Chân Tiên Phẩm: Lão Quái Vật Sống Lại

Q1.

Chớp mắt 13 năm đã trôi qua.

Trong khoảng thời gian này, Vu Dương trấn xảy ra rất nhiều chuyện lớn nhỏ không thể kể đến, duy chỉ có một chuyện được coi là nổi bật, đứa con trai của Đại trưởng lão Vũ gia là phế vật, tin tức này được chính miệng một con cháu Vũ gia trong lúc say rượu, ăn chơi trác táng nói ra sau đó dần lan truyền ra khắp mọi ngách của Vu Dương trấn.

Lâm gia, tại một căn phòng mà nơi đây đã được truyền lệnh cấm lai vãng của Lâm Sung từ 13 năm trước.

Một thiếu niên da trắng cực kì gầy gò với các que xương hiện lên như muốn chui ra khỏi cơ thể đang nằm trên giường, bất chợt hắn mở mắt, một đôi mắt khiến người khác nhìn vào đều không thể nói gì, tại vì nó quá bình thường.

- Nhức đầu, suy yếu, ta cảm thấy thật nhược.

Đan mở miệng sau không biết bao nhiêu cái thời đại mà bản thân hắn cho là ngủ quên.

- Đây là…

Hắn nhìn cơ thể như da bọc xương của hắn, không khỏi lộ vẻ nghi hoặc, đầu óc nhanh chóng vận chuyển tra ra nguyên nhân. Giây lát

- Ra là vậy

Cái hắn hiểu không chỉ là nguyên nhân vì sao hắn lại quá sức gầy gò như vậy, mà hắn còn hiểu vì sao bản thân hắn lại có cái thân thể gầy gò này.

Thứ nhất, nguyên nhân hắn gầy là do hồn của hắn có một thời gian ngủ say ngắn, hồn chính là thứ điều khiển cơ thể, hồn ngủ tất cơ thể bất động. Hắn sống đến hiện tại đều nhờ Lâm gia cho hắn uống mấy thứ nước hỗn hợp có dinh dưỡng để đảm bảo hắn sống, bọn họ không cho hắn ăn vì hắn không thẻ nhai, nuốt.

Thứ hai, hắn phát hiện hắn có hai cái thân thể, một cái là thân thể gầy gò, một cái là thân thể Hư Vô hòa tan vào thân thể gầy gò. Thân thể Hư Vô hắn có được từ trước lúc chết, còn thân thể gầy gò có thể giải thích như sau.

Ngày đó, một phần hồn của hắn mang theo một mảnh Hư Vô chạy thoát khỏi "Tử kiếp" để chuẩn bị hồi sinh sống lại, thế nhưng Hư Vô chỉ như mờ mịt, hồn hắn tuy đã tạo và cư ngụ ngủ say trong thân thể Hư Vô nhưng bề ngoài lại chỉ thấy có hồn hắn lẻ loi phiêu phù đi khắp nơi, xuyên qua nhiều kết giới, cuối cùng kì dị nhập vào bụng một thiếu phụ thành ra nàng ta mang thai, trong bụng tạo ra một cơ thể thứ hai cho hắn, thân thể Hư Vô cũng hòa tan với thân thể mới này, tựa như sự trùng điệp.

Cơ thể Hư Vô hắn biết chính xác từ đâu có, còn thân thể gầy gò này thì hắn có thể dựa theo sự hiểu biết cùng các mối liên kết mà luận ra, bởi để đạt đến trình độ ngày xưa của hắn cần phải "trên thông thiên văn, dưới thông địa lý, mọi thứ đều nắm giữ trong lòng bàn tay". Tu luyên không phải chỉ là việc cứ hấp thụ linh khí, nguyên khí, hiểu pháp tắc,… mà có thể đạt đến đỉnh cao, nó là sự thấu hiểu vạn vật khiến tu luyện giả tìm về với bản nguyên nhất của thế giới, càng hiểu rõ càng tìm về bản nguyên, tu luyện giả càng mạnh mẽ, năng lực của họ càng kinh khủng…

- Đây là nơi ta sinh ra sao?

