Chương 114.5: Ngoại Chương - Ám

Cực Võ

Chương 114.5: Ngoại Chương - Ám

Trong các nhân vật có mặt trên Bồng Lai Tiên Đảo, ngoại trừ Dương cùng Huân ra thì Vô Song cũng chỉ quan tâm Thiên Vũ Chính Tắc cùng Luha, dĩ nhiên với Vô Song thì thực lực tiểu tử Luha kia rất mạnh, nó sẽ không thể gặp rắc rối ở khu vực rìa ngoài, chỉ cần Luha không đụng phải đám người Ebisu thì mọi nguy hiểm đều là con số 0, đương nhiên đám người Ebisu lại càng chẳng có lý do đi đụng Luha, Luha không phải Lý Thương Hải.



Luha thì Vô Song không lo lắng nhưng mà Thiên Vũ Chính Tắc thì có, hắn rất yếu.


Vô Song trước khi lên đảo đã cố gắng tìm cách để Thiên Vũ Chính Tắc theo đoàn đến Bồng Lai bởi Vô Song có cảm giác tại đảo này sẽ là nơi giúp Thiên Vũ Chính Tắc thuế biến nhưng mà cũng chưa cần Vô Song làm gì thì cái tên Thiên Vũ Chính Tắc đã có trong danh sách 15 người Thiên Vũ gia tiến lên Bồng Lai Tiên Đảo.


Thiên Vũ Chính Tắc không nằm trong Thập Ngũ Đương Đại, căn bản không có tư cách lên đảo nhưng mà đây là do Thiên Vũ Trung sắp xếp thì cũng không ai nói được cái gì.


Thiên Vũ Trung cảm thấy Thiên Vũ Chính Tắc có vấn đề, đầu tiên là việc bắt Vô Song, trong việc này chắc chắn có gian trá, tuy cũng có thể là Vô Song tự đưa đầu vào rọ nhưng mà Thiên Vũ Trung không thể không hoài nghi Thiên Vũ Chính Tắc.


Tiếp theo trong lần hành động ở Trung Nguyên, tuy cả đoàn sát thủ đều không mạnh, chỉ là lực lượng pháo hôi thăm dò đầu tiên từ phía Bái Nguyệt Giáo, cả đoàn đội chết hết cũng không sao nhưng mà Thiên Vũ Chính Tắc lại là người duy nhất trở về hơn nữa hắn còn không có thương thế, như vậy đương nhiên cũng đáng bị nguồi ta hoài nghi.


Một điểm hoài nghi có thể ở trong trạng thái xem xét nhưng mà hai điểm hoài nghi thì quá đủ để Thiên Vũ Trung để Thiên Vũ Chính Tắc đi chết, Thiên Vũ Trung cũng không rõ Bồng Lai Tiên Đảo nguy hiểm ra sao tuy nhiên việc sắp xếp Thiên Vũ Chính Tắc lên đảo chính là để Thiên Vũ Trung hắn tự tay bắt Thiên Vũ Chính Tắc, tự tay tra khảo sau đó là giết.


Thập Ngũ Đương Đại khi đối đầu với Oni còn không xong thì Thiên Vũ Chính Tắc lấy gì đối đầu với thứ sinh vật này?.


Thiên Vũ Chính Tắc ở trên Bồng Lai thực sự rất thảm tuy nhiên Thiên Vũ Chính Tắc quả thực vẫn có thể sống được, khả năng sinh tồn của Thiên Vũ Chính Tắc... vượt xa bất cứ ai trong Thập Ngũ Đương Đại.


Đầu tiên phải nói, Thiên Vũ Chính Tắc cũng như bao người khác trên Bồng Lai, gặp phải Oni.

Dĩ nhiên với thực lực của Thiên Vũ Chính Tắc thì không có cửa với sinh vật này, hắn chỉ có thể bỏ chạy.

Tiếp theo đến gần cuối ngày rốt cuộc Thiên Vũ Chính Tắc gặp được một tổ đội của Thiên Vũ gia, gồm những người trong Thập Ngũ Đương Đại.


