Chương 47: Thần hồn Dung hợp kĩ (2)

Cổ Tạo Đại Lục Kí Sự

Chương 47: Thần hồn Dung hợp kĩ (2)

Trang bị xong xuôi, Ngao Tề thậm chí còn gắn lên trên người 1 bộ Khoa Huyễn Pháo nữa, toàn đội Thiên Động bắt đầu tản ra, bao vây lấy con cá sấu kia. Trong mắt nhóm Thiên Động lúc này thì lực uy hiếp từ con cá sấu đó là lớn hơn cả.
Thiên Động vẫn duy trì Thần hồn Sharingan, tuy nhiên cho đến lúc hắn nhận ra toàn thân từ đầu tới đuôi con cá sấu được bao bọc bởi Linh lực, trừ 1 khối nhỏ ở giữa thân ra thì hắn cũng chuyển sang Thần hồn Apollo. Nếu cứ duy trì Thần hồn Sharingan thì hắn không những không thể quan sát được cái gì mà còn làm gánh nặng cho đội. Đây là điều hắn không muốn nhất, đó là lý do mà hắn quyết định lựa chọn "Ấn ký đồng tâm kết " để tu luyện chứ không phải 1 cái Võ kỹ công kích nào đó.
Vân Hải đang toàn lực cố gắng dãn kéo khoảng cách với con cá sấu kia, nó đã đuổi theo hắn nãy giờ rồi. Bất chấp 1 cỗ thân thể có vẻ to kềnh càng, tốc độ của nó thực là nhanh nhờ đôi song dực kia. U Minh ma dực là 1 trong các Thần hồn nhanh nhẹn nhất trong toàn lịch sử, nhược điểm là không có kỹ năng công kích.Nhưng sự kết hợp với U Minh ma ngạc hoàn toàn có thể bù đắp cho điểm đó. Tuy rằng khi kết hợp với U Minh Ma Ngạc tạo nên Thần hồn Dung hợp tốc độ của U Minh ma dực sẽ giảm đi nhưng tốc độ của nó vẫn đủ để rượt đuổi 1 Hóa Thần lục trọng thiên.
Tốc độ của Vân Hải bị hạn chế khá lớn. Hắn là Nhận Thần cảnh cửu trọng không sai, hắn cũng sử dụng được Thiên Cấp Thân pháp thế nhưng ngần đó cũng chỉ để cho hắn tăng tốc độ lên ngang với Hóa Thần Ngũ trọng, kém 1 chút so với con Ma Ngạc kia. Tuy nhiên Thần hồn dung hợp kĩ có 1 điểm yếu nhỏ chính là rất khó khống chế thuận lợi ở giai đoạn đầu. Lợi dụng điểm đó hắn hoàn toàn có thể liên tục rẽ ngoặt chyển hướng nhằm dãn cách khoảng cách với U Minh Ma Ngạc, đủ để không bị vồ vào đồng thời đợi đến khi Thần hồn Dung hợp kĩ hết thời gian sử dụng.
Trong lúc đó thì 4 người Thiên Động, đã được Vân Hải truyền âm trước đó rằng cố gắng xử lý hết toàn nhóm 3 người còn lại, mình hắn có thể khống chế con Ma Ngạc này.
Ngao Tề vừa được truyền âm, lập tức lao thẳng tới nhóm 3 người đội bên kia, tốc độ nhanh lại thêm cái xác trên trăm cân đã tính bộ giáp nặng 30 cân kia khiến cho hắn trông giống như 1 đoàn tàu hỏa lao sầm sập về phía đối phương vậy. Vân Hương đứng nguyên tại chỗ chúc phúc cho Ngao tề, Vân Hải cùng với Kiếm Tuyệt Trần, kẻ đã chạy tới đánh nhau với 1 tên trong số đó từ lúc nào chả ai biết. Tốc độ mà Ngao Tề lao lên cũng có thể tính là nhanh, nhưng khả năng kiểm soát của hắn mới đáng phục, ngay khi 2 người còn sót lại của đội bên kia – 1 tên đang đánh nhau với Kiếm Tuyệt Trần – né sang khỏi người hắn, hắn ngay lập tức chuyển hướng sang tên đang đánh nhau với Kiếm Tuyệt Trần, trông như 1 đoàn tàu hỏa chết chóc vậy.
Kiếm Tuyệt Trần và tên kia, Hoàng Ngọc Tầm, Thần hồn Thiểm Điện Thiên Giao đang đánh nhau hang say, trảo đối kiếm, kiếm đối vuốt thì cả 2 chợt nghe tiếng sầm sập sầm sập càng lúc càng gần.
- Ối mẹ ơi!!!!
Cả 2 vừa quay đầu kịp lúc thấy 1 cục gì đó trông như cục sắt to đang lao về hướng họ. Thế là Kiếm Tuyệt Trần nhanh chóng nhảy sang 1 bên, nằm ngửa ra đất. Còn Hoàng Ngọc Tầm thì tựa như có kinh nghiệm hơn nhiều, ngửa đầu ra sau, chân phát lực nhảy lộn 3 vòng thẳng về phía sau cách đó 5 mét. Hắn chạm đất bằng 2 tay, lại phát lực 2 tay thêm lần nữa lộn thêm 1 vòng ra sau 5 mét nữa, nhanh chóng tụ tập cùng đồng bạn.
- Lạy Bàn Cổ, ngươi lao như con bò điên thế mà không báo trước 1 tiếng hả Ngao Tề.
