CHƯƠNG 5: Thu Phong uy vũ

Bài Ca Của Quỷ

CHƯƠNG 5: Thu Phong uy vũ

Thời gian một phút dành cho Chenla sắp hết. Còn mười giây, cú đá cuối cùng của Chenla dồn hết lực vào những giây cuối cùng này. Thu Phong đứng trước cú đá đầy uy lực đấy vẫn nhàn nhạt đứng đó, như thường lệ Thu Phong co một chân lên để đạp bay cú đá đó. Cước tới, chân Thu Phong cũng đã đạp ra "Vụt…" bỗng chân của Chenla đứng yên. Thu Phong đã đạp hụt, đúng hơn là không tới. "Không thể nào. Với tốc độ và lực như vậy sao hắn có thể dừng lại ngay lập tức như vậy được ". Dòng suy nghĩ như điện xẹt lướt qua trong đầu Thu Phong.

Chưa kịp suy nghĩ thì Chenla đã dùng cả chân còn lại đạp thẳng bụng Thu Phong. Có hơi bất ngờ nhưng Thu Phong vẫn bình tĩnh dù chân kia của hắn vẫn chưa rút về kịp. Thu Phong co chân còn lại lên che chắn ngang bụng ngay lập tức. "Oành…" Thu Phong văng ra, bàn chân Chenla đạp trúng ngay đầu gối của Thu Phong. Lực đạp đó khiến cả Chenla cũng văng ra ba bốn mét. Nói thì lâu nhưng tất cả cảnh vừa rồi diễn ra trong vòng một giây.

Một phút vừa rồi Chenla hoàn toàn không đánh trúng được Thu Phong, tất cả đòn đánh đều bị Thu Phong triệu lại hoặc né tránh. Cuối cùng Thu Phong cũng phải co chân lên đỡ. Những để thực hiện cú đá vừa nhanh vừa mạnh lúc nãy bỗng dừng nó ngay lậy tức đã làm Chenla đứng lên không nổi. Vừa rồi Chenla phải gồng hết cả phần chân từ hông cho đến đùi, cằng chân để dừng nó lại ngay lập tức, đòn giả vừa rồi để làm Thu Phong tin là thật. Dẫu vậy vẫn thất bại, việc dừng đột ngột đòn đá như vậy làm tất cả cơ chân của Chenla căng lên gây ra tê chân và đau cơ ngay lập tức.

Thu Phong đứng lên nhìn Chenla với ánh mắt tán thưởng nói " Khá lắm, không ngờ trẻ như cậu mà cũng có thể dùng tới đòn này. Ta hơi bất ngờ vì ngươi có thể dùng được nó đấy " Chenla khó khăn đứng lên bằng một chân nhìn Thu Phong. Chân kia của hắn tạm thời không thể cử động trong một tiếng, đây là chiêu các lão già trong gia tộc chỉ hắn. Hắn cũng chỉ mới biết đòn này hôm kia thôi. không ngờ sử dụng lại khó tới vậy. Việc làm căng các bó cơ để cơ thể cứng đờ ngay lập tức rất gây hại cho cơ bắp lẫn mạch máu khi lưu thông mà bị các bó cơ ép cho nghẽn lại.

Chenla khó khăn nhìn Thu Phong nói " Ta thua rồi, hi sinh tê liệt cả một chân để ra đòn bất ngờ cũng vô dụng. Phản xạ của ngươi thật kinh khủng ". Thu Phong nhìn Chenla cười khà khà, bỗng Thu Phong lao đến. "Vù … " Thu Phong đá Chenla, cú đá như vừa nãy Chenla thực hiễn đễ gài bẫy Thu Phong. Thậm chí đòn đá của Thu Phong còn nhanh và mạnh hơn, thậm chí nghe thấy cả tiếng rít gió rợn người phát ra từ chân Thu Phong "Khựng" Đột ngột Thu Phong dừng lại khi chân còn cách ngang cổ Chenla 1cm.

