CHƯƠNG 4: Kịch Liệu Quyết Đấu
Một tạt ngang bằng chân trái của Chenla lướt qua chân của Thu Phong. Thu Phong nhất một chân lên rồi dậm mạnh xuống đất lấy đó làm điểm tựa áp sát vào Chenla, vừa sát vào nhau Thu Phong lên đòn bằng cùi chỏ ngay vị trí cằm của đối thủ. Chenla ngửa đầu lên trời để né đòn của Thu Phong, Thu Phong thấy vậy liền móc một cú chỏ khác vào ngay giữa ngực Chenla. Do không kịp thấy nên Chenla bị dính đòn trong đau đớn.
Cơ thể Chenla văng ra phía sau, không dừng lại đó Thu Phong đạp một cú cực nhanh ở bụng Chenla. Chenla chỉ kịp chắn hai tay trước bụng để giảm sát thương của đòn đạp. Bị văng ra Chenla cũng nhanh chóng lộn người lại đứng nhìn Thu Phong với ánh mắt đỏ ngầu. Vừa bắt đầu trận đấu được năm phút đã bị dính đòn nặng. Cú chỏ vừa rồi của Thu Phong không phải yếu. Hắn dồn hai lực cánh tay lại trên một đòn, lúc thực hiện cú chỏ đấy Thu Phong một tay dùng để để đánh còn tay kia them lực bằng cách đẩy vào nắm đấm của cú chỏ tay trái. Cú chỏ vừa rồi của Thu Phong không phải yếu. Hắn dồn hai lực cánh tay lại trên một đòn, lúc thực hiện cú chỏ đấy Thu Phong một tay dùng để để đánh còn tay kia them lực bằng cách đẩy vào nắm đấm của cú chỏ tay trái. Cú chỏ vừa rồi của Thu Phong không phải yếu. Hắn dồn hai lực cánh tay lại trên một đòn, lúc thực hiện cú chỏ đấy Thu Phong một tay dùng để để đánh còn tay kia them lực bằng cách đẩy vào nắm đấm của cú chỏ tay trái. Cú chỏ vừa rồi của Thu Phong không phải yếu. Hắn dồn hai lực cánh tay lại trên một đòn, lúc thực hiện cú chỏ đấy Thu Phong một tay dùng để để đánh còn tay kia them lực bằng cách đẩy vào nắm đấm của cú chỏ tay trái. Cú chỏ vừa rồi của Thu Phong không phải yếu. Hắn dồn hai lực cánh tay lại trên một đòn, lúc thực hiện cú chỏ đấy Thu Phong một tay dùng để để đánh còn tay kia them lực bằng cách đẩy vào nắm đấm của cú chỏ tay trái.
Lực chân của Thu Phong cũng không phải yếu, đòn vừa rồi hoàn toàn Thu Phong đã bán hành cho Chenla. Lần này Chenla lao tới tấn công trước, hắn quay người thực hiện một cú móc chân 360 độ. Khi Chenla quay người được nữa vòng Thu Phong lại tiến tới cách Chenla nửa mét vừa lúc đó cú đá của Chenla gần tới Thu Phong đạp vào cẳng chân Chenla. Chân bị văng ngược trở lại Chenla liền hạ thấp trọng tâm để không mất đà, cùng lúc đó một cú đấm móc ngược nhắm thẳng vào thái dương Thu Phong. Thu Phong đỡ rồi ôm lấy cánh tay của Chenla, anh quay người lại vật Chenla, là một đòn đánh của Judo. Chenla mất thế trong tích tắc, cả người bị nhấc bổng lên. Không để bản thân bị quật ngã Chenla quay người dùng hai chân kẹp lấy bụng Thu Phong.
Kinh nghiệm phong phú trong chiến đấu của Thu Phong đã gặp qua trường hợp này. Thu Phong liền lộn cả người lại cùng với Chenla "Rầm…" Chenla trên lưng Thu Phong bị đè bởi đòn vừa rồi. Chenla chịu đau hai tay liền siết lấy cổ Thu Phong, Thu Phong vô thế của Chenla không thể thoát ra được. Cả người bị chân lẫn tay Chenla kẹp chặt cứng.
