Chương 46: Phong trào phá rừng năm 208 TCN

Âu Lạc Hồ Điệp Truyện

Chương 46: Phong trào phá rừng năm 208 TCN

Chương 46: Phong trào phá rừng năm 208 TCN


Giữa tháng 10, Bạch Công Phủ chật vật về đến Hoài Hoan bắt tay ngay vào việc kiểm soát bộ này.

Khá là nhanh gọn khi Huỳnh Mắc là người kế thừa hợp pháp của lão Dổi cũng như đối thủ cạnh tranh là Huỳnh Khén thể hiện mình từ bỏ.

Lính Hoài Hoan sau trận tập kích Hữu trại quân Triệu cũng thiệt hại nặng, số còn sống thì sau thời gian chung sống với quân Việt Thường dưới sự chỉ huy chung của Phủ cũng gọi là quy phục.

Tranh thủ lúc còn ở Quỳnh Lưu, Phủ hắn làm luôn cái cải cách nho nhỏ trong quân đội.

Trước kia chức vụ cứ loạn cả lên chỉ phân theo Lang, Âu mà đâu phải Lang nào cũng có số quân giống nhau đâu, cùng là Lang Đạo nhưng thằng thì chỉ huy trăm lính có ông lại chỉ lèo tèo hơn chục.

Nói chung là lẫn lộn cả.

Phủ hắn ốp luôn cơ chế của quân đội La Mã vào.

10 người lính sẽ tạo thành 1 Contubernium(tiểu đội) đứng đầu là Tesserarius (tiểu đội trưởng).

Một Century(đại đội) gồm 9 Contubernium hợp thành cộng thêm 1 signifer(lính cầm cờ), 5 Optio mỗi ông quản lý 2 contubernium và 1 Centurion (đại đội trưởng).

Sẽ có 2 người đi theo bảo vệ Centurion cùng 1 quân cảnh, chức vị quân cảnh này Phủ chọn ra những người chung thành với hắn để giám sát mỗi Century ngăn không cho mấy vụ làm liều cướp bóc hãm hiếp tự phát.

Bình thường quân cảnh sẽ chiến đấu nhưng 1 người lính bình thường nhưng khi cần sẽ tập hợp lại dưới sự chỉ huy của trưởng quân cảnh.

Như vậy 1 Century có tròn 100 người.

Đơn vị tiếp theo là Legion (quân đoàn) gồm 50 Century bộ binh và 1 đội kỵ binh (equies legion) tất nhiên là vét hết gia sản nhà hắn mới có gần trăm con ngựa phục vụ cho việc đi lại liên lạc thông tin cả rồi nên Legion này là không có kỵ.

Mỗi Legion có thêm 1 lính Aquilifer cầm linh vật, ở La Mã người ta dùng tượng chim đại bàng nhưng Phủ kêu phèn, hắn bảo mấy con gà biết bay thì có gì oai, phải như bộ da hổ báu vật gia truyền nhà hắn kia kìa.

Và đúng là thằng này nó làm thật cơ mà nặng quá nên số Aquilifer à không giờ phải gọi là Tigris phải tăng lên 2 người mới khiêng nổi.

Camp prefect sẽ có nhiệm vụ điều hành các hoạt động thường nhật của Legion khi thường nhật.

Bộ máy chỉ huy mỗi Legion sẽ gồm 5 Tribuni (tham mưu quân sự), 1 Future senator (tổng tham mưu) và 1 Legionis (toàn quyền).

Future senator và Legionis là người quan trọng rồi nên mỗi ỗng sẽ được hẳn 1 contubernium bảo vệ tận răng.

Cuối cùng là 1 contubernium chuyên làm nhiệm vụ truyền tin cùng 1 chỉ huy quân cảnh kiêm luôn phó chỉ huy của Legion nhưng vẫn đứng sau Future senator.

Tổng quân số chiến đấu của 1 Legion lên đến 5.158 người nhưng khổ là hiện tại trong tay Bạch Công Phủ chỉ đủ thành lập hơn 48 Century, đấy là hắn còn mới tuyển thêm lính đấy.

Thôi được rồi, thiếu thì thiếu Legion số I được chính thức thành lập vào ngày 27 tháng 10 năm 208 TCN tại Quỳnh Lưu.

