Chương 7: Bước chuẩn bị đầu

Sóng Gió Học Đường

Chương 7: Bước chuẩn bị đầu

Chương 7: Bước chuẩn bị đầu

Hôm qua không ngủ đủ khiến đôi mắt Thạch thâm quầng, bà Hiền nhìn con vậy, lo lắng:

" Có chuyện gì sao?"

Thạch lắc đầu:

" Ngủ nhiều nên đêm mất ngủ ạ."

Rồi thấy ánh nắng chang chang, mà sân trống trơn nói:

" Hôm nay không phơi thóc hả mẹ?"

Bà Hiền nói:

" Chốc nữa, để xem tình hình sao đã?"

Thạch gật đầu:

" Mà nay mẹ đi đâu không. Con định qua nhà thằng Đạt bên làng Muội chơi."

Bà Hiền cười:

" Không. Đi chơi đi. Hôm nay mẹ đi cho."

Dứt lời, nói:

" Bữa sáng mẹ để trên bàn đó, ăn xong rồi đi."

" Vâng." Thạch đáp........

Ăn xong cũng như rửa bát sạch sẽ, Thạch nhắn tin Đạt ‘cá’:

" Mày qua đón tao đi."

Không lâu, Đạt ‘cá’ hồi đáp:

" Ok."

Nhận được tin, Thạch khẽ nở nụ cười, lang thang đi ra đầu làng.

Cũng không đợi lâu, Đạt ‘cá’ đến, nói:

" Lên đi."

Cả hai phóng vèo vèo, trên con đường đất, tới một căn nhà gọi là khang trang nhất làmg Muội, ngoài cổng xích hai con chó Tây lớn. Đạt ‘cá’ cười:

" Hôm nay không có ai ở nhà đâu, mày cứ thoải mái?"

" Ba mẹ và các chị đi đâu hết rồi." Thạch hỏi.

" Bên ngoại có việc. Qua đó từ sớm, tao tối mới qua." Đạt ‘cá’ đáp, như nhớ gì nói:

" Mà hôm qua mày bảo có cái gì mà để gái tự tìm đến. Nói coi."

Thạch nhìn quanh:

" Vào nhà đã."

Đạt ‘cá’ gật đầu.........

Lên phòng Đạt ‘cá’, Thạch thấy dán đầy ảnh người mẫu sexy, lắc đầu, ngồi xuống nghế. Ấn khởi động, màn hình giao diện Win 7 quen thuộc hiện lên. Lúc này, Đạt ‘cá’ cũng mang hoa quả cùng nước lên. Thạch cắn miếng, nói:

" Mày biết Facebook không?"

Đạt ‘cá’ lắc đầu. Điều này cũng dễ hiểu, khi hiện giờ mọi người vẫn thích Yahoo, Zing me....Thạch tiếp:

" Nó như Yahoo, nhưng giờ thịnh hành hơn. Tao sẽ tạo cho mày, rồi trick cho khoảng 4000 bạn cùng tích xanh. Sau đó mày up mấy ảnh sống sang chảng lên, tao nghĩ caption cho, rồi tham gia mấy nhóm xxxx, yyyy (mấy nhóm Thạch nhớ có mấy vụ cứu nét lớn, có lắm gái xinh nhất là mấy em ĐH, CĐ trên tỉnh), up mấy cái video m quẩy Au lên."

Đạt ‘cá’ vốn chơi bời lên mấy trò Au, nạp rồi nhảy cũng gọi hàng cao thủ, nghe vậy, nói:

" Đăng đó được gì?"

Thạch nói:

" Ít nhất cho mấy em nó mê chứ sao. Nhất là đám sinh viên mới từ quên lên tỉnh. Toàn bọn nai tơ mới xa gia đình, đối với thứ đồ mới rất ham, đặc biết là nét rất nghiện. Mày cứ đá đưa vài câu theo ngay nhà nghỉ. Không quét quanh quanh rồi đi cứu nét....." Tiếp theo Thạch thao thao bất tuyệt. Đạt ‘cá’ càng nghe càng thích, đợi Thạch nói xong, há hốc mồm:

" Sao mày biết nắm thế."

Thạch cười:

" Trên mạng chứ sao. Sau không biết mày cứ gõ chị Google ra hết."

Đạt ‘cá’ gật đầu:

" Mày làm luôn giúp tao đi."

Thạch đáp:

" Ok." Sau đó dựa vào kiếp trước rất nhanh tìm được mấy trang hack like, hack follow,.....ở Web chìm. Tầm nửa tiếng mọi thứ hoàn thiện, bắt đầu hướng dẫn Đạt ‘cá’ thao tác. Xong xuôi, đọc vài ba câu caption kinh điển, nói:

" Mày cứ tìm ảnh đăng kèm. Đảm bảo sẽ có đầy người theo."

Đạt ‘cá’ thích thú:

" Vậy được. Mày làm đi. Tao test thử xem.".......

Đuổi được Đạt ‘cá’, Thạch nhanh chóng đăng nhập trang License.com; sau vài bước đăng kí, nhanh chóng hoàn thiện tài khoản. Phải nói, mặc dù trình độ phát triển tương đương, nhưng ở Đại Việt chứng minh thư đều làm bằng thẻ từ, bên trong đầy đủ quê quán, thẻ bảo hiểm y tế....Thạch nhanh chóng tìm được chỗ tạo mới, bắt đầu lạch cạch gõ toàn bộ lên, vừa gõ vừa nghe tiếng cười thích thú của Đạt ‘cá’, không cần tìm hiểu cũng biết có kẻ cắn câu. Cứ như vậy, đến trưa, Thạch cũng sao xong toàn bộ, xé nát đống tài liệu đu, Thạch set toàn bộ là ‘Only me’, rồi đăng xuất. Đợi một thời gian làm được thẻ ngân hàng rồi mở dần.........

