Chương 121: Á Hân Đột Phá Hành Tinh Cấp 1.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 121: Á Hân Đột Phá Hành Tinh Cấp 1.

Cửa vừa mở ra thì Á Hân đã chạy ra nhìn thấy hắn máu me đầm đìa cũng như xác con Rắn Mối to Tướng đằng kia như hiểu ra chuyện gì nàng tiến nên đỡ lấy hắn rồi hơi dưng dưng nói.

- Anh … anh không sao chứ … em sợ sợ quá.

- Không sao mau chóng vào trong cái tàu đó rồi nói.

Hai người dìu nhau nên trên cái phi thuyền đó rồi hắn được Tóc Tím ném vào bên trong dung dịch Huyết Hóa, bên ngoài tuy kể vậy nhưng chiến đấu chỉ xảy ra có năm sáu phút. Á Hân trong này khi bị ngã xuống sàn thì thấy cửa đóng lại, nàng đã rất sợ hãi cố gắng đập cửa mà không có tác dụng gì.

Lúc đó thì Tóc Tím hiện ra khiến nàng hết hồn, nàng cũng không nghe rõ cố gái được chiếu 3D đó nói gì nữa mà đầu đầu cứ ong ong sau đó là chứng kiến cảnh Sơn đánh nhau với con Rắn Mống được Tóc Tím chiếu lại qua màn hình đó mà sợ hãi cảm thán.

Lúc này thì nàng đang đứng trước cái bồn đang chứa Sơn với cái dung dịch kia, hai tay chống vào cửa kính nhìn hắn đầy lo lắng.

- Này … này.. Anh ấy có sao không.. sao sao ngươi lại cho anh ấy vào trong đó. Anh ấy ngạt thở chết mất thì sao.

- Ngươi yên tâm, dung dịch đó giúp hắn có thể hồi phục vết thương cũng nhu mạnh mẽ hơn. Theo ta tính toàn hắn sẽ mất ba mươi phút để hấp thu nó, ngươi có thể thoải mái đi lại trên tàu hoặc đi ra bên ngoài đều được. Ta không có ý nhốt ngươi khi nãy là quá nguy hiểm nên ta đã đóng cửa lại cho ngươi ở trong.

- Không sao ta không …sao khi đó ngươi không đóng cửa ta đã chết ta còn phải cảm ơn ngươi mới đúng. Ta không muốn đi đâu cả, ta muốn ở đây chờ anh ấy.


Sơn lúc này đang trần chuồng trong cái bồn to chứa đầy dung dịch Huyết Hóa, hắn có cảm giác như nó đậm đặc hơn mấy lần trước rất nhiều. Hắn hấp thu nó rất nhanh có hể bằng mắt thường thấy được dung dịch đó nhạt đi chông thấy và tâm điểm của sức hút chính là hắn.

Sau nửa tiếng thì hắn cũng mở mắt ra sau đó được Tóc Tím đưa ra ngoài, Sơn nhìn ngó lại thân thể mình thì thấy mấy vết thương kia đã liền lại mà mình cũng không cảm thấy đau nữa. Hắn còn thấy trong người ba dòng năng lượng kia cũng rất tràn đầy và sung túc năng lượng, nghiêng ngó một hồi sau đó quay ra nhìn Á Hân rồi hỏi.

- Sao mà nhìn anh ngây ngốc như vậy có phải quá đẹp trai hay không.

- Đúng … đúng vậy anh Sơn nhìn anh quá soái đi. Em có cảm giác anh nhìn đẹp trai hơn lúc trước đó nha.


Đang nhìn hắn ngây ngốc thấy hắn hỏi thì Á Hán mới trả lời. Sơn lại gần ôm eo sau đó vỗ mông nàng một cái rồi mới nói.

- Có phải anh khảo thân rất có mị lực không …

Á Hân nghe hắn hỏi vậy thì lại ngây ngốc gật đầu, lúc này thì bọn hắn bị Tóc Tím cắt ngang.

- Này … hai ngươi muốn làm chuyện đó thì để lúc khác ta có chuyện cần nói với ngươi đây. Quần áo tác chiến đay mau mặc vào.

Sau đó Sơn thấy có một bộ đồ màu đen bó sát người như bộ lần trước được Tóc Tím dùng xúc tua trong phi thuyền mang ra. Sơn đang định hỏi thì đã bị nàng cắt ngang bảo hắn mặc quần áo xong cũng như ra ngoài rồi nói tiếp.Sơn mặc lại cái áo đó rồi biến cái áo thành một bộ quần áo thể thao giày cũng thể thao cho hợp mốt rồi mới cũng Á Hấn đi ra ngoài.