Thu Phong thu chân lại híp mắt nhìn Chenla. Cơn mưa lúc này cũng đã tạnh hẳn. Thu Phong nói "Ngươi là một nhân tài, nhưng quá kiêu ngạo, tốt nhất hãy bỏ cái tính đó. Sẽ tốt cho con đường của ngươi sau này. Đòn này thực chất vẫn có thể luyện tập, cố gắng lên " Nói xong Thu Phong vỗ vai Chenla rồi quay lưng đi. Chenla như bất động đứng đó nhìn bóng lưng của Thu Phong. Toàn bộ đều im lặng, Thu Phong quá kinh khủng. Ai cũng thấy Thu Phong quá kinh khủng. Mặc dù đội của Thu Phong đã chứng kiến qua thực lực của cậu rất nhiều lần rồi nhưng chưa ai biết nó kinh khủng đến mức này.

Đùa gì chứ? Một đòn đá uy lực như vậy đến họ còn không chắc có thể đá được như vậy mà Thu Phong chả những đá một đòn đầy uy lực mà thích cho nó dừng thì dừng như thế. Kinh sơ nhất vẫn là các quân nhân của Campuchia. Điều quan trọng không phải là Chenla thua, mà là sự kinh khủng của Thu Phong. Bọn họ tự nhận ở đây, cho dù hai mươi người lên cùng lúc cũng không thể đánh thắng Chenla, thậm chí còn bị thua thảm bại. Mà Thu Phong, đội trưởng đội đặc công của Việt Nam khi đấu thực sự lại đánh bại Chenla dễ dàng như vậy.

Đối với Chenla đó không phải là bi kịch, ngược lại điều này càng làm hắn kích thích. Sự kích thích đó chính là ý chí chiến đấu. Từ giờ hắn dặn lòng phải vượt qua Thu Phong, cái bóng ấy quá lớn sợ đến hắn cũng không chắc vượt qua được. Cú đá ấy thậm chí so về kỹ xảo lẫn uy lực chỉ thua các trưởng lão trong gia tộc hắn một chút. Nếu tính cú đá của trưởng lão trong gia tộc hắn là mười thì của Thu Phong đã là bảy phần. Trong khi trưởng lão gia tộc hắn ông trẻ nhất cũng hơn sáu mươi tuổi, Thu Phong cũng chỉ ngang tuổi hắn mà cách xa đến vậy sao? Đúng, Chenla không cam lòng, nhưng cũng không còn thù ghét Thu Phong mà thay vào đó là sự kính trọng tuyệt đối.

Chenla đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình bỗng Thu Phong dừng lại, quay người nở một nụ cười ấm áp nói " Đó chưa phải là hết sức của ta đâu! Không phải lo, cậu đã làm rất tốt, hãy chứng minh cho mọi người thấy là cậu mạnh như thế nào." Nói xong Thu Phong lại bước đi tiếp về phía đội của mình. "Không thể nào?" Chenla thủ thỉ nói. Như vậy thì Thu Phong còn mạnh đến đâu. Câu nói vừa rồi làm mọi người chấn động tập hai.

Thu Phong vừa đi vừa nhịn cười nghĩ " Tao chém đấy. Thế cũng tin ". Nhưng mà Thu Phong nhịn cười không nổi khiến mặt hắn trông rất kì dị (do nhịn cười đấy:))). Điều chỉnh lại cảm xúc Thu Phong bước lại gần đội của mình quát " Nhìn cái gì!! Còn không mau tập hợp!" "Rõ" …..

"Thành thật xin lỗi anh Thu Phong. Xin lỗi vì đã có thái độ không tốt với anh. Nếu sau này anh có khó khăn gì chỉ cần tới gia tộc của em báo tên dù ở đâu thì em cũng lập tức chạy về." Chenla dưới sự dìu dắt của đội mình đã tới trước mặt Thu Phong cúi đầu nhận lỗi. Thu Phong quay sang cười nói "Nếu chú đã vậy anh không khách sáo. Cố gắng luyện tập, chỉ cần đủ cố gắng chú sẽ không thua ai đâu. À trừ ta " "Em nhất định sẽ vượt qua anh" Chenla chắc nịch nói. Thu Phong thấy vậy chỉ cười khặc khặc rồi lên xe. "Đi thôi Thái! " Thu Phong lên xe nói với Hoàng Thái. "Vâng thưa đội trưởng! "