Chương 5: Kế Hoạch Huấn Luyện "Bạn Trai"

Bạn Gái Tôi Là Người Ngoài Hành Tinh

Chương 5: Kế Hoạch Huấn Luyện "Bạn Trai"

Một khắc thẳm thẳm trôi qua, Linh Lung không nói gì thêm, tôi cũng không dám nói gì, Như Lam thì càng im lặng. Tôi ngước mắt nhìn lên, phía trên nơi đã hoàn toàn ngự trị bởi khói đen giờ khắc này bỗng dưng tan rã, khung cảnh cũng bắt đầu thay đổi nào đâu còn sự hoang tàn, mục nát? rõ ràng đây vẫn chính là căn bếp vừa rồi mắt thấy Như Lam ngã vật xuống tôi liền chạy đến đỡ lấy nàng
"May quá hơi thở vẫn ổn định, hẳn là không có vấn đề gì lớn" tôi thở phào
"Tiểu tình nhân chưa chết đâu mà lo" giọng Linh Lung lại văng vẳng trong tai tôi
"Chuyện quái quỷ gì xảy ra thế? thật quỷ dị" tôi nghi ngờ hỏi
"Haha để nó nói cho anh nhé, anh yêu à" tôi rùng mình mặc dù xem phim đọc truyện vô số kể, nhưng rõ ràng 2 chữ "anh yêu" này mang lại cảm giác thật khó tả, không hề giống bất cứ thứ gì tôi tưởng tượng ra khi có bạn gái.
Giống như việc bạn mong muốn có 1 cái tivi nhưng lại nhận được 1 cái tủ lạnh vậy!
"Sau này cô gọi là anh được rồi, gọi anh yêu nghe kỳ sao ấy?" tôi nhăn mặt
"Nếu nói là kỳ lạ thì ta đây đã 300 tuổi đời rồi, gọi 1 tên nhóc mới 17 tuổi là anh yêu thì mới đúng là kỳ lạ đấy" Linh Lung cười nhạo
"300 tuổi mà không hề có chút đứng đắn nào vậy?"
"Ngươi có lẽ nhầm Linh Tộc tuổi thọ lâu dài tính theo tuổi loài người ta thậm chí 1-2 tuổi còn chưa tới ấy" Linh Lung lên giọng chỉnh sửa
"Vậy ta nên coi ngươi như 1-2 tuổi?" tôi trêu trọc
"Ngươi cứ việc thử? còn cái tên *Ma Mộng* kia thức thời thì thả người nếu không? Không có nếu không đâu" Linh Lung bắt đầu nghiêm túc.
"Loảng xoảng, loảng xoảng" tiếng động phát ra từ hộc tủ, tôi vội lao tới mở
Chỉ thấy "Vù", 1 con mèo đen to lớn lao ra ngoài nó nhảy phốc lên bàn bắt đầu kêu
"Méo meo meo, méo méo?"
"Hừ còn nói ngươi không có tội, thế thì ta giết ngươi hẳn cũng chẳng có lỗi" giọng Linh Lung lạnh đi vài phần. Tôi kinh ngạc con mèo này hóa ra là thủ phạm sau màn hù dọa khủng bố kia? Mà này nó đang nói cái cc gì thế nhỉ
"Meo meo, ngao ô …" nghe thế con mèo đen kia giật nẩy mình lông trên người nó xù hết cả lên, đôi mắt mèo tỏ rõ sự hoảng loạn không ngừng lùi về phía sau
"May mà ngươi còn chưa hại chết ai, nếu không tối nay ta lại được thưởng thức món *tiểu hổ* cùng anh yêu rồi" giọng nàng dịu lại vài phần.
"Đúng là nói đến nghiện" tôi còn đang hoài nghi liệu rằng cô nàng Linh Lung này có phải Fa đến cuồng không nữa? tiếp đến là 1 hồi
"Meo meo meo, méo mèo meo, méo méo méo? meo mo …." Lạy chúa tôi không hiểu tiếng mèo. Linh Lung lại liên tục chép miệng đôi khi chen ngang vào vài câu rõ ràng là nàng hiểu cái ngôn ngữ này thật
"Được rồi tóm lại là thế này, con mèo này"
"Meo méo méo méo" con mèo tỏ vẻ tức giận, Linh Lung bèn sửa lại
"À quên con *Ma Mộng* này, đến đây từ 2 năm trước khi đi qua đây nó quên mất không phát tín hiệu xanh, nên bị pháo cao xạ bắn xuống, phi thuyền bị hỏng nên phải đáp xuống đây."
