Chương 30: Mở rộng hợp tác

Ẩn Nguyên Tông

Chương 30: Mở rộng hợp tác

Vĩnh An Thành, Đông Anh Quốc.

Các quảng trường vẫn đông người qua kẻ lại như mọi ngày. Hai người Long Phi đang bước đi trên một con đường chính.

" Tuyết Nhi, những quyển trục mà ta đưa cho nàng có ghi chép lại tên, đặc điểm hình thái, công hiệu của rất nhiều loại dược liệu và đan dược. Nàng cố gắng học tập cho tốt, mọi việc ở đây, ta sẽ giao lại toàn bộ cho nàng chăm lo."

" Với lại sau này, đơn giản cứ gọi ta là thiếu gia được rồi."

Tuyết Nhi, mặt tươi như hoa, vui vẻ đáp:

" Vâng, thưa thiếu gia, Tuyết Nhi sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng của thiếu gia."

Rất nhanh thì hai người cũng đã đi đến Dược An Các, đã được Long Phi truyền tin, nên từ sáng sớm Ninh Tiểu An liền đứng đợi ngay tại đại sảnh.

Lúc này, Long Phi đã mặc vào bộ trọng giáp màu bạc, còn Lâm Tuyết Nhi cũng đã dùng một tấm lụa mỏng che đi tuyệt sắc dung nhan của mình.

Vừa thấy Long Phi bước đến, Ninh Tiểu An giống như gặp được thần tài, cười híp cả mắt, rồi nói:

" Kiếm Ca đạo hữu, cách vài ngày không gặp, cho dù có một bộ giáp dầy ngăn cách, nhưng tại hạ vẫn thấy đạo hữu ngày càng phong độ à. Còn vị cô nương đây là…?"

Long Phi cũng hữu lễ cười đáp:

" Haha… nhìn thần sắc Tiểu An đạo hữu tươi vui như vậy, chắc là mọi việc đều tiến triển rất tốt."

" Ừm, đúng rồi. Ta xin giới thiệu cho đạo hữu được biết, đây là Lâm Tuyết Nhi. Cố ấy sẽ là người đại diện của tại hạ, tiếp nhận xử lý mọi vấn đề phát sinh trong quá trình hợp tác của chúng ta."

Ninh Tiểu An liền vui vẻ nói:

" Thì ra là Tuyết Nhi cô nương, tại hạ là Ninh Tiểu An hân hạnh được biết cô nương. Hy vọng sau này, cô nương giúp đỡ nhiều hơn và chuyện hợp tác giữa hai bên chúng ta càng ngày càng suôn sẻ."

Lâm Tuyết Nhi thi lễ và nhẹ nhàng nói:

" Đạo hữu quá lời, sau này mọi việc, tiểu nữ còn phải nhờ đạo hữu chỉ dạy nhiều."

Long Phi lại nói tiếp:

" Như đã thông tri cho đạo hữu từ trước. Hôm nay, tại hạ muốn bàn bạc mở rộng chuyện làm ăn hợp tác của chúng ta. Không biết sư phụ của đạo hữu đã đến hay chưa?"

" À, Tất nhiên là sư tôn của tại hạ đến rồi. Từ sáng sớm nay, ngài ấy đã ngồi đợi đạo hữu ở phòng thượng khách trên tầng ba. Mời đạo hữu đi theo tại hạ." Ninh Tiểu An đáp lời.

Không hổ danh là một trong những thế lực kinh doanh đan dược lớn nhất Đông Anh Quốc. Tầng ba dùng để tiếp thượng khách được bày trí một cách trang nhã nhưng không kém phần mỹ lệ.

Dọc theo hành lang được trồng rất nhiều gốc dược liệu quý, đúng chất của một nơi mua bán đan dược và dược liệu. Nổi bật trong số đó là hai gốc Cửu cấp Dược liệu, Ngũ Sắc Linh Sâm, nhìn vào kích thước và chiều cao, thì hai gốc sâm này cũng đã hơn tám ngàn năm tuổi.

