Chương 42: Lần Đầu Ra Tay

Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 42: Lần Đầu Ra Tay

Nội viện của Già Nam học viện khác hoàn toàn với ngoại viện, cứ như khoảng cách giữa trời và đất vậy, ở ngoại viện thực lực đại đấu sư đã có thể coi là rất không tầm thường, đại đấu sư đỉnh phong tuyệt đối là đỉnh tiêm cường giả thì ở nội viện đại đấu sư đỉnh phong chỉ có tư cách xếp vào tầng lớp trung bình thấp.


Đấu linh cường giả mới có tư cách đặt lên mặt bàn, dưới tam tinh đấu linh là nhân vật tinh anh, từ tam tinh đấu linh đến thất tinh đấu linh và nhân vật phong vân, trên thất tinh đấu linh chính là đỉnh tiêm cường giả, trong lịch sử vô cùng cổ xưa của Già Nam học viện hoàn toàn không thiếu những tuyệt thế thiên tài trước khi tốt nghiệp đạt đến cảnh giới đấu vương.


Đã ba ngày trôi qua kể từ khi Vô Song tiến vào nội viện, danh tiếng của hắn đã truyền khắp nột viện, 9 tuổi tuyển thẳng vào nội viện tu vi đại đấu sư tam tinh, chiến lực đấu linh do đích thân phó viện trưởng Hổ Kiền dẫn tới, thậm chí còn không đi qua cuộc thi săn hỏa năng, không cần tham dự đại tái nơi mà tất cả tân sinh đều bị giáo huấn một lần, thật sự có rất rất nhiều người chú ý đến Vô Song, có thể chia ra làm ba dạng như sau.


Dạng một là những người muốn quan sát hắn, muốn giám thị hắn, muốn chờ đợi hắn, điển hình là Tô Thiên trưởng lão. Đã ngồi đến chức vụ này của Già Nam học viện tuyệt đối không phải người ngu, một đứa bé 9 tuổi thực lực tam tinh đại đấu sư mà là một kẻ vô danh thì đến đứa trẻ nít cũng không tin.


Tất nhiên với thế lực của Già Nam học viện tra xét thân phận của Vô Song cũng không khó, đặc biệt trong cuộc chiến với chấp pháp đội Vô Song dùng không ít đấu kỹ của Vân Lam Tông, làm sao dấu được ánh mắt của Hổ Kiền.


Nếu đã xác minh được thân phận của Vô Song thì Tô Thiên cũng không quan tâm hắn dùng tên thật Vô Song hay tên giả Vũ Phong, thứ Tô Thiên quan tâm chỉ có biểu hiện của Vô Song, chỉ có chờ đợi xem liệu Vô Song sẽ trở nên kinh diễm bực nào, ngoại trừ tiểu quái vật mà viện trưởng mang đại nhân mang về ra Tô Thiên còn chưa bao giờ thấy đứa trẻ nào thiên phú tốt hơn Vô Song, mà cho dù là tiểu quái vật cũng lớn tuổi hơn Vô Song không ít.


Loại thứ hai là tò mò, phần lớn những học viên của học viện, những người có chiến lực đỉnh tiêm trong giới học sinh, những người đứng đầu mỗi bang hội trong học viện. Phải biết trường hợp của Vô Song có thể được coi là tuyển thẳng vào Harvard mà không cần qua một kì thi nào, điều này sao có thể không làm người ta tò mò.


Sẽ chẳng có ai đi hỏi lý do của học viện cả, đã được tuyển thẳng thế này chỉ chứng tỏ một điều trình độ, thiên phú của Vô Song ở một đẳng cấp khác so với học sinh tại ngoại viện đến mức học viện phải đích thân cho hắn một vị trí trong nội viện, bất cứ một bang hội lớn nào cũng muốn thu phục một thành viên có tiềm lực vô hạn gia nhập.


Dạng thứ ba có thể coi là ghen ăn tức ở, thấy người khác đạt được thành tựu cao hơn mình liền không phục, không thiếu học sinh trong nội viện bất mãn với Vô Song. Cuộc thi hỏa tái hàng năm là nơi tất cả các tân binh đều ăn khổ, quá khứ tất cả học viên trong nội viện đều ăn khổ vậy vì cớ gì Vô Song không phải trải qua.


