Chương 75: Lớn nhỏ hồ ly!

Vô Hạn Đăng Nhập

Chương 75: Lớn nhỏ hồ ly!

Xích Tùng tử lắc đầu

"Chuyện không thể như vậy tính! Sư thúc là thái thượng trưởng lão, trong môn phái quyền lợi rất lớn. Ngoại trừ bản môn chí cao tâm pháp, cái khác tuyệt học đều có thể tự mình quyết định có hay không truyền cho người khác. Nhưng những trưởng lão đó không được. Hai người kia không bái sư, họ không có quyền đem Vạn xuyên thu thủy, Tâm nhược chỉ thủy cỡ này tâm pháp truyền ra ngoài."

Xích Tùng tử ám chỉ rất rõ ràng. Sư phụ của ngươi trâu bò, ngươi muốn luyện gì tựu luyện, người khác không thể được, nhất định phải theo trình tự đi.

Long Huyền nghe vào cảm thấy rất vui vẻ, nhưng…

"Thế thì có liên quan gì ở đây?"

"Sao lại không liên quan? Hai người kia đã xác định là Lý Viên cố tình nhét vào, người cũng là môn khách của hắn mang tới. Để họ nhanh chạm tới ta phái cao cấp công pháp, không phải nối giáo cho giặc, để năm vị trưởng lão càng hung hăng hơn sao?"

Xích Tùng tử nói có lý có chứng, nước bọt tung bay phân tích lợi hại

"Quan trọng nhất, lần này tỷ thí người bên kia yêu cầu đích danh sư đệ ngươi ra trận. Họ còn cố tình làm khó, chọn một đệ tử nổi bật dưới trướng Mục Trần tử trưởng lão làm thí sinh. Nếu thua trận, sư đệ ngươi trong vòng một năm là không hi vọng gì tới tay bản môn chí cao tâm pháp. Vậy còn chưa đủ liên quan hay sao?"

Thảo nào chưởng môn đại nhân như vậy hấp tấp muốn ngăn chặn cuộc đánh cược, chuyện đã lên tới thiên tông hai phái chủ trương xuất thế cùng nhập thế mức độ, Xích Tùng tử không thể tiếp tục ngồi yên.

Lần này cũng sẽ không có cái gì chính kiến không hợp tựu phân tách như thiên nhân hai tông ba trăm năm trước. Thiên tông chỉ có duy nhất một Bắc Minh tử, không có nhân cảnh cao thủ tọa trấn, phân tách đi ra cũng chẳng có tác dụng quái gì!

"Sư huynh, năm vị trưởng lão cử ra đại diện rốt cuộc mạnh bao nhiêu? Vì cái gì huynh chắc chắn như vậy sư đệ ta sẽ thua?

Chuyện không chỉ liên quan tới nội bộ đấu tranh, còn liên quan tới bản thân tiền đồ. Vì tu luyện Diễn mệnh đồ, Long Huyền muốn tùy tiện lựa chọn cái công pháp tu hành cũng không được.

Hai năm thí luyện thời gian, giờ này đã đi qua ba tháng, Long Huyền vẫn dài cổ chờ đợi thiên tông tuyệt học. Nếu phải chờ tiếp một năm nữa, hắn đơn giản sẽ trực tiếp điên mất!

Cuộc đánh cược này như thế quan trọng, nhất định không thể khinh xuất tiếp nhận. Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, chưởng môn sư huynh, mau mau đem tình báo để lộ cho ta đi!

Xích Tùng tử đến khuyên Bắc Minh tử trước, hiển nhiên đã làm đủ bài tập, tư liệu của đối phương rõ rõ ràng ràng

"Cao Tam, người Ngụy quốc, ba năm trước gia nhập tông môn, bái trưởng lão Mục Trần tử làm sư phụ, trở thành đệ tử thân truyền. Người này tính cách nhanh nhẹn linh hoạt, thiên tư cũng thuộc loại khá. Tại kiếm đạo một phương diện có rất mạnh thiên phú, trong hàng đệ tử cũng là đứng đầu."

Lắc lư trong tay phất trần, chưởng môn đại nhân kết luận

"Cao Tam thời gian tu hành trường, thiên phú lại không yếu, sư đệ ngươi rất khó có thể trong thời gian ngắn chiến thắng hắn. Bần đạo khi đó đang định cùng bọn họ điều đình đổi điều kiện khác. Ai biết sư thúc đột nhiên lên tiếng chấp nhận! Thật không biết sư thúc ngài đang nghĩ gì?"

Long Huyền rất đồng ý gật gù. Ban đầu hắn còn định ỷ vào bản thân siêu thần tốc độ lên cấp, thử xem có cơ hội bác một bác hay không?

Giờ nghe tới ngay cả trưởng môn Xích Tùng tử đều khen kẻ này có thiên phú, Long Huyền đầu tiên nghĩ tới là Âm Dương gia một loạt biến thái!

