Chương 52: Thần hồn Dung hợp kĩ (1):

Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự

Chương 52: Thần hồn Dung hợp kĩ (1):

- Quả vừa rồi rất hay - Kiếm Tuyệt Trần không khỏi dựng 1 ngón cái lên khen Thiên Động.Đương nhiên muốn không khen cũng không nổi, dẫu sao hắn cũng chính là người kết thúc trận chiến này. Nếu không có hắn thì Y Loan Nhi sẽ có thể triệu hoán ra con... cái con mà có trời mới biết là con gì ấy ra. Đến nước đó thì chẳng cần nói cũng biết ai thua ai thắng.
- Khó có thể phủ nhận - Thậm chí đến cả người mà Thiên Động nhận xét là trời có sập cũng khó có thể thốt nên nổi 1 câu khen mà không mang theo vài phần xỉa xói như Vân Hải cũng phải công nhận. Riêng điểm này đủ để khiến cho hắn nhìn Vân Hải bằng con mắt hoàn toàn khác.Đương nhiên đây cũng chỉ là cảm xúc nhất thời: - Nhưng không phải không thể - Vân Hải vừa vuốt cằm vừa nói, ra chiều suy tư, khiến cho Thiên Động chỉ muốn kêu gào đòi trả lại 2 giây xúc động vừa nãy,tên này đúng thật là chỉ phá rối tâm trạng là giỏi.
- Không cần quá khen, ta là 1 thành viên trong nhóm đó tự nhiên là trách nhiệm của ta.
Vứt bay cái cảm giác tiếc nuối 2 giây xúc động vừa rồi, hắn tính cho 1 tràng dài tự sướng nhưng lại bị tên dở người Vân Hải phá ngang:
- Ngưng ngưng, nhảm nhí sẽ bị quạ bắt diều hâu tha. Trận kế tới chúng ta có dự tính đi xem không hay về hả?
Ngao Tề lúc này vừa hay lết xác đến, trên tay cầm theo mấy lon nước ngọt, vừa phát cho mỗi người 1 lon vừa nói:
- Xem cũng không để làm gì. Mấy đội trong vòng này không phải chiến thuật di động thì cũng là tùy cơ ứng biến, cá biệt có đội nghe đồn mỗi trận áp đặt 1 loại chiến thuật khác nhau, nên xem cũng chẳng thể rút ra cái gì hết. Thế nhưng vòng kế tới là Bán Kết, sau khi Vòng Tứ Kết chấm dứt chúng ta còn có 1 ngày nghỉ ngơi nữa, đủ để rút ra chiến thuật ổn ổn tí.
Kiếm Tuyệt Trần mở lon nước ngọt, tự dưng nước phun hết qua cái lỗ vừa được bung ra, tuy nhiên hắn mau chóng né được, trợn mắt nhìn Ngao Tề với Vân Hương đang chán ngán khi không được thấy trò hay.
Có kinh nghiệm của người đi trước, tự nhiên Thiên Động và Vân Hải cẩn thận hơn nhiều, quả nhiên trừ lon của 2 tên ôn thần kia lon nào cũng bị xóc lên đã đời.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
~~~~~~~~~~~
Tầm khoảng nửa tiếng sau, Thiên Động khó chịu liếc nhìn 3 tên giặc Kiếm Tuyệt Trần, Ngao Tề và Vân Hương, xí, người cuối là con giặc mới đúng.
- Nè, đây là cái thứ gì vậy? - Vân Hương chọt chọt vào 1 thứ dài dài, màu vàng nhợt, đầu đuôi trông không khác gì nhau, hỏi.
Thiên Động lau lau tóc, hắn thủy chung cảm giác vô cùng khó chịu nếu để mình mẩy nhễ nhại mồ hôi nên vừa mới đi tắm, nói:
- Spaghetti,thú... uhm cứ cho như nó là thú đi... của ta đó.
3 tên kia nhìn Thiên Động như nhìn người từ Thiên Ngoại rơi xuống.
- Đừng có nhìn ta như thế, hỏi tên Vân Hải ấy.
Cả 3 người nhìn nhau 1 cách khó hiểu. Sau khi gặng hỏi bằng vũ lực cuối cùng cả đám mới vỡ lẽ ra là hồi đầu mới vào tên Vân Hải có tập tành làm 1 thứ mà hắn gọi là mì Spaghetti, dù theo Thiên Động thì nó giống giun đất hơn. Đương nhiên số phận của đĩa mì đó là trong thùng rác. Chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như lúc Thiên Động đi đổ rác thì nghe thấy tiếng sạo sạo bên trong, hắn mở túi bóng ra và thấy cái... thứ này đang bò lượn lượn bên trong.
