích thì ăn ngay mấy cái quất tay " Ba! Ba! Ba.. "
Hai thanh niên Thái Hư Tông ngoại môn đệ tử nằm rên rỉ dưới đất. Đây đã là Cổ Huyền Thiên cố ý thu lực. Chứ nếu bình thường thân thể Hỗn Độn Thiên Thể, không cần dùng nội lực, một cái bạt tai quật tới đủ đập hai tên Vũ Sư đầu thành đám bùn.
" Sướng tay a. Đã lâu không được hoạt động thoải mái thế này rồi, haha, xem năm xưa tên tiểu tử kia có công với ta, ta tha hậu nhân của hắn một mạng a " Hắn thì thào nói nhỏ, sau đó lắc mình biến mất...
Thái Hư Thành.
" Mau mau lên, Tiên Nguyệt Các, Thanh Vân Tiên Tử đang ở đó a "
" Huynh đài chờ ta với, ta mới bán mấy mẫu ruộng mới có tiền lên đây a "
" A? Thanh Vân Tiên Tử sao? Thú vị! đi xem thử một chút nha " Cổ Huyền Thiên mỉm cười, không khí xung quanh hắn như sáng lên, sau đó trở lại bình thường, không ai phát hiện, hắn đi tới Tiên Nguyệt Các
Tuy gọi là Các, nhưng đây là một toà lầu các nhỏ trên chiếc thuyền a, chỉ có nhưng công tử, thiếu gia, tiểu thư hay những thế hệ trẻ có danh tiếng mới được lên thuyền này.
Tiên Nguyệt Các ở giữa hồ, nước thu thuỷ trong veo, thỉnh thoảng cơn gió thổi qua làm xao động mặt nước, làm tâm hồn người thoải mái như được rột rửa.
Ở quanh hồ có nhiều người đứng xem, chật kín mít, tuy người tu chân có thể đạp không, nhưng vì để thể hiện lòng tôn trọng nên không ai đạp không mà đứng.
Lúc này trên thuyền, một cái mỹ nữ khoảng mười bảy mười tám tuổi, dung mạo tuyệt thế, nghiêng nước nghiêng thành, đôi mắt trong linh động hút hồn, đôi môi mềm mại, khuôn mặt như bạch ngọc điêu khắc, đôi chân dài và thon, bộ ngực to vừa phải. Mặc một bộ thanh y bước ra. Cả đám đông ồ lên.
" Tiểu nữ tử Thanh Vân, hôm nay nhân dịp mười tám tuổi của Thiên Y sư huynh, ở Tiên Nguyệt Các chơi cầm một phổ để chúc mừng, mong chư vị đồng đạo không hắt hủi " Nữ tử giọng thanh như ngọc, phong thái tuyệt thế, một đầu tóc đen chảy dài xuống vai và lưng phiêu động theo gió, người trông thấy mà tim đập thình thịch.
" Ha ha, sư muội nói đùa, sư huynh và chư vị đồng đạo sao có thể từ chối được đây, sư muội cầm kỹ vô song a, vi huynh cùng các huynh đệ phải lôi kéo mãi sư muội mới chịu đây ". Một tên bạch y mỹ nam tuấn tú khí chất không dính khói bụi nói, trong mắt tràn đầy vẻ nóng nhưng vẫn ẩn dấu rất tốt
Mọi người xung quanh cũng nói theo, sau đó im lặng, Cổ Huyền Thiên cũng đứng đó nghe.
Tiếng cầm vang lên, có buồn, có vui, như một cuộc đời nhân sinh trải qua, tiếng cầm thu hút mọi người xung quanh, như đưa người ta tận mắt trải thấy, làm tâm người ta thanh tịnh. Không thể phủ nhận, cầm kỹ của Thanh Vân Tiên Tử rất khá, nhưng đối với Cổ Huyền Thiên, cũng xem như tạm được, hắn cũng gật đầu tán thưởng, tầm tuổi này mà có tâm cảnh như thế thật hiếm có.
Mọi người vẫn im lặng đứng nghe, không ai di chuyển, điều này làm cho Thanh Vân Tiên Tử cảm thấy rất vui, lúc này Cổ Huyền Thiên xoay người lại di chuyển đi thì tiếng đàn bỗng dưng dừng lại.
" Vị công tử này, tiểu nữ đánh đàn không lọt tai công tử sao " Tiếng nói trong trẻo vang lên, làm cho người ta như được đón gió xuân
Mọi người cũng nhíu mày nhìn về hắn.
