Ảo Tưởng Chi Tiêu Dao Thần

Chương 7: Ăn cơm

Buổi tối.

" Giờ ăn cơm đến rồi, mọi người nhanh lên nào. " Tiếng của Miu vọng ra từ trong phòng.

Mọi người lục tục đi đến phòng ăn.

Đợi đến khi Phan Minh Ngọc đến thì tất cả đã đông đủ rồi.

Hắn tranh thủ quét mắt, lập tức cảm thấy giật mình. Tất cả các sư phụ ở đạo quán Ryozanpaku ngoại trừ Shigure Kosaka đều đạt đến Luyện Khí đỉnh phong. Còn riêng Furinji Hayato, ông ta đã đột phá Luyện Khí cảnh, đạt đến cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ, quả xứng với cái danh " Siêu nhân vô địch ".

Dựa theo hệ thống nói, đạt đến Tiên Thiên là đã có thể tay không đấu súng, dù cho có cầm súng ống thì cũng khó có thể gây tổn thương cho họ, bởi vì những người đạt đến Tiên Thiên cảnh đều biết phóng nội khí ra ngoài, hình thành một bức tưởng bảo vệ bản thân mình, súng đạn tầm thường khó mà phá huỷ nó.

" Trên đời quả là nhiều kỳ nhân dị sĩ a, không ngờ ngay cả thời mạt pháp cũng có những người mạnh như vậy ". Minh Ngọc âm thầm cảm thán trong lòng.

" Nhóc con, qua đây nào. " Sasaki Shio nhìn hắn vẫy vẫy tay.

Nửa ngày trời đủ để một người có EQ rất cao như Phan Minh Ngọc có thể kéo khoảng cách giữa mọi người gần mình hơn. Tuy chưa thân, nhưng cũng coi là quen.

" Xin quấy rầy. " Minh Ngọc nói một câu lễ phép, sau đó ngồi xuống bên cạnh Sasaki. Lúc này, hắn mới để ý bây giờ mình đang ngồi giữa Sasaki và Shigure.

Thấy Phan Minh Ngọc quay sang nhìn mình, Shigure Kosaka ra vẻ bình tĩnh gật đầu. Thế nhưng với " Siêu cấp thị lực ", Minh Ngọc có thể quan sát được vẻ mặt của nàng hơi cương cứng, không được tự nhiên như lúc đầu.

" Được rồi, ăn cơm thôi. " Miu nói xong liền xới cơm cho mọi người.

Cơm tối cũng không có gì là thịnh soạn cho lắm, mỗi người được phân cho một bát cơm, một đĩa rau, một con cá mè cùng một bát canh. Chỉ từ bữa cơm này là có thể thấy tình cảnh của đạo quán Ryozanpaku, so với các gia đình khác tại Nhật Bản còn kém hơn một ít.

Điều này cũng dễ hiểu tại sao khi Phan Minh Ngọc đưa ra tấm thẻ tín dụng, Furinji Hayato lại vội vàng như vậy.

Túng quá thì sinh tham mà thôi, cũng như thời xưa bần cùng sinh đạo tặc vậy.

" Itadakimatsu. " Nhập gia thì tùy tục, Phan Minh Ngọc cũng không có khách khí, đằng nào hắn cũng đưa tiền cho Furinji Hayato rồi, nói xong câu đó liền bắt đầu cầm đũa ăn.

(Itadakimatsu: mời mọi người.)

Những người khác cũng lần lượt ăn phần cơm của mình.

" Ồ, món này ngon thật. Không biết ai làm nó nhỉ? " Phan Minh Ngọc cắn thử một miếng cá mè, không ngờ lại cảm thấy cực kỳ ngon. Con cá này được rán ngoài vàng trong trắng, chứng tỏ tài nấu ăn của người đầu bếp rất là tuyệt vời.

" Khà khà, rất ngon phải không? Đây chính là do Miu nhà chúng ta làm đó. Nhóc nên cảm thấy vui mừng vì được thưởng thức món ăn của Miu làm. Người bình thường còn lâu mới được ăn. " Sasaki một bên uống rượu, một bên cười khà khà trả lời Minh Ngọc.

Quả thực Sasaki cũng không nói ngoa, món ăn mà Miu làm thật sự rất ngon, có thể so với một số đầu bếp trong những nhà hàng nhỏ mà Minh Ngọc từng ăn.

" Kì thực, Miu cũng rất khổ. " Bỗng nhiên Sasaki đổi giọng, có vẻ hơi thương cảm, có lẽ do ảnh hưởng của rượu, cũng có lẽ do những thứ khác.

" Từ hai năm trước, Miu cũng đã bắt đầu một mình lo việc nhà. Có lúc chúng ta sẽ giúp đỡ, nhưng tất cả đều là một đám thô kệch, ngoại trừ đánh đấm cũng chẳng biết làm gì cả, chỉ có thể giúp đỡ bê vác. May mà Shigure biết giặt quần áo, chia sẽ gánh nặng cho Miu, nếu không Miu khó mà trụ nổi. Chuyện của cha nàng, mang cho Miu đả kích rất lớn... "

" Được rồi Sasaki!!! " Furinji Hayato quát, sắc mặt của ông cũng không được dễ nhìn cho lắm.

