Chương 5: Đến Ryozanpaku học nghệ

Ảo Tưởng Chi Tiêu Dao Thần

Chương 5: Đến Ryozanpaku học nghệ

Tan học, Phan Minh Ngọc cùng Miu đứng trước cổng trường. Lúc này Phan Minh Ngọc đang gọi điện cho Rebecca báo tối nay mình qua nhà bạn ngủ.

" Alo, Rebecca, tối nay ta sẽ qua nhà bạn học ngủ... Cái gì? Chú ý an toàn? Yên tâm, ta cũng không phải trẻ con, ngươi còn không tin tưởng vào ta sao... Rồi rồi, ta biết rồi, nếu không còn việc gì ta cúp máy đây... Ừm, ừm, tạm biệt Rebecca. "

" Ngươi chính là trẻ con mà. " Đầu điện thoại bên kia Rebecca quệt mồm, cúp điện thoại.

Rebecca nghe Minh Ngọc nói muốn qua nhà bạn ngủ, không nói hai lời liền đáp ứng hắn, chỉ là dặn dò hắn phải ăn đúng giấc, ngủ đúng giờ, không được quậy phá làm phiền người khác, vân vân và vân vân.

Có thể là nàng thấy Minh Ngọc có bạn là một chuyện tốt a.

" Miu, chúng ta đi thôi. " Minh Ngọc quay sang Miu giơ ngón cái, tỏ ý đã giải quyết xong vấn đề.

" Được. "

Dứt lời, hai người sóng vai nhau mà đi.

25 phút sau, rốt cục Miu và Minh Ngọc cũng đến nơi. Trước mặt hai người là một cánh cổng lớn, cao chừng gấp ba lần Minh Ngọc, trông rất cổ xưa.

Lúc này cánh cổng đột nhiên mở ra, một thân hình to lớn từ trong bước ra.

Người này trông đã ngoài lục tuần, thế nhưng thân hình lại hết sức lực lưỡng. Ông ta có làn da màu cổ đồng, cơ bắp cuồn cuộn lại hết sức rắn chắc, giống như sắt thép vậy.

Từ trên người ông lão này, Phan Minh Ngọc có thể cảm thấy được một luồng khí thế mạnh mẽ đổ ập tới mình, cảm giác như mặt đất cũng bị sụp xuống vậy.

" Thật là mạnh mẽ. " Minh Ngọc thầm nghĩ.

" Ồ. " Ông ta khẽ ồ lên một tiếng, có lẽ cảm thấy hết sức ngạc nhiên vì Minh Ngọc có thể chống đỡ được khí thế của mình. Trong lòng cảm thấy hết sức hứng thú, khí thế lại mạnh lên vài phần.

Cảm nhận được khí thế phô thiên cái địa ép về phía mình, Minh Ngọc cũng sử dụng khí thế của mình để chống chọi, mặc dù có hơi chút cố sức.

Theo khí thế của ông lão ngày càng tăng lên, mồ hôi trên gương mặt tuấn tú của Phan Minh Ngọc ngày càng nhiều.

Miu thấy hắn sắp không chịu nổi nữa liền không vui, hướng ông lão hô một tiếng: " Ông. "

Người này chính là đạo quán Ryozanpaku đại trưởng lão, cũng là ông của Miu, Hayato Furinji.

Ông lão giật mình, có chút buồn cười, không nghĩ tới mình sẽ lại so đấu khí thế cùng với một đứa trẻ con. Thế là cũng thu lại khí thế, quay về Miu cười:

" Miu, ngươi đã về rồi à? "

Sau đó nhìn Minh Ngọc, lại nhìn Miu, cười to:

" Miu nhà chúng ta lớn thật rồi, ngay cả bạn trai đều mang về nhà. "

" Nào có a. Minh Ngọc chỉ là bạn của ta mà thôi. " Miu nghe vậy liền thẹn thùng.

Minh Ngọc cảm nhận khí thế rút đi, thở ra một hơi thật dài, cảm thấy cường giả trên đời thật là nhiều. Sau đó nghĩ đến mình đã có hệ thống trợ giúp, lại cần cù cố gắng, ắt sẽ trở thành người mạnh nhất.

