Chương 18: Chơi ngải (phần 2)
-Bệnh của cu tý cháu có thể chữa được…bất quá cháu muốn hỏi chú một vài câu
Vợ chồng lão trương nghe xong thì mừng rơi nước mắt, lão phú cũng thở phào nhẹ nhõm,lão trương vội nói
-Là có thể chữa được thật sao? Cần gì cháu cứ hỏi, cứ nói, miễn chữa được cho thằng bé.
Lão trương gấp đến độ như không thể chờ thêm được nữa,trần tuấn nhìn thằng cu tý đang nằm vặn vẹo rồi lại nhìn vợ chồng lão trương nói
-Cô chú gần đây có đắc tội với ai hay là làm điều gì nên tội không? Cô chú hãy trả lời cho thật bằng không cháu không thể chữa được cho thằng tý đâu
Vợ chồng lão trương ngạc nhiên nhìn nhau rồi lại nhìn lão phú,lão phú cũng ngạc nhiên hỏi
-Cháu nói vậy là sao hả tuấn làm chuyện gì là sao?
-Cháu hỏi thì cô chú cứ thành thật trả lời đi
Vẻ mặt của trần tuấn lúc này rất nghiêm túc lão trương suy nghĩ hồi lâu nói
-Bà nhà chú thì đi làm công việc xã hội xưa nay chưa hề có to tiếng với ai chứ đừng nói là đắc tội, tính tình bà ấy thì lão phú đây cũng biết, đã chơi với nhau gần nửa đời người. Chú khẳng định bà ấy không có đắc tội với ai. Còn chú cũng không biết có phải là đắc tội hay là không. Hơn một năm trước lúc đấy chú còn đang làm bên địa chính ủy ban nhân dân phường đống đa của đông kinh, có một dự án cải tạo sử dụng và thăm dò trái phép lưu vực sông tô lịch, chú không phê duyệt cho họ làm. Thời gian đó lúc nào cũng có người đến tận nhà biếu xén quà cáp nhưng chú không có nhận, dù thế nào cũng kiên quyết không phê duyệt dự án đó. Nó ảnh hưởng đến đất đai nông nghiệp nếu dùng làm đất thổ cư thì trái với pháp luật. Còn có người nhắn tin đe dọa, chú cũng không có sợ nhưng được một thời gian sau thì thằng cu tý bị bệnh thế nên chú cũng xin chuyển công tác về khu ngoại thành. Sau đó cũng không có bị ai đe dọa hay là khủng bố tinh thần nữa, không biết có tính là đắc tội với ai không thì chú cũng không biết.
Trần tuấn nghe xong thì suy nghĩ mất nửa ngày thì thở hắt ra một hơi
-cháu cũng đã phần nào đoán được nguyên nhân,có thể là vậy
Vợ chồng lão trương cùng lão phú trố mắt,lão phú không chịu được hỏi
-Là làm sao nguyên nhân là chuyện gì cháu nói rõ hơn được không?
-Chuyện này để xong việc cháu sẽ nói bất quá cháu nói qua tình hình cu tý cho cô chú biết.Thằng tý nhà mình là bị chơi ngải, ba hồn của nó đã bị phong ấn hồn phách không có đầy đủ nên mới điên điên dại dại như vậy,còn ai chơi ngải phải tra ra.
Chơi ngải hay còn gọi là chơi ngãi là một loại cổ thuật vốn rất phổ biến ở cao miên và thái lan được du nhập vào đại việt khá sớm mới đầu được hình thành chỉ là những ẩn môn nhỏ lẻ sau đó phát triển rất mạnh ở khu vực miền nam,huyền môn nam tông nói đến cổ thuật nhất là nuôi ngải là phải nói đến phái trà kha môn phái đứng đầu và có công phát dương quang đại cổ thuật ngoài trà kha cũng còn có rất nhiều ẩn môn khác bất quá trong đại việt anh linh cũng không có nhắc tới.Lúc này vợ chồng lão trương trong lòng đã nóng như lửa đốt lão trương nhìn trần tuấn vẻ mặt khẩn cầu
-Vậy bây giờ phải làm sao để cứu được thằng tý đây?