Nhìn căn phòng khá cũ kỉ, đơn sơ, xung quanh chẳng có mấy thứ. Hiện tại bên cạnh hắn có một thiếu nữ chừng 14 khá xinh đang nằm ngủ trên một chiếc ghế, trong tay nàng nằm đó một quyển sách đang đọc dang dở.

- Không linh căn, không tu vi, thường nhân.

Đôi mắt hắn chỉ liếc ngang qua liền như nhìn thấu cơ thể thiếu nữ.

- Xem ra ta đang nơi một tiểu thế giới nào đó.

Hắn lâp tức suy ra vị trí bản thân, bởi thường nhân ngoài ở tiểu thế giới thì không có bất cứ nơi nào tồn tại.

- Hèn chi, linh khí lại quá mỏng manh.

- Để xem…

Hắn thoáng cảm nhận thân thể

- Luyện khí tầng 3. Thể chất coi như tạm được.

Cơ thể gầy gò của hắn đã có tu vi luyện khí tầng 3, tốc độ này nếu so với thiếu niên tầm 15, 16 tuổi bình thường ở Vu Dương trấn thì đã sánh bằng, điều này có chút giật mình., nằm liệt giường 13 năm lại có tu vi bằng với những con người chăm chỉ tu luyện ngày đêm? Hoàn toàn hợp lý, bởi

Thứ nhất, linh căn là một bộ phận của tu luyện giả, giúp họ có khả năng hấp thụ các loại khí để tu luyện. Thường nhât, nếu không tu luyện, linh căn vẫn hấp thụ linh khí bên ngoài nhưng với tỉ lệ rất thấp, chỉ tầm 1/1000, còn nếu cố gắng nhập định tu luyện chăm chỉ thì lệ mới tương xứng là 1.

Thứ hai, linh căn mỗi người đều có một sư hấp thụ linh khí khác nhau, không phải ai cũng như ai, có người hấp thụ ít, có người hấp thụ nhiều, tất cả đều lệ thuộc thể chất của cơ thể. Vu Dương trấn là một trấn nhỏ nằm nơi hẻo lánh, tu luyện giả trong này thể chất sơ đẳng là phổ biến, trung đẳng đã là thiên tài. Đan, hắn thân thể gầy gò này có tư chất là thượng đẳng cửu tinh gần đến chuẩn "Tu thể" nên mới có sự khác biệt như vậy.

- Không giới hạn, rất tuyệt, rất tuyệt.

Cảm nhận Hư Vô thân thể, tuy đã có đoán trước nhưng hắn vẫn rất phấn khích, vui vẻ. Hư Vô thể, nó gần giống như những loại thần thể, tiên thể khác, nó không cần phải qua bước Luyện khí cảnh mà trực tiếp trở thành Linh Sư cảnh, có điều không gian đan điền của hắn là vô hạn, còn đan điền của thân thể, tiên thể đều chịu giới hạn "nguồn gốc".

"Nguồn gốc" của thần thể, tiên thể, ý chỉ nó, những thần thể, tiên thể từ đâu mà xuất hiện. Hư Vô nó không có phụ thuộc vào "nguồn gốc", bởi khi "Không gian vạn vật" tồn tại, nó đã ở sẵn đó, tồn tại cùng "Không gian vạn vật", còn thần thể, tiên thể phụ thuộc "nguồn gốc" là vì chúng nó được sinh ra trong những "thế giới", mà những "thế giới" này đều từ "không gian vạn vật" mà hình thành, nên chúng nó phải có giới hạn.

Lại quay về nói đan điền, đan điền Hư Vô không giới hạn đồng nghĩa với thân thể Hư Vô của Đan sẽ không hề có cảnh giới, bởi cảnh giới chỉ áp dụng cho đan điền bị giới hạn, hệ thống tu luyện cũng vậy. Đến đây lại nói về hai từ "cảnh giới", "hệ thống tu luyện" vì sao xuất hiện, chúng có ý nghĩa như thế nào, ai là người tạo ra…mà thôi, chuyện này sau lại nói.