"Rột rột" nghe tiếng động hẳn là Linh Lung đang ăn cái gì đó rồi mới tiếp tục nói
"Phi thuyền bị hỏng nặng hơn nữa lại không có cách nào liên hệ với EPN lại quên ở đây không có chi nhánh của EPN, nên nó đành ở lại đây, bố mẹ cô gái này cũng không phải bị nó hại mà chỉ đơn giản là đi vắng"
"Cái gì? thế con mèo chết tiệt này…"
"À con *Ma mộng* chết tiệt này mày rảnh rỗi hay sao mà đi dọa tao hả?" tôi xắn tay áo lên rất muốn phang cho con mèo ngu xuẩn này 1 trận, bị đùa kiểu này không vui tý nào à nha?
"Nó nói là đói quá, thức ăn của nó là những giấc mơ đáng sợ của các sinh vật khác, 2 năm nay nó gần như không ăn gì, dạo gần đây không chịu nổi nữa bèn bắt đầu gây ác mộng cho Như Lam ai dè… hắc hắc" bên đầu kia truyền đến một tràng tiếng cười
"Cha mẹ Như Lam lo cho con mình quá bèn chạy chữa khắp nơi, rồi mời 1 lão *đạo sĩ* về lão thấy nó liền làm lễ 2 ngày 2 đêm rồi nhìn thấy nó lập tức nói nuôi mèo đen là điều đại kị khuyên chủ nhà thịt nó càng sớm càng tốt … thôi ta cười tiếp đã" lại 1 tràng cười nắc nẻ truyền đến từ bên kia đầu dây
"Và thế là nó định dùng ta để kiếm ăn rồi tính bài chuồn? mẹ nó chứ" tôi cảm thấy khó chịu và lại tiếp tục quan sát con mèo đen kia
"Đúng mà cũng không đúng, nếu chỉ để ăn thôi thì nó cũng có nhiều cách, có điều lần này nó còn muốn sạc đầy năng lượng dự trữ nữa và cũng không biết là con mèo này học ở đâu ra cái thuyết *tình nhân mộng* ngu xuẩn nữa?"
"Grao grao grao, meo meo grừ grừ" con mèo đen tỏ vẻ tức tối vì bị Linh Lung đá xoáy
"Tình nhân mộng là cái quái gì vậy? đừng nói là?" tôi giật mình
"Phải rồi nó lục trong kí ức của Như Lam phát hiện ra ngươi và cô nàng khá là thân mật vậy là nó quyết định dùng một màn tình ái để cho 2 người vào ác mộng, ai dè …" Linh Lung cười khùng khục có vẻ như nàng ta đã cười đến mức răng sắp bắn ra rồi
"Anh yêu quá *thanh niên nghiêm túc* vừa khóc vừa ôm đã vậy còn không mặc nội y thế mà vẫn không có cách nào lay động anh, ôi tình yêu của anh dành em quả là cao cả, em hạnh phúc quá" cuối cùng tôi cũng đã hiểu toàn bộ sự việc
"Cạn lời rồi, cạn lời thật rồi, cái dcm nó nữa chứ?"
tôi cảm giác mình sắp tức điên lên rồi hiện tại tôi chỉ muốn giết chết con mèo kia, tôi cảm thấy nếu không đập phá cái gì đó là tôi sẽ điên lên mất. Con mèo đen kia nhìn bộ dạng của tôi cũng có vẻ sợ hãi lùi vài bước nhưng trong mắt nó lại lóe lên 1 tia xảo quyệt
"Mày cứ chờ đó đồ mèo kia", giờ tôi mới nhớ ra là tại sao ôm Như Lam lại cảm giác mềm mại ấm áp đến thế, hóa ra là... tôi liếc nhìn nàng trên sofa trong lòng lại có chút cảm giác kỳ lạ.
"Thế nào rồi hứng chịch hả?" đúng lúc này giọng Linh Lung lại vang lên
"Cô… làm ơn đừng hù dọa người ta như thế nữa" tôi cau có.
"Ta biết tỏng ngươi đang nghĩ gì trong đầu, mồi thơm ngon trước mặt thích thì tới đi nhưng nếu vậy đừng mơ tới Linh Lung nha."
Các bạn có biết cảm giác nghe một người tự giao bán mình nhưng thực chất lại không phải là mình như thế nào không?
"Mẹ nó tôi cũng đéo có cách nào giải thích được cái cảm giác này cả!!!",
"Cô sai rồi, tôi chỉ đang nghĩ tại sao cảm giác của tôi nó lại như là … không sao cả?" tôi thắc mắc
"Có phải do cái mức độ phòng thủ tâm linh đó không?"
