Chương 8: Hiên Viên Lạc Anh
Cuộc chiến đấu vẫn tiếp tục. Đệ tử thân truyền vẫn thách đấu với nhau, sau khi thấy thực lực khủng bố của Cổ Huyền Thiên, không ai dám thách đấu hắn nữa, cho dù là mấy tên đệ tử kiêu ngạo. Ngươi dám thách đấu sao? Nhân gia đứng im thôi cũng dễ dàng đánh bại bài danh hạng 6 trên Thiên Cương Bảng đệ tử thân truyền. Cho dù kiêu ngạo cũng phải xem thực lực của mình. Vừa rồi một chỉ quả thật làm bọn hắn kinh hãi, một chỉ đó đủ để miểu sát hơn chín phần mười đệ tử đứng ở quảng trường này.
Nếu không có gì xảy ra, hạng nhất tất nhiên của hắn. Tuy nhiên cũng không thể nói đệ tử Thái Hư Tông yếu, còn vị kia bài danh thứ nhất bí ẩn đang ở ngoài, bài danh đệ nhị đang bế quan. Chưa nói đến các vị sư huynh đời trước. Nhưng đây cũng không phải thực lực của hắn nha.
Lúc này trọng tài báo tên tiếp tục " Yến Thiên Dương, đối chiến La Phong " hắn nói xong nhìn về hai vị thí sinh.
" Ha Ha, hoạt động tí cũng tốt, hoạt động tí cũng tốt, lên a La Phong " Hắn hưng phấn cười to sau đó thi triển bộ pháp phi lên lôi đài
" Hảo a, hoạt động gân cốt một tí không sai " La Phong vẫn trầm tĩnh như giếng cổ, mỉm cười đạo sau đó thi triển thân pháp phi lên lôi đài.
Bọn Tô Tử Dương nhìn Yến Thiên Dương bằng một ánh mắt cổ quái. thầm đạo " Thằng này thật biến thái a, mặc dù thực lực không sai, nhưng đối chiến với La Phong là vẫn phải chịu khổ da thịt đấy, chẳng lẻ hắn có sở thích bệnh hoạn " Tô Tử Dương cùng mấy đồng bọn ánh mắt nhìn nhau, sau đó gật đầu ám đạo " Sau đó tránh xa thằng này a, chơi với mấy thằng bệnh hoạn rất nguy hiểm, nguy hiểm nha ".
Yến Thiên Dương vẫn tươi cười, hắn nào biết lúc này bị bọn huynh đệ gắn cho hắn cái mác biến thái. Cũng vì nguyên nhân này, sau đó hầu như hắn có biệt danh Yến Bệnh Hoạn. Cũng may hắn không biết suy nghĩ của bọn hắn a nếu không cho dù hắn liều mạng cũng phải cuồng đánh bọn Tô Tử Dương.
La Phong cùng Yến Thiên Dương đứng đối diện nhau.
"Ngươi thật sự muốn đánh với ta sao Thiên Dương, ngươi thừa biết không phải đối thủ của ta đấy" La Phong xem hắn sau đó chậm rãi đạo.
"Ta biết, nhưng muốn thắng ta, không dễ a, ít nhất ngươi cũng chật vật không kém nha " Hắn hì hì đạo, hai mắt tràn đầy lửa nóng cùng hưng phấn, gọi hắn Yến Bệnh Hoạn không sai a...
" Vậy tới đây a, cho ta xem tiến bộ của ngươi " La Phong thản nhiên đứng đó, rất có khí thế của một vị tông sư.
"Ân, tiếp chiêu a " Thiên Dương bùng nổ khí tức tu vi Đại Vũ Sư đỉnh phong, khí thế kinh người, một thanh trung phẩm linh khí đao xuất hiện trong tay, sau đó hét to
"— Tử Lôi Đao Quyết —" Chỉ thấy lôi điện màu tím chớp giật chạy qua chạy lại trên đao của hắn, một đao bổ tới, tử lôi bắn về phía La Phong, tốc độ cực nhanh, ầm ầm tiếng sấm.