Không được không được, người như vậy đừng nói tu luyện ba năm, coi như chỉ có một năm hắn đều chưa chắc thắng nổi.

Xem tiểu loli a Tuyết thì biết, không cần người khác bật hack, tự nàng ba tháng đều có thể tu luyện tới hậu thiên trung cấp, làm Long Huyền xấu hổ không thôi.

Cao Tam đã có danh thiên tài, coi như chỉ có một nửa a Tuyết, tu vi tới tiên thiên vẫn là thỏa thỏa, hắn đi lên không phải tìm ngược sao?!

Nhìn tới hiện tại đều không hề có chút thay đổi Bắc Minh tử, Long Huyền tâm oa oa mát! Lão nhân gia định chơi cái gì đây?

Không phải thấy hắn ngứa mắt, tùy tiện tìm cái cớ đưa hắn xử lý chứ? Này đúng là có thể, gần đây sư phụ mỗi lần thấy hắn bên cạnh a Tuyết, đều có vẻ nghiến răng nghiến lợi.

Không được! Không thể ngã vào chỗ này, vì loli… à nhầm, vì thần công tuyệt học, nhất định phải thay đổi lão nhân gia ý định!

Lòng có quyết tâm, Long Huyền mại bộ pháp, mang theo quyết tuyệt biểu tình, đang định mở miệng khuyên bảo Bắc Minh tử:

"Sư tôn, đệ tử thấy…"

Bên kia Xích Tùng tử lại trước một bước lên tiếng

"Cao Tam rất có năng lực, đã tu luyện tới hậu thiên trung cấp cảnh giới. Sư đệ ngươi nhất định không được đáp ứng sư thúc việc này."

"Khụ khụ khụ, khái khái…!"

Lời ra tới miệng, ngạnh sinh sinh bị nhét tại cổ họng, khó chịu đến hoảng Long Huyền liên tục ho khan

"Sư đệ, sư đệ không sao chứ?

Xích Tùng tử thấy vậy quan tâm hỏi

Liên tục lắc đầu, chạy nhanh uống một hớp nước. Long Huyền không kịp quan tâm vì bị sặc khiến đầy mặt nước mắt, ngước đầu lên hỏi

"Huynh vừa nói gì đệ không nghe rõ, sư huynh nói lại một lần câu trước xem."

Xích Tùng tử ngạc nhiên hỏi ngược lại

"Câu nào?"

"Câu huynh vừa mới nói?"

"Sư đệ ngươi nhất định không được đáp ứng sư thúc việc này?"

Chương môn đại nhân tuy không hiểu Long Huyền có ý gì, nhưng vẫn thành thật đáp lại

"Còn câu trước nữa."

Hắn không tha tiếp tục truy vấn

"Cao Tam đã tu luyện tới hậu thiên trung kì."

Long Huyền nghe xong hai mắt trợn tròn, đang định nói điều gì, từ đầu tới giờ im lặng Bắc Minh tử đột nhiên xen vào

"Được rồi, không cần thiết nói nữa! Làm đệ tử của lão đạo, dĩ nhiên cần có một viên dũng cảm tiến tới tâm, bất cứ khó khăn nào đều không thể dễ dàng từ bỏ. Chỉ một cái Cao Tam đã sợ hãi lui bước, sau này lão đạo làm sao yên tâm giao thiên tông tương lai cho ngươi được."

Lão nhân gia giọng khí phách hăng hái, nghiêm nghị mạnh mẽ, tràn đầy cao thủ phong phạm, thiên tông đệ nhất nhân đối đệ tử tự tin và hi vọng vượt xa người thường.

Long Huyền bên cạnh nghe hết sư phụ nói chuyện lảo đà lảo đảo, đột nhiên chân vấp vào ghế, tới cái đất bằng té ngã! Bất chấp bờ mông đau đớn, hắn đứng phắt dậy nhìn về phía sư tôn, thấy người ánh mắt kỳ vọng, tin tưởng, nghiêm khắc sau đó, hắn hiểu!

"Đúng vậy sư tôn! Ta là ngài đệ tử, đứng trước bất kì khó khăn đều phải hướng về phía trước, dùng trong tay thanh kiếm trảm phá tất cả, không thể nhất quán nhát gan hèn yếu!"

Quay lại xem một mặt mộng bức chưởng môn sư huynh, Long Huyền âm vang hữu lực tuyên bố

"Đa tạ chưởng giáo sư huynh ý tốt, nhưng sư đệ không thể làm mất uy danh của sư tôn! Coi như biết Cao Tam tu vi bất phàm, sư đệ cũng chắc chắn chiến đấu tới cùng, không hề lùi bước. Lần này đánh cược, ta Long Huyền! Tiếp! Nhận!"