Học viên sẽ chẳng có ai nghi ngờ thiên phú của Vô Song cả, vào nội viện này thì chẳng có ai thiên phú thấp cả tuy nhiên chiến tích của Vô Song được công bố quá kinh hãi thế tục, 9 tuổi một mình xuyên qua Hắc Giác vực, thực lực tam tinh đại đấu sư, chiến lực đấu linh, chỉ cần nghe thôi đã thấy không tin tưởng được rồi, rất nhiều học viên không tin đều muốn đến đập cho Vô Song một trận, muốn tên tân sinh này nếm ít đau khổ.


Vô Song được một mình cấp cho một căn tiểu lâu dành cho 5 người ở, thật ra thân phận của hắn cũng khá đặc biệt, vài tháng nữa là đại tái diễn ra nên ít nhất trong vài tháng này nơi ở của tân sinh chắc chắn chỉ có một mình hắn, như vậy thực sự cũng có chút cô đơn.


Ba ngày qua đại môn của tân sinh cơ hồ bị các lão sinh quây kín lại, hàng trăm người muốn gặp nhân vật phong vân như Vô Song rồi, nếu không phải Tô Thiên hạ lệnh nói Vô Song trọng thương trong người trước khi hắn trị lành vết thương thì không được quấy rầy chỉ sợ cửa phòng hắn đã bị kẻ khác đập nát rồi.


Về vấn đề bị thương Vô Song chính là không quan tâm, hắn là phượng hoàng lại nắm sinh mệnh chi diễm muốn chết thì dễ nhưng muốn trọng thương thì khó vô cùng, chẳng qua Vô Song không muốn làm kẻ khác quá kinh hãi nên mới không tự bình phục các vết thương mà thôi, một tam tinh đại đấu sư xuyên qua Hắc Giác vực, giết hàng chục người thậm chí có cả đấu linh mà không bị thương, chỉ sợ không ai tin.


Ba ngày vừa qua Vô Song đóng cửa không ra, không ăn không uống đơn giản vì hắn đang bế quan đột phát. Bản thể nắm giữ 7 phần sức mạnh đã đạt đến tam tinh đấu vương vậy 3 phần sức mạnh đạt đến đẳng cấp nào, ít cũng phải là đấu linh cửu tinh đỉnh phong, chỉ có điều phân thân của Vô Song liên tục kìm hãm không đột phá mà thôi.


Thử hỏi 9 tuổi đạt đến cửu tinh đấu linh, chỉ sợ hắn sẽ bị đấu thánh bắt về mổ xẻ nghiên cứu, Vô Song vẫn không bị điên, ít nhất lúc này hắn chưa có thực lực để coi thường tất cả. Tuy nhiên khi tiến vào nội viện, thực lực tam tinh đại đấu sư cơ hồ là không đủ xem, bằng thực lực này Vô Song nếu không biến thân thành phượng hoàng thì chỉ có thể ngạng kháng cùng nhất tinh đấu linh là giỏi lắm rồi, tức là Vô Song thực lực bị xếp hàng cuối cùng tại học viện, hắn không thích cảm giác này.


Trong vòng ba ngày, Vô Song nhảy một mạch từ tam tinh đại đấu sư lên thất tinh đại đấu sư, ba ngày đột phá tứ tinh nghe thôi mà rợn cả người, bất quá tích xúc của hắn từ lâu đã đủ rồi, thậm chí nếu nguyện ý Vô Song tuyệt đối không gặp trở ngại nào tiến vào đấu linh cảnh giới.


Thất tinh đại đấu sư cho phép Vô Song có vốn nhất định để đi lại trong Già Nam học viện, ít nhất tam tinh đấu linh trở xuống đừng hòng có cơ hội chiến thắng được hắn. Vô Song sinh ra để bắt nạt người chứ không phải để người bát nạt.


Một đầu tóc đen, một thân bạch y, một tâm ngọc bội, tai trái đeo một chiếc khuyên tai màu đen, sau lưng mang theo một chiếc sáo ngọc khắc hình chân long, Vô Song nhẹ nhàng mở cửa gỗ, để ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào người, hắn mỉm cười nhè nhẹ bước đi.


Khi Vô Song mở cửa ra hắn trực tiếp chấn động một chút, ngoài đại môn có hàng chục người đang ngồi đây chờ hắn, trên áo đầy những ký hiệu hoa văn hình thù khác nhau, theo Vô Song thấy khả năng rất lớn là các huy hiệu bang phái, cả chục người này thực lực chỉ toàn là bát tinh đại đấu sư đổ xuống khả năng rất lớn là chân chạy việc cho các đại bang phái mà thôi.