La Phong vẫn thản nhiên đứng đó, không có khí thế kinh người, chỉ thấy một bước bước ra, đơn giản né tránh, đừng tưởng né tránh dễ, hắn là có Thiên Cơ Huyết Mạch, hầu như thấy trước các động tác của đối thủ.Chứ gặp người khác chỉ có nước ngạnh kháng một đao này.
" Thiên Vũ Kiếm Pháp — " La Phong rì rà đạo. Sau đó chỉ thấy kiếm trên tay hắn chẳng biết xuất hiện từ lúc nào, một kiếm bổ ra, hoá thành mấy trăm đường kiếm khí bổ về phía Yến Thiên Dương, kiếm khí nhanh, mạnh đến nổi bay ngang qua cũng đủ để lại vô số vệt cắt trên lôi đài, phải biết lôi đài được tạo ra với thạch chắc chắn để chịu được, nay bị mấy trăm đường kiếm khí cứa ra vô số vết cắt.
" Thiên Vũ Kiếm Quyết trung thành đỉnh phong " Một vị trưởng lão xem thấy thế hô to, rung động đạo. Thiên Vũ Kiếm Quyết cực kỳ khó tu luyện, tông cũng chỉ có năm người luyện được, trung thành chỉ có hai người trong đó, vậy mà hôm nay một người tiếp cận đại thành.
Mấy trăm kiếm khí như tên lao xuống Thiên Dương. Thiên Dương sắc mặt nghiêm trọng. Sau đó đao đưa thẳng lên trời " Thiên Đao Vấn Tử Lôi — " Hắn gầm lên, sau đó chỉ thấy hàng chục tia tử lôi toả ra khí tức đáng sợ, hàng lâm xuống đánh về mấy trăm tia kiếm khí.
Hai tuyệt chiêu chạm với nhau nổ ra tiếng động kinh thiên.
Chưa dừng lại đó, " Thiên Vũ Kiếm Quyết, thức thứ năm, Kiếm Vũ Phong Bạo — " La Phong nghiêm túc mở miệng đạo. Xung quanh gió lốc nổi lên, phong tức là kiếm, kiếm tức là phong, sát nhân vô hình, sau đó càng ngày nổi điên lên như cuồng phong, áp tới Thiên Dương.
Thiên Dương sắc mặt đại biến, cấp tốc lui ra, vừa lui vừa gầm lên đạo " Cửu Thiên Thần Lôi Quyết, thức thứ bảy, Lôi Vũ Thiên Hạ — " Vô số dòng điện chạy qua chạy lại xung quanh hắn kết thành một mãng điện lưới, vừa phòng thủ, vừa tấn công, quả thật làm đệ tử xung quanh trợn mắt há mồm.
" Đùng! Đùng! Đùng " Vô số đạo tử lôi dùng kiếm khí chạm vào nhau.
Yến Thiên Dương bị bức lui mười trượng, La Phong lùi về sau ba bước, nhìn vào cũng biết ai chiếm thượng phong.
"Ngươi có tiến bộ hơn lần trước a, dĩ nhiên bức lui ta, đã vậy thì ta buộc dùng tới Thiên Cơ Huyết Mạch, ngươi cẩn thận " La Phong bình tỉnh đạo, sau đó đao trên tay hắn biến mất, mọi người ngạc nhiên, vì số người nhìn thấy La Phong dùng Thiên Cơ Huyết mạch cực kỳ ít.
Chỉ thấy trên người hắn khí tức sát phạt kiếm khí thu liễm, trên người toả ra một luồng khí kỳ diệu, bí ẩn. " Phóng ngựa tới đây a " La Phong khiêu khích.
Thiên Dương thấy thế, lại thúc dục tử lôi liên tục tấn công, khí thế như vũ bảo, từng từng đạo lôi điện chằn chịt, tấn công về La Phong.
Lúc này chỉ thấy hắn không nhanh không chậm, bước ra từng bước, tuy không nhanh, nhưng toàn bộ né được từng từng đạo lôi điện, cực kỳ chuẩn xác. Tình cảnh này cho các vị trưởng lão cùng đệ tử khiếp sợ, ngạc nhiên.