Trần tuấn nói
-việc này cô chú chuẩn bị giúp cháu một ít máu chó,một cây bút lông,một con gà trống,một con gà mái luộc,hai đĩa sôi,một ít giấy vàng loại giấy vàng ở cửa hàng vàng mã là được,nhang,đèn dầu,nến và một chiếc đũa cùng bảy chiếc bát con một chiếc bát to
Vợ chồng lão trương nghe xong thì ghi chép cẩn thận vào một tờ giấy rồi sắng gọi bà giúp việc đi chuẩn bị luôn.Lão phú tiến lại phía giường một tay đặt lên vai trần tuấn khuôn mặt đăm chiêu nửa ngày rồi thở ra một câu
-Thương trường như chiến trường…việc gì tránh được thì cháu đừng cố lao vào…àiii
Trần tuấn lấy bàn tay đặt nhẹ lên tay của lão phú nói
-Chú yên tâm cháu tự có tính toán..bất quá tên pháp sư bỏ độc ngải này cũng không bình thường là lực lượng phong ấn rất mạnh cũng dễ hiểu tại sao mời nhiều pháp sư như vậy mà cũng không cách nào cứu chữa
Gần 2 tiếng đồng hồ trôi qua trước sự chuẩn bị gấp rút của vợ chồng lão trương và cô giúp việc mọi thứ trần tuấn yêu cầu cũng đã được chuẩn bị đầy đủ,cũng không quá khó để mua được những thứ đó,trần tuấn tiện thể nói gia đình bố trí cho hai cái bàn học của học sinh để bày hương án vì một tay bó bột nên cũng khá bất tiện liền gọi mọi người vào trợ giúp bố trí theo hướng dẫn của hắn,hương án được bày ngay tại chính giữa phòng.Xong xuôi đâu vào đó vợ chồng lão trương cũng lão phú đứng gọn qua một bên vẻ mặt chờ đợi nhất là vợ chồng lão trương lúc này ánh mắt vẫn toát lên vẻ nghi hoặc nhưng đoán chừng cảm giác lo lắng nhiều hơn.Trần tuấn lúc này quỳ xuống trước bàn hương án đốt bảy quê hương cứ mỗi một chiếc bát con lại bỏ một ít nước và một ít tăm vào trong đó đồng thời cắm một que hương ngay trước cái bát đó,xong xuôi trần tuấn lại đốt chín que hương cắm vào cái bát to trần tuấn dùng để đựng gạo,sau đó trực tiếp cắt tiết con gà trống rồi nhỏ từng chút máu một vào những chiếc bát con vừa nãy đã được bày theo hình vòng cung quanh chiếc bát to trên hương án Trần tuấn dõng dạc hô lớn
-Cư thân ngũ lôi thần tướng
Điển chước hoang hoa nạp
Nhất tắc bảo thân mạng
Tái tắc phượng quỷ phộc tà
Nhất thiết tử hoạt nhiệt đạo ngã trường sinh
Thiên viên địa phương sắc lệnh cửu chương
Ngô kim hạ bút vạn quỷ phục tùng
Cấp cấp như luật lệnh
Cấp cấp như luật lệnh sắc
Sắc chỉ lệnh truyền
Sau đó định tâm hít một hơi dài cầm bút lông nhúng máu chó một mạch vẽ bảy tấm kim phù thả vào từng cái bát một,tiếp tục như thế vẽ 7x7 49 lần rất gấp rút như là chạy đua với thời gian cháy của cây nhang vậy,mồ hôi trần tuấn vã ra như tắm ướt hết cả áo.Lão phú cũng vợ chồng lão trương đứng ngoài cảm giác như không có thở nổi ánh mắt cũng không giấu nổi vẻ than phục.Trần tuấn vẽ xong hết 49 lá bùa được một lúc thì nhang cũng tắt hết trần tuấn thở ra một hơi nhẹ nhõm bấy giờ mới đứng giậy lấy bút lông theo thứ tự chấm vào bảy chiếc bát mỗi một chiếc tương ứng với các vị trí trên người của thằng tý là ấn đường,hai bên vai,hai đầu gối và hai khủy tay đoạn cắt đầu ngón tay nhỏ một ít máu vào miệng của thằng tý vỗ mạnh vào ngực nó hô lớn
-Phá………