Quả nhiên như Vô Song suy nghĩ, thấy Vô Song bước ra bọn họ lập tức cắm đầu chạy đi, khả năng rất lớn là đi báo cáo với thế lực sau lưng mình.


Vô Song lười quan tâm đến bọn chúng, hắn muôn đi Thiên Phần Luyện Khí Tháp tu luyện đột nhiên khựng lại, bây giờ hắn mới nhớ hắn không có tinh. Vô Song lập tức cắn răng " Mấy lão già chết tiệt, ki bo thì cũng ki bo vừa vừa thôi chứ ".


Vô Song thở dài bất lực, không có tiền đúng là chẳng làm nổi cái gì, hắn vào trong phòng lấy một cái ghế ra, sau đó đặt giữa sân thoải mái ngồi xuống, hắn đang đợi người mang tiền đến cho hắn.


Theo Vô Song nhớ nhóm người Tiêu Viêm trong cuộc thi săn hỏa năng đạt được trên dưới 100 ngày hỏa năng, sau đó đổi được một cái thanh sắc tinh tạp có thể tiến vào hắc tháp tầng 3 và tầng 4 tu luyện, có lẽ kiếm hỏa năng thực sự cũng không khó lắm.


5 phút sau, đúng như Vô Song dự đoán, một nhóm người đầu tiên tiến tới đại viện của hắn, tất cả đều là đấu linh cường giả, một kẻ trong đó không đợi được tiến lên nói " Ngươi là tân sinh Vũ Phong? ".


Vô Song còn không thèm ngồi lên tiếp truyện hắn, chỉ là nhất tinh đấu linh mà thôi, đứng lên nói chuyện quá làm mất thân phận Vô Song. Kẻ đó thấy Vô Song còn không thèm đáp liền giận xanh mặt " Tiểu tử trưởng bối nói liền không thèm đáp, không biết tôn ti trật tự, có biết ta là ai không? ".


Vô Song mắt nhìn về một hướng khác, vẫn không coi kẻ trước mặt vào mắt, miệng khẽ nhếch lên "Yếu như ngươi ta giết cũng không ít, trí nhớ ta kém lắm mấy đứa yếu yếu ta không nhớ tên nổi nên ngươi có báo tên ra ta cũng không nhớ đấu, nhớ nhiều mệt óc ".


Đặng Sơn nhìn tiểu tử non choẹt trước mặt là giận sôi lên, hắn tốt xấu gì cũng là đấu linh cường giả, tuy trong học viện không phải là nhân vật phong vân gì nhưng hắn đại diện cho Sơn bang, ít nhất cũng thuộc top 10 bang phái trong nội viện, khinh thường hắn chẳng khác gì khinh thường Sơn bang cả.


Đặng Sơn nhếch miệng cười gằn, bàn tay bắt đầu xuất hiện đấu khí " Để ta cho ngươi biết bài học tôn trọng cường giả, đừng có nghĩ mình đặc biệt mà ra vẻ ta đây ". Tuy nhiên nắm tay của Đặng Sơn còn chưa đụng được vào người Vô Song thì ngực hắn đã lõm lại, phun máu bất tỉnh ngay tại chỗ, một cước của Vô Song cũng không chịu được, quá yếu.


Thấy Vô Song ra tay rõ ràng mọi người đều bất ngờ tuyệt đối ở đây không ai ngờ Vô Song chỉ mất một giây để thuất sát nhất tinh đấu linh cả, đột nhiên thân hình Vô Song biến mất, thân ảnh quỷ dị như hồn ma vậy, đồng thời mỗi lần hắn di chuyển là lại có một tiếng hét thảm vang lên, 5 cường giả đấu linh sơ kỳ hiện nay chỉ còn đúng một thiếu nữ đang sợ hãi nhìn chiếc sáo ngọc đặt trước cổ họng mình.


Vô Song mỉm cười " Ta không thích đánh phụ nữ, thế này nhé ta mới chân ướt chân ráo tiến nội viện ngươi kể thế lực phân chia cho ta, ta thả ngươi đi thế nào".

Thiếu nữ nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt rưng rưng như sắp khóc, chậm rãi gật đầu.