Công tâm mà nói, chỉ cần Thập Ngũ Đương Đại không bị Oni dọa mất tinh thần thì vẫn sẽ xử lý được con quái vật này, một tổ đội 4 người đều nằm trong Thập Ngũ Đương Đại đã tạm coi là an toàn ở khu vực rìa ngoài.


Thân phận của Thiên Vũ Chính Tắc ở trong mắt Thập Ngũ Đương Đại thì chẳng khác gì con sâu cái kiến, hắn cũng chỉ là gánh nặng cho cái đội ngũ này nhưng mà Thiên Vũ Chính Tắc tuy yếu nhưng cũng giá trị của kẻ yếu, ít nhất là làm pháo hôi.


Sau khi giao hết toàn bộ lương thực cùng nước uống mang theo thì Thiên Vũ Chính Tắc cũng được ra nhập tổ đội, vai trò của Thiên Vũ Chính Tắc chính là dò đường.


Tổ đội 5 người muốn trở về, muốn rời khỏi Bồng Lai Tiên Đảo bởi họ ý thức được cái nơi này khủng bố ra sao tuy nhiên trước màn sương trắng khủng bố kia bọn họ hoàn toàn không ra được.


Trời dần tối, vì lý do an toàn để tránh đám Oni thì tổ đội quyết định leo lên vách núi, tiến vào một hang động để chọn chỗ nghỉ ngơi qua đêm.


Bọn họ không mất bao nhiêu công liền tìm được một hang động trên vách núi có điều hang động này tương đối sâu, cũng không biết nó dẫn tới đâu.


Bốn người của Thập Ngũ Đương Đại đương nhiên vẫn tiến vào hang động, nhưng chỉ ở khu vực bên ngoài, Thiên Vũ Chính Tắc phải đi vào trong, phải... dò đường.


Thiên Vũ Chính Tắc cho dù không muốn nhưng làm gì có cách nào, hắn quá yếu.


Cầm theo một cây đuốc, Thiên Vũ Chính Tắc tiến vào sâu bên trong, lúc này hắn nhìn thấy một con Oni đang say ngủ nơi tận cùng hang động, Thiên Vũ Chính Tắc sợ hãi gần chết nhưng mà càng sợ hãi thì hắn càng bình tĩnh, lập tức tắt ánh lủa sau đó dùng hết khả năng yếm khí của mình, men theo đường cũ mà trở về.


Đen đủi cho cả cái tổ đội của Thiên Vũ Chính Tắc là ở bên ngoài có 3 con Oni khác trở về, trong đêm tối lại thêm cả đội mệt mỏi nguyên ngày, đám người Thập Ngũ Đương Đại vậy mà không phát hiện ra.


Cái này cũng khó trách bọn họ, mấy ai nghĩ sinh vật to như Oni lại sống trên những vách đá?, sống trong những hang động nằm tận trên núi?.


Kết quả thì cũng không khó đoán cho lắm, bốn người của Thiên Vũ Gia bị ba con Oni đập chết, nếu là ở ngoài thì còn có người chạy được nhưng mà trong hang động thì chạy làm sao?.


Ba con Oni tấn công bất ngờ lại thêm một con Oni trong trạng thái say ngủ tỉnh lại lao ra ngoài, toàn bộ tổ đội của Thiên Vũ Chính Tắc đều bị giết sạch, chỉ còn một mình Thiên Vũ Chính Tắc còn sống.

Hắn ẩn thân trong góc tối, nhìn đám Oni nghiền nát thân thể cao thủ Thiên Vũ gia, Thiên Vũ Chính Tắc vừa sợ hãi vừa thấy buồn nôn vô cùng tuy nhiên hắn cũng không dám động, hai mắt nhắm lại, phó mặc cho số phận.


