Chương 120: Thắng Trong Hiểm Cảnh.

Đại Ca Thời Mạt Thế

Chương 120: Thắng Trong Hiểm Cảnh.

Sơn vừa ngã ra đất vừa kịp bò dậy thì đã thấy một cú đớp từ con rắn đó tấn công đến, hắn tránh sang bên trái khiến nó đập đầu vào cái phi thuyền làm cái phi thuyền lại dịch chuyển vài mét. Sau cú đụng đó khiến nó có vẻ đau đầu nên hơi lắc lắc rồi mới nhìn lại về phía hắn, Sơn khi nãy bị đụng chúng cái phi thuyền thì bắt đầu thấy hơi đau một chút đó là dấu hiệu năng lượng áp xúc trên cái áo tác chiến gần hết.

Nên hắn phải trực tiếp chịu va đập, lực không được tản bớt đi mà hắn phải chịu toàn bộ, Sơn bắt đầu thấy con Rắn Mống này bắt đầu khó chơi. Tuy có thể phá được phòng ngự của nó nhưng tốc độ của con Rắn Mống đó cũng rất nhanh và cú đập đuôi cũng rất mạnh.

Hắn lại xắp hết năng lượng trên áo tác chiến nữa, lúc này hắn mới cảm thấy trước đó mình quá lệ thuộc vào đồ dùng trên người mà Tóc Tím đưa cho. Hắn quá ỉ lại và không chịu cố gắng tôi luyện phát huy toàn bộ sức mạnh của bản thân gì.

Nghĩ như vậy hắn quyết định hôm nay sẽ cứ như vậy chiến đấu với con rắn này đến khi quá nguy hiểm sẽ chui vào trong cái phi thuyền mà chốn.

- Lại đây, lại đây tao sẽ nột ra mày con khốn.

Con Rắn như cũng hiểu hắn nói gì phì lưỡi nhiều hơn như để đáp lại sau đó linh hoạt bò trườn về phía hắn. Khi con Rắn Mống đó há cái mồm đỏ ngòm như cái chậu máu về phía hắn định nuốt chửng hắn thì Sơn cười gằn.

Hắn dùng một đạo công kích tinh thần lực về phía thức hải của con Rắn Mống kia, nó bị chúng chiêu đang trên đà lao đến thì ngã lăn ra quằn quại vì đau đớn. Thấy có cơ hội Sơn dùng đao Hắc Thiết nhanh chóng chém nó vài nhát trên người, được vài nhát thì hắn bị một cái đuôi đập tung ra ngoài rồi lại va vào mấy cái cây tre gần đó.

Con Rắn Mống khá đau hết liếc nhìn hắn rồi lại nhìn vết thương trên lưng của mình, Sơn hơi lấy tay xoa ngực của mình một tí vì khi nãy hắn có cảm giác hơi đau một chút. Nhìn nó chằm chằm sau đó Sơn lại mỉm cười rồi lao nên tấn công trước.

Vẫn trò cũ lại công kích tinh thần rồi ăn một đao nên người, Con rắn đó rất khôn, nó toàn xoay người tránh để lộ phía đầu ra ngoài cho hắn chém, hắn chém thì chỉ có chúng khúc đuôi với mấy khúc giữa mà thôi.

Một nát thì hắn lại bị nó dùng thân thể quất bay ra ngoài đập vào mấy cây tre, như nhớ ra gì đó hắn lách người qua mấy cây tre rồi chui vào chỗ nhiều tre nhất. Con Rắn Mống đó vừa mới thoát khỏi cơn đau do hắn trùng kích, nó liền lao theo hắn mà không để ý tới xung quanh.

" Xoạt. … cạch cạch "

Tiếng mấy cây tre va vào nhau cũng như tiếng tre bị con rắn cố lách vào bên trong mà bị dập nát, cuối cùng nó bị kẹt trong đám tre đó, do thân hình nó quá to cố chui vào nên đã bị mắc kẹt trong đám thân tre mọc chi chít kia.

- Lần này xem mày con chạy đi đâu.

Sơn nói xong thì vung đao Hắc Thiết nên sau đó chém thật mạnh vào đầu của nó nhưng chỉ vang nên một tiếng " Coong " sau đó là tay hắn bị phản chấn do xung lực mà bị rội ngược lại phía sau.

Hắn ngó lại thì con Rắn Mống đo đang cọ quậy điên cuồng, trên đầu nó lúc này đã chỉ bị có một vết thương không sâu nắm mà thôi, máu ở đó còn chưa kịp chảy ra thì nó đã hồi phục lại rồi.

