Chương 33: Đi ăn và hành trình mới

Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 33: Đi ăn và hành trình mới

Lễ trao giải kết thúc, GoMinh cùng đoàn ngươi tụ tập cùng nhau trước cổng chùa.

"Sư tổ đâu rồi?" Goku tò mò hỏi.

"Ông ta có ngồi xem trận nào đâu?" Bulma chân thật nói.

"Không có chuyện sư phụ bỏ qua tất cả các trận đấu đâu." Krillin nói.

Lúc này mới thấy một ông lão lại gần, quơ tay với bọn họ.

"Ông biến đi đâu vậy?" Bulma không khách khí hỏi.

"Ta phải đứng sau đám đông để coi, lúc xong còn chạy vào nhà vệ sinh nữa." Quy lão cười nói.

"Vậy là sư phụ có coi bọn con đấu?" Krillin vui vẻ nói.

"Cả ba con, làm rất tốt." Quy lão nói: "Giỏi lắm!"

"Tiếc cho Goku quá sư phụ nhỉ, GoMinh phát hiện điểm yếu của cậu ấy nên chiến thắng." Krillin cười nói.

"Thật ra cho dù em GoMinh không phát hiện điểm yếu của tớ thì tớ nghĩ mình cũng không có cơ hội trước em ấy đâu, em ấy quá mạnh." Goku thản nhiên thừa nhận.

"Chính xác!" Quy lão bắt đầu dạy dỗ: "Núi cao còn có núi cao hơn! Người tài giỏi hơn con trên thế giới này còn có nhiều lắm! Thật sai nếu cứ mới vậy mà đã thỏa mãn rồi! Con đường để trở thành võ sư không đơn giản vậy đâu! Những bài luyện tập thực thụ của các con giờ mới bắt đầu."

"Ha ha Sư tổ thật là có bài diễn thuyết hay, bất quá hiện tại vì lễ hội kết thúc nên tớ muốn mời tiệc mọi người, hôm nay cứ ăn thỏa thuê đi." GoMinh cười nói.

"Vừa vặn, ta biết một nhà hàng gần đây, mọi người theo ta nào." Quy lão cười vui vẻ, hôm nay lại được ăn chùa.

Lúc này nhắc tới ăn, Goku cũng thấy đói khủng khiếp, thật sự là vừa trải qua một trận đấu khốc liệt khiến hắn đói vô cùng: "Nhanh!! Nhanh lên GoMinh, chưa bao giờ anh thấy đói như lúc này!!!"

Đoàn người đi theo Quy lão tiến vào một nhà hàng tên là Delicious. Mọi người vừa lên liền gọi một bàn tiệc lớn, thậm chí có cả một con heo con.

Lần này thực sự lại là một cuộc so tài nữa giữa Goku cùng GoMinh. Hai người ăn như chết đói nhiều năm, liên tục gọi đồ ăn khiến cho nhân viên phải lác mắt.

"Hai đứa nó phải ăn bằng cả 40 người đấy!!!" Bulma ngơ ngác nói.

"Chắc không nhiều như vậy đâu nhỉ..." Krillin không xác định.

"T... tớ nghĩ là 100 người!!" Yamcha cũng ngây người.

"Cho tôi thêm hai suất nữa!" Goku quơ bát với nhân viên quán ăn.

"Tôi cũng thế!" GoMinh cũng không cam lòng chịu thua.

"Gì vậy... có còn là người không..." Quy lão chịu thua.

"Ơ... chúng tôi rất xin lỗi nhưng... Không may là chúng tôi đã hết nguyên liệu nên giờ không thể nấu thêm gì nữa." Nhân viên xin lỗi.

"Thôi thế cũng được." Goku không sao cả: "Tôi nghĩ ăn uống cũng phải có điều độ một chút."

"Thật đáng tiếc." GoMinh cũng nói: "Em còn chưa no đây."

"Thôi đi, ăn gì lắm thế, như con lợn ấy." Bulma giận dữ nói, lại chuyển giọng: "Chưa no thì tí về nhà ăn."

"Nhớ đấy nhé!" GoMinh cười híp mắt.

"Ừ!" Bulma đáp nhẹ.

Mọi người không chịu nổi hai người tình tứ thế là cùng đứng lên tính tiền.

"Tổng cộng 480.000 Zenni" Chủ quán nói.

GoMinh không sao cả vung tay, ném 500.000 Zenni cho chủ quán: "Thối lại thì cứ gửi vào tài khoản của tôi ấy, tên chủ tài khoản là GoMinh ở công ty Capsule."

"Được rồi." Chủ quán đồng ý.

Lúc này đoàn người lên một chiếc xe ô tô, Yamcha lái, Quy lão ngồi ghế bên tài xế, GoMinh cùng mọi người ngồi sau xe.

"Chúng ta lại quay về và luyện tập tiếp chứ?" Yamcha cười nói.

"Phải thế chứ!" Krillin đồng ý.

