Chương 05: Lọ lem đáng yêu

Xuyên Qua Ta Là Nữ Sinh

Chương 05: Lọ lem đáng yêu

Cô giáo Thảo thoáng nhìn qua mặt đồng hồ đeo trên tay phải mình, thấy thật đã đến giờ ra chơi nên chỉ nói qua một số chuyện cần để ý cho ba người Hoài Linh biết, sau đó đi lên bục giảng dặn dò học sinh rồi ra khỏi lớp.

Các học sinh trong lớp sau khi thấy cô chủ nhiệm rời đi thì mừng rỡ, vốn mọi người ngồi nghiêm chỉnh trên bàn thì thầm thăm hỏi nhau thì giờ như vặn to loa phát thanh khiến cho cả lớp trông giống một cái chợ, ồn ào huyên náo.

Minh Đức về lại chỗ ngồi của mình ở bàn đầu tiên dãy thứ ba, bắt chuyện với đám bạn học chung trường cũ ngồi ở quanh đó.

Hoài Linh thì quay sang cố ý hỏi Ý Nhi:

- Cậu học trường Lê Thị Hồng Gấm thì hẳn là nhà cậu cũng ở gần đây nhỉ?

- Ừ… cũng gần, ở sau trường Lê Thị Hồng Gấm đó, nhưng mai thì khác rồi.

- Sao mai lại khác?

- À thì tại nhà mình thuộc diện di dời giải tỏa nên phải chuyển đi chỗ khác.

- Thì ra là vậy.

Hoài Linh có biết chuyện này.

Không, phải nói là có ấn tượng rất sâu.

Kiếp trước, buổi sáng hắn mới gặp Ý Nhi ở lớp xong thì buổi chiều đã thấy đối phương đứng ngay trong sân ngồi nhà bên cạnh.

Lúc đó hắn thật sự rất kinh ngạc, hắn biết sẽ có gia đình mới chuyển đến ở ngôi nhà bên cạnh nhà mình này, nhưng hắn không ngờ cô con gái của gia đình kia lại là bạn học chung lớp, hơn nữa còn ngồi cùng bàn với mình. Phải mãi đến sau này, khi hai người đã quen thân hắn mới biết được lý do tại sao gia đình Ý Nhi lại chuyển tới đó.

Mà cũng nhờ duyên phận này nên cả hai mới có nhiều thời gian gần gũi nhau hơn, cho rơm bén lửa, hai người nảy sinh tình cảm rồi yêu nhau.

Xuyên qua kiếp này, Hoài Linh đã không còn bất ngờ chuyện này nữa, hắn chỉ đang cố tỏ ra như vậy để đạt được mục đích là giúp đỡ Ý Nhi mà thôi.

Thế nhà cậu ở đâu? – Ý Nhi hỏi lại.

- Nhà mình nói ra thì cũng không xa trường lắm! Cậu biết công ty dệt may 29 – 3 không? Nhà mình ở gần chỗ đó, trong hẽm.

- Ồ, hóa ra nhà cậu cũng gần chỗ mà gia đình mình sắp chuyển tới nhỉ!

Hoài Linh đương nhiên biết rõ gia đình Ý Nhi sắp chuyển tới chỗ nào, nhưng hắn tiếp tục giả nai, nói:

- Vậy ra gia đình cậu sắp chuyển tới gần đó sao? Cậu biết địa chỉ cụ thể không?

- A… mình không rõ nữa, cái đó phải hỏi ba mẹ mình.

- Ừ, mà chuyển nhà thì chắc mệt lắm! Cậu cần mình giúp không? Dù sao chiều nay mình cũng rảnh rỗi chả làm gì, hơn nữa nhà gia đình bạn sắp chuyển tới cũng gần nhà mình mà.

- Mình cũng không chắc lắm, nhưng nếu được thì cảm ơn cậu nhiều.

- Chúng ta liên lạc sao đây? – Hoài Linh cố ý hỏi.

- Số điện thoại bàn nhà cậu là mấy? Cậu có nick yahoo không? – Ý Nhi hỏi lại.

Hoài Linh mở cặp rút ra một tập giấy dán nhỏ hình vuông nhiều màu, lấy bút bi xanh ghi lên số điện thoại bàn cùng nick yahoo của mình. Sau đó, hắn rứt tờ giấy dán ra đưa cho Ý Nhi.

Ý Nhi cầm tờ giấy dán, nhìn thấy số điện thoại kèm dòng chữ ghi nick chat ‘lo_lem_dang_yeu’ của Hoài Linh.

- Lọ lem đang yêu cơ á? – Ý Nhi buồn cười hỏi.

Hoài Linh thấy Ý Nhi cười hỏi như thế thì không khỏi phiền muộn.

Kiếp trước, bắt đầu từ năm 2003 đến 2009 là giai đoạn phát triển mạnh mẽ nhất của chương trình Yahoo! Messenger (hay viết tắt là Y!M) – một ứng dụng nhắn tin liên lạc với người khác qua mạng internet. Chương trình chat Yahoo này rất phổ biến tại Việt Nam, đến mức bất cứ ai sinh hoạt trên mạng cũng "bắt buộc" phải có một tài khoản sử dụng để nhắn tin liên lạc cùng người khác nếu như không muốn bị coi là lạc hậu, nhà quê (mà thực sự thì ở quê cũng có nhiều người chat lắm).

Bản thân Hoài Linh là một trong những tín đồ của chương trình chat này. Mùa hè năm lớp 8, khi hắn trốn học thêm đi chơi điện tử lại tình cờ tiếp xúc đến chương trình này.