" Ha ha, cầm kỹ xem như không tệ, ta đi đường nghe nhiều người nhắc đến tên ngươi, ngang đường có hứng thú nên đi qua xem thôi "
Thanh Vân Tiên Tử đang tính nói tiếp thì Thiên Y chen vào." Tiểu tử, ngươi không biết làm như vật là bất lịch sự lắm sao " Hắn tỏ vẻ khó chịu
" Bất lịch sự? Ta đến với đi hình như là quyền của ta a?. Nếu thế thì làm phiền các ngươi rồi. Ta bận, đi có việc " Nói xong xoay người đi thì Bạch Thiên Y như tàn ảnh, vượt đến trước mặt chặn đường.
" Đạo hữu cho ta một lời giải thích, đạo hữu che mặt, đến đây quấy rối phải hay không cố ý phá hoại nhã hứng với hạ thấp Thanh Vân Tiên Tử " Lúc này hắn cố tình thể hiện ra uy thế của mình trước mặt mỹ nhân trong mộng của hắn, đây là một thời cơ tốt, hắn liền vọt tới.
Cổ Huyền Thiên mặt trầm xuống." Ngươi có biết chắn đường ta hậu quả gì không ".
" a, ta muốn xem đạo hữu cho ta thấy hậu quả gì " Hắn tu vi Đại Vũ Sư, năm nay hai mươi tuổi, nhìn xem Cổ Huyền Thiên, thấy tu vi hắn cũng Đại Đấu Sư. Mà hắn được xưng thiên tài, cùng cảnh giới tu vi biết sơ qua ai, cùng lắm là hoà nhau.
Cổ Huyền Thiên mất kiên nhẩn thật rồi, hắn tâm tình không tốt, không khí nhiệt độ xung quanh hạ thấp xuống, làm người xem một trận hàn ý trong lòng, như Hồng Mông Cự Thú sắp thức tỉnh.
Tuy Cổ Huyền Thiên tu vi thấp, khí thế không bằng đỉnh phong một phần vạn, nhưng tâm cảnh với khí chất trên người vẫn còn, huống chi hắn Hỗn Độn Thanh Liên, Hỗn Độn Thiên Thể, tâm tình ảnh hưởng đến xung quanh. Cái này là hắn tu vi còn chưa cao. Nếu ngày sau, hắn tức giật, hoả phần cửu thiên, băng phong ức dặm a.
" Ngươi chắc chứ? " Giọng nói hắn băng lãnh. Bạch Thiên Y cũng một trận hàn ý. Nhưng trước mặt tình nhân trong mộng hắn vẫn tỏ ra vững như núi đá, siêu nhiên
" Phóng ngựa tới " Hắn ra vẻ xuất trần nói.
Hắn vừa nói xong chỉ thấy toàn thân chân khí nổi lên, một chưởng đánh tới Huyền Thiên. Cổ Huyền Thiên không động đậy. Một chưởng áp sát vào thân hắn, như chìm vào đấy biển
Lúc này chỉ thấy Cổ Huyền Thiên đưa tay ra một chỉ, Bạch Thiên Y sắc mặt đại biến, hắn cảm nhận được một chỉ này đáng sợ, nhưng cũng không kịp nè, chỉ thấy hắn như con diều đứt dây bay ra trăm trượng, máu tươi cuồng phút
Đám đồng môn thấy thế quát to " Ngươi dám " sau đó xông lên.
Cổ Huyền Thiên lần này hắn bực được rồi, cả hồ nước đóng băng lại. Thanh Vân Tiên Tử sắc mặt sợ hãi, tuy người này nhìn tu vi không cao, nhưng chiến lực thật khủng bố đi, Bạch Thiên Y tu vi Đại Vũ Sư trong tông cùng cảnh giới cũng một trong năm người mạnh nhất ở Đại Vũ Sư, cư nhiên không chịu nổi nhất chỉ.
Chỉ thấy Cổ Huyền Thiên đạp không. " Già Thiên Đại Thủ Ấn " Thanh âm như đại đạo vọng từ cửu thiên, một hoàng kim cự chưởng trăm trượng ấn xuống, khí thế như áp sập đại địa.
Già Thiên Đại Thủ Ấn, một trong những tuyệt kỷ thành danh của hắn, nhớ năm xưa hắn một chưởng này, hoàng kim cự chưởng rộng vạn dặm, một chưởng xoá xổ một đại tông môn.
Tuy nhiên không bằng năm xưa, nhưng dù sao cũng Vô Thượng Thần Thông a, một chưởng áp xuống, xung quanh không thở nổi, mấy tên xông lên sắc mặt trắng bệnh. Một chưởng này ập tới, toàn bộ người xông lên, bao quát tên Bạch Thiên Y máu tươi cuồng phún, bị ép thẳng xuống đại địa, thân bào rách nát.
Về phần bọn tông môn đệ tử khác càng thê thảm hơn rồi...
P/S: Mọi người xem xong thấy được thì cảm ơn với bình chọn cho mình có hứng up tiếp a... cảm ơn