Chương 4: Tần gia

Vũ Thiên Thần

Chương 4: Tần gia

Hầy da. Ngủ đã. Mấy tuần rồi không được ngủ ngon giấc. Vũ thiên sắp xếp lại phòng ốc một tý rồi len giường chợp mắt một tý.
ở khu tạp dịch của học viện, đây là nơi nhiêu học viên đi đường cửa sau vào học viện không qua thi tuyển như hắn. kể ra ai cũng có tý quen biết mới được vào. Hắn cũng vậy cũng nhờ Thiên Thư- cô gái tốt bụng hiền lành. Bình thường ai nguyện đi giúp một người mới biết được hơn tháng vào học viện như vậy đâu.
Hắn hiểu mình có vị trị này thì cũng không phụ lòng nàng. Hắn phải biểu hiện thật tốt. Như nàng nói hàng năm đều có ưu tú học viên được thăng cấp. mà khoảng cách đến đợt thăng cấp gần nhất cũng còn nửa năm.
Cố lên!!!!
Hôm nay hắn được phân công việc khá nhàn hạ chỉ quét dọn khu bếp ăn và nhà vệ sinh chung.. Hầu hết mọi người đều được lão sư Tạp Dịch đường phân công công việc nên là ngẫu nhiên hết.
Cầm trên tay nhiệm vụ hắn quay đi làm việc. coi như làm từ việc nhỏ trở lên vậy.
-Ê! …
một tiếng goi sau lưng hắn theo pahnr xạ quay lai. Trước mặt hắn là một thanh niên tầm 25 tuổi có hơn người thì to con da ngăm đen nhìn tràn đầy lực lượng; nhìn kỹ ra lại già hơn hắn cả chục tuổi ấy chứ. Thấy thanh niêniên nhìn chằm chằm mình
- Ngươi gọi ta?
- không gọi ngươi thì ai nữa. Mới đến đúng không.?. Vậy là chưa được phổ biến "Nội quy " rồi. Đưa thẻ nhiệm vụ kia cho ta!
Nói xong hắn quay lại bảo tên cao gầy bên cạnh rồi lại cao giọng:
-Tiểu Minh lên lấy thẻ kia. Nói cho ngươi biết rõ: Ở đây Sở kỳ ta là lão đại. Thế giới này mạnh được yếu thua. Ngươi nhìn cũng bình thường không thấy có dao động thần lực chắc cũng nhờ quen biết người có mặt mũi. Chúng ta cũng là lớp thấp đệ tử Từ giờ trở đi ngươi theo ta Nhiệm vụ của ngươi do ta phân phó.
Đổi lại ta bảo vệ ngươi. Ta đã là Ngưng mạch cảnh trung kỳ. coi như cũng là mạnh nhất khu tạp dịch này. Đợt thăng cấp tiếp theo chắc chắn ta sẽ là Ngoại viện đệ tử. Hiểu không? Hắn cứ thao thao bất tuyệt mặt vểnh lên mà khoe mẽ với Vũ thiên Và đồng bọn xung quanh. Xung quanh cũng có người ngưỡng mộ, có người không để ý…