Thu Phong dùng lực cở nào cũng không thoát ra được, anh bèn bung người quay ngược người lại vẫn không được. Đường cùng Thu Phong dùng hai tay chưa bị khóa chỏ ngược liên tục tục vào sườn Chenla. Đau đớn truyền tới Chenla buông bỏ kẹp Thu Phong lại liền lăn người ta chỗ khác. Thu Phong cũng lăn ra chỗ khác rồi đứng lên. Cả hai đều thở hồng hộc. Căn bản Chenla cũng không thể nào siết cổ Thu Phong cho đến ngợp được. Lúc bị kẹp Thu Phong đã gồng cả cổ lên, những thớ cơ nổi lên đã che mất yết hầu nên việc làm cho Thu Phong nghẹt thở cũng không thể ngay lập tức thực hiện được.
Nhóm người hai bên nhìn cảnh vừa rồi đều nín thở, lúc nãy nếu xử lý không nhanh thì Thu Phong sẽ là người thua. Không ngờ vào thế rồi mà vẫn thoát ra được, không hổ kẻ có biệt danh là ác ma, kinh nghiệm phong phú.
Con mắt Chenla giật giật, hắn đã bỏ qua cơ hội vừa rồi, muốn có lại cũng khó. "Yaaa … " Cả hai cùng hét lên rồi tiếp tục lao vào nhau. Lần này đến phiên Thu Phong ra tay trước. Thu Phong nhá một đòn ở mặt Chenla rồi hạ thấp trọng tâm đấm vào bụng. Chenla liền gạt đi rồi tiện chân lên gối thẳng mặt Thu Phong. Nghiêng đầu một bên né tráng Thu Phong móc lấy chân Chenla hất Chenla bay ra, Chenla cũng không vừa, lấy đà đó Chenla búng người lên dùng chân còn lại đá vào đầu Thu Phong. Thu Phong buông chân Chenla ra để né tránh.
Cả hai lại đứng lên nhìn nhau. Đòn vừa rồi không ai ăn ai. Có lẽ do bất ngờ nên trước đó mới đánh trúng Chenla đượng, những đội trưởng cùng thực lực rất khó để phân thắng bại trong vài đòn được. Để chiến thắng một trận đấu không chỉ dùng mỗi kỹ thuật, còn phải dựa trên các yếu tố như: Phản xạ, thể lực, kinh nghiệm chiến đấu và cái cần thiết nhất là phải can đảm. Không hi sinh chịu đòn thì không thể nào bắt được đối thủ, vừa nãy Chenla đã cố tình chịu đòn để khóa Thu Phong lại. Nhưng hắn quá nóng vội, trái ngược với Thu Phong hoàn toàn bình tĩnh cho dù đây là trận cuối cùng của Thu Phong.
Trận đấu vẫn tiếp tục như vậy kéo dài đến một tiếng sau. Cơn mưa cũng đã ngớt dần,, chỉ còn lại những hạt mưa lất phất nhưng mấy ngọn gió vẫn cứ lùa vào cơ thể làm người ta phát rét vì lạnh.
Quay lại cuộc chiến. Cả hai vị quân nhân vẫn tiếp tục quần vào nhau như những con trâu. Cả hai dường như chả biết mệt là gì, cả hai người ai cũng dính đầy bùn đất trông rất kì dị. Những mọi người ở đây chả ai dám cười, tất cả đều nín thở xem trận đấu. Tách ra cả hai nhìn nhau. Không còn ai thủ thế nữa, Chenla đứng đó sừng sững như một bức tượng nhìn Thu Phong nói "Anh tên Thu Phong đúng không nhỉ. Xin lỗi vì lúc đầu đã coi thường anh, dường như anh vẫn chưa đấu hết sức với tôi, từ nãy tới giờ tôi như con rối cho anh điều khiển. Thậm chí tới giờ hơi thở của anh vẫn chưa rối loạn, còn tôi thì tự nhận bản thân đã có chút mệt rồi. Bây giờ tôi đã biết tại sao người ta gọi anh là quái vật."