Tại sao lại lấy số làm tên mà không phải mấy cái tên ngầu ngầu như Hổ Vằn hay Báo Đen á?

Với Phủ thì đã là con vật thì đều vào nồi được nên cứ đánh số cho nhanh, nào ai ăn được con số đúng không?

Còn hệ thông Lang Cun Lang Đạo chỉ để dành cho dân sự, đã vào quân đội thì xưng với nhau bằng Tesserarius bằng Centurion,….

Nói chung là đọc hơi méo mồm nhưng binh lính có mục tiêu để phấn đấu rồi nên thích lắm nha. Bọn Lang Đạo không phản đối vì hiện tại chúng nó chức vụ cao sẵn rồi, giữ được ghế hay leo lên cao được không là ở tài năng.

Giờ phản đối khéo bị mấy thằng đệ nó ghim vì chặn đường thăng tiến.

Phủ hắn bí mật tập hợp 25 chiến binh Việt Thường bộ tinh nhuệ nhất, trung thành nhất để thành lập cái gọi là Vệ binh Cách mạng chuyên đi thực hiện mấy nhiệm vụ bẩn thay cho hắn.

Việc tiếp theo là bí mật giải quyết đám sĩ quan Hoài Hoan có dấu hiệu thân thiết với Huỳnh Khén.

Đa số sĩ quan đều là kẻ hiểu thời thế nên chỉ có 2 tên trung đội trưởng là ‘tử trận’ khi tham gia bình định Cửu Đức bộ thôi, khỏi nói cũng biết là đám nào ra tay.

Nói chung là có hơi hướng cực đoan nhưng ‘vì dân tộc’ thì hắn vẫn cứ là chấp nhận.

Phan Cửu Vại cùng cơ số chiến binh bị Lục Tung thịt cả rồi nên Cửu Đức bộ bây giờ binh lực hư không tạo thời cơ cho Bạch Công Phủ thâu tóm.

Tranh thủ vừa kí xong cái hiệp ước ngầm cùng Lục Điểm phát hắn dẫn quân xuôi nam luôn.

Lang trại nào mà tỏ vẻ hơi cứng đầu là hắn đánh luôn khỏi kì kèo.

Đất của đám Lang quý tộc bị chia cho các tầng lớp dưới.

Tróc Nọi Cửu Đức hoan hô Lang Cun Việt Thường, từ này họ có đất có ruộng để cày cấy kiếm ăn rồi. Thuế ‘rất nhẹ’ 40% tổng sản lượng nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với cái mức 100% hồi xưa.

Sướng chưa, trước kia làm bao nhiêu Lang Cun Lang Đạo lấy hết nên có tình trạng lười nhác, làm không công cho người ta cần quái gì phải chăm chỉ đúng chứ.

Giờ Tróc Nọi cũng hăng say lao động nhé được giữ lại đến 6 phần hẳn hoi, làm việc càng nhiều năng suất càng cao thì sẽ được ăn no càng có nhiều của cải.

Thực ra là họ nghĩ thế thôi chứ trước kia họ làm bục mặt cho đám Lang Cửu Đức nhưng bù lại bọn quý tộc cũng phải chích ra hơn nửa để nuôi Tróc Nọi.

Giờ mà mất mùa thì Tróc Nọi Tróc Mái tự đi mà nuôi thân nhé chứ Lang không quản.

Nhưng không sao, với Tróc Nọi việc được sở hữu ruộng đã là chuyện trong mơ rồi đòi hỏi gì thêm nữa, dăm ba cái thuế họ chịu được.

Phủ hắn cũng đưa ra chính sách cổ vũ khai hoang, đứa nào khai hoang được phần đất nào là cửa đứa ấy, diện tích khai hoang nộp thuế với giá ‘ưu đãi’ 30% cho hắn là được rồi.

Ối chao, Bạch Công Phủ tộc trưởng vạn tuế, Việt Thường bộ vạn tuế.

Với tầng lớp Âu thì Phủ không những không tịch thu đất mà còn cấp cho thêm một ít để mua nhân tâm, chả biết chúng nó có chung thành với hắn không nhưng hiện tại thì rất ổn, chiếm được trại nào là an tâm trại đó không thấy phản.