Trần tuấn sử dụng chính là cửu chương thất phù quy hồn thuật một trong những bí thuật cực kỳ mạnh mẽ của không môn quan chỉ có nhũng pháp sư đạt cảnh giới tiên thuật sư trở lên mới có thể thi triển được,cũng giống như thuật quy hồn của các môn phái khác chủ đạo là để triệu hồi tam hồn của người sống vì một lý do nào đó mà bị khống chế thuật này nguy hiểm ở chỗ chỉ cần một sơ xuất nhỏ tam hồn của người được triệu hồi lập tức câu diệt khiến người bị triệu hồn vĩnh viễn không thể siêu sinh.Trần tuấn đứng qua một bên lúc này người thằng tý như có biến hóa,thằng tý nằm quằn quại nước mắt nước mũi cả bọt mép cũng trào ra miệng kêu ú ớ bộ dạng có vẻ rất đau đớn nhìn qua không hề dễ chịu.Vợ chồng lão trương nhìn thấy con trai như vậy không chịu được bấu vào nhau muốn khụy xuống may được lão phú và trần tuấn nhanh tay đỡ lại.Thằng tý đau đớn vặn vẹo hơn nửa tiếng đồng hồ thì miệng phun ra sàn nhà một cục máu đen to như quả dưa lê rồi ngất lịm,vợ lão trương đã không còn chịu đựng được chạy nhào lại bên đứa con vừa ôm vào lòng vừa khóc nấc,trần tuấn nhìn lão trương ra hiệu là không có sao nói lấy khăn lau người cho thằng tý rồi để nó ngủ một giấc là không có việc gì.Lão phú nhìn cục máu ở sàn nhà là một đống bầy nhầy tóc cùng giòi bọ đang bò lúc nhúc mùi hôi tank vô cùng không nhịn được chạy vội ra nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo,lão trương cùng cô giúp việc phải xúc một xẻng vôi bột đổ vào sau đó mới dọn sạch được.Căn phòng lúc đầu như một bức tranh không màu ảm đạm nay đã len lỏi thêm một chút ánh sáng hi vọng,thằng cu tý ngủ ngon lắm vẻ mặt cũng hồng hào hơn cái miệng không còn méo xệch sang một bên nữa mà là vẻ mặt hồn nhiên của một đứa trẻ chưa hiểu sự đời mà bị kẻ thủ ác gieo tai nghiệt.Vợ chồng lão trương đứng đó nước mắt ứa ra vẻ mặt chờ đợi được một lúc thì vợ lão trương ra dấu bảo lão trương đưa trần tuấn và lão phú xuống dưới nhà nghỉ ngơi còn bà ấy thì ở lại trông thằng tý,nhìn đồng hồ cũng đã quá 9 rưỡi đêm trần tuấn lúc này đã đói thắt cả ruột vì từ lúc chiều đi đến giờ cũng chưa có ăn gì,ba người ngồi lại trên bàn nước lão trương đi pha một ấm trà nóng,quay lại bàn trà không khí trong phòng im lặng cũng không ai nói gì lão trương lấy trong hộc bàn ra một bao thuốc châm lửa rít một hơi lão phú ngồi đối diện thì ngạc nhiên
-Lão trương…tôi tưởng ông bỏ thuốc lâu rồi
Lão trương như đang suy nghĩ vẻ mặt xa xăm dụi điếu thuốc vào bàn cho tắt hẳn nhìn lão phú thở dài rồi đứng giậy đi qua chỗ tủ quần áo bên trong có một cái hộp sắt nhỏ lấy chìa khóa mở ra lấy một cái gì đó nhìn giống như tập tài liệu,lão trương cầm thứ đó sang đặt lên bàn nước hít một hơi lãnh khí nói
-Có lẽ là vì nó mà con trai tôi đã bị cái thứ đó hành hạ xuốt một năm qua,nếu tôi còn ở đó thì chắc bây giờ tôi đã không sống được
Nói rồi bưng mặt lau những giọt nước mắt,Trần tuấn nhìn tập tài liệu cũng không có hiểu gì quay sang nhìn lão phú,lão phú uống một ngụm nước chè chép chép cái miệng thở dài nói
-Tôi cũng không nghĩ là như vậy nếu không nghĩ lại chuyện công trường của tôi mấy hôm trước tôi cũng chưa hiểu vấn đề,bất quá suy đi tính lại cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt,cái thứ này ông mang đốt đi
Trần tuấn nhìn tập tài liệu thấy có ghi là "Dự án cải tạo nạo vét lòng sông tận dụng sa khoáng" suy nghĩ đăm một hồi nói
-Cái này chú trương có thể cho cháu được không?pháp sư bọn cháu thấy những việc như này sẽ tự tìm đến thôi,cháu sẽ tự có tính toán nên là chú cũng đừng có lo
Lão trương thoáng ngập ngừng một lát nói
-Liệu việc này có còn xảy ra lần 2 nữa không?