Sơn lúc này mới nhớ lại lời Tóc Tím nói là ra con này rất kì lạ, tình hình hiện tại không phải ra nó rất kì lạ mà đầu nó cấu tạo rất kì lạ mới đúng. Cú chém khi nãy của hắn có thể chém đứt cả thép dày cả trục cm mà chém nó chỉ bị xước nhẹ.

- Mẹ mày xem chỗ bảy tấc của mày xem có cứng rắn như vậy không.

Sơn nói rồi hai tay cầm lấy Hắc Thiết đao định đâm xuống chỗ sau đầu con Rắn Mối đó, như biết được xắp có nguy hiểm con Rắn Mối đó điên cuồng mà giãy giụa cuối cùng sức mạnh từ thân thẻ nó cũng làm mấy cây tre ép sát người nó vỡ vụn rồi nó vòng đầu lại bỏ chốn ra bên ngoài đám tre thưa.

Sơn đang định đâm thì nó quay đầu chạy mất nên hắn đã đâm trượt mất, tiếc cho cơ hội mình để mất rồi hắn lại quay ra nhìn con Rắn Mống kia. Lúc này nó đang bò quanh bên ngoài đám tre dày đặc đó rồi cố chui đầu tim lối để chui vào giết hắn.

- Con mẹ mày vào đây … vào đây … vào tao chém mày thành trăm khúc con à.

Như hiểu được sự lăng mạ của hắn con Rắn Mống điên nên nó dùng miệng đỏ lòm của mình đớp vào đám tre sau đó là những tiếng " răng rắc " vang nên, thân tre bị nó nhổ cũng như cắn đứt dễ dàng.

Vứt thân tre sang một bên rồi nó lại tiếp tục một nát thì đã đến gần chỗ Sơn rồi, gần đến thì nó phi cả người vào hắn, mấy cây tre bị nó đâm chúng đều gãy đổ ngả nghiêng, Sơn tránh sang một bên sau đó lại cho nó một nhát vào người làm con rắn đau đớn mà phải phun lưỡi phì phì.

Đám tre đó bị dọn sạch không còn chỗ để cầm chân Sơn lại dùng cách cũ tinh thần lực ngưng tụ cho nó một cú rồi định lao nên chém cho nó vài nhát, nhưng có vẻ nó đã hiểu đòn này của hắn mà nó đã cuộn tròn lại đầu rúc xuống đuôi thì đập xung quanh rất nhanh, Sơn tiến vào là lại bị văng ra ngoài.

Con rắn nhát cuối đã dùng đuôi quất quá mạnh khiến hắn bay xa đến bảy tám mét, Sơn ôm ngực đau đớn mà đứng dậy. Vài giây trước hắn có nghe loáng thoáng có nghe thấy Tóc Tím nói năng lượng ở bộ giáp đã hết.

Hắn tuy đã tiến hóa nên Hành tinh cấp 3, thân thể cải tạo cũng như tiến hóa rất nhiều, nhưng cơ thể con người sao có thể bằng các loại sinh vật được chứ. Chúng đa phần dựa vào thân thể để sinh tồn mà, ví dụ điển hình chính là cái con Rắn Mống này đây, nó hay dùng thân thể để nghiền nát xương con mồi cho đến chết.

Ngay cạnh Sơn là cái phi thuyền không gian, nhớ lại khi trước nó bị đâm đầu vào cái phi thuyền đó mà choáng đầu, trong giây nát hắn lại nghĩ ra cách úng phó mới với nó. Hắn lại đứng trước cái phi thuyền đó rồi lại quay mông về phía con Rắn Mống mà chửi.

- Con giun đất kia có giỏi đến cắn mông ông nội mày đi.

Sơn chưa kịp nói xong thì hắn qua thành tàu bóng loáng đó cũng đã thấy con Rắn Mống đó há cái mồm như chậu máu mà táp lại đây, Sơn cúi đầu rồi lăn một vòng. Con rắn lại bị ăn một vố đập đầu vào thành tàu khiến nó đau đớn.

Chưa để cho nó lắc đầu cho giảm choáng thì Sơn đã bổ cho nó một nhát vào khúc đuôi khiến nó đứt lìa. Đoạn cuối đuôi củ nó chỉ to bằng cái lồi cơm nên bị hắn chém một cái là đứt đôi, cái đoạn bị đứt đó ít cũng dài đến nửa mét, su khi rơi ra vẫn còn giãy giụa.