Ngao Tề lúc này đã dừng lại, vuốt vuốt đầu nhìn vào tên Lương Vân Bá. Dễ hiểu là hắn cảm thấy kinh ngạc, tuy nhiên 1 Thần hồn trông như 1 khối sắt tròn gắn thêm cái mỏ neo, nhìn qua là biết còn to lù hơn cả hắn mà có khả năng né chiêu dễ dàng như vậy thì đúng là lạ thật.
Đúng lúc này thì Linh Thiên Vũ sử dụng Thần kĩ, từ 2 cánh hắn tỏa ra ánh sáng chói rực, lập tức khí thế toàn đội hắn lại tăng thêm 1 đoạn, đồng thời Hoàng Ngọc Tầm, người đánh nhau với Kiếm Tuyệt Trần đã tiêu hao khoảng 2 thành Linh lực đột nhiên dường như dần dần trở lại đỉnh phong.
Đột nhiên 1 mũi tên dài, kéo theo 1 tàn lửa rực cháy từ đuôi bay tới với tốc độ cực nhanh. Tên Lương Vân Bá chỉ kịp để ý, bèn ngay lập tức giơ cái mỏ neo khổng lồ của hắn lên đỡ. Thế nhưng chuyện xảy ra tiếp theo khiến cho hắn trợn mắt.
Mũi tên vốn phải đam vào cái mỏ neo của hắn, lập tức bay thẳng theo góc 90 độ lên trên cao, sau đó lại lao xuống thẳng tiến đến người đang sử dụng Thần kĩ để hồi phục cho toàn đội – Linh Thiên Văn.
Vốn tưởng chừng như mũi tên này đã không thể né được nữa- toàn đội vẫn đang choáng vì màn mũi ten bay ngược lên. Linh Thiên Văn là người phản ứng nhanh nhất: hắn ngay lập tức tắt Thần kĩ của hắn đi, 2 cánh vẫn tiếp tục tỏa sáng nhưng lần này 2 cánh mọc ra 1 lớp lông vũ to hơn 1 người. Nếu kích thước 2 cánh của hắn lúc trước chỉ dà hơn nửa mét thì giờ đây chiều dài đôi cánh của hắn đã lên tới 2 mét, đồng thời mặt ngoài còn có hào quang lưu chuyển, khiến cho lớp lông vũ bên ngoài hắn trông như được dát từ hoàng kim. Hắn ngay lập tức giơ đôi cánh lên che chắn bản thân đúng lúc mũi tên kia chỉ còn cách hắn 5 mét, phần đầu mũi tên rực sáng như thể chuẩn bị phát nổ. Mũi tên đang chuẩn bị va chạm với hắn chỉ còn cách hắn 2 mét thì thốt nhiên 1 luồng lực lượng cực kỳ cường đại đẩy hắn ra, kế đó hắn cảm thấy mũi tên phát nổ, uy lực cao vô cùng, thậm chí mũi tên đó nếu bắn trúng hắn tuy không nói trọng thương, dù gì cũng có lớp phòng hộ, nhưng khiến hắn bị học viện xác định là loại thì hoàn toàn có thể.
Mũi tên đó đương nhiên là do Thiên Động phát ra: Bạo Viêm Tiễn, có thể lần theo đối phương, phát nổ khi bắn trúng mục tiêu. Hắn lực chọn thời cơ tấn công thích hợp nhất chính là khi mà Linh Thiên Vũ đang hồi sức cho đồng đội, và hắn thậm chí còn ghép cả Thần kĩ thứ nhất lên cho mũi tên đó nữa. Đương nhiên cũng không thể thiếu công của Vân Hương khi toàn lực tăng phúc tốc độ cho Mũi tên đó chứ không thì có lẽ nó cũng không thể đạt được tốc độ như vậy.
Hắn đã chuẩn bị thời cơ vô cùng hợp lý lúc mọi thành viên đội đối phương chỉ để ý nhất tới 2 người Kiếm Tuyệt Trần và Ngao Tề, bắn ra 1 mũi tên khiến cho hắn hao tổn mất 5 thành Linh lực 1 phát, vậy mà lúc mũi tên đó đang chuẩn bị bắn trúng và loại được ít nhất 1 thành viên đội địch, đồng thời đủ khả năng chấn thương nhẹ mấy người còn lại thì hắn lại nhìn thấy 1 bóng đen tỏa ra khói đen bay thẳng tới, hất tung Linh Thiên Văn đi, chịu thay toàn bộ lực của mũi tên. Thông qua vụ nổ lớp khói đen tuy đã tản đi ít nhiều nhưng lại có thêm 1 lớp khói trắng tỏa ra từ vụ nổ.
Tuy rằng 1 lớp khói rất dày đã bao bọc toàn bộ "thứ đó", thế nhưng không khó để nhận ra cái thân dài tầm 30 mét, cái miệng đỏ như máu cùng lớp vảy đen như màn đêm.
Uế Thiên Ngạc, Thần hồn Dung hợp kĩ.
Thiên Động chả cần đợi đến khi khói tan, chỉ cần nhìn cái thân to tướng đã biết là cái gì rồi, hắn nhìn về phía Vân Hải, thấy 1 vùng chiến trường đầy mảnh vỡ như thể bị đào xới lên.
Thấy Thiên Động liếc nhìn mình, hắn xấu hổ le lưỡi cúi đầu. Dễ hiểu thôi, mới 3 phút trước hắn còn vỗ ngực cam đoan sẽ cầm chân được con cá sấu, thế mà….