-Chú yên tâm nếu một pháp sư bỏ ngải độc hại người mà ngải bị gỡ thì dương thọ của tên pháp sư đó cũng sẽ giảm sút có thể là mất mạng vì vậy nếu không muốn tìm đến cái chết thì cũng không có lần thứ 2 đâu chú
-Vậy tập tài liệu này chú giao cho cháu,trong đó có danh sách những người đứng đầu dự án chín phần là có liên quan đến chuyện của thằng tý
Lúc này từ trên tầng 2 bà giúp việc chạy xuống thảng thốt nói
-Ông chủ..thằng tý nhà mình tỉnh lại rồi
Lão trương đứng phắt dậy không nói câu nào chạy vôi lên lầu 2,lão phú và trần tuấn cũng đi theo,đến nơi bước vào phòng lão trương thấy vợ mình đang ôm thằng cu tý khóc nức nở,thằng tý nhìn thấy cha nó thì ngạc nhiên nói
-Cha..có chuyện gì vậy? sao mẹ khóc dữ vậy cha con nói gì cũng không được cha vào xem mẹ thế nào?
Lão trương đứng lặng người những giọt nước mắt lăn dài trên gò má,cũng dễ hiểu được cảm xúc của lão khi nhìn thấy đứa con trai duy nhất của mình hơn một năm nay điên điên dại dại,nay lại bình thường trở lại lão cũng vội nhào sang ôm lấy vợ và thằng tý trước sự ngạc nhiên của thằng tý.Một năm qua với thằng tý mà nói cũng chỉ như mới ngày hôm qua như mới được đi học về như mới được bố mẹ nấu cơm cho ăn nó không có nhớ bất cứ chuyện gì xảy ra nhưng nhìn thấy bố mẹ như vậy thì cũng không có nói gì,lão trương lau nước mắt giọng run run
-Con con không có việc gì là tốt rồi..con đói không để ba đi nấu cho con nồi cháo gà
Vợ lão trương cũng lau nước mắt nhìn thằng tý với ánh mắt khẩn trương, thằng tý vẫn ngây ngốc nhìn xung quanh một hồi ánh mắt ngạc nhiên
-Chú phú..con chào chú
Thằng tý chào lão phú rồi nhìn trần tuấn ánh mắt hơi ngượng nói
-em chào anh
Trần tuấn khẽ gật đầu thằng tý khôi phục lại nguyên trạng
-chú đến chơi lâu chưa,..chú phú lần này đến có mua bánh dẻo cho con không?