Thu Phong nghe vậy cũng thả lỏng cơ thể, lắc lắc lại cái cổ của mình rồi ôm gáy ngước lên nhìn Chenla. Đây là thói quen của Thu Phong từ trước đến giờ. Thu Phong cười kì dị rồi nói " Khà khà … Ta tưởng không biết ai dè nhận ra rồi à. không hổ danh thiên tài quân nhân nước bạn nhỉ. Ta chỉ muốn đánh cho vui thôi, dù gì sau hôm nay ta khó có cơ hội được đánh nhau thực thụ như thế này."
Chenla nghiến răng, đúng như hắn nghĩ, hắn đang bị coi thường. Đúng hơn Thu Phong có tư cách để xem thường hắn. Chenla quyết tâm "Anh đánh hết sức được không, để tôi biết giới hạn của tôi tới đâu. Tôi là một quân nhân chân chính, anh đấu với tôi mà không dùng hết sức đó là sự sỉ nhục với tôi, dù thua tôi cũng cam tâm chứ tôi không muốn anh coi thường bản thân tôi như vậy." Nói xong Chenla chắp hai tay lại thi lễ với Thu Phong
Thấy vậy Thu Phong cũng giật mình, không ngờ cái thằng kiêu ngạo lúc nãy cũng có lúc thế này, xem ra Thu Phong phải đấu hết sức cũng như tôn trọng đối thủ:"Được thôi, để biết chúng ta cách xa đến cỡ nào, tôi chỉ dùng chân. Cho phép cậu tấn công trong một phút, tôi chỉ né tráng và dùng chân để đỡ. Nếu trong vòng một phút cậu đánh ngã được tôi thì cậu thắng, còn qua một phút cậu không đứng nổi quá mười giây đâu. LÊN Đi!"
Chenla không nói gì, ánh mắt của hắn bây giờ nghiêm túc hơn bao giờ hết. Dù trong quân đội nước hắn trừ những lão già súc vật trong đó ra thì hắn chưa bao giờ thua ai trong thế hệ của mình, chỉ bốn người ngang cơ hắn nhưng họ hơn Chenla đến gần mười tuổi. Chenla bây giờ 24 tuổi, nhờ tài lực của gia tộc và quan hệ nên hắn mới lên làm chức đội trưởng nhanh đến vậy. Thu Phong thì 25 tuổi, hoàn toàn đứng lên bằng sức bản thân. Nói như vậy không có nghĩa Chenla vô dụng, hắn được đào tạo từ nhỏ nên thực lực có thừa, cũng từ đó hắn mới có tính kiêu ngạo, chứ bản thân Chenla cũng không cố ý xem thường người khác như vậy. Lần này hắn cảm thấy sự nhục nhã từ người khác.
Chấm dứt dòng suy nghĩ phức tạp trong đầu của bản thân Chenla lao thẳng vào đối thủ. Đấm, đá, Chenla sử dụng hết sức bình sinh vào cuộc chiến với một phút cuối cùng. Nhưng vô dụng, một khi Thu Phong nghiêm túc thì rất khó để đánh trúng được. Chenla thậm chí dùng những đòn giả để thực hiện cú đánh trúng mục tiêu nhưng những đòn giả đó đều bị triệt bằng chân hoặc Thu Phong né tránh một cách nhẹ nhàng.
Chenla hét lên, tung người thực hiện một cú đá ngang hông Thu Phongg, hắn biết bây giờ có dùng các đòn đánh giả hay gì đều bị Thu Phong triệt để chặn đứng nên hắn dồn sức tấn công tới tấp không phòng thủ, chỉ đánh và đánh, lộ rất nhiều sơ hở nhưng Thu Phong cũng không làm trái lời của mình mà tấn công trong một phút đó.