Thực ra mấy ông Âu vui quá ấy chứ, trước kia họ có ruộng đất nhưng cũng phải nộp thuế 50% bù qua bù lại vào lương mà Lang Đạo cho là hết nay chỉ còn 40% lương lậu vẫn như cũ hỏi sao chả không phản, có ngu mới phản.


Tội nghiệp mẩy rừng cây ở Cửu Đức bình yên bao nhiêu năm nay bị đội quân cựu Tróc Nọi, Tróc Mái thậm chí là cả Âu vác rìu vác quốc nên chặt phá cày sới làm ruộng

Đám Lang Đạo Đông Cửu Đức chống cự cũng ác đấy nhưng mà toàn lẻ tẻ lại thêm mấy ông Tróc, Âu trại khác sang tuyên chuyền thì mọi chuyện nói chung là khá mượt, mấy trại bị dẹp cái một.

Tất nhiên là đám Lang Đạo Việt Thường Hoài Hoan cũng hơi rén nhưng Phủ đúng ra vỗ ngực đảm bảo.

"An tâm, cách này chỉ áp dụng ở Cửu Đức để bình định cho nhanh thôi."

Bọn họ tin không? Tín chứ, không tin thì nhét cho người nhà đám này cái chức Lang Đạo tạm thời ở một trại Cửu Đức là tin ngay.

Lại thêm chính sách ‘khuyến mãi thuế khai hoang’ nữa thành ra nhà nhà trong vùng hắn kiểm soát được ủng hộ rất nhiệt tình, phong trào đốt lương làm rẫy bùng nổ tại khu vực 3 bộ Việt Thường, Cửu Đức, Hoài Hoan chưa từng có.

Phủ cướp được cả mớ tài sản của bọn Lang Đạo Đông Cửu Đức, tất nhiên là phải chia cấp vốn cho Tróc Nọi ổn định cuộc sống như vẫn dư nhiều lắm.

Diệt được mấy trại ăn quả ngọt thì hắn quyết định là không chiêu hàng mà trực tiếp bắt bớ bọn Lang trên toàn Cửu Đức luôn, tên này liếm môi mắt sáng loáng nhìn lên Tây Cửu Đức.

Lang quý tộc tây Cửu Đức không có ngu, họ thấy không thể đầu hàng nhưng sức không đủ để đánh thì gọi cứu viện.

Gọi quân Triệu ở Cửu Chân tới thì lại quá xa lại thêm Phủ phong tỏa hết rồi muốn đi thì chỉ có chạy đường rừng, gọi xong thì bọn hắn còn đúng cái nịt.

Thế lực gần nhất ở đây là dân Mường trên núi.

Chả biết bọn này hứa hẹn cái gì khiến cho dân Mường ở khu vực thượng lưu sông Lam kéo quân xuống rất là đông đến gần ngàn rưỡi người, lại thêm số lượng chiến binh có sẵn tạo thành một đội quân gần sấp sỉ bên Phủ rồi đấy.

Cuối tháng 11 gần 5 ngàn người chia đều hai bên quyết chiến tại khu vực thị trấn huyện Đô Lương sau này.

Không hiểu kiểu gì mà bên Tây Cửu Đức có trại mà họ không thèm thủ mà đứng thành đám nhung nhúc ngay ngoài cổng nam.

Nếu là trước kia thì Bạch Công Phủ còn lo này lo kia chứ giờ bên hắn toàn lão binh đã thế sau chuyến hàng tiếp tế từ Việt Thường hôm qua giúp họ lên đời vũ khí sắt trăm phần trăm rồi.

Hắn chọn đánh trực diện chứ chả cần mưu kế gì hết.

*Ù ù ù ù* Tiếng tù và vang vọng báo hiệu cuôc chiến đã bắt đầu.

Quân Việt Thường chầm chậm tiến lên theo mỗi đại đội tạo thành các hình chữ nhật 25x5, tổng cộng có 20 khối như vậy.

Bốn khối đi đầu cầm khiên tròn khuyết góc kết hợp với giáo ngắn. Mẫu khiên này là Phủ học nỏm được của mấy thằng lính đánh thuê Arab vùng Jerusalem đấy. Cơ mà con khiên này không dễ chế tạo chỉ đủ trang bị cho 500 người.