- Linh lực đã có thể so sánh được với "Nhập Linh trung kì".

Đưa linh khí nhập đan điền liền thành linh lực, có linh lực liền thành Linh Sư, liền có thể thi triển những "linh thuật".

13 năm nằm liệt, lại xem "như có"tu vi Nhập Linh trung kỳ, quả thật cái năng lực hấp thụ linh khí của Hư Vô thể quá mức kinh khủng, phải biêt Linh Sư "bình thường" có tu luyện miệt mài suốt 20 năm cũng chưa chắc có thể từ Nhập Linh sơ kì lên Nhập Linh trung kì, từ việc Vu Dương trấn không hề xuất hiện một vị Linh Sư nào liền có thể rõ, Linh Sư khó đạt, tu luyện càng gian nan, khó khắn vô cùng.

Tổng kết lại, Đan hiện có hai thân thể, một cái đã là Linh Sư, một cái là Luyện khí, buộc phải tu luyện từ đầu, sau này khi lên Luyện Khí tầng 12 cực hạn liền chuẩn bị mở đan điền tiến thẳng Linh sư cảnh.

Với năng lực Linh Sư từ Hư Vô thể, hắn hiện tại hoàn toàn có thể phá đảo Vu Dương trấn.

- Xem ra, ta cần bồi bổ cái thẩn thể que củi này trước đã.

Đầu hắn hiện tại đã lên kế hoạch cho con đường sau này, trước mắt hắn cần làm điều này đầu tiên, thân thể hắn yếu đến nổi không thể tự di chuyển.

- Tiểu nha đầu, mau dậy, mau dậy.

Hắn cố to tiếng kêu gọi, thế nhưng nàng ta vẫn cứ "khò khò"

Thấy không hiệu quả, hắn ngay lập tức thi triển một loại linh thuật tâm trí khiến nàng ta trong mơ gặp ác mộng.

- Á.

Nàng ta la lên tỉnh dậy, đôi tay vỗ nhẹ ngực ản ủi bản thân, hai cặp mắt không ngừng nhìn xung quanh.

- Ây da, quỷyyyyy

Nhìn đến thân thể hốc hác, khô quắt gầy còm như xác chết đã lâu của Đan, nàng ta liền sợ hãi nhảy cửng khỏi ghế lùi ra xa, mồ hôi chảy ròng ròng.

Đan không biết nói gì, chỉ trên giường nhìn nàng ta, hắn cũng biết thân thê hiện
tại khó nhìn.

Nàng ta cũng cố gắng dùng sắc mặt trắng bệch nhìn hắn, lúc sau,

- Uả, ủa, ủa.

Nàng ta phát hiện ra một vấn đề lớn lao nào đó.

- Ngươi tỉnh lại.

Nàng ta đã không còn sợ hãi nữa mà là minh ngạc đến kì quặc.

- Ta đói rồi, khát nước nữa, mau đi lấy thức ăn cho ta.

Hắn hơi khô khốc nói, nhìn nàng ta ăn mặc tầm thường có vẻ như người hầu gì đó, lại cộng thêm cái việc phải ngồi nơi đây tựa như chắm lo cho hắn, hắn có thể đoán phần nào, còn về tỷ, muội chăm sóc em trai thì lại càng vô lý, hắn không hề cảm nhận huyết thống tương liên nào trong cơ thể thiếu nữ này, nên lời nói như có chút ra lệnh.

Nàng ta kinh ngạc nhìn hắn, hồi sau liền chạy thật nhanh ra khỏi phòng, không biết là có nghe hắn nói hay không, hay chạy đi trốn nào.

Không lâu sau đó, Lâm Sung, gia chủ Lâm gia bước vào phòng.