Thế là hắn đem cái... thứ này ra và nuôi, thực đơn ngày 2 bữa, tuần tắm 1 lần.
2 tên Kiếm Tuyệt Trần và Ngao Tề nghẹn họng nhìn trân trối Thiên Động, còn Vân Hương nhìn mãi con Spaghetti kia, cuối cùng tựa hồ như cắn răng lắm mới hỏi:
- Ngươi nghĩ nếu ta hỏi Vân hải làm cho ta 1 con thì hắn có đồng ý không?
Thiên Động nhìn Vân hương 1 cái rùng cả mình, tựa hồ bị ý tưởng đó làm hoảng sợ:
- Đừng, lần cuối hắn làm... cái thứ mà chỉ có trời biết hắn muốn làm gì... toàn bộ khu bếp lầu 7 biến thành 1 thứ trông như ổ slime, với vô số xúc tu mọc ra từ tường và sàn nhà.... Giờ ta vẫn còn ghê nè.
Nghe đến đó, ngay lập tức 2 tên ôn thần Kiếm Tuyệt Trần và Ngao Tề mắt sáng rực, Thiên Động lập tức cảm nhận có gì đó không ổn.
- Nè nè, các ngươi tính làm gì?
Kiếm Tuyệt Trần liếm môi đáp:
- Chúng ta vẫn còn chưa thấy quang cảnh đó như thế nào?
1 tiếng đồng hồ sau, Thiên Động đứng bên ngoài nhà ăn thở dài, hắn không đủ dũng khí bước vào, lần cuối hắn bước vô quan sát quá trình tên dở kia nấu nướng, kì cọ 4 tiếng liền mới tạm gọi là bớt cái mùi đó.
Hắn liếc nhìn đồng hồ tự hỏi: "Kì quái, thuòng thường giờ này là..."
- Ọc ọc ọc ọc ọc, ụt ụt ọc...ọc ọc..
Thiên Động kì quái nhìn về phá nhà bếp, tự hỏi lần này sẽ là cái quỷ gì.
Ngay sau đó là 3 ông thần con tái ngoét mặt chạy hộc tốc ra ngoài, đóng sầm cánh cửa nhà bếp lại, vẫn còn thấy tên Vân Hải run rẩy cả người.
- Đi ăn thôi, có 1 nhà hàng mới mở gần đây ngon lắm đó. - Kiếm Tuyệt Trần khoát tay, ra hiệu hắn sẽ bao, đồng thời tiến ra phía cửa.
Thiên Động đang nhìn theo Kiếm Tuyệt Trần, lại nhìn về phía cái cửa nhà bếp, đột nhiên:
- Uỳnh.
Cánh cửa nhà bếp rung lên 1 cái, kèm theo 1 tiếng thở dốc mà có trời mới biết là từ đâu ra.


- Thế rốt cuộc các ngươi đã làm nổ tung ra cái gì ở trong nhà bếp hồi sáng nay vậy?
Thiên Động vừa kết thúc 1 cái chu thiên tu luyện, chợt thấy Vân Hải cũng đang mở mắt nhìn mình, hắn bèn cảm thấy đôi chút mất tự nhiên, hỏi.
Vân Hải tựa như suy nghĩ nhập thần 1 vấn đề gì đó, giật mình đáp:
- Ừm, không có gì, tốt hơn hết là không nên biết.
Kế đó hắn lại tiếp tục trầm tư suy nghĩ 1 lúc, rồi tựa hồ như cố hết sức mới nói ra được:
- Ngươi gần đây ở bên cạnh ta có cảm thấy gì khác lạ không?
Thiên Động đơ ra 2 giây rồi đáp:
- Cái gì khác... mà khoan khoan, ta đây nam nhi nha, thích con gái, con trai không phải là hứng thú của ta.
Vân hải cũng đồng dạng đơ người ra 1 lúc rồi ngay lập tức mặt hắn đen lại và đỏ bừng cùng 1 lúc, trán hiện lên vài đạo hắc tuyến.
- Ngươi... ngươi nghĩ cái khỉ gì thế? Ý ta không phải là... là cái đó. Ý ta là khi ngươi vận chuyển linh lực gần ta thì có gì không?
Dù hắn nói thế nhưng Thiên Động vẫn hết sức đề phòng, chỉ trả lời dè dặt:
- Đương nhiên là không. Nhắc lại lần nữa là ta....
Vân Hải tối sầm mặt lại, nói:
- Rồi rồi, đưa tay ngươi ra đây, và đừng có nghĩ đi đâu đây, ừ đúng thế đấy. - Hắn gắt lên khi thấy Thiên Động vẫn còn nhìn hắn bằng ánh mắt nghi ngờ, nhưng vẫn đưa tay ra.
Vân Hải đồng dạng đưa tay ra, đặt tay lên tay Thiên Động, Thiên Động rùng cả mình, tay hắn mềm mại thật, đương nhiên đây là tay gái thì hắn không có ý kiến ý cò gì, bất quá đây lại là tay con trai...
Đúng lúc này hắn chợt cảm thấy có gì đó không đúng, tay hắn và Vân Hải có vẻ... dính chặt vào nhau hơn bình thường, tựa như 2 thanh nam châm vậy.