Thiên Vũ Chính Tắc lách mình trong một khe đá nhỏ, khả năng yếm khí của hắn siêu cường đồng thời Thiên Vũ Chính Tắc cố gắng giữ cho mình lãnh tĩnh nhất có thể, rốt cuộc dựa vào những thứ này hắn sống, trong điều kiện không có ánh sáng, 4 con Oni mang theo 4 cái xác người tiến vào sâu trong hang động.


Thiên Vũ Chính Tắc cơ hồ không dám thở, ẩn thân trong hang động gần 3 tiếng đồng hồ mới dám chui ra, khi đến cửa hang thì chỉ thấy mùi huyết nồng nặc, máu thịt bày nhày, về phần hành trang của đoàn người cũng không cánh mà bay, cái này đương nhiên bị Oni cầm về.


Thiên Vũ Chính Tắc cũng không dám ở lại, vội rời khỏi nơi này, sau đó nguyên đêm không dám chợp mắt, Thiên Vũ Chính Tắc không muốn chết, hắn quá yếu, hắn không thể xác định được nguy hiểm đang đến gần, hắn chỉ có thể dùng con mắt mà quan sát tất cả, dùng con mắt mà cảm nhận vì vậy hắn không thể ngủ cũng không dám ngủ.


Cũng may cho Thiên Vũ Chính Tắc, đêm nay hắn không gặp phải Baku.


Baku có khứu giác rất nhạy bất quá vì nhạy nên nó ngửi được mùi của Oni trên chính cơ thể Thiên Vũ Chính Tắc, vì cái mùi này mà Thiên Vũ Chính Tắc có thể an toàn sống qua ngày đầu tiên ở Bồng Lai.


Sống qua ngày đầu tiên, Thiên Vũ Chính Tắc phải đối mặt với một vấn đề khác đó là đồ ăn và nước uống.


Thiên Vũ Chính Tắc nguyên cả ngày qua đã không ăn gì, bình thường thì không sao nhưng sau một ngày thân thể của Thiên Vũ Chính Tắc đã bị đẩy đến giới hạn, hắn biết nếu không có cách bổ sung năng lượng thì chính hắn cũng không qua khỏi.


Thiên Vũ Chính Tắc rất thông minh, hắn hiểu mình đang ở đâu trên Bồng Lai Tiên Đảo, cũng hiểu càng đi vào sâu bên trong chỉ sợ càng nguy hiểm, theo Thiên Vũ Chính Tắc thì tốt nhất là cố gắng sinh tồn ở khu vực này, sau đó đợi Thiên Hoàng cùng Đại Tướng Quân đến.


Vì cái suy nghĩ này, Thiên Vũ Chính Tắc không dám đi xa, cố gắng đi loanh quanh trong khu vực có nhiều cây cối, cố gắng vừa đi vừa quan sát, vừa lẩn trốn.


Trên con đường này Thiên Vũ Chính Tắc thấy rất nhiều cảnh Oni tàn sát con người nhưng mà Thiên Vũ Chính Tắc làm gì được?, ốc còn không lo nổi mình ốc thì lo cho ai.


Hắn càng đi càng mệt mỏi, càng đi càng đói, bản thân hắn vốn muốn tìm một thứ gì đó mà hắn cho là quen thuộc hoặc ít nhất là hắn nhận ra nhưng mà khắp Bồng Lai chẳng có bất cứ thực vật nào như thế cả.


Trong cái nơi toàn quỷ vật này, ai dám ăn đồ không thể nhận ra?, khắp Bồng Lai, thứ duy nhất Thiên Vũ Chính Tắc nhận ra và biết rằng... sẽ không sao khi ăn nó chỉ có thịt người, đương nhiên Thiên Vũ Chính Tắc vẫn có chuẩn tắc của mình, hắn sẽ không nghĩ đến thứ này.


Cơn đói càng ngày càng lớn, thân thể càng ngày càng mệt mỏi, Thiên Vũ Chính Tắc rốt cuộc đánh liều, hắn bám theo một con Oni, hắn muốn xem Oni ăn gì sau đó liều sống liều chết ăn theo.