Hai gốc sâm có hình dạng giống như một đứa bé, toàn thân tỏa ra ngũ sắc quang mang, nhưng màu vàng kim vẫn là màu chủ đạo. Gốc dược liệu này chứa sức mạnh của nguyên tố hệ kim rất nhiều. Đối với võ giả có công pháp chủ tu hệ kim, thì đây là bảo vật, có thể phục dụng trực tiếp để nguyên lực thêm tinh thuần. Đương nhiên, nếu được luyện thành đan dược, thì dược hiệu sẽ tốt hơn rất nhiều.

Hiện giờ, Ninh Hải Bình đang ngồi tại một chiếc bàn dài, còn Long Phi thì ngồi đối diện.
Lâm Tuyết Nhi và Ninh Tiểu An thì lần lượt đứng phía sau hai người.

Lúc này, sắc mặt Ninh Hải Bình thập phần khách khí, chấp tay nói:

" Nghe đồ đệ nhắc tới đạo hữu đã lâu, lần này may mắn được gặp mặt, thật là vinh hạnh. Không biết với những điều khoản thỏa thuận trước đó, đạo hữu có cảm thấy hài lòng hay không?"

Long Phi cũng đã gỡ nón giáp xuống, để lộ ra gương mặt anh tuấn của mình, nhìn về phía Ninh Hải Bình, hắn liền nói:

" Mọi thứ đều rất tốt, tại hạ cũng không có ý kiến gì thêm. Hôm nay, tại hạ đến đây là muốn chuyện hợp tác với quý các có thể phát triển thêm một bước. Tại hạ sẽ cung cấp thêm cho Dược An Các hai loại đan phương. Một cái là Phục Nguyên Đan, cái còn lại là Diệu Tinh Đan."

Nghe Long Phi nói như vậy, Ninh Hải Bình vừa vui, vừa nghi hoặc. Hắn vui bởi vì đan phương mà Long Phi cung cấp chắc chắn sẽ giúp Dược An Các kiếm một lượng lớn nguyên thạch, đặc biệt là cái tên Diệu Tinh Đan, thật sự hắn chưa từng nghe qua.

Nhưng làm cho hắn cảm thấy khó hiểu chính là Phục Nguyên Đan, đây chỉ là Tứ cấp Đan Dược bình thường, dùng để hồi phục nguyên lực cho võ giả, nghĩ tới nghĩ lui cũng không thấy có gì đặc biệt.

Mang theo một vẻ mặt trước vui, sau khó hiểu, liền hướng Long Phi nói:

" Nếu được như vậy thì quá tốt rồi, nhưng tại hạ vẫn chưa được tường tận lắm, mong đạo hữu chỉ rõ một chút."

Nhìn thấy vẻ mặt nghị hoặc của Ninh Hải Bình, Long Phi cười cười, rồi nói:

" Tại hạ sẽ giải thích một chút về hai loại đan dược này, chắc là đạo hữu đang thắc mắc tại sao, tại hạ lại đưa ra một đan phương vô cùng bình thường và quen thuộc như Phục Nguyên Đan. Xin mời đạo hữu kiêm tra qua một chút đan dược liền sẽ rõ ràng."

Long Phi liền lấy ra một bình ngọc màu lam chuyển qua cho Ninh Hải Bình.

Sau khi cầm bình ngọc trong tay, Ninh Hải Bình lấy ra vài viên đan dược, tỉ mỉ quan sát từng chút một. Viên Phục Nguyên Đan này không khác gì bình thường, vẫn là màu lam nhạt, có đan văn hình tròn màu nâu, chỉ có khác biệt nhỏ là dược hương có phần nồng đậm hơn một chút.

Ninh Hải Bình tiếp tục bỏ viên đan dược vào miệng, vài phút sau thì sắc mặt của hắn thay đổi liên tục, từ mở to mắt ngạc nhiên, rồi chuyển thành vui mừng khôn xiết, cười một cách sảng khoái.

Long Phi lại nói tiếp:

" Phục Nguyên Đan này không phải là loại Tứ cấp Đan dược thông dụng bình thường, mà đã được thêm vào Lam Thiên Thảo làm cho dược lực của nó tăng lên ba thành, cùng với đó là tốc độ hồi phục nguyên lực cũng được tăng lên gấp hai lần. Có thể xem nó là Ngũ cấp Đan dược, Phục Nguyên Đan."

" Như đạo hữu cũng biết, Phục Nguyên Đan đôi với võ giả có cảnh giới từ Võ Tông trở xuống là vô cùng quan trọng. Nó có thể giúp võ giả phục hồi nguyên lực trong lúc chiến đâu, từ đó giúp võ giả chuyển bại thành thắng, bảo toàn tính mạng."

Ninh Hải Bình cố nén niềm vui bất ngờ này lại rồi nói:

" Đúng vậy, Phục Nguyên Đan vô cùng quan trọng với võ giả, nếu không có đủ nguyên lực thì không thể thi triển vũ kỹ. Nhiều năm nay, Tứ cấp Đan dược Phục Nguyên Đan đã được xem như một loại đan dược cơ bản, không thể nào phát triển thêm được nữa, xem như đã đạt tới cực hạn của một loại đan dược."

" Thật không ngờ dược lực của Phục Nguyên Đan vẫn còn có thể cải tiến được như vậy. Quan trọng hơn là tốc độ hồi phục có thể tăng lên gấp đôi, nếu trong chiến đấu mà thực lực ngang nhau, thì ai sử sụng loại Ngũ cấp Đan dược sẽ nắm phần thắng nhiều hơn."

" Cái đan phương này đúng là bảo vật rồi. À, vậy còn Diệu Tinh Đan, cái tên này khá xa lạ. Tại hạ thật sự chưa nghe qua bao giờ."

Long Phi nhìn qua Ninh Hải Bình, ánh mắt đầy ý cười, mở miệng lên tiếng:

" Diệu Tinh Đan này chính là Lục cấp Đan Dược. Đối với võ giả có cảnh giới từ Võ Hoàng trở xuống, khi phục dụng có thể trực tiếp đề thăng một tiểu cảnh giới. Tuy nhiên ở mỗi cảnh giới chỉ sử dụng được một lần, nhưng như vậy cũng là quá đủ rồi."

" Với lại nó không hề ảnh hưởng gì đến căn cơ tu luyện, hay thể chất của người sử dụng."

Lúc này, thần sắc của Ninh Hải Bình đã không còn tươi cười nữa, mà chuyển hẳn sang hưng phấn điên cuồng.

Hắn thật sự chưa từng nghe qua cái tên Diệu Tinh Đan, nhưng về đan dược có công dụng đề thăng một tiểu cảnh giới, thì hắn có thấy một số cổ điển tịch có nhắc đến.

Trong điển tịch còn nói:

"Việc sử dụng đan dược để tăng tốc độ tu luyện được chia làm hai trường phái.
Một bên cho rằng sử dụng đan dược đẩy nhanh tốc độ tu luyện không hề ảnh hưởng đến con đường võ đạo về sau.

Bên còn lại thì quả quyết nếu sử dụng loại đan dược này sẽ ảnh hưởng đến căn cơ đại đạo, không tốt cho con đường tu luyện lâu dài. Nhưng đây là một đám tào lao, yếu sinh lý đổ thừa bậy bạ, chẳng qua là tốc độ cảnh giới đề thăng quá nhanh, kinh ngiệm thực chiến không theo kịp cảnh giới.

Đa phần tầng lớp có thể sử dụng đan dược đề thăng cảnh giới đều là thiếu gia, công tử có tiền, chăn êm nệm ấm, cộng thêm tính cách dựa quyền dựa thế đã quen. Bước ra thực chiến, gặp những người cùng cảnh giới sống trên đầu đao mũi kiếm, không chết mới là lạ. Làm gì còn mạng để mà tiếp tục tu luyện."


Cái đan phương này đối với Ninh Hải Bình không khác gì một cái mỏ Nguyên thạch đào mãi cũng không hết.

Trong các Đại gia tộc, Tông môn sự cạnh tranh của thế hệ trẻ là vô cùng quyết liệt, có ai mà không muốn con cháu, đệ tử của mình được đẩy nhanh tốc độ tu luyện, tranh thủ đạt được các lợi ích. Tài nguyên tu luyện không phải là vô hạn, lúc nào cũng chỉ dành cho những người nổi trội nhất.

Các bậc trưởng bối sẽ không tiếc nguyên thạch để đầu tư cho hậu bối của mình.