Sáu khối trung quân toàn bộ kích binh 2m4, một tấc dài là một tấc thắng, vì cái phong trào chuyển sang trường kích mà loại 1m8 gần như đã bị loại ra khỏi biên chế quân Việt Thường lúc này.

Số lượng ngang với kích binh là đội trang bị rìu chiến cùng khiên tròn đường kính nửa mét.

Tròn 500 quân đi cuối là binh lính xạ trình với 3 đội dùng cung tên thu được từ Triệu tặc và đặc biệt là một đại đội trang bị thuần nỏ Genoa làm từ gỗ sam siêu siêu xịn.

Để làm được đống trang bị này thì thợ rèn tại Việt Thường bộ phải ngày đêm vung búa cải tạo từ số vũ khí bằng gang thu được, chưa kể cả số sắt non họ tự làm.

Đúng rồi là hàng made in Việt Thường từ đầu đến cuối.

Phủ nhớ lại hôm ấy hắn đang đi thì thấy tảng đá dùng để kê bờ rào quen mắt, màu vàng cam lại xen lẫn xám đen.

"Đúng nó rồi đúng nó rồi!"

Mấy ông thân binh đi bên cạnh tự nhiên thấy tộc trưởng hét ầm lên tưởng thằng này bị điên.

Mà đúng là hắn phát điên vì sướng thật.

Sau đấy là tổ chức gần ngàn người đi nhặt đá nguyên buổi sáng là được mấy tấn liền cứ giống loại này là nhặt, dân Việt Thường thắc mắc nhưng lệnh của tộc trưởng thì phải nghe thôi.

Phủ gọi mấy thằng thợ rèn lại chỉ chỉ trỏ trỏ, chả hiểu sao đám này cũng rú lên như ông tộc trưởng.

Bệnh điên lây theo đường không khí à?

Không nha, mấy viên đá tưởng ở đâu cũng có kia nó là quặng sắt đấy.

Không tin ư, để hắn làm cho mà xem này.

Đập vụn ra kích thước bằng nắm đấm rồi thiêu đá trên giàn lửa như thiêu quặng ấy.

Sau đấy là xây lò rồi để tạo sắt non, cái này hồi ở Genoa Phủ hắn làm hoài rồi khỏi phải kể lại.

Khi Phủ phá cái lò lấy ra nguyên cái cục xù xì đen nhẻm sắt trộn sỉ thì bọn thợ rèn vẫn không tin đâu, nhưng hắn lấy búa gang đập thì...

*Keng keng keng* Tiếng kim loại va vào nhau rất vang rất rõ, tiếng này họ nghe đã quá quen tai rồi.

"Ôi tộc trưởng ơi ngài tài quá, hu hu cuối cùng thì người Âu Lạc cũng biết tạo ra sắt rồi." Nhiều tên vui sướng đến phát khóc luôn.

Không xúc động sao được khi từ trước đên nay họ ăn quá nhiều khổ đau vì chênh lệch vũ khí.

"Hừ hừ giờ Âu Lạc có sắt rồi, bọn Triệu tặc cứ chờ đấy!"

Như uống thuốc tăng lực liều độ cao, thợ rèn Việt Thường từ hôm đấy làm việc gần như không biết mệt là gì.

Từng mẻ sắt non cứ thế ra đời.

Phủ tất nhiên là không biết sắt non với gang rồi nhưng sau khi thử thì hắn phát hiện ra cái thứ mình tạo ra mềm hơn sắt làm vũ khí của quân Triệu một chút.

Hồi ở Genoa hắn cùng đám thợ vô tình phát hiện ra việc ủ sắt trong muội than rồi gập lại sau đó lại ủ rồi lại gập nhiều lần giúp tăng độ cứng lên đáng kể.

Cơ mà cái này làm lâu nên chỉ khi làm vũ khí cho những ai quan trọng thì mới áp dụng.

Tóm cái váy lại thì có vũ khí mới bằng sắt rồi thì hắn sợ đếch gì đám Tây Cửu Đức với bọn dân Mường còn đang trong thời kì đồ đồng kia cơ chứ?