Thiên Vũ Chính Tắc rất thông minh, từ việc Oni mang theo hành trang chứa lương thực cùng nước uống trở về thì hắn đã hiểu thực ra Oni ăn uống cũng không khác gì con người, chúng là những sinh vật dị dạng khủng bố nhưng mà trên lý thuyết thì vẫn cứ là sinh vật sống, vẫn cần phải ăn.


Những thứ Oni ăn được, con người cũng sẽ ăn được, bao gồm cả chính thịt người.


Thiên Vũ Chính Tắc cũng hiểu, Oni tuy đi săn người nhưng bình thường lấy đâu ra người cho bọn chúng săn?, nó nhất định phải ăn một cái khác, một thứ có thể nuôi sống chúng.


Trời không phụ lòng người, Thiên Vũ Chính Tắc rốt cuộc thấy Oni ăn gì, chúng ăn một loại quả màu đỏ, to cỡ đầu người.


Thiên Vũ Chính Tắc thực sự rất đói, hắn cũng không nghĩ được gì nữa, đợi con Oni thưởng thức xong đồ ăn, đợi sinh vật này rời khỏi tầm mắt thì Thiên Vũ Chính Tắc trực tiếp đi tới cái cây kia.


Cái cây không cao, cành cây lại thô to, Thiên Vũ Chính Tắc đừng nói là có võ công, cho dù không có võ công thì cũng có thể hái được quả.


Hái xong cái quả màu đỏ này, hắn có thể cảm nhận được sức nặng của nó, không khác gì một quả dưa hấu từ Tây Vực cả, Thiên Vũ Chính Tắc vội cầm quả này chạy vào trong một bụi cây, tiếp tục ẩn nấp.


Rút chùy thủ trong tay, không quá khó khăn để Thiên Vũ Chính Tắc cắt đôi quả này ra, sau đó hắn rốt cuộc nhìn thấy nhân bên trong.


Quả màu đỏ này có rất nhiều thịt hơn nữa còn mọng nước, từ góc độ bình thường mà nói thì nó nhất định là một thứ thực phẩm cứu đói cứu khát hàng đầu trong rừng tuy nhiên quả này lại có nhân, nhân của nó... to bằng nắm tay người lớn hơn nữa lại có nhân hình, hình dạng một đứa bé.


Thiên Vũ Chính Tắc nhìn thấy cái nhân này cũng bị dọa sợ một hồi nhưng mà đến khi xác định nó không phải là sinh vật sống thì cũng thở ra một hơi.


Hắn móc phần nhân ra đặt trên mặt đất, bắt đầu nhắm mắt nhắm mũi cắn phần thịt bên trong quả thực, rất nhanh Thiên Vũ Chính Tắc lại mở mắt ra, hai mắt tỏa sáng.

Thứ quả này thực sự rất ngon, nó có vị như quả đào nhưng lại mọng nước như dưa hấu, thật sự rất khó diễn tả.


Vì quá đói khát, Thiên Vũ Chính Tắc không mất bao nhiêu thời gian liền giải quyết xong quả thực này bất quá phần nhân thì hắn vẫn để lại.


Nâng lên phần nhân không khác gì đứa bé kia, Thiên Vũ Chính Tắc chạm vào nó còn cảm thấy mềm mềm, nghĩ rằng phần thịt đã ngon như vậy, không biết phần nhân sẽ ra sao, Thiên Vũ Chính Tắc liền ăn thử.


Khi hắn cắn một miếng, phần nhân như tan vào trong miệng hắn, sau đó nó tan thành khí đen, toàn bộ dung nhập vào trong cổ họng Thiên Vũ Chính Tắc.


Thiên Vũ Chính Tắc chỉ cảm thấy rùng mình một cái, sau đó nhân trong tay hắn đã hoàn toàn héo rút, lúc này ma khí chính thức nhập thể Thiên Vũ Chính Tắc.






P/s: Đầu tháng có nguyệt phiếu, cầu mọi người buff truyện giúp mình với ạ.

_ _ _ _ _ _ __



.........

Comment càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.