"Người bình thường dính Mộng thuật của *Mộng ma* cấp độ này đủ để ngủ suốt cả tuần lễ, còn ngươi thì vẫn hoàn toàn tỉnh táo thậm chí còn gọi điện được? ngươi nghĩ mình bình thường sao?" Linh Lung giọng khinh bỉ
"Vậy nên đừng thắc mắc tại sao ta cần ngươi làm bạn trai, kẻ được ta chú ý chả có ai là bình thường hết!" giọng Linh Lung kiêu ngạo
"Ta dập máy đây, Ê con mèo kia đi theo hắn, cứ mặc kệ cái phi thuyền đồng nát của ngươi, đến gặp ta cho ngươi cái mới" nói xong Linh Lung dập máy
"Mày cũng nghe thấy rồi đấy…" tôi nhìn *Mộng Ma*
"Klus, klus" nó phát 2 âm thanh rõ ràng không phải tiếng mèo
"Mày tên Klus?" tôi nghi ngờ hỏi lại chỉ thấy nó gật gật đầu rồi uể oải tìm 1 góc trên dàn bếp ngủ tiếp.
"Bây giờ còn một chuyện, mình làm cái đéo gì bây giờ?" tội chợt nghĩ ra mộng thuật đã được giải Như Lam hẳn sẽ không nhớ gì cả. Khi nàng tỉnh lại thấy mình nằm ở sofa với "trai lạ" à không "trai thân" hơn thế nữa là không mặc nội y thì dù là ngốc cũng nghĩ ra 2 người vừa làm gì. Tôi hoàn toàn không muốn tự dưng lại "đi thêm 1 bước", với cô bạn thân này dù rằng đúng theo định nghĩa của Linh Lung đây là "mồi ngon"
"Adi đà phật, sắc tức thị không, không tức thị sắc" chân ngôn nhà phật quả là có tác dụng a.
Sau khi bế nàng vào phòng ngủ, nhớ là bế chứ không phải *ôm* vì 1 thế giới nghiêm túc các bạn phải tin lời tôi. Xong việc, tôi vội vã vác theo con mèo rồi về thẳng nhà. Trên đường đi tôi vẫn nghĩ đến sự việc ngày hôm nay và con số 100 triệu
"Chẳng phải cuộc sống của mình từ lâu đã có sự hiện diện của họ?" vậy chắc hẳn sự việc hôm nay không phải là duy nhất, chỉ là có bị phát hiện hay không mà thôi. Mới 6h mà trời đã tối đen như mực, xe máy của bố tôi lại cũ đèn không được sáng cho lắm chẳng biết đi kiểu gì mà lại đi nhầm đường thành thử mất đến 30p mới về được đến nhà.
"Hoàng Vân con trai của mẹ ôi sao mà về muộn thế? vào đây nhanh đi con?" giọng mẹ tôi vọng ra, đã thế bà còn giúp tôi mang con mèo vào nhà.
"Trái đất sắp hủy diệt rồi chẳng?" tôi suýt ngất, về giờ này mà không bị ăn cải lương mẹ lại dịu dàng như thế tôi hoài nghi trái đất sắp xong rồi. Nhưng đó vẫn chưa phải kết thúc
"Hoàng Vân anh đã về rồi ạ, em đợi anh mãi" tôi lại suýt ngất tập 2 khi thấy người đang làm món chả trên bếp
"Cái gì Linh Lung cô làm gì ở đây vậy?" phải mất 1 thời gian để tôi phản ứng lại
"Vậy là sao? Chúng ta không phải người yêu sao?" Linh Lung bĩu môi
"Cái này… mẹ à cô ấy đến lúc nào vậy?" tôi quay sang hỏi mẹ
"À nó vừa mới tới chừng 30p thôi, ôi sao mà lại có người vừa đẹp người vừa đẹp nết như thế mẹ ưng lắm" mẹ tôi thì khen nấy khen để
"Mẹ à, đừng tin người như vậy hơn nữa mẹ bảo không nên yêu sớm cơ mà?" tôi cảm thấy bực dọc
"Như nó thì ngoại lệ", thật không thể hiểu mẹ tôi nói gì mà khoan đã còn có Linh Lung nữa cô ta đến đây làm gì cơ chứ? Tôi đang định lên tiếng hỏi thì đã thấy nàng đứng ngay sau lưng rồi, Linh Lung kiễng chân lên ghé vào tai tôi nói nhỏ
"Kế hoạch huấn luyện bạn trai bắt đầu!"
Trời đã u ám, nghe tin này tôi còn cảm thấy cuộc sống của tôi còn u ám hơn.