Đi xuống, thấy Đạt ‘cá’ đang lăn lộn, trêu:

" Có chuyện gì mà mày gầm rú như thằng điên vậy."

Đạt ‘cá’ thích thú, vừa dơ mấy cái ảnh đám con gái vừa quen, nói:

" Đẹp không. Tao vừa chăn được, em nó đang học cao đẳng năm nhất, mai đi hẹn hò."

Thạch nhìn ảnh, tuy không so được Khả Hân nhưng cũng khoảng 7/10, chặc lữoi:

" Nhanh vậy."

Đạt ‘cá’ đắc chí:

" Tao mà lại. Đã trong tầm ngắm không em nào thoát hết."

Thạch cười, nghé sát tai nói khẽ. Nghe xong Đạt ‘cá’ sáng mắt:

" Thật."

Thạch cười:

" Cứ theo tao nói mà làm đi. Không được tao tuỳ mày xử lý."

" Haha." Đạt ‘cá’ cười lớn: " Nếu thành, tao nhận mày sư phụ luôn. Haha."

Sau đó hai người tán phét, giữa trưa Thạch về nhà.
…………………….

Cuộc sống cứ như vậy bình lặng trôi qua, một mặt tranh thủ giúp ba mẹ việc vặt, một mặt là chỉnh sửa lại những gì đã gõ trên trang License.com, đợi khi hoàn thiện sẽ tung ra. Một hôm, vừa ngóc đầu dậy, thấy kim đồng hồ đã chỉ hơn 10h, Thạch uể oải đi vệ sinh răng mặt. Vừa ra, bỗng chị Nguyệt Minh nhảy chồm lên:

" Thạch ơi, em đỗ rồi."

Thạch giật mình:

" Có chuyện gì mà sáng sớm chị đã la om sòm vậy."

Nguyệt Minh cười:

" Em đỗ cấp ba rồi, hôm đó đúng là các cụ phù hộ."

Thạch sớm biết, nghe thế tự tin vỗ ngực:

" Chị suốt ngày tin trò mê tín, em thi đỗ là bằng thực lực chứ sao?"

Nguyệt Minh cười mỉa:

" Ngớm, không phải bốc phét. Mày học thế nào chị biết thừa, hôm đó chép được của ai chứ gì."

Thạch thấy không có đáp án Minh Nguyệt không dừng, đằng lắc đầu:

" Vâng, chị em chỉ nói đúng. Nhưng ra ngoài bảo em tự lực, cho còn khoe khoang chứ."

Minh Nguyệt lườm nguýt:

" Được thôi. Để chị ra đồng, báo với cha, mẹ."

Cứ như vậy, việc Thạch đỗ cấp ba dần dần lan rộng cả làng, bố mẹ cũng làm tiệc lớn chiêu đãi cả họ. Thạch cũng nhân cơ hội mời đám Long ‘béo’, Liêm ‘Ka’, Đạt ‘cá’ qua…Cả đám nhậu tì tì hai ngày. Trong hơi men, Đạt ‘cá’ nói:

" Mẹ, tao cũng không ngờ mày nói thật luôn. Để tao bảo ông già sắp xếp cho mày với tao vào một lớp."

Thạch đáp:

" Ok. Mà tao nghe chị gái nói, A6 là cuối lớp khối A rồi. Anh em mình vào đó thôi. Đỡ phải đi học thêm."

Đạt ‘cá’ gật đầu:

" Nhất chí vậy, anh em mình bao luôn cái trường này."

" Haha." Thạch cười: " Mà việc tao bầy mày sao rồi. Ổn áp chứ."

Đạt ‘cá’ đáp:

" Ổn, nhưng chơi được vài ẻm chán rồi. Bọn đó toàn hàng ‘hết đát’, không khác gì ‘phò’. Có 40k mà rủ đi dễ không."

Thạch cười:

" Tiền ít mà đòi hít l** thơm. Có méo. Muốn hàng ngon chăn đi. Mà làm vậy cần thời gian, mày ve vãn vậy nhưng chưa được mối nào ưng mắt hả?"

Đạt ‘cá’ gật đầu:

" Có là có. Một em bằng tuổi mình, nay vừa vào cấp ba chuyên Hưng Yên, nhưng gia thế em còn hơn cả nhà tao. Khó lắm."

Thạch cười:

" Thích thì nhích thôi. Càng khó càng có cảm giác chinh phục."

Đạt ‘cá’ trầm ngâm gật đầu:

" Được. Vậy có gì mày bày mưu tính kế cho tao nha."

" Ok." Thạch sảng khoái đáp.

…………..

Mấy hôm biết điểm, Thạch giải quyết đám kia, chỉn chu quần áo, đi con xe đạp vừa được mua, đi qua nhà Khả Hân. Gia đình Khả Hân cũng không thua kém Đạt ‘cá’ là bao. Đặc biệt tính ra còn hơn, không chỉ có tiền mà còn có quyền, với bố đang làm Đại tá quân đội, đóng trong Nha Trang. Kiếp trước có lẽ việc Thạch bỏ đi, là do sự tự ti.

Đến nhà, nhìn cửa cao, Thạch ngượng ngùng, đứng thật lâu. Hít thật sâu, mới tiến lên bấm chuông. Một hồi, từ trong phòng, Khả Hân ngó đầu ra, một thân áo hồng biếc, càng làm lộ thêm dáng vẻ lồi lõm, Thạch nhìn vậy máu mũi trào ra, dù sao kiếp trước là kẻ vật vờ, tay gái cũng chưa từng cầm qua, quả này thành nhất kích. Khả Hân thấy vậy, khẽ ngượng ngùng:

" Đợi mình chút."