"Không! Không!" Quy lão nói: "Ta đã dạy các con đủ rồi. Giờ các con phải tự đi con đường của riêng mình. Bây giờ các con tự luyện tập mới là tốt nhất. Ba con có thừa khả năng."

"Vậy thì..." Goku cười nói: "Con sẽ đi tìm viên ngọc của ông nội."

"Cái gì thế?" Krillin tò mò hỏi lại.

"Đó là kỉ vật mà ông nội để lại cho tớ." Goku cười giải thích: "Vừa đi vừa luyện tập luôn, hoàn hảo ghê!"

"Bọn tớ mệt lắm rồi, cậu tự đi đi!!" Oolong là không muốn vất vả một lần nữa.

"Thế còn Krillin định sao?" Quy lão hỏi cậu bé đầu trọc.

"Con chưa có dự định gì cả." Krillin nói: "Nhưng con muốn tới nhà sư phụ ở một thời gian nữa."

"Ừm... ừm..." Quy lão thầm nghĩ: "Thật là, cứ tưởng được ở một mình với Launch san rồi."

"Thế con thì sao Yamcha?" Quy lão quay đầu lại hỏi Yamcha.

"Con muốn trở lại ngôi nhà ở sa mạc một chút." Yamcha cười nói: "Con muốn mạnh lên. Ở đó có đồ vật có thể khiến con mạnh lên." Xem ra rất tự tin.

"Được rồi." GoMinh cười nói: "Chúng ta sẽ tiện đường đưa Quy lão về nhà luôn."

Mọi người xuống xe, Goku chỉ vali, hỏi Quy lão: "Sư tổ, đồ của con trong này ạ?"

"Ừ, ta nhét vào trong luôn, sao thế?" Quy lão hỏi.

Goku từ bên trong vali lôi ra cây gậy của mình cùng bọc hành lý, lại nói: "Tạm biệt mọi người nhé, tớ sẽ dùng Kintoun đi luôn đây."

"Cậu đi luôn sao?" Krillin tò mò hỏi: "Kiếm cái viên gì gì đó hả?"

"Đi càng sớm thì càng tốt mà." Goku nói.

"Thật là không có tính kiên nhẫn." Quy lão nhận xét.

"KINNNNTTOOUNNN!!!!" Goku hô, sau đó chỉ thấy một đám mây bay tới.

Goku nhảy một phát lên trên đám mây.

"Cố gắng lên Goku." Quy lão hô.

"Vâng ạ." Goku nói.

"Đi cẩn thận nhé anh Goku!!" GoMinh cười nói.

"Em cũng bảo trọng nhé!!" Goku cười nói.

"Nè, kiếm cái ngọc gì đó khó lắm hả?" Krillin hỏi Oolong.

"Khó lắm!" Oolong khoanh tay nhớ lại quá khứ không vui của mình.

"Goku, tớ đi cùng cậu được không?" Krillin hỏi, lo lắng cho Goku.

"Không sao đâu Krillin! Với lại cậu không đi được Kintoun!" Goku cười nói.

"Cậu biết cách dùng Radar rồi chứ?" Bulma hỏi lại.

"Tớ rõ rồi!!" Goku cười nói: "Tạm biệt mọi người nhé! Hy vọng sớm gặp lại!"

Sau đó Goku điều khiển Kintoun vọt thẳng vào trong tầng mây.

"Tạm biệt!!!!" Mọi người hô theo.

"Được rồi, giờ đi về thôi!" GoMinh cười nói.

"Thôi chết, tớ không tìm thấy viên Capsule máy bay!!!" Bulma lục tìm mãi mà không được.

GoMinh che trán: "Sao, lại mất à?"

"Cái gì gọi là 'lại'? Chẳng may mất thôi...." Bulma phản bác.

"Trời ạ... Sao có thể để mất viên Capsule máy bay cơ chứ..." Oolong kêu lên.

"Im đi! Con gái xinh mắc sai lầm là chuyện thường." Bulma khó chịu nói.

.......

Hôm sau, trong nhà Bulma, lúc này GoMinh cùng Oolong đã thức dậy.

Hai người có một bữa sáng phong phú với Dr Brief, mẹ Bulma cùng Bulma.

Lúc này, trên bàn ăn, GoMinh lại nói: "Bulma, tớ muốn đi một quãng thời gian."

"Ồ, cậu định đi đâu?" Bulma tò mò hỏi.

"Tớ muốn đi tìm ngọc rồng." GoMinh cười nói.

"Tìm ngọc rồng? Không phải Goku đã đi tìm rồi sao?" Bulma tò mò hỏi.

"Goku chỉ muốn tìm được viên ngọc của ông thôi. Tớ muốn tìm đủ bảy viên và thực hiện một điều ước." GoMinh cười nói.

"Điều ước gì vậy?" Bulma lại càng hiếu kỳ hơn.

"Tớ muốn hỏi rồng thần xem ai là người mạnh nhất vũ trụ." GoMinh cười nói.