Thời điểm đó, tức năm 2003 – 2004, lượng người sử dụng chương trình chat Yahoo! Messenger này còn không nhiều, phải đến một hai năm sau thì lượng người dùng mới tăng lên đột biến nhờ mạng internet được phổ cập rộng rãi cũng như giá cước sử dụng được giảm mạnh.

Thuở ban đầu, để tạo được một tài khoản chat Yahoo phải nói cực khó, phải thông qua một số tool tạo username lẫn phần mềm fake IP mới có thể sở hữu được một tài khoản, ai cũng coi nó như châu báu. Bản thân Hoài Linh cũng như thế, hắn ghi cả tài khoản lẫn mật khẩu lên sổ tay để phòng khi nào ra tiệm điện tử chơi thì mở ra nhập.

Liên quan tới nickname "lo_lem_dang_yeu" này thì phải nói tới cô chủ tiệm điện tử hồi xưa tạo tài khoản cho Hoài Linh.

Thực chất "lo_lem_dang_yeu" là một trong những tài khoản Yahoo! Messenger của cô chủ tiệm net. Cô chủ tiệm net được kỹ thuật viên hướng dẫn phổ cập cách sử dụng chương trình chat này, bên cạnh đó cũng cung cấp cho một số tài khoản chat để tặng cho một số người chơi trong tiệm. Cứ thế, Hoài Linh là một trong những khách hàng tiềm năng của tiệm nên được cô chủ tiệm điện tử tặng cho một tài khoản để truy cập Yahoo! Messenger.

Lúc hắn nhận tài khoản này từ cô chủ tiệm điện tử thì mặt hơi đen, hỏi cô chủ nhiều lần xem còn tài khoản nào oai oai chút không, nhưng đáng tiếc chỉ còn lại tài khoản "lo_lam_dang_yeu" mà thôi.

- Bình thường chị thấy mặt em cũng trắng lắm mà, sao giờ lại đen thui thế này? Có gì không ổn à? – Cô chủ tiệm nói lúc đó.

- Trắng thế đếch nào được khi chị đưa em cái nick siêu con gái như này. – Hoài Linh chửi thầm trong lòng.

Cứ thế, hắn tiếp nhận nick chat "lo_lam_dang_yeu", mãi đâu 2 tháng sau hắn mới biết được cách tạo tài khoản chat thì mới tạo lại nick chat mới.



Cơn phiền muộn khi nghĩ lại những chuyện đã cũ ở kiếp trước qua đi, một lúc sau Hoài Linh giải thích ý nghĩa nickname "lo_lem_dang_yeu" với Ý Nhi.

- Không phải đang yêu mà là đáng yêu. – Hoài Linh lí nhí nói.

- Hì hì, cứ tưởng cậu đang yêu thầm anh chàng nào nữa chứ?! – Ý Nhi cười tủm tỉm.

- Cậu mới yêu, cả nhà cậu yêu luôn! – Hoài Linh thẹn.

Nói đoạn, cả hai cười nhìn nhau cười khúc khích.

- À mà nick của cậu đâu? – Hoài Linh hỏi.

Ý Nhi nghe thấy Hoài Linh hỏi thì chủ động chìa tay ra nói:

- Đưa mình một tờ để ghi.

Hoài Linh đưa luôn cả xấp cho Ý Nhi.

Hắn biết tỏng nick chat của cô nàng rồi, hỏi thế chẳng qua để che giấu thôi, chứ không chiều tối ra net lên Yahoo add nick nàng thể nào cũng bị hỏi dò cho coi.

- Đây, nick chat mình đây.

Ý Nhi ghi xong nick chat của mình lên tờ trên cùng của xấp giấy, sau đó trả lại cho Hoài Linh.

Trên tờ giấy mà Ý Nhi trả lại cho Hoài Linh là một dòng chữ nhỏ ghi nickname "cong_chua_bong_bong_be_bong" được viết rắt nắn nót, theo lối chữ nghiêng 80 độ.

Tuy hắn đã biết đã hiểu Ý Nhi tất tần tật nhưng vẫn phải giả vờ như chuyện gì cũng chưa biết, hắn hỏi:

- Xem ra cậu cũng thích Bảo Thy nhỉ?

- Hát hay mà, mình nghe hoài. – Ý Nhi trả lời.

- Ừ, hồi xưa mình nghe hoài bài "Công chúa bong bóng" đó chớ, giờ đỡ rồi, giờ qua nghe nhạc của Lương Bích Hữu với mấy bài trên Audition.

- Hì, mấy bài nhạc Audition cũng hay nhưng chủ yếu mình nghe toàn của Bảo Thy thôi, fan mà.

Hoài Linh ‘ừ’ một tiếng rồi im lặng coi như kết thúc cuộc trò chuyện của hai đứa.

Thực ra những gì hắn nói mới nãy chỉ là để phù hợp với thân phận nữ sinh hiện tại của mình mà thôi, chứ mấy bài nhạc sến súa của đám con gái như bài "Công chúa bong bóng" kia tuy hắn cũng có nghe nhưng lại không phải gu, bởi hắn là con trai.

- Có gì thì chiều nay mình liên lạc nhé! – Ý Nhi nói.

- Ô kê con dê. – Hoài Linh ứng tiếng.

Hắn đáp như thế cũng có nguyên do, bọn họ đều sinh năm 1991 tức Tân Mùi, mà đã là "Mùi" thì khác nào dê, cho nên cứ ‘ô kê con dê’ cho nó có luyến láy có vần.