Nghĩ tới đây, Minh Ngọc âm thầm nắm chặt hai đấm, sau đó lại buông lỏng ra.

Một bên Hayato trưởng lão có chút gật đầu, nội tâm sinh ra lòng yêu tài:

" Đây quả là một khối tập võ lương tài, nếu chịu mài dũa, nhất định có thể thành một viên ngọc quý. "

Minh Ngọc khôi phục bình tĩnh, nở nụ cười tao nhã, hơi khom người:

" Siêu nhân vô địch Hayato Furinji quả là danh bất hư truyền. Ta tên là Phan Minh Ngọc, đến từ Việt Nam, lấy thân phận bạn của Miu đến đây chào hỏi, không biết có làm phiền mọi người hay không? "

" Không phiền, không phiền... Nếu là bạn học của Miu đến bọn ta tự nhiên là rất chào đón. Ngươi cứ gọi ta là Hayato trưởng lão là được. " Hayato Furinji cười to. Lấy tính cách khẳng khái của Hayato trưởng lão, tự nhiên không quan tâm tại sao Phan Minh Ngọc lại biết tên mình, tự động coi Minh Ngọc là người trong nghề, cũng khiến cho Minh Ngọc bớt đi một phen miệng lưỡi.

" Được rồi, chúng ta đi vào rồi nói. " Miu thấy bộ dạng của hai người, hẳn là nếu không nhắc nhở nhất định sẽ tiếp tục ở đây nói chuyện, liền kéo hai người vào trong.

Ba người đi thẳng tới phòng của đại trưởng lão, ngồi xuống nói chuyện.

Trò chuyện được một lúc, Phan Minh Ngọc cũng không có vòng vo, trực tiếp đi vào vấn đề:

" Ta muốn tầm sư học nghệ, không biết Hayato trưởng lão có đồng ý thu nhận không. " Dáng vẻ của hắn rất là chăm chú, không để ý tới Miu bên kia nhìn mình với ánh mắt kinh ngạc.

Vẻ mặt của Hayato Furinji vẫn rất bình tĩnh, tựa hồ đã dự liệu được từ trước.

"Bái sư? Cũng được. Thực lực của ngươi, hẳn là vừa mới bước vào Luyện Khí sơ kỳ đi, ta có thể cảm nhận trong lòng ngươi có một luồng khí đang lưu chuyển, quả là anh hùng xuất thiếu niên. " Lấy nhãn lực của Hayato trưởng lão, tự nhiên là nhìn ra thực lực của Phan Minh Ngọc, trong lòng không khỏi cảm thán Minh Ngọc là một thiên tài.

" Thế nhưng nói trước, chúng ta ở chỗ chúng ta chỉ truyền thụ quyền pháp trụ cột, những cái khác thì... " Nói đến đây Hayato trưởng lão liền ngừng lại, thế nhưng Phan Minh Ngọc cũng hiểu được ý của hắn.

Phan Minh Ngọc cũng không để ý, dù sao hắn đến đạo quán Ryozanpaku chỉ là để tôi luyện trụ cột mà thôi, còn về công pháp kỹ năng, hắn có hệ thống, chỉ cần có đủ Tiêu Dao Điểm, muốn đổi gì chẳng được.

" Ừm, được rồi, ta tạm thời lấy danh nghĩa của đại trưởng lão, thu ngươi làm đệ tử ký danh. Thời gian thí luyện là 100 ngày. Nếu sau 100 ngày ngươi đạt đến mức độ mà ta thỏa mãn liền thu ngươi làm đệ tử chính thức. Nói trước, chúng ta cũng không vì ngươi là trẻ con mà nới lỏng khảo nghiệm đâu. "

" Chính hợp ý ta. " Phan Minh Ngọc cười, chỉ có trong nguy hiểm mới có động lực để đột phá, điều này Minh Ngọc hiểu rõ.

" Được rồi, thế... ngươi đã chuẩn bị học phí chưa? " Hayato trưởng lão xoa xoa tay, vẻ mặt như một tên gian thương ngửi thấy mùi tiền nhìn Minh Ngọc.