Lão trương nhìn lão phú vừa lau nước mắt vừa cười
-Bà nó ơi..chút bà chuẩn bị một chút..hôm nay tôi mời mọi người đi ăn nhà hàng.Tý..hôm nay con thích ăn gì cứ ăn cho thoải mái khỏi phải sợ mẹ cấm vì sâu răng nữa
Thằng tý nghe vậy thì thích lắm nhảy cẫng lên nhìn lại thì trên người có mỗi cái bỉm thì xấu hổ nằm lăn xuống cả nhà lão trương cười phá lên,Lão phú đứng một bên khóe mắt ươn ướt.Buổi tối hôm ấy dưới không khí của một gia đình ấm cúng Trần tuấn cũng không có nhịn được mà ăn lấy ăn để vì từ chiều đến giờ đói đã rã ruột với lại trần tuấn cũng là lần đầu tiên được đi ăn nhà hàng như vậy,lão trương thì liên tục mời bia hắn nói những lời cảm động nhưng lúc này trần tuấn không có tập trung mà chỉ tập trung ăn là chính,được một lúc lão trương thì thầm bảo trần tuấn nhắn cho lão số tài khoản ngân hàng để lão chuyển cho một ít tiền nói là tiền thù lao,Trần tuấn thì một mực không nhận cho đến lúc lão phú phải nói là hắn cứ nhận đi gọi là tiền thù lao như vậy sẽ không ai mắc nợ ai,bất quá trần tuấn không có số tài khoản ngân hàng nên nói là khi về sẽ mượn tài khoản của văn dân rồi nhắn cho lão trương sau.Vì cũng đã muộn nên đến khi mọi người ăn xong cũng đã hơn 11h đêm,thằng tý vốn không biết gì mừng nhảy chân sáo với lại mọi người cũng không muốn cho nó biết,cả gia đình lão trương gồm ba người cả cô giúp việc là 4 đi một chiếc mazda3 riêng,lão phú cũng thay mặt trần tuấn xin phép về luôn chứ không qua nhà nữa, vợ chồng lão trương qua chào hỏi lão phú và cảm tạ trần tuấn nửa ngày mới chịu về.Tối hôm đó lão phú đưa trần tuấn về ký túc xá,trên đường đi dặn hắn trên trời dưới bể trần tuấn cũng hiểu được lòng tốt của ông chú này bất quá cũng vâng dạ cho ổng yên tâm.Ngồi trên xe trần tuấn đăm chiêu suy nghĩ về những việc vừa trải qua,trong lòng cũng dâng lên một tràng hạo khí,tuy nói là nguy hiểm bất quá trong pháp thuật giới hay còn gọi là những pháp sư thủ hộ nhân gian thường có câu "không vào lục đạo không làm tiên" chỉ nguyện cùng chúng ma đại quỷ tuẫn đạo mà hồn phi phách tán,phật đạo cũng có nói "ta không vào địa ngục thì ai vào" được chết trong khi chiến đấu với yêu quỷ là cái chết vinh dự nhất của một đời pháp sư.Xe dừng ở công ký túc xá lão phú nói thêm vài câu nữa rồi đi,thời gian cũng đã gần nửa đêm ký túc xá đóng cổng không vào được trần tuấn phải gọi văn dân xuống xin cho mới vào được trên đường về phòng văn dân hỏi trần tuấn là hôm nay ra làm sao trần tuấn cũng đơn giản kể lại một lượt sự tình cho hắn nghe,trầm mặc hồi lâu văn dân nói
-Cậu có tính toán gì chưa? Tôi là tôi linh cảm việc này không có tầm thường đâu
-Là tôi đang định nhờ tú linh điều tra hộ một phen
Trần tuấn hắt ánh mắt nhìn văn dân nói,văn dân bĩu môi
-Tú linh cơ…từ khi nào mà lại thân thiết ghê à nha
Trần tuấn lườm hắn
-Thân cái con mẹ nhà cậu.. tên người ta như vậy tôi không gọi thế thì gọi như nào?
-Cậu có thể gọi là cán bộ linh được mà..hề hề
Vừa nói văn dân vừa ra cái điệu bộ ỏng ẹo làm trần tuấn muốn phát điên nhưng cũng chả thèm để ý.Về đến phòng Trần tuấn lấy thức ăn mang về từ nhà hàng đựng trong hộp giấy ra mời mọi người cùng ăn,bọn ở phòng thấy vậy thì mừng lắm xúm vào một cái là hết sạch trơn,đúng là để mà cảm nhận thì phải nói là thời sinh viên ở ký túc xá vẫn là vui nhất.Sáng hôm sau,công việc vẫn như bình thường văn dân đèo trần tuấn lên công trường làm những việc vặt,vi phương sáng ra đã nhắn cho trần tuấn là đừng có quên buổi hẹn tối hôm nay,lại còn bảo là không gặp không về,nghe nó hệ trọng lắm,cái tên béo văn dân thì cả ngày hôm nay vừa làm vừa hát,vừa huýt sáo vì là được tối nay ẻm vi phương ẻm mời.Công việc cứ bình bình như vậy diễn ra kể từ khi công trường bị yểm công an vào cuộc điều tra kẻ thủ ác cũng không còn mạnh động,lão phú thì bận tối mù chạy ngược chạy xuôi để xử lý êm đẹp vụ này chấn an cư dân mạng.