Con Rắn Mối vừa choáng xong lại ăn một đao như vậy thì càng điên cuồng hơn lao về phía Sơn mà táp hắn, nhưng hắn cũng rất nhanh chạy vòng quanh cái phi thuyền đó. Cả hai đều dùng hết tốc lức nếu ai quan sát bên ngoài chắc chỉ có thấy hai cái bóng mà thôi vì tốc độ của cả hai đều hơn 100 km trên giờ.

Cái phi thuyền đó có đường kính khá to hơn hai trục mét nên con Rắn Mối đó cũng không thể một vòng cuốn hết được nên chỉ có thể bò vòng tròn mà đuổi theo Sơn. Hắn thì thoảng còn chạy nhanh sau đó chém cho nó vài nhát vào đuôi khiến nó càng đau đớn hơn.

Con rắn lúc này đã quá đau đớn và nổi rận, nó chính là bá chủ của cái khu rừng này chưa có kẻ nào dám làm tổn thương nó như vậy, vậy mà tên nhân loại này lại làm điều như vậy, nó rất rất tức giận.

Nó càng tức giận thì Sơn lại càng hưng phấn cuối cùng hắn nhảy nên trên lóc phi thuyền còn cho con Rắn mối đó ở bên dưới chơi trò bò vòng tròn của nó. Sơn đanh ôm bụng cười thì ngó xuống dưới đã không thấy nó đâu quay đầu ra sau thì nó đã mở mồm như chậu máu mà đớp lấy hắn.

Sơn không kịp tránh nữa nên nhanh chóng dùng hai tay đâm thẳng Hắc Thiết đao vào mồm nó, Sơn và con rắn bị ngã đập xuống đất, lúc này hắn đã nửa người trong thân miệng con Rắn Mối đó răng hàm mở rộng của nó không dài như răng lanh nhưng nó nhịn và sắc để chộp con mồi lúc này đã đâm qua áo tác chiến mà đâm vào người hắn.

Sơn đau đớn nhưng biết tình thế đã không xong thì cố đâm đao Hắc Thiết càng sâu hơn để cho con rắn Mống đó chết trước mình, con Rắn Mống đó cũng biết hắn đang cố giết nó nên cũng ra sức dùng cơ hàm mà cắn thân thể hắn cũng như đang cuộn tròn người lại nhằm cho hắn bị ép gãy hết xương.

Sơn trong lúc nguy hiểm đó thì nhớ ra cái tinh thần công kích ba viên cầu vàng lúc thẳng hàng kia, không xuy nghĩ gì nữa hắn điều chỉnh ba viên cầu vàng đó thẳng hàng sau đó ngưng tụ một luồng tinh thần mạnh nhất rồi công kích con rắn.

Con rắn đang bị đau do hắn đâm vào đầu từ bên trong, cộng thêm tinh thần công kích quá mạnh nên nó bị bất động một nát, một nát đó đã là cơ hội quá quý trọng với Sơn rồi hắn dùng hết sức đâm thật mạnh cái đao Hắc Thiết nên đầu nó làm cho nó bị thủng luôn.

Cái đao đầy máu đâm ra bên ngoài trên đầu nó khiến nó chết tươi, không còn quấn xiết cũng như cắn thêm được hắn. Lúc này miệng nó mở ra rồi nằm im trên đất chỉ còn phía cuối đuôi là hơi lắc qua lắc lại do dây thần kinh chưa chết hẳn mà thôi.

Sơn bò trong mồm nó cái áo tác chiến đã rách bươm, trở lại là cái bộ ban đầu hắn mặc. Nó như bộ đồ bơi vậy bị rách mấy chỗ do răng con Rắn Mối cắn phải, Sơn nhìn lại vết thương nó khá sâu và máu cũng đang chảy ra từ đó.

Tuy hắn cũng nhanh hồi phục nhưng với tình trạng như vậy thì có đến đêm hắn mới hồi phục được, lúc này thì Tóc Tím nói.

- Trên phi thuyền vẫn còn Huyết Hóa ngươi có thể nên đó ngâm mình chữa thương. Nên đó ta sẽ cho ngươi một bất ngờ mới hơn.

Sơn nghe vậy thì đá đá con Rắn Mối thêm vài phát để xả giận nhưng vì quá đau nên hắn mới cố lết người nên phi thuyền đẻ chữa thương.