" Ông ". Miu thấy dáng vẻ của ông ta, khẽ gắt một tiếng, sau đó xấu hổ nhìn Minh Ngọc.

Hết cách rồi, ai bảo đạo quán Ryozanpaku thật là sắp nghèo rớt mồng tơi rồi.

" Ây, học phí à... Bên trong có khoảng 2000 USD, không biết vậy đủ không? " Minh Ngọc rút ra một tấm thẻ màu vàng, tấm thẻ này là Rebecca hôm qua cho hắn, bên trong có khoảng 2000 USD.

" Đủ, đủ, chuyện của ngươi và Miu ta cũng không ngăn cấm nữa nha. " Hayato Furinji tươi cười hớn hở, lấy tốc độ cực nhanh chộp lấy chiếc thẻ tín dụng.

2000 USD là khoảng 25 vạn Yên, đủ để bọn họ trang trải hơn nửa năm.

" Ông ". Miu lại gắt một tiếng, sau đó ngượng ngùng nhìn về Minh Ngọc.

Người sau cười lắc đầu, tỏ vẻ mình không ngại.

" Ừm, để ta nghĩ một chút. Hay là để Apachai dạy ngươi trước? " Hayato trưởng lão xoa cằm suy nghĩ.

Phan Minh Ngọc nghe Apachai dạy mình, vẻ mặt hăng hái nhất thời biến mất, sắc mặt cũng dần dần biến thành màu trắng.

Apachai Hopachai, danh hiệu " God of Death ", được gọi là bậc thầy Muay Thái. Bề ngoài Apachai là một người rất yêu động vật và trẻ con, thế nhưng mỗi khi đánh nhau là Apachai rất khó để kiểm soát bản thân. Đến chính Apachai còn cảm thấy sợ hãi kĩ năng giết người của mình.

Trong Anime, nếu không phải Kenichi là nhân vật chính, được tác giả bật hack liên tục, không biết đã bị Apachai giết bao nhiêu lần rồi.

Dù là Minh Ngọc ham học hỏi, có chí cầu tiến thật, thế nhưng nếu để " Hung thần " Apachai dạy dỗ, sợ rằng hắn không có thể nhìn tới mặt trời ngày mai nữa.

" Không được, không được, ông định giết Minh Ngọc à? " Miu cũng có chút nghĩ mà sợ, lập tức xua tay, tức giận nhìn Hayato trưởng lão.

" Ồ ". Bỗng trong căn phòng vang lên hai tiếng kinh ngạc. Hayato Furinji và Phan Minh Ngọc đều ngạc nhiên nhìn Miu.

" Lần đầu thấy Miu cáu giận với ta như vậy, chẳng lẽ Miu có cảm tình đối với cậu bé này sao? " Đây là ý nghĩ trong đầu Hayato trưởng lão.

Mà ánh mắt Minh Ngọc nhìn Miu càng thêm nhu hòa.

" Hai người... Mặc kệ hai người đấy. " Miu bị ánh mắt hai người nhìn chằm chằm, nhất là ánh mắt nhu hòa của Phan Minh Ngọc càng làm tim nàng đập thình thịnh, bỏ lại một câu sau đó chạy ra ngoài.

(Con gái Nhật Bản trưởng thành sớm a.)

" Ha ha ha... Được rồi, đi theo ta. " Hayato Furinji cười to vài tiếng, sau đó dẫn Minh Ngọc ra khỏi phòng.

Đúng lúc này bên tai Minh Ngọc vang lên âm thanh của hệ thống:

" Nhiệm vụ: Trở thành đệ tử chính thức của đạo quán Ryozanpaku.

Thời gian: 100 ngày

Phần thưởng: 1000 Tiêu Dao Điểm. "

" Nhiệm vụ: Tâm hồn thiếu nữ

Miêu tả nhiệm vụ: Cưa đổ Furinji Miu

Phần thưởng: 10000 Tiêu Dao Điểm. "

Nghe đến đây, trong lòng Phan Minh Ngọc xuất hiện ngàn vạn câu WTF, trở thành đệ tử chính thức của đạo quán Ryozanpaku chỉ có được 1000 Tiêu Dao Điểm mà cưa đổ Furinji Miu lại được đến 10000 Tiêu Dao Điểm. Không biết hệ thống này là Tiêu Dao Thần Hệ Thống hay Dâm Thần Hệ Thống nữa.

