Chương 2: Người bán nhân

Vô Hạn Xuyên Không Tiên Bước

Chương 2: Người bán nhân

…………………………

" Thành công rồi sao, ah, năng lượng ở nơi này thật mạnh, ít nhất phải gấp mấy chục lần vũ trụ mình sống kia."
Còn chưa nhận biết được tình hình xung quanh như thế nào, tất cả những gì Cổ Linh thấy được chỉ là màu đen. Nhưng mà điều làm ông ta hưng phấn là năng lượng ở nơi đây, rất nhanh lấy lại bình tĩnh, bắt đầu cố gắng mở đôi mắt của mình, sau đó ông thấy một chủng loài trước đây chưa từng thấy.

Tuy nhiên chưa kịp phản ứng, một cơn đau dữ dội truyền đến, đó là ông ta đang trong thân xác của một đứa bé 13 tuổi, và chủng tộc, chức nghiệp của ông là gì. Và ông biết chủng tộc trước mặt ông là một Bán nhân (nửa người nửa thú.). Đôi tai là 2 đôi tai của chó sói, khuôn mặt thì vẫn giữ là của con người, sau người là một cái đuôi sói được giấu kĩ không lộ ra ngoài, tên của ông ta là Demigu, là thuộc hạ của Cổ Linh ở thế giới mới này.

" N-Ngài tỉnh rồi sao, chủ nhân."
Thấy được Cổ Linh mở mắt, Demigu có chút bất ngờ, bởi vì chủ nhân của mình là một người hầu như không bao giờ thức dậy nếu như không có người gọi, một chủ nhân lười biếng, quan trọng hơn là ông vừa xác định được chủ nhân của mình mới lịm vào giấc ngủ được 2 tiếng, bình thường đây là lúc ngủ say nhất khó thể thức dậy huống chi một người lười như chủ nhân của hắn đây. Cho nên việc Demigu bất ngờ là hoàn toàn tự nhiên, mặc dù vậy hắn cũng không tâm hồn ngẩn ngơ lúc này, mà lập tức lại chú ý động tĩnh xung quanh.

Demigu là một bán nhân, các giác quan của hắn rất nhạy cảm, hiện tại hắn đang canh phòng cho chủ nhân mình có một giấc ngủ ngon trong đêm này. Sự cảnh giác 24/24 giống như sự tra tấn, nhưng hắn vẫn chịu đựng được, có thể đây là do quá trình tập luyện bản thân của mình mà hắn thu được sức bền bỉ và tinh thần cứng rắn như thế này. Chỉ cần việc chủ nhân của mình mở mắt nhẹ đến mức độ mắt ti hí mà hắn có thể nhận ra được, quả thực hắn là một người phục tùng rất đáng khen.

" Ngươi t- Demigu, ta tỉnh rồi, ta không có buồn ngủ nữa."
Tý nữa thì buột miệng nói câu " Ngươi tên gì", Cổ Linh lập tức phản ứng lại trả lời Demigu. Có thể Cổ Linh kiếp trước 777 tuổi, nhưng mà 760 năm đều ở trong hang động tu luyện, cho nên tư tưởng của hắn cũng không phải thuần thục như những "lão hồ ly" hay những kẻ "càng già càng cay" kia, mà chỉ có suy nghĩ của một người 16-17 tuổi mà thôi.