" Xem ra tiểu tử này thắng rồi a, thật hoài niệm nha, Thiên Cơ Huyết Mạch, cỡ nào lợi hại huyết mạch, năm đó dĩ diên bị người ta diệt tộc gần hết, chỉ còn lại cũng là phượng mao long giác, tuy nhiên tiểu tử này chưa có huyết mạch phản tổ cùng với kích hoạt nhưng cũng ghê gớm trong thế hệ trẻ rồi a. " Cổ Huyền Thiên nhạt nhạn mỉm cười thầm nghỉ
Quả đúng như thế, lợi dụng thiên cơ đồng cùng bộ pháp, chỉ né, thủ, vô công, dần dần tiêu hao chân khí đối phương, sau đó La Phong áp sát dần
" Thái Âm Chưởng " La Phong một chưởng mang khí tức băng hàn áp sát Yến Thiên Dương. Thiên Dương thấy thế sắc mặt đại biến, tránh sang trái, chân khí trong cơ thể hắn gần hết, đã dần cạn kiệt, không thi triển được nhiều tuyệt chiêu, chỉ có thể du kích, lúc này bị áp sát đương nhiên vô cùng chật vật.
Dường như biết trước Yến Thiên Dương tránh sang trái, La Phong một chỉ không biết khi nào hình thành " Thái Âm Nhất Chỉ " một chỉ đánh ra, Yến Thiên Dương đưa đao lên đỡ, nhưng vẫn bị chỉ kình quét mạnh lui lại hai mươi trượng.
La Phong không biết lúc nào xuất hiện sau lưng hắn, vài quyền liên tiếp bổ tới, đánh hắn chật vật không chịu nổi.
" Ta thua, ta thua, ta thua a. Ngươi con mẹ nó thật biến thái " Yến Thiên Dương vẻ mặt bi thảm đạo.
Sau đó trọng tài tuyên bố La Phong thắng cuộc.
Sau đó các trận đấu diễn ra, Tô Tử Dương đối chiến Yến Thiên Dương. Tô Tử Dương bỏ cuộc, hắn đang ngộ đạo một chỉ vừa rồi, chỉ vì một cuộc tỉ thí thì không đáng.
Cuối cùng các cặp lần lượt thi đấu xong hết. Thanh Vân Tiên Tử triển lộ thực lực, áp thẳng lên tới bài danh thứ bảy.
Trọng tài công bố kết quả. Hạng nhất Cổ Huyền Thiên. Hạng hai La Phong. Hạng Ba Yến Thiên Dương. Hạng Tư Tô Tử Dương, Hạng Ngũ Thanh Vân.
Còn Bạch Thanh Y, thằng này cũng không nổi bật gì, lợi dụng pháp bảo, linh phù để chiến thắng, leo lên tới vị 30, kết quả bị mọi người một trận khinh bỉ. Lúc này hắn cực kỳ hận Cổ Huyền Thiên a, nhưng hắn cùng bọn kia cũng không nhận ra.
Nếu nhận ra hắn cũng chẳng dám làm gì, không thấy thực lực của nhân gia cùng bối phận sao? tìm Cổ Huyền Thiên kiếm chuyện không sợ bị ngược a
Sau đó luận võ đại hội chấm dứt. Tuy lần này đặc sắc không kém. Nhưng thiếu không ít nhân vật đầu lĩnh trong thế hệ trẻ a. Nếu không sẽ có một cuộc chiến đắc sắc.
Lúc này mọi người dần tản đi, Cổ Huyền Thiên đừn dậy, tính xoay người đi thì một giọng nói gọi lại.
" Cổ huynh dừng bước a " La Phong gọi hắn lại
" Có chuyện gì sao? " Huyền Thiên mỉm cười tủm tỉm nhìn hắn, hắn làm sao không biết có chuyện gì xảy ra đây? chẳng qua hắn vẫn muốn xem đối phương nói gì nên vẫn hỏi.