Ba phút sau, Hayato trưởng lão dắt Phan Minh Ngọc tới một căn phòng.

" Xoạc " Một tiếng, căn phòng mở ra. Bên trong là một người đàn ông trung niên mặc quần áo Judo, hai mắt híp lại vào nhau, khiến người ta cảm thấy hắn rất nguy hiểm.

Koetsuji Akisame, giỏi về Judo, đồng thời cũng am hiểu các lĩnh vực khác như vẽ tranh, điêu khắc, nối xương, chẩn đoán bệnh... vân vân và vân vân. Hơn nữa Akisame cũng là người học giả duy nhất ở đạo quán Ryozanpaku, biết nói tiếng Nga, được nhiều người trong giới văn học biết đến.

" Ừm, đại trưởng lão, lại có đệ tử tới học võ sao? Nhỏ như vậy à? Ta đoán không lầm thì mới khoảng 7, 8 tuổi đi. " Koetsuji Akisama ngạc nhiên nhìn hai người. Sau đó ánh mắt như điện, nhìn về phía Phan Minh Ngọc, sau đó cũng giống như Hayato Furinji, hơi hơi gật đầu:

" Hắn quả là tập võ lương tài. "

" Ừm, Akisame, hắn tên là Phan Minh Ngọc, kể từ giờ sẽ giao cho ngươi. " Hayato Furinji nói xong liền bỏ lại Phan Minh Ngọc với Koetsuji Akisame.

" Được rồi cậu bé, đến đây cho ta xem ngươi có gì đi. " Koetsuji Akisame cười híp mắt đứng lên, nói với Minh Ngọc.

Minh Ngọc biết mấy ngón võ của mình đối với Akisame chỉ là trò trẻ con mà thôi, lập tức bày ra tư thế võ cổ truyền, chuẩn bị toàn lực ra tay.

Akisame nhìn động tác của hắn âm thầm gật đầu: " Cậu bé này có nền tảng rất tốt. "

Phan Minh Ngọc hít một hơi thật sâu, quát to một tiếng, tung ra một cú đấm thẳng, bị Akisame nhẹ nhõm tránh ra.

Minh Ngọc cũng không nản chí, thấy nắm đấm không đụng vào Akisame liền tung ra một cú đá trên không.

" Tư duy chiến đấu rất tốt. " Akisame tán thưởng, một tay bắt lấy chân Minh Ngọc, văng ra ngoài.

Ngay khi Minh Ngọc chuẩn bị văng ra, hắn liền đạp vào cột cửa, lợi dụng quán tính bật lại, xuất ra một chiêu " Hồi mã thương ".

Akisame hơi bất ngờ về sự nhanh trí của Minh Ngọc, thế nhưng vẻ mặt vẫn lạnh tanh, dễ dàng tránh thoát.

Hai người cứ kẻ đến người đi như vậy trong vòng 10 phút, rốt cục Akisame cũng hô ngừng.

" Ngừng! Được rồi, thông qua quan sát, ta đã phát hiện được ưu và nhược điểm của ngươi. Trước tiên nghỉ ngơi một chút, sau đó chúng ta bắt đầu ra ngoài huấn luyện. "

Minh Ngọc nghe vậy liền ngừng lại thế công, điều chỉnh hô hấp của mình. Rất nhanh, hô hấp của hắn liền trở nên bằng phẳng như thường.

Akisame thấy vậy cười càng tươi hơn:

" Rất tốt, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu huấn luyện. Mong rằng ngươi sẽ sống sót qua ngày hôm nay, cậu bé. "

Nghe vậy, trong lòng của Phan Minh Ngọc có một dự cảm chẳng lành, lạnh hết cả sống lưng. Hắn đang do dự xem có nên viết một bản di chúc trước hay không đây.