" Mọi người đang nói chuyện gì vậy? "

Do Sasaki nói rất nhỏ, cho nên ngoại trừ Minh Ngọc có thể nghe được bởi vì hắn đang nói chuyện cùng Sasaki, những người khác cũng có tu vi thâm hậu, thì Miu cũng không nghe thấy những điều Sasaki nói, không khỏi tò mò hỏi.

" Không có chuyện gì đâu. À phải, chúng ta đang khen Miu nấu cơm đúng là ngon thật. Sau này Miu nhất định sẽ là một người vợ hiền. "

Minh Ngọc cũng vội vàng nói sang chuyện khác, hắn quay sang cười khen Miu.

Nghe thấy Minh Ngọc khen mình, sắc mặt của Miu nhất thời đỏ lên. Sau đó nhớ lại sự việc lúc chiều, liền khẽ gắt giọng:

" Đồ hentai. "

" Ồ. " Ngoại trừ Shigure biết chuyện, những người khác đều lộ ra vẻ mặt gian manh, nhìn Minh Ngọc một chút, sau đó lại quay sang nhìn Miu, đều nở nụ cười rất là bỉ ổi.

Minh Ngọc thấy vậy, nhất thời trái tim tan vỡ. Trong lòng cười khổ:

" Ta kiếp trước, à nhầm, kiếp trước nữa đã tạo nghiệt gì vậy, bây giờ lại chọc vào tiểu tổ tông này. "

" Chà, bọn trẻ bây giờ yêu sớm thật, nhớ năm xưa... " Ma Kensai uống một hớp rượu, vẻ mặt giống như vọng về kí ức.

" Rồi rồi, lão đừng kể cái chiến tích huy hoàng ấy nữa. Lại cái chuyện lão năm tuổi vào nhà vệ sinh nữ, bảy tuổi nhìn trộm gái tắm, mười tuổi tỏ tình thất bại liền trộm nội y của con gái nhà người ta, đến bây giờ thực ra vẫn còn là zai tân. " Sasaki Shio một lời kể hết cái " chiến tích huy hoàng " của Ma Kensai ra.

Minh Ngọc nghe vậy liền chảy mồ hôi hột, tuy biết Ma Kensai là lão sắc quỷ, nhưng không nghĩ lại có chiến tích huy hoàng như vậy. Bê bát nhất là đến bây giờ vẫn còn là " zai tân ".

" Im miệng, gã nghiện rượu này, ngươi chán sống à. " Ma Kensai giống như mèo bị giẫm phải đuôi, ném chén rượu ra, bị Sasaki cười ha ha tránh thoát.

" Ớ, hình như Ma Kensai có một người con gái mà, sao bây giờ lại vẫn còn zin được. " Minh Ngọc bỗng nhiên nghĩ đến trong manga Ma Kensai có một đứa con gái là Ma Renka. Hắn không nhịn được sự tò mò trong lòng, hiếu kỳ hỏi:

" Thầy Ma không phải là có một người con gái sao? "

Nghe lời này của hắn, tất cả mọi người đều dừng lại hành động của mình. Sau đó liền thấy chính bản thân Ma Kensai nhìn hắn với một ánh mặt cổ quái:

" Nhóc, ai bảo ngươi như thế? "

" Ặc... " Minh Ngọc nghe vậy liền cứng họng, không biết đáp lại như thế nào. Chẳng lẽ lại nói là hắn nhìn thấy Ma Renka trong manga sao.

Hắn chỉ còn biết vuốt đầu cười hì hì: " Là ta đoán thế mà thôi. "

" Dù là ngươi nghe tin đồn nhảm ở đâu, nhưng nói thực là ta không có con gái. Nhưng thật ra ta có một đứa cháu gái, tên là Ma Renka, chắc ai đó nhầm lẫn rằng nàng là con gái của ta ý mà. " Ma Kensai cũng không dây dưa nhiều ở vấn đề tại sao, lại uống một hớp rượu rồi sau đó tiếp tục nói.

" Còn làm ra vẻ, ngay cả tay đàn bà còn chưa được dắt qua, lấy đâu ra con gái chứ. " Koetsuji Akisame vẻ mặt âm hiểm, nói ra một câu chẳng khác gì đòn đánh chí mạng vào tim của Ma Kensai.

" Không ngờ thầy Akisame bình thường nhìn hiền lành như vậy, thế nhưng lại là kẻ nguy hiểm nhất. Nhất định sau này phải cẩn thận, không được đắc tội lão ta. " Minh Ngọc ở một bên, nghe mà lạnh cả sống lưng.

Đối với một người đàn ông bình thường, sinh ra trên đời gần 40 năm vẫn chưa được ngửi hơi đàn bà, câu nói của Akisame không ngờ là một cú " Head shot " cực kỳ chuẩn xác.

" Oa a, Akisame, lão tử liều mạng với ngươi. " Ma Kensai lập tức xông vào đánh lộn với Koetsuji Akisame.

" Ha ha ha. " Bữa cơm được kết thúc trong tiếng cười.