- Cái mật của con Rắn Mống này chứa rất nhiều nguyên năng đối với ngươi rất ít tác dụng nhưng với người thường thì lại có tác dụng rất lớn. Theo ta tính toán nó có thể bảo trụ được ba giờ nữa thì năng lương sẽ tiêu tán, đó tùy ngươi xử lí.

Sơn nghe vậy thì nhanh chóng mổ con Rắn Mống đó ra rồi lần mò lấy được một túi mật trong bụng nó, vì nó tích hết nguyên năng trong đó nên con Rắn Mống đó cũng không có viên tinh hạch nào.

Nhìn nó Sơn lại nghĩ đến cho mấy người cạnh hắn, nhưng nghe Tóc Tím nói thì nó chỉ giữ được ba giở nữa mà thôi. Sơn đắn đo sau đố quay sang nhìn Á Hân, nàng từ khi nãy trên tàu cái gì cũng rất kinh ngạc nhưng bị Sơn kéo đi như chong chóng nên nàng cũng không kịp hỏi gì.

Sơn như quyết tâm gì đó rồi nói với Á Hân.

- Em có tin anh vô điều kiện không. Quan trọng hơn em có thích anh không.

Nghe hắn tự dưng hỏi ra vấn đề như vậy thì Á Hân mới cúi đầu rồi cười ngại ngùng nói.

- Anh còn hỏi như vậy sao, không thích sao em có thể tùy anh bày biện tư thế nào cũng chiều chứ.

Nghe vậy thì Sơn cười cười sau đó nói.

- Vậy em hay nuốt cái mật rắn này đi nó sẽ giúp em mạnh hơn, có thể lúc nào đó em cũng sẽ mạnh như anh bây giờ.

Á Hấn tiếp lấy quả mật rắn hắn đưa cho, tuy nó chỉ bằng quả trứng gà nhưng như vậy là nó rất nhỏ so với hình thể con rắn hiện tại. Cái mật đó đã không còn tác dụng như trước mà chủ yếu chứa đựng nguyên năng dạng lỏng chứ không phải răn như trong tinh hạch nên người thường nuốt nó có thể dễ hấp thu hơn.

Á Hân thấy có máu thì hơi sợ nhưng tin tưởng lời hắn nên đã bỏ luôn vào miệng rồi nuốt xuống, vừa nuốt xuống thì có cảm giác rất thoải mái, than thể như đang bay nên vậy. Lúc này thì Tóc Tím lại xuất hiện rồi nói.

- Mau ngồi xuống xếp bằng sau đó thả lỏng cơ thể để nhanh chóng hấp thu nguyên năng ngươi vừa nuốt từ mật rắn.
Á Hân nhìn hắn thấy hắn gật đầu thì cũng ngồi xuống xếp bằng lúc này thì Sơn mới chao đổi với Tóc Tím.

- Cô ấy có hấp thu được hết không.

- Yên tâm con Rắn Mống này đã đạt đến Hành Tinh Cấp 2 nguyên năng tích tụ trong đó đã rất thuần khiết rồi nên nàng ta có khả năng dễ dàng hấp thu. Ta tính toán nếu nàng ta hấp thu xong có thể mở khóa gen sau đó đột phá sinh mệnh bước vào hành tinh cấp một.


Sơn đang hút thuốc thì điếu thuộc rơi xuống đất, nhìn Á Hân sau đó lại nhìn Tóc Tím mà nói.

- Thôi đi thôi đi sau này nàng ấy cũng là người của ta rồi nàng ấy tấn cấp trước cũng được. Sau này sẽ đền đáp cho Phương nhiều hơn là được.

- Ta cũng có ý đó để ngươi cho nàng ta dùng nó trước khi đó ngươi lại có thêm một trợ lực mà không lãng phí một viên mật rắn.


- Này nha Tóc Tím ta thấy ngươi có gì đó khác lạ nha, có phải hình như ngươi hình như thể hiện cảm súc thì phải tính toán cũng lợi hai hơn trước thì phải.