"Tiểu đệ La Phong, lúc trước vì dò thăm thực lực Cổ huynh mà mạo phạm, Cổ huynh bỏ qua a " La Phong mỉm cười đạo chân thành
" Không sao a, ta cũng không quan tâm " Hắn phất phất tay đạo. Sau đó nhìn về Tô Tử Dương cười đạo " Sao hả tiểu tử, ngộ được mấy phần một chỉ vừa rồi a "
Tô Tử Dương giật mình, sau đó bước ra chắp tay " Tiểu đệ Tử Dương bái kiến Cổ sư huynh, cảm tạ một chỉ của sư huynh vừa rồi, nếu sư huynh rãnh không bằng đi uống tửu với bọn ta một tí, ha ha, coi như tiểu đệ cảm tạ cùng thay mặt La Phong bồi tội lý huynh đây " Hắn khách khí đạo
Ngược lại bọn hắn kêu Cổ Huyền Thiên bằng sư huynh cũng bình thường, phải biết đệ tử nhất mạch là bối phận không thua tông chủ, gọi sư huynh một tiếng là chuyện đương nhiên.
" Đúng đấy Cổ huynh, trước lạ sau quen a " Yến Thiên Dương ha hả đạo, La Phong cũng gật đầu biểu thị ý kiến của mình.
" Ha ha, tiện tay một tí thôi, ta cũng không có gì bận, đi uống vài chén a " Cổ Huyền Thiên hào sản đạo, không hề có một cái giá của một vị thượng giả, tất nhiên đây là hắn thấy bọn Tử Dương quang minh chính đại, khí thái hào sản, đáng kết giao a. Nếu vênh váo trùng thiên, hèn mọn bỉ ổi, hắn nhìn cùng không thèm nhìn, loại ấy tốt nhất không nên làm phiền hắn, một khi hắn giận thì thật sự rất kinh khủng a.
Cả đám đi tới một quán tửu lâu nổi tiếng ở Thái Hư thành, Thuỷ Tiên Tửu Điếm. Trên đường Cổ Huyền Thiên vẫn thói quen mặc đấu bồng, một phần để tránh ánh mắt mọi người, tuy hắn không quan tâm nhưng vô số ánh mắt nhìn mình rì rạo đạo thì tư vị cũng không dễ chịu a, cho dù là khen đi nữa.
Cho đến lúc lên phòng hắn mới cởi đấu bồng ra. Bỗng nhiên lúc này một giọng nữ tử như suối trong vang lên, làm cho người dễ chịu " Lão bản, còn hay không phòng riêng a "
Nữ tử này mỹ mạo tuyệt thế, làn da như thu nguyệt ánh trăng, đường cong hoàn mỹ, hai vú no đủ, trương dung nhan mỹ câu hồn đoạt phách. Nếu nói Thanh Vân là một đoá thanh liên thánh khiết thì nữ tử này là một ngọn lửa thiêu đốt lòng người.
Lão bản ngây người ra một lát, sau đó không có ý tứ cười " xin lỗi vị cô nương này, phòng vừa bị một nhóm công tử thuê mất "
Trên phòng. Tô Tử Dương nghe tiếng sau đó kinh ngạc đạo " hình như là Lạc Anh sư muội a, không bằng kêu lên đây chung vui thế nào hả "
" Lạc Anh? ai a? " Cổ Huyền Thiên ngồi ẩm rượu, chưa nghe tên vị này bao giờ nên quay sang hỏi.
" Một trong tam đại mỹ nữ Hiên Viên Lạc Anh a, đứng chung với Thanh Vân sư muội cùng vị kia là Nguyệt Bích Dao, dung sắc tuyệt thế a " Hắn cao hứng nói ra, sau đó lại nghĩ đến vị hôn thế chằn tinh kia, thái độ lập tức yểu xìu
"Không luận nam hay nữ a, nhưng nếu nói về dung mạo. Lạc Anh, Thanh Vân, Nguyệt Dao nếu nói là tuyệt thế vô song, nghiêng nước nghiêng thành, thì Cổ Huynh quả thật là Tuyệt đại tiên vương giáng trần a, ta cũng có một chút ganh tỵ đây, ài" Hắn than thở đạo, bản thân hắn cũng là một mỹ nam, nhưng so với Cổ Huyền Thiên, thì không cùng nằm một thiên địa, một thứ nguyên.
Nghe được Tử Dương hâm mộ than thở đạo, Cổ Huyền Thiên cũng từ chối cho ý kiến.
La Phong nghe thế cũng cười ha hả. Sau đó truyền âm cho Lạc Anh vị kia lên góp vui a, dù gì Lạc Anh cũng lịch lãm mấy tháng ở ngoài tông môn, quan hệ bọn hắn vốn cũng tốt...