Chương 1: Trận pháp dịch chuyển

Vô Hạn Xuyên Không Tiên Bước

Chương 1: Trận pháp dịch chuyển

Chương 1: Nuối tiếc

Người khác 25,30 tuổi thì mới bắt đầu sự nghiệp, hưởng vinh hoa phú quý, có gia đình hạnh phúc, nhưng hắn lại chết sớm lúc 28 tuổi.
Sống cũng khổ, chết cũng khổ, cầu không được cũng khổ, oán hận cũng sẽ khổ,...cả đời hắn là một chuỗi khó khăn liên tiếp, may thay đời hắn rất ngắn...
Mạng sống của hắn có lẽ phải kết thúc như vậy, nhưng số mệnh của hắn lại xuất hiện một điểm cong, lệnh khỏi quỹ đạo...
Lăng Vân sau lưng truyền đến cảm giác đau đớn, tê nhói, thấm ướt, hắn rất khó chịu vì quần áo đang dính sát người. Trong mơ hồ hắn còn nhớ được, hắn bị vài viên đạn bắn trúng lưng, ngã xuống mặt đất, máu chảy ồ ạt thành vũng nước.
" Không phải chết sao!" Lăng Vân thản nhiên, hắn cứ lẳng lặng mà chết đi, đối với hắn đây là một loại giải thoát.
Hắn mơ tưởng thấy ngày hôm sau hắn sẽ được lên báo, hắn mơ tưởng thấy có bao nhiêu người sẽ ca ngợi hắn, hắn mơ tưởng thấy vẻ mặt không hiểu tại sao mà chết của Khốn Lang,... Cuối cùng hắn cũng báo được thù.
Làm nhiều điều ác, chung quy khó thoát khỏi báo ứng, đây là kết cục của Khốn Lang...
" Giá như, giá như mình có thể sống lại... Gặp lại mọi người một lần...", đây là điều cuối cùng mà Lăng Vân hối tiếc, hắn chỉ có một ước nguyện như vậy
Lăng Vân hắn oán khí rất lớn, hắn đang hận ông trời, rốt cuộc kiếp trước hắn đã làm gì sai, bây giờ hắn phải chịu ông trời hành hạ như vậy. Hắn không cam lòng! Hai hàng nước mắt lăn xuống.