- Đúng vậy ta định nói với ngươi điều bất ngờ chính là thứ này.Ta tiếp quản con tàu thì phát hiện một phần lập trình chí năng mà ta không có nên ta đã tìm cách hấp thu nó, không ngờ nó là một phần được tàu mẹ tạo ra để đưa nhóm phi thuyền thứ hai đi làm nhiệm vụ.

Sơn đang hút điếu thuốc, tí nữa sặc khói mà hỏi lại.

- Cái gì ngươi nói sao còn có thêm đợt hai thuyền không gian xuống đây sao, ngươi không đùa đó chứ lại thả thêm cái loại vi-rut kia nữa hay làm cái gì. Mà cái trí năng ở trên tàu đó tại sao lại biến mất.

- Tại sao nó biến mất thì ta cũng không rõ nhưng ta đoán rằng có lẽ là do nó va đập với một thứ gì đó khiến tàu bị lõm rồi rơi xuống đây rồi từ đó trí năng mới biến mất. Con tàu cũng không kích hoạt trạng thái bảo vệ.


Như nghĩ ra chuyện gì hắn mới hỏi.

- Thế nào trên phi thuyền còn vi-rut B.O.G không hay đã bị rơi đâu mất rồi.

- Khi tàu bị va trạm rơi thì vi-rut bị rơi ra gầ hết còn vài bình trên phi thuyền thôi nát nữa sẽ cho ngươi xem. Đúng rồi ta còn xem được trên phi thuyền còn có ghi lại được cảnh khu rừng này sau khi nó rơi xuống. Con Rắn Mống đó chính là con đầu tiên nuốt ống vi-rut đầu tiên, rồi đến các sinh vật khác. Sau đó bọn chúng tiến hóa rồi đền thành mồi cho con rắn kia, chính vì vậy nó mới tiến hóa nên cấp 2 nhanh như vậy.


Sơn nghe như vậy thì mới bắt đầu thấy hợp lí hơn cũng như hắn hấp thu tinh hạch con Hổ mới nên Hành Tinh cấp 2, Sơn lại hỏi tiếp.

- Vậy nhiệm vụ lần hai của đám đó là gì. Muốn hành tinh này hủy diệt đúng không.

- Không phải, nhiệm vụ của trí năng lần này là thả hết số vi-rut B.O.G đó ra không khí sau đó tiếp nhận nhân loại nên trên tàu rồi giúp họ tiến hóa. Có lẽ tàu mẹ đã không chịu được nữa nên đã đẩy nhanh quá trình tìm kiếm. Đến trí năng như ta cũng được nâng cấp có biểu cảm rất nhiều.


Đã sáu giờ tối nên hắn gọi qua bộ đàm định dặn tên Trường ở ngoài đó chờ bọn hắn, Sơn muốn khi nào Á Hân đột phá xong thì sẽ đi ra ngoài đó. Nhưng hắn gọi mãi mà không ai trả lời,tưởng không có sóng nên hắn cũng không gọi nữa.

Nhìn xác Rắn Mống cùng trời đã bắt đầu tối hắn mới lấy ba lo của Á Hân, vì hắn dặn nàng có thế nào cũng không để rơi nên nàng không dám rời nó nửa bước. Còn hắn thì đã vứt nó ở trên xe mất rồi, bên trong còn ít muối với ít thịt cá khô cùng vài gói mì tôm, một cuộn BVS dùng giở vài thứ lặt vặt khác còn có một cái bình nước.

Hắn hơi lắc đầu rồi sau đó đi rạch một tảng thịt lớn trên người con rắn đó rồi mới đem lại kiếm mấy cành cây rồi sắt nhỏ ướp gia vị, vót ít tre đem đi nướng cùng với cắt vài ống che làm bát cũng như đun nước nấu mì tôm.

Khi hắn nướng cái thịt rắn đó thì mùi thơm lan ra khắp phía, mùi rất thơm rất lạ rất kích thích vị giác, hắn tuy đói nhưng chưa bao giờ đến mức chảy dãi không ngờ hôm nay hắn vừa nướng mấy miếng thịt rắn mà hắn đã phải nuốt ừng ực rồi.

Xiên thịt đầu tiên chín hắn thử một miếng cảm giác thật ngon, hắn có cảm giác như ăn thứ ngon nhất mà từ trước hắn được ăn vậy. Đúng là thịt của thú biến dị đạt Hành tinh cấp hai có khác vị ngon hơn hẳn, nhoáng một cái thì hắn đã ăn hết cái xiên thịt nặng gần cân đó rồi.