Hiểu Rồi!! đại ca!. Mặc dù không thích nhưng Vũ Thiên không muốn làm điều gì tai tiếng.nếu là trước đây. thăng này khó sống với hắn lắm nhưng tình thế đã khác. Thần giới a, hắn chỉ ms đến một ngày. Cứ nhịn đã
-Ừm được. Hiểu chuyện đấy. Đây là nhiệm vụ của ngươi. Cầm tờ nhiệm vụ mà Sở kỳ đưa cho Hắn thật tức mà không dám nhe răng phản đối. từ quét dọn nhà bếp giờ chuyển thành đi ra khu khai khoáng khai thác Năm mươi cân Tinh Thạch mỗi ngày thừa thì có thể cầm lấy hoặc ngoài tiênf nhiệm vụ sẽ được cấp them một khoản.
Ở thế giới này nhiều khoáng thạch chứa nẵng lượng dùng cho nhiều việc như tu luyện, chế tạo đồ dùng hàng ngày,,….. và cả tiền tệ giao dịch nữa.
Tiền tệ Thấp nhất là linh thạch có hạ phẩm trung và thượng phẩm. hối đoái lần lượt cách nhau 10 lần. còn Trên nữa có thần thạch rất hiếm gặp cả Thiên Thư cũng không có nhiều thượng phẩm linh thach chớ đừng nói thần thạch. Mà để tinh lọc được linh thạch thì nguyên lieu là tinh thạch, và cần rất nhiều.
Kệ! Cố lên!!. Tinh thạch thì tinh thạch ai sợ. Đi đến khu khai khoáng hắn mới thấy nó thật rộng lớn quy mô không kém mấy cái mỏ khai thác mấy năm trước hắn đã làm trên Hải tinh.
Tinh thạch thật sự rất khó lấy. khi lấy phải đập vụn nếu không thì không được nhận vì chỉ nhỏ mới dễ tinh chế ra linh thạch. Thật là khổ mà. Nhưng quen rồi. 2 năm khai thác còn làm được sợ gì trước mắt. Hàng ngày ngoài khai khoáng thì cũng có lúc Vũ thiên Gặp Thiên Thư đến thăm. Hắn tự nhiên cảm thấy như tiếp thêm động lực vậy.
Cứ vậy hàng ngày 2 buổi hắn đến khu khoáng làm việc. hắn cũng tích góp được kha khá. 1 tuần là 35 linh thạch hạ phẩm còn có gần 100 cân tinh thạch nữa.

Nội viện
- Thư nhi muội có biết sai? Mang một kẻ không quen không biết theo bên mình. còn mang về học viện!!!
Trước mặt Tần Thien Thư là một cô nương tầm 20 tuổi mặt nghiêm khắc nhìn nàng.Đây là Tần Doanh Doanh biểu tỷ của Thiên Thư. Chính vì nghe tin Tần thiên Thư gặp nạn trong lúc chấp hành nhiệm vụ mà dù đang nghỉ phép cũng ngay lập tức trở về.
- Doanh Doanh tỷ,Muội mặc kệ, huynh ấy rất tốt còn nấu ăn ngon nữa. Hôm ấy trong U Minh Sâm Lâm may nhờ có huynh ấy mà muội mới thoát được đó.
- Ah! Nói nghe coi ta không tin một người thường lại bảo vệ được một Thiên Nguyên cường giả như em.
Thiên Thư hồi tưởng lại:
- Lúc đó muội chạy trốn một con tứ cấp Hắc Hổ tương đương với một võ vương cảnh thì thấy có tiếng kêu. Muội chạy sang thì càng gần nơi có tiếng kêu thì lạ thay là con hắc hổ không đuổi theo nữa. giống như nó không dám vào mà chỉ là vờn quanh cũng không đi mà không đuổi.
Muội nghĩ chỉ trùng hợp nhưng càng quan sát lâu ngày càng thấy nó như sợ Vũ Thiên ca vậy. không đi theo kể cả các con yêu thú khác cũng vậy.
- Vậy cũng thật kỳ quái. Chắc chắn hắn phải có bí mật Thôi được để ta điều tra xem. Coi Ngươi che giấu bí mật gì?
- Thôi mà tỷ tỷ không hiểu sao Huynh ấy cho muội cảm giác rất an toàn. huynh ấy cũng đâu làm gì hại muội đâu. có gần tuần rồi đến học viện Vũ Thiên rất siêng năng làm việc, không phàn nàn gì cả. Tỷ cứ hỏi lão sư tạp dịch Đường xem.
đi mà ty tỷ.
- Không được. Doanh doanh kiên quyết. bỗng nhiên cô nhìn thẳng mắt Thiên Thư:\
- Muội Thích hắn?
Bất ngờ trước câu hỏi của biểu tỷ Thiên Thư lắp bắp: ah... Không... Không có mà. Thật.! không có!
Thiên Thư ơi là Thiên thư!! không đi đến đâu đâu. muội không phải không biết vị thế của Tần gia bây giờ!!! hầy da.