Nhìn trước mặt dõng dạc sư đệ, lại nhìn ngồi ở chủ tọa ghế hùng hồn sư thúc, Xích Tùng tử trong đầu có một ngàn con tên là Arceus sinh vật điên cuồng lao nhanh

Vô lượng cmn thiên tôn! Này...này kịch bản không thể như thế diễn ah! Các ngươi….! Các ngươi….!

Rõ ràng bần đạo đã phân tích hết lời, mắt thấy sư đệ đã gần bị khuyên bảo, làm sao mới ngã một cái, họa phong lại 180 độ quay ngược lại? Ngươi Long Huyền cái kia não tàn tử trung vẻ mặt là thế quái nào?

Hai người các ngươi điên hết rồi sao? Đánh cược thua chắc còn nhất định phải nhảy vào?

Nhất là ngươi, Long Huyền, nói tốt đứng cùng ta một chiến tuyến, kiếm tuốt khỏi vỏ ngươi mẹ nó chạy sang bên kia là làm sao? Rốt cuộc sư thúc cho ngươi ăn cái gì, mới nuôi thành bực này ngoan ngoãn tính cách? Có phải lão nhân gia kêu ngươi đi tìm chết, ngươi sẽ ba ba chạy theo sau hỏi nhảy núi hay tìm dây thừng không?

Đầu Xích Tùng tử giờ phút này loạn như ma, cơ bản tựu đứng máy, cứ nhìn về phía điên cuồng hai sư đồ trợn mắt ngoác mồm, mãi cũng không nói được câu nào!

Cuối cùng cũng là thiên tông Đạo gia chưởng môn nhân, tiên thiên viên mãn đại cao thủ, nội tâm sức chịu đựng đó là tương đương cường hãn. Chỉ lát sau, Xích Tùng tử liền khôi phục, tuy khuôn mặt vẫn hồng một cách bất thường, nhưng đã có thể nói chuyện, câu đầu tiên của vị này là

"Bần đạo mặc xác các ngươi, hai người muốn thế nào cũng được! Bần đạo không thèm quan tâm nữa! Lại tiếp tục theo chuyện này, bần đạo sớm muộn tức chết mất! Tạm biệt!"

Phất tay áo một cái, chưởng môn đại nhân lấy hai bước làm một, vèo một tiếng chuẩn bị tăng tốc rời khỏi, xem ra là thực sự bị tức hỏng. Khi Xích Tùng tử vừa mới chạm tới ngưỡng cửa, Long Huyền phía sau lưng ung dung lên tiếng gọi

"Chưởng môn sư huynh, tố nay sang chỗ này ăn bữa cơm không?"

Xuýt nữa thì chạy thoát Xích Tùng tử bị câu nói này kéo khựng lại, mặt lúc đỏ lúc xanh lúc trắng biến đổi liên tục, cuồi cùng gật đầu một cái.

"Bần đạo sẽ tới!" Sau đó không quay đầu lại tiếp tục thoát đi

Xích Tùng tử bị tức chạy đi rồi, trong phòng bầu không khí vẫn còn hết sức căng thẳng. Lát sau, Long Huyền mới bình tĩnh hỏi

"Sư tôn, đã đi chưa?"

Bắc Minh tử không tỏ ý kiến gật đầu

"Đi rồi."

Hắn vẫn hỏi

"Có nghe được không"

Lão nhân gia kiên nhẫn trả lời

"Không nghe được?"

Nghe vậy Long Huyền quay đầu lại đối diện cùng sư phụ, mắt đối mắt, dường như có hỏa tinh đang bốc cháy trong con ngươi, mùi thuốc súng nồng nặc. Sau đó….

"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha… ha ha ha ha!"

Hai sư đồ điên cuồng phá lên cười, tiếng cười ầm ĩ vang vọng trang viên.

Bắc Minh tử cười còn hàm súc điểm, Long Huyền căn bản chính là bò ra lăn lộn điên cuồng đập mặt đất, cười thắt cả ruột, chảy cả nước mắt đều không quan tâm. Nụ cười cả kinh vô số chim chóc ào ào bay mất.

Phải mất một lát thời gian, Long Huyền mới kiềm chế được cơn buồn cười lại. Đứng dậy sửa sang quần áo, lấy tay lau đi khóe mắt nước mắt, vẫn còn nấc cụt lên tiếng

"Sư tôn, người quá độc ác rồi, vậy mà lại lừa gạt Xích Tùng tử sư huynh. Xem chưởng giáo sư huynh lúc đi ra biểu hiện, đơn giản là tức gần chết rồi!"

Bắc Minh tử lắc đầu, khoan thai lấy bên cạnh ấm trà hớp một ngụm

"Này đâu phải lão đạo sai? Đó là vì Xích Tùng tử hắn chưa hỏi tu vi của đồ đệ ngươi đấy chứ! Xích Tùng tử người này ah, thiên phú thì có, mỗi tội đã từng này tuổi vẫn hấp ta hấp tấp. Lần này coi như cho hắn một cái giáo huấn đi!"