"Cậu hỏi như vậy để làm gì?" Bulma không hiểu hỏi.

"Tớ muốn bái ông ta làm thầy." GoMinh cười giải thích: "Yên tâm, tớ chỉ cần năm sau nhờ rồng thần truyền tống tới bên cạnh ông ấy là được rồi."

"Cậu thật là quá mạo hiểm." Bulma nhận xét: "Cậu không hề biết tính cách ông ấy như thế nào, không biết 'ông ấy' là nam hay nữ, làm sao cậu dám đơn giản truyền tống. Nhỡ đó là một con ác ma thì sao?"

"Đơn giản, tớ hỏi rồng thần về lai lịch của ông ấy là được rồi." GoMinh chắc chắc nói.

"Cũng phải." Bulma suy ngẫm rồi nói: "Bất quá cậu định làm sao để bái ông ấy làm thầy?"

"Tớ sẽ thăm dò sở thích của ông ấy qua rồng thần. Nếu không được thì cứ truyền tống đến bên cạnh ông ấy đã, tin tưởng nếu lai lịch ông ấy tốt thì sẽ không giết tớ." GoMinh cười nói.

"Xem ra cậu cũng ưa thích mạo hiểm đấy." Bulma nói, có điều lại không biết rằng, nếu như GoMinh không biết rõ ràng về thiên sứ Whis, chính là cho hắn một trăm cái mạng hắn cũng không dám truyền tống lung tung.

"Nhưng lần này cậu phải tự đi tìm thôi, tớ còn bài tập ở trường nữa." Bulma lúc này còn đang bận học.

"Không sao cả, chúng ta chỉ cần giữ thông tin thường xuyên là được rồi." GoMinh cười nói.

"Cháu có lời ước rồi hả? Thật đáng tiếc bác đang định để cháu ước cho bác một cô gái tốt." Lúc này Dr Brief xen vào.

"Cả bác nữa, bác cũng muốn cháu ước cho bác một chàng trai tốt." Mẹ Bulma dịu dàng nói.

"Hai người bị làm sao vậy?" Bulma hét lên.

GoMinh xoa mồ hôi trán, thầm nghĩ bố mẹ Bulma thật là đủ cực phẩm.

Ngày hôm sau, Bulma đưa một chiếc radar dò ngọc rồng cho GoMinh. Cậu bé chào tạm biệt Bulma rồi lên máy bay bắt đầu cuộc hành trình của mình.

Có lẽ vì các viên ngọc rồng đã được lập trình từ trước, cho nên lần này bay tới, chúng cũng không random, mà là có lựa chọn điểm rơi từ trước, y như trong truyện.

Chuyến đi này liền dài vài tuần. GoMinh bay qua vùng cực bắc nơi Goku chuẩn bị hướng đến, bay qua vùng núi có viên 6 sao nơi Goku đã đi qua, cũng quan sát từ trong radar có hai viên ở cạnh nhau. "Nơi này chắc hẳn là tổng bộ quân đoàn Red Ribbon rồi, vẫn là để lại cho Goku thì hơn." GoMinh thầm nhủ. Sau đó hắn lại hướng tới một phươn hướng.

Nơi này chính là thánh địa Korin, nơi có tháp Korin cao sừng sững. GoMinh cũng chỉ dừng lại một chút, sau đó tiếp tục tìm kiếm ở vùng biển. Không ngoài dự đoán của hắn, sau khi đột nhập xuống đáy biển, GoMinh liền tìm được cái hang ngầm dưới đáy biển. Đột nhập đi vào, không lâu lắm thì tìm được công tắc, bật lên đèn. Sau đó là một đống bẫy, bất quá với GoMinh mà nói, còn không làm thương được hắn, hắn rất đơn giản liền nhảy qua cái bẫy.

Tiếp tục đi tới, cuối cùng là nhìn thấy phong cảnh đồ sộ, bên trong có hẳn một khu căn cứ trông nguy nga tráng lệ.

Một con khủng long robot nhảy ra, tính ám sát GoMinh, bất quá rất nhanh thì bị hắn tháo thành tám khối.

Tiếp tục đi vào sâu hơn, đây là một mê cung, có điều có radar dò ngọc rồng nên hắn không lo, nhanh chóng tìm được đúng đường, lặn xuống nước, thông qua đường nước ngầm tới nơi để kho báu.

"Đây rồi, giờ thì không lo thiếu tiền nữa." GoMinh cười gật gù, dù sao cứ dùng đồ chùa của nhà Bulma cũng khiến hắn áy náy lắm.

Thu kho báu vào viên con nhộng, GoMinh lại lặn xuống nước, cuối cùng là tìm được viên ngọc rồng ba sao.

Quay trở lại vị trí tàu ngầm, leo lên tàu, GoMinh nhìn một chút hang động, thầm nói: "Nơi này dùng làm căn cứ bí mật cũng không tệ."

Lao ra khỏi mặt nước